43 : Quỷ Khiên Danh Hào Xuất Sinh


" Mẹ kiếp! Lúc mình ăn hành có thấy thằng nào chường mặt ra khuyên can đâu.
Lúc thắng thì nhảy ra bảo vệ đồng loại. Súc sinh!" Huy chửi thầm vì rất bức
xúc.

Chưa kịp hưởng thụ niềm vui chiến thắng, Huy đã bị người ta tước đi một cách
trắng trợn.

Dù rất bức xúc nhưng Huy chỉ biết siết chặt nắm đấm lại và nhìn trừng trừng
đối phương không cam lòng. Cậu ta biết gã này đang cố gây khó dễ cho mình. Tất
cả nỗ lực từ nãy tới giờ sẽ chỉ là vô ích. Dù mồm bảo không cần số vàng mà chỉ
cần tự do. Nhưng bây giờ đã thắng trận và tất nhiên có quyền nhận hưởng số
tiền kia nhưng lại bị ' Bùng ' nợ.

" Có tự do là tốt, nhưng không có tiền thì tự do cũng không duy trì nổi dài
lâu." Huy nghĩ như vậy.

" … "

" Cậu nên hiểu trận chiến vừa rồi rất vô nghĩa. Hãy xem như chưa có gì xảy ra
và từ nay về sau nên chú ý thái độ một chút. Rất dễ gây cho người khác khó
chịu."

Thấy Huy không dám nói gì. Gã thanh niên tóc đuôi ngựa màu vàng càng khinh bỉ
đạo. Gã dám chắc đối phương đã quá sợ hãi mà không nói nên lời. Chỉ có mấy lời
mà đã làm cho đối phương sợ hãi.

Quả nhiên chỉ là cấp bậc tân thủ non nớt.

" Cậu nhìn cái gì?! Còn chờ gì nữa mà không đi đi!"

Gã thanh niên vẫn sừng sững trước mặt Huy và lạnh lùng không cho phép đối
phương cãi lại, phải phục tùng làm một dạng.

" … "

Xì xào

Bàn tán

Huy vẫn chỉ im lặng nhìn đối phương mà tức đến độ nổ đom đóm mắt. Còn đám
người xung quanh bàn tán khá là thậm thụt. Nhưng tựu chung lại là họ cho rằng
Huy không may mắn mà thôi.

Huy cũng cảm thấy mình quá xui xẻo đi. Và cậu ta thầm mắng xối xả máu chó gã
thanh niên trước mặt.

" Không sao chứ?"

Gã Gerrard và một gã thanh niên khác mau chóng tiến lại hỏi thăm và giúp đỡ
Brander khôi phục thương thế trong lúc đội trưởng của bọn họ đang xử lý Huy.

" Anh đang phá hoại trận chiến của tôi đấy! Tôi đang nói với anh đấy, Gerrard
Hiệp sĩ."

Huy không vừa mắt được với cái hành động của gã Gerrard này. Sau khi gặp đủ ba
gã của nhóm Young Heroes này, Huy đã không còn tí ti hảo cảm gì với Gerrard và
cả cái tổ đội Young Heroes. Cậu ta quy kết những rắc rối này cho Gerrard.

" Đúng! Nếu không phải hắn đòi thách đấu trước, có lẽ mình cũng không gặp tình
huống oái oăm này." Huy phẫn hận với Gerrard. Cậu ta chỉ muốn lẳng lặng làm
một mạo hiểm giả bình thường thôi, sao cứ phải gây phiền toái cho nhau như
thế. Từ cái ngày bước chân vào thế giới này, cậu ta đã liên tục gặp phiền toái
còn hơn khi ở hiện thế một năm.

Có lẽ Huy đã quên, khi còn ở hiện thế, cậu ta luôn luôn lẩn tránh thế giới ồn
ào bên ngoài mà ngủ vùi trong thế giới cô độc nội tâm. Chính vì không cố gắng
tiếp xúc với bên ngoài xã hội, mà cậu ta không gặp quá nhiều rắc rối với bên
ngoài, nhưng bên trong gia đình thì có.

Nghĩ lại Huy cũng không muốn nhớ lại những rắc rối đã qua đi nữa. Nhưng nếu
ngày nào cũng gặp rắc rối oái oăm kiểu này thì sống làm sao?! Huy lang thang
trong vô vàn suy nghĩ trong đầu và lại không có sáng kiến thỏa đáng nào.

" Thôi nào anh bạn. Chỉ là khiêu chiến vui vẻ thôi mà."

Gerrard mặt dày mày dạn tỉnh bơ cười nói một câu như vậy mà suýt chút nữa làm
Huy đã thổ huyết. Có thể nói được như vậy ư? Huy không khỏi bội phục Gerrard.

" Đừng nói đùa! Th … Hiệp sĩ đang coi lời giao kèo trước trận chiến làm trò
đùa sao?"

