40 : Những Nàng Hầu Ra Trận


- Đôi lời muốn nhắn : " Vì cuối tuần này mình có lịch ôn thi tiếng Nhật trên
Hà Nội, nên mình không thể thêm chương trong tuần này. Mong các độc giả đã ủng
hộ tới tận chương này thông cảm và thật sự cảm ơn sự ủng hộ của các bạn.

Sang tuần mình sẽ cố gắng hơn vì câu chuyện đang dần dần thoát tuyến với nội
dung cứng nhắc trong tập vở mình đã viết hơn 2 năm trước. Mình sẽ chăm chút
hơn nội dung diễn biến và tâm lý nhân vật để tác phẩm không quá nhạt và vô vị,
để mỗi chương truyện như là một cuộc hành trình mà rất nhiều người trong thế
giới hiện đại chúng ta không thể được trải nghiệm qua."

HP 28/11/2017

Thanks

---

Trong khu vườn rộng lớn bao la hoa thơm cỏ ngọt, cầm muông dị thú của mình.
Aphrodite đang đi lại thăm nom và chăm sóc cây cỏ hoa lá và đám thú nuôi.

Nói thật thì trên khuôn mặt nàng không có mấy hứng thú. Nàng xem công việc này
cực nhàm chán và vô vị vô cùng.

Nàng chỉ thích khoe khoang sắc đẹp của mình mà thôi. Không có gì thú vị hơn là
phô bày sắc đẹp ra trước mặt đàn ông và kiểm tra phẩm cách của họ. Chỉ nghĩ
tới đó thôi là đã phấn khích rồi.

Nói thì nói vậy. Nhưng nàng cũng phải an phận vì nàng đã nhận lệnh cấm túc từ
cha.

" !! "

Bỗng Aphrodite hơi cảm giác được có ba động thần thánh khí tức ở phàm gian.
Nàng khẽ điều động tinh thần lực lượng để lần theo dấu vết và cuối cùng cũng
biết đó là gì.

Là tinh linh đầu tiên mà nàng triệu hồi dựa theo những suy nghĩ mạnh nhất Huy.
Nói thật nàng kinh sợ trong cái bộ nhớ chứa hầu như toàn rác của hắn. Phải,
toàn rác rưởi suy nghĩ thiếu lành mạnh.

Cái gì mà không phạm phải Bảy mối tội đầu.

" Lừa đảo! Mắc nặng ngạo mạn, tham lam, dâm dục, phẫn nộ và lười biếng đấy
thôi!"

Aphrodite khẽ hừ thanh một tiếng.

Ngày đó, triệu hồi mất thời gian rất lâu ( Tất nhiên Huy không có cảm giác về
thời gian ) là bởi vì Aphrodite không chỉ triệu hồi mỗi Hatsune Miku. Sona mới
là người được tuyển chọn và triệu hồi trước.

Nhưng có lý do làm Aphrodite từ bỏ Sona.

Vì Sona quá là ngạo nghễ thân hình dù cho có là trong hình dạng tinh linh.
Thông qua các ký ức của Huy, Aphrodite biết được rất nhiều thứ ở thế giới mà
Huy sống và nàng cực kỳ không vừa mắt với những ai đẹp hơn mình. Nhất là ngạo
nhân hảo vóc người nữ giới.

Mà cái thế giới đó lại được mỹ hóa rất nhiều, giả dối rất nhiều. Cái gì là bơm
ngực, độn mông, cái gì là sửa mặt, nâng cằm, … Chưa kể còn nhiều vấn đề vĩ mô
khác.

Nhiều thứ không đúng bản chất bởi mắt thường nhìn thấy đầy tràn lan như rác.
Nhưng động vào vấn đề sắc đẹp, Aphrodite không thể chấp nhận nổi.

Thân là nữ thần sắc đẹp và tình yêu, Aphrodite chán ghét sự giả tạo này. Và vì
thế nhanh chóng liệt Sona vào danh sách đen và đặt cấm chú lên nàng để triệu
hồi tinh linh khác.

Aphrodite cũng không thể hủy hoại Sona vì sẽ nhận phải phản chú cực lớn. Do đó
nàng bỏ qua cho Sona đến tận bây giờ và triệu hồi tiếp Hatsune Miku ( Tất
nhiên ngoại hình gầy gò của nàng thuận mắt hơn nhiều, so với thân hình ầm ầm
sóng dậy của Sona).

Và kết quả là bây giờ nàng cực kỳ lo lắng bại lộ hành động. Nếu bị Thiên đường
tìm ra, có khả năng nàng lại bị quản chế thì mệt.

" Đáng giận! Tinh linh kia đã không nghe lời ta thì đã nhận phải cấm chú '
Giam cầm'. Nhưng lần sau gặp lại ta vẫn trừng phạt cả đôi chủ tớ các ngươi."

Aphrodite nghiến răng ghi hận đôi chủ tớ làm ơn phải họa kia. Cũng không có
cách, nàng chỉ có thể tùy cơ ứng biến thôi.

Nghĩ đến đó, nàng bỏ đi thẳng vào tòa nhà mà không còn chút hứng thú nào thăm
thú vườn tược.

---

Trong một không gian phong bế không rõ nơi nào, xung quanh chỉ là một màn đêm
vô tận tĩnh mịch. Một khoảng thời gian ngắn chớp mắt đã dài như hàng thế kỷ
với một nam một nữ đang có động tác rất thân mật. Nam nhân ngồi chồm hổm đối
diện nữ nhân, một tay vòng qua eo của nữ nhân kia và khẽ ôm nàng, tay còn lại
đang áp cổ tay vào miệng nàng. Còn nữ nhân thì lẳng lặng vô lực nằm trong vòng
tay của nam nhân kia và chậm rãi hấp thụ thứ tinh thủy quý giá của đối phương.

Khuôn mặt của cả hai thanh thản mà hạnh phúc. Hệt như đôi vợ chồng mới cưới
đang ân ái mặn nồng. Trong tâm trí họ không còn bất kỳ điều gì khác, chỉ còn
lại hình bóng của đối phương.

Và cũng thật kinh ngạc khi tiểu Huy không tạo phản mà nằm yên. Nhưng Huy cũng
không biết điều này vì cậu ta còn mải ngắm nhìn thứ khác. Cậu ta chiêm ngưỡng
vẻ đẹp của Sona một cách nghiêm túc thưởng thức, không chứa chút tạp niệm.

" Thân em như giếng giữa đàng-

Người khôn rửa mặt, người phàm rửa chân. "

Không hiểu sao cậu ta chợt ngâm nga câu ca dao này của quê hương mình. Từ tận
sâu trong đáy lòng Huy trân trọng vẻ đẹp thuần khiết mà mỹ lệ của Sona. Cậu ta
không muốn đi phá hủy nó chỉ để thỏa mãn dục vọng, cậu ta chấp nhận giữ mình
để bảo vệ vẻ đẹp ấy trường tồn.

Không phải vì cậu ta yếu sinh lý mà là cậu ta cho rằng quyết định này rất đúng
đắn.

" Từ nay về sau thiếp thân chỉ là của Chủ nhân."

Môi của Sona đã rời khỏi cổ tay của Huy, nàng tự chống đỡ và đứng lên trước
mặt Huy. Vẻ mặt nàng rạng rỡ và đẹp đẽ theo với một nụ cười duyên dáng lộ ra
cả hàm răng trắng ngà.

" Từ nay về sau xin nhờ em giúp đỡ, Sona."

Huy cũng đứng dậy và nắm lấy đôi bàn tay của Sona mà mỉm cười đạo.

" Về việc gặp gỡ với thiếp thân, mong chủ nhân không cần cho Vị Lai biết. Như
thế sẽ tốt hơn cho cả hai người chúng thiếp và cả Ngài."