Có bội phục độ mặt dày mày dạn của đối phương thì Huy cũng chỉ để trong lòng,
cậu ta vẫn chỉ có thể bình tĩnh nói lý lẽ để đối phương hiểu ra. Nhưng thật ra
Huy suýt chút nữa đã mắng người.

" Chỉ là khiêu chiến vui thôi mà! Không cần làm quá như vậy đi, anh bạn."

Gerrard nở nụ cười và khoát tay lên trước mặt. Ý nói hãy xem tất cả chỉ như
trò đùa.

" Vui vẻ cái ' ĐMM ' ấy! Súc sinh!" Huy không nhịn được mà thầm mắng đối
phương xối máu chó lên đầu. Nếu mà vui vẻ được trong cái tình huống này, Huy
đã không phải con người. Mà cậu ta cũng không chắc là cái giống gì. Chỉ khẳng
định không phải chính cậu ta.

Huy rất hiền lành, nhưng cục tính. Chấm cơm.

---

" Cậu đang khiêu chiến với người của tổ đội Young Heroes đấy! Biết điều thì
lui ra khỏi đây và chúng tôi sẽ xem như không có gì cả."

Nãy giờ không nói tiếng động vật nào, gã thanh niên tóc vàng đuôi ngựa lại
thêm một câu không phải tiếng người với Huy. Gã lại càng lạnh lùng đạo, ở gã
bỗng toát ra mãnh liệt một luồng áp khí lạnh lẽo trực tiếp làm Huy rét lạnh.

" Các anh đang phá hoại trận chiến của tôi đấy! Các anh định tự ý phá hủy giao
kèo sao?"

Huy không thể nào cứ như vậy mà nghe theo người ta rồi hành sự, sau này còn
mặt mũi ở đâu nữa để ra đường. Với lại Huy không sai, có lý hẳn hoi nữa.

' Xoẹt '

Chỉ

" Ta thách đấu với cậu! Thắng thì ta trả gấp đôi số tiền thay cho Brander.
Thua thì ta phế bỏ tay phải của cậu và tinh linh của cậu sẽ thuộc về ta."

Gã thanh niên rút ra một thanh trường kiếm bên hông và chỉ vào mặt Huy. Và
lạnh lùng trừng mắt uy hiếp trần trụi.

Trong nháy mắt không khí giương cung bạt kiếm trong tòa nhà công hội mạo hiểm
giả lại được hâm nóng. Những kẻ thích xem náo nhiệt lại càng hưng phấn.

" Này! Đội trưởng Talon của Young Heroes có quá đáng không? Như vậy mà cũng
nói ra được. Muốn phế người ta thì đã đành, lại còn muốn đoạt tinh linh của
người ta."

" Bé mồm thôi mày! Người ta nghe được thì thằng không may là mày đấy."

" Nhìn người ngợm gã kia như vậy. Vẫn còn mở miệng đòi khiêu chiến được, thật
sự là khinh người quá đáng."

" Khinh người thì đã làm sao?! Ai bảo Talon mạnh hơn chứ."

" Nhưng thằng lỏi hiệp sĩ triều đình kia có Thánh Khí và cực phẩm tinh linh.
Biết đâu có thể chiến thắng đội trưởng Talon chăng?"

" Không có cửa đâu."

" Ai biết đâu đấy."

" … "

Đám mạo hiểm giả chỉ lấy đó xem làm vui. Còn gã Falcon thì bất lực.

Falcon cũng không có tiếng nói gì lớn lao ở trước mặt đám mạo hiểm giả, gã dù
rất muốn can thiệp kẻo nảy sinh vấn đề ngoài ý muốn. Nhưng đã có bốn năm người
của tổ đội Young Heroes đang vây lấy hắn và nhìn chằm chằm vào hắn.

Falcon biết dù thế nào Huy cũng không chết và hắn không việc gì. Nhưng nếu
động vào nhóm Young Heroes này, hắn sẽ gặp rắc rối rất nhiều. Vậy là Falcon
chọn lựa yên lặng quan sát.

---

" … "

Sau khi Vị Lai đã trở lại hình dạng ban đầu vì chủ nhân không đủ cung cấp năng
lượng, Huy cảm thấy các vết thương trên cơ thể cậu ta đang trở nên cực kỳ đau
buốt và nhức nhối sau lưng và vùng đầu do vụ va chạm mạnh trước đó. Nhưng cậu
ta cố gắng cắn chặt hàm răng mà mặt méo xệch để không rên ra tiếng đau đớn.
Những vết thương tự động được cầm máu nay lại bắt đầu rỉ ra thật nhiều.

Khuôn mặt Huy bắt đầu trắng bệch và choáng váng do hiệu ứng thiếu máu trầm
trọng, cơ thể cậu ta khẽ run theo từng đợt. Nếu ai nhìn kỹ, sẽ biết tình trạng
của cậu ta cực kỳ không ổn.