Sona dừng lại rồi lại nói tiếp : " Chủ nhân xin hãy bảo trọng và hãy chăm sóc
tốt cho Sơ Âm Vị Lai. Thiếp thân mãi mãi ngưỡng vọng Ngài."

Nói xong đến đó, Sona khẽ rụt tay lại và đẩy nhẹ Huy ra phía sau.

" … "

" !? "

Huy hụt hẫng giơ tay về phía trước để níu kéo Sona và cậu ta bỗng nhiên không
thể phát ra bất kỳ thanh âm nào. Và như có lực hút khiến cơ thể cậu ta như lơ
lửng vào vùng không gian phía sau. Mỗi lúc một xa cách với Sona.

Huy giãy giụa phản kháng để làm một điều mà cậu ta chưa kịp làm dành cho Sona.

Lời chào tạm biệt.

" … "

Sona nâng ngang hai cánh tay mảnh mai mà tinh xảo như điêu khắc của mình lên
vừa đủ với độ cao của cây cổ cầm. Nàng không nhìn Huy mà khẽ nhắm mắt và gảy
từng nốt nhạc có du dương có trầm bổng, có sát phạt chiến ý, có hào hùng sôi
nổi, có mê hoặc chúng sinh hết thảy thanh âm.

Theo những thanh âm liên tục du dương, ngân nga. Lơ lửng xung quanh Sona xuất
hiện trôi nổi ba luồng sóng có màu sắc khác nhau đang vờn quanh nàng.

' Ting ~'

Một tiếng đàn ngân lên đột ngột.

Ba luồng sóng với ba màu xanh lục, màu xanh lam nhạt và màu tím hồng như những
luồng sét lấy tốc độ nhanh nhất đuổi theo Huy và chúng tiếp xúc với cậu ta và
thâm nhập vào trong cậu ta thông qua các lỗ chân lông trên cơ thể.

Một dòng nước ấm nóng và lạnh băng chạy trong khắp cơ thể Huy. Cậu ta lúc thì
cảm thấy lạnh lẽo đến bủn rủn toàn thân như lúc vào trời đông, khi thì cảm
thấy ấm nóng như đang trong mùa hè. Có thể gọi là lưỡng cực cảm giác giao
dung.

Trong chốc lát khi hai cái cảm giác nhiệt độ đó hòa hoãn đi, Huy cảm thấy cơ
thể của mình như tràn đầy sinh khí và cũng cực kỳ khỏe khoắn một cách lạ kỳ.
Cậu ta cảm thấy phấn chấn hơn bao giờ hết.

" Chủ nhân đã được cường hóa bản thân trong chốc lát, nó sẽ gia trì cho tới
khi Ngài gục ngã. Xin hãy mang vinh quang trở về, thiếp thân tự hào về Ngài."

Giọng nói thục nữ ngày nào của Sona lại văng vẳng bên tai Huy. Bấy giờ Huy lại
nhìn về phía Sona, không biết tự bao giờ nàng đã không còn đánh đàn, nàng lặng
lẽ đứng yên ôm cây đàn và khoảng không xung quanh Sona xuất hiện những vệt
sóng hình chữ nhật màu vàng, bên trong những vệt sóng vàng là những khung nhạc
và những nốt nhạc trôi nổi. Những vệt sóng vàng có ngang , có dọc bố trí và
chúng sắp xếp khéo làm sao mà ra được một lồng giam nhân tạo.

Là một lồng giam giữ và Sona ở bên trong đó.

" … "

Huy trợn trừng mắt và bất lực gào lên không âm thanh cố gắng giơ tay về phía
Sona rồi lại không cam lòng biến mất trong khoảng không đen tuyền một màu.

Khoảnh khắc hắn biến mất, Sona khẽ rơi nước mắt và đôi tay nhỏ đang ôm cây đàn
cầm khẽ run lên liên hồi. Lần này những giọt nước mắt của nàng rơi xuống
khoảng không dưới chân không tan biến mà nó vỡ ra vì va chạm …

Nàng không phải không muốn tạm biệt và nghe chủ nhân cáo biệt. Nhưng nàng sợ
những lời nói đó sẽ khiến nàng thay đổi. Nàng sợ nàng sẽ nảy sinh lòng chiếm
hữu chủ nhân với Vị Lai. Không biết tại sao, nàng lại có ý thức sở hữu mạnh
hơn rất nhiều so với Vị Lai.

Nhưng nàng vẫn lựa chọn giữ yên lặng. Vì chủ nhân và vì các nàng.

" Nhưng bỗng cảm thấy vùng ngực đau lắm? Tại sao ..." Sona khẽ than một câu
trước khi nàng từ từ nhắm mắt và rơi vào trạng thái ' Giam cầm ' đã được định
trước. Dù ký kết với khế ước Chủ- tớ, nhưng cũng không thể trở thành tinh linh
tự do. Chỉ có thể tồn tại trong bóng tối.

Đó là số phận của nàng rồi ...

---

" … "

Chớp mắt, Huy lại bị đưa tới một nơi nào đấy, nhưng lần này Huy đã ăn mặc quần
áo đầy đủ và dính máu khắp nơi. Nhưng nơi cổ tay trái đã không còn thấy vết
cắt và máu.

" Chủ nhân!"

Một giọng nói ngây thơ và khả ái vang lên trước mặt Huy và đó là Vị Lai, lúc
này cô bé có hình hài không khác gì một cô thiếu nữ 15 -16 tuổi, cao những mét
sáu. Rất là có thiếu nữ trong Anime và Manga mùi vị, nhưng không biết vì lý do
gì mà Huy hơi ngẩn ngơ không tập trung.

Lần đầu tiên cậu ta không cảm thấy rất vui vẻ khi nhìn thấy Vị Lai. Một cảm
giác không đúng cứ âm ỉ trong Huy, nó mang tên cái tên ' Sona và Vị Lai '.

" Chủ nhân! Ngài không sao chứ?"

Vị Lai tiến tới trước mặt Huy mà không khỏi kinh ngạc, chủ nhân rất khác lạ so
với mọi lần.

" Không sao … không sao. Anh ổn mà."

Huy nhanh chóng lắc đầu quên rơi những tâm trạng khi gặp gỡ Sona. Cậu ta xoa
đầu Vị Lai mà phủ nhận. Huy nhận ra Vị Lai không đáng bị cậu ta đối xử lạnh
nhạt như thế.

Vị Lai không có lỗi trong chuyện Sona bị loại bỏ làm tinh linh đầu tiên của
Huy. Cậu ta vẫn quan tâm và quý mến Vị Lai như cô em gái quý báu nhất của
mình. Vì tin tưởng cô bé, cậu ta có thể trả bất cứ giá nào. Điều mà một tên '
Neet' như cậu ta chưa bao giờ nghĩ tới khi còn ở hiện thế. Lo ăn, nằm, Game
còn chưa xong nữa là.

Nhưng gặp được Vị Lai, Huy nhận ta cậu ta còn có thể làm được nhiều điều hơn
thế.

Dù trước đó mới bị lừa một vố quá đau, nhưng Huy vẫn dành niềm tin tuyệt đối
với Vị Lai và giờ có thêm Sona. Cậu ta tin tưởng các nàng sẽ là hậu phương
vững chắc của hắn và hắn chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ tiền tuyến anh dũng.

Dù đã ủy khuất cho Sona, nhưng Vị Lai cũng cần cậu ta. Huy không có thêm nhiều
ý nghĩ dằn vặt nữa, chuyện đã qua hãy để nó qua. Hãy sống cho tương lai.

" Chủ nhân không sao thật chứ?! Sắc mặt của Ngài rất tệ … "

Vị Lai tuy rất hưởng thụ cái xoa đầu từ Huy, nhưng cô bé vẫn rất quan tâm tới
Huy. Sắc mặt nhợt nhạt của Huy đã bộc lộ rõ ràng tâm tình không xong của cậu
ta.