Tinh thần chiến đấu càng lúc càng tệ và ba vòng tròn hào quang vẫn còn dưới
chân Huy nhưng chúng đang rất yếu ớt sắc màu và có dấu hiệu rạn nứt.

Huy biết mình không còn có thể đánh nhau thêm được nữa. Nếu lại còn khiêu
chiến với gã trước mặt, hoàn toàn không có khả năng thắng.

Dù là 1% cơ hội chiến thắng.

" Huy Hiệp sĩ! Xin hãy dừng lại đi. Cơ thể của Hiệp sĩ đang chịu nhiều thương
tích, không thể nhận thêm thương tích nữa."

Lux tiến tới đằng sau và khuyên can Huy. Nàng không như những kẻ chỉ tò mò xem
thú vị xung quanh. Trong giọng nói của nàng mang theo sự lo lắng, sốt sắng,
quan tâm. Điều này làm Huy cảm giác rất khác lạ.

Khác lạ gì thì hắn không biết. Chỉ biết là không xấu mà thôi …

Còn Gerrard ở một bên thì âm trầm khuôn mặt lại, không biết hắn đang nghĩ gì.

" Anh Hiệp sĩ! Thôi bỏ qua đi! Chỉ là tiền thôi mà, em có thể cho anh tiền
lương của em."

Cô bé Sona tiến tới và giật gấu tay áo của Huy rồi nói như vậy. Tuy trong lời
nói có hương vị của sự quan tâm, lo lắng nhưng nghe vậy làm Huy không khỏi bật
cười nhẹ. Cô bé vẫn chỉ là thiếu nữ mới lớn thôi. Vẫn rất thích nói năng tùy
tiện.

Dù Lux và Sona không chênh lệch nhau quá lớn về tuổi tác, nhưng Huy mặc định
hai người một là thiếu nữ và một là thiếu nữ mới lớn. Không biết cậu ta có ý
nghĩ như vậy là học ở đâu nữa.

" Huy Hiệp sĩ … "

Giọng nói của Lux nhẹ nhàng mà ấm áp lại vang lên. Điều đó làm Huy khó thể nào
mà cứng rắn trước mặt nàng, hắn đang chuẩn bị từ chối thách đấu.

Thật ra Lux chỉ đang hạ bậc thang cho hắn, để tránh tình trạng xấu hổ cho đôi
bên, chứ không nhằm mục đích khác. Và Huy thì quá phong phú trí tưởng tượng mà
hiểu lầm đối phương quan tâm hắn, nhưng cậu ta cũng chỉ nghĩ vậy mà không có
cảm giác gì hơn với nàng.

Đơn giản là hắn thấy ấm áp khi biết rằng vẫn còn người tốt thôi.

" Tôi từ chối lời thách đấu của Hiệp sĩ. Còn điều kiện thỏa thuận giữa tôi và
Brander Hiệp sĩ khi nãy, nếu không thể thành toàn thì cũng xem như không có.
Tôi xem như đó là trận đấu giao hữu mà thôi."

Dù rất căm giận đám khốn nạn này. Nhưng Huy biết mình nên rắn rỏi đối đáp và
bình tĩnh để đối phương không tiếp tục làm khó mình.

" Tránh voi chẳng xấu mặt nào." Huy biết mình không còn cái gì để đối đầu trực
diện với đối phương, vì vậy thì chọn phương án tránh né thì hơn. Nhẫn nhịn một
chút cho xong chuyện.

" … "

Gục

' Rầm!!'

" ??? "

" !? "

Nhưng Huy chỉ nghĩ được hết câu trên thì cảm giác có gì không đúng và lại lần
nữa gục ngã xuống sàn nhà. Cậu ta nhanh chóng rơi vào hôn mê vì bị mất máu quá
nhiều, hơi thở của cậu ta rất yếu, như bất cứ lúc nào cũng có thể ngừng.

Đến lúc này thì ba vòng tròn hào quang xung quanh Huy đã vỡ vụn như pha lê và
nhanh chóng biến mất.

" Huy Hiệp sĩ … "

" Anh Hiệp sĩ … "

Trước khi hoàn toàn mất đi nhận thức. Huy vẫn nghe thấy tiếng la hoảng của Lux
và Sona.

" … "

Gã thanh niên đội trưởng của nhóm Young Heroes nhìn chằm chằm khoảng 10 giây
thì hừ nhẹ mà quay người bỏ đi.

Falcon cũng thở phào được một hơi nhẹ nhõm.

Còn đám mạo hiểm giả thì có một suy nghĩ : " Thằng đó suy cho cùng cũng chỉ là
con người bằng xương bằng thịt mà thôi."

Nhưng cũng kể từ ngày hôm đó. Trong giới mạo hiểm giả lưu truyền một danh xưng
mới của một gã tân thủ mạo hiểm giả mới toanh có xuất thân Hiệp sĩ Tứ Đại Hộ
Quốc của triều đình.

QUỶ KHIÊN

-&&&-


Truyền Thuyết Tứ Hiệp Sĩ - Chương #43