" Vị Lai! Tại sao anh lại ở đây? Và đây là đâu?"

Huy nhìn ngó xung quanh thì thấy khoảng không gian này cũng chả khác gì khoảng
không gian tối tăm tĩnh mịch nơi có sự tồn tại của Sona. Cậu ta không khỏi
hỏi.

" Nơi đây là một không gian riêng biệt mà thiếp thân khống chế, những lúc bình
thường thì thiếp thân toàn ngủ ở đây. Còn Chủ nhân đã rơi vào trạng thái mất ý
thức, nôm na được gọi là ' Cái chết lâm sàng trong y học' làm một dạng, khi
giao tranh với Brander Hiệp sĩ. Vì vậy thiếp thân mới có thể gặp được Chủ nhân
như thế này."

Vị Lai hào hứng giới thiệu tình huống với Huy. Có vẻ cô bé rất là vui thích
khi gặp Huy trong hình dáng này của nàng. Nếu quả thực như vậy thì Vị Lai quá
đáng yêu đi.

" Vị Lai! Anh thật sự vô dụng khi không thể khiến em trở thành tinh linh tự
do."

Huy trong cơn xúc động đã chủ động ôm Vị Lai vào lòng. Cậu ta sợ Vị Lai sẽ cô
đơn như Sona. Sống trong một không gian tối đen như mực này trong khoảng thời
gian dài đằng đẵng, đừng nói là cậu ta, ai cũng không quen được.

" Chủ nhân! Vị Lai vẫn luôn bên cạnh Ngài! Thiếp thân mãi mãi ở bên cạnh
ngưỡng vọng dù Ngài có làm gì đi nữa."

Vị Lai hơi ngơ ngẩn đôi chút, rồi nói. Cơ thể của cô bé vẫn hơi cứng ngắc
nhưng cuối cùng cũng rụt rè vòng đôi bàn tay mảnh mai ôm lấy chủ nhân của
nàng.

Nàng đơn thuần chỉ muốn an ủi ngài, nàng hiểu là ngài không chịu nổi cú sốc bị
khi người đánh bại, nàng biết ngài muốn nàng nhanh đạt được thân phận tinh
linh tự do.

" Vị Lai! Hãy cho anh mượn sức mạnh để anh có thể làm lại lần nữa. Anh muốn em
nhanh chóng thoát khỏi cái phong ấn kia."

Huy bình tĩnh rời bỏ Vị Lai và đạo. Một phần lý do hoàn toàn đúng như những gì
Vị Lai đã nghĩ, còn một phần khác là vì Sona và chính bản thân Huy.

Cậu ta cũng không thể mất cơ hội làm mạo hiểm giả và trở thành nô tài cho
người.

" Thiếp thân đã hiểu. Việc của Chủ nhân cũng là việc của thiếp thân!"

Vị Lai nhanh chóng lui lại hai bước, hai tay gác sau hông, hơi khom người về
phía trước gương mặt hơi ngoẹo sang một bên bán manh. Nàng mỉm cười đạo.

" … "

Huy lại một lần nữa cảm thấy cơ thể mình như bị cưỡng chế hút về phía sau. Cậu
ta hiểu là mình đang bị cưỡng chế di dời khỏi nơi này. Nhưng trước khi bị kéo
đi, Huy vẫn kịp nói một câu với Vị Lai : " Vị Lai! Nhờ cả vào các em."

Không biết tại sao, nhìn về Vị Lai mà Huy lại nhìn thấy thân thuộc hình bóng
của Sona. Bất chợt Huy nói một câu như vậy.

" Chủ nhân yên tâm."

Vị Lai cũng không nhận ra sự kỳ lạ trong lời nói của Huy, nàng đã đứng thẳng
người và trả lời chủ nhân. Sau đó hình bóng của nàng cũng dần tiêu thất.

-&&&-


Truyền Thuyết Tứ Hiệp Sĩ - Chương #40