4 : Thiếp Thân Là Sơ Âm Vị Lai


Không gian xung quanh như ngừng lại. Tất cả đã hư ảo đi, chỉ còn tồn tại sự
thánh khiết và mỹ lệ của vị nữ thần trước mắt Huy. Nàng rất là đẹp trong tư
thái đang cầu nguyện. Gọi nàng là Thánh Nữ của giáo phái nào đó cũng không
ngoa.

Cậu ta chậm rãi hít thở để không gây ra tiếng động lớn. Huy đang suy nghĩ
rằng, đời cậu ta đây là khoảng khắc đẹp nhất. Cảm thấy rất là thanh thản khi
đứng trước 1 mỹ nhân. Cảm giác như bản thân đang đứng trước 1 nữ thần với lời
chuộc tội, và nàng sẽ tha thứ cho tội lỗi đó. Cậu ta như được gột rửa bởi
Aphrodite.

Dù không nhìn rõ nàng như trước khi bỏ kính, nhưng tâm trí của Huy đã ghi khắc
rõ dung mạo Tiên Tư Ngọc Sắc của nàng vào não hải rồi. Có lẽ đến cuối đời này
cũng không quên.

Cậu ta ngưỡng mộ sắc đẹp của nàng.

Một khoảng thời gian không biết bao lâu, nhưng sắc trời vẫn cứ như lúc Huy mới
tới. Aphrodite đã từ từ dừng cầu nguyện và mở mắt ra, nàng thu lại cái gọng
kính đang phiêu phù trên không trung lại.

" Hãy nhận lấy sự sống của mình, ngươi sẽ có sứ mạng của riêng ngươi. "

Aphrodite lẩm nhẩm một câu độc thoại với cái gọng kính. Và rồi…

' Ù ù '

Một luồng quang mang xanh lam nhàn nhạt bắt đầu toát ra khỏi cái kính một cách
đột ngột. Và hình thành một luồng vụ xanh lam bao bọc lại nó tại trên tay phải
của Aphrodite.

" Thiếp thân đã rõ! "

Một giọng nói ngây thơ, thánh thiện của nữ giới vang lên giữa không trung.
Nàng chỉ khoảng 15-16 tuổi, nghe rất giống giọng của các diễn viên lồng tiếng.
Bỏ qua sự xuất hiện đột ngột đó, nếu chú ý nghe kỹ thì sẽ nhận ra tiếng nói
phát ra từ luồng vụ tại tay của Aphrodite.

" … "

Cảm giác có thứ gì đó không đúng với cái kính của mình, cậu thiếu niên nuốt
nước bọt mà căng mắt ra nhìn. Cậu ta muốn biết sắp có biến cố gì.

' Lóe… '

' … '

Luồng vụ chậm rãi tản mát đi, và những gì còn lại ở trên lòng bàn tay của
Aphrodite là 1 cô bé tí hon chỉ cao khoảng 15cm. Cô bé có gương mặt trái xoan
hồng hào, mái tóc xanh lam rủ quá hàng lông mày mảnh, hai bên mái được buộc
thành 2 cột tóc đuôi ngựa dài quá đầu gối. Đôi mắt thì to tròn với tròng mắt
cùng màu mái tóc, cái mũi và đôi môi hồng nhỏ nhắn, gò má thủy tinh mọng nước
và hơi đỏ.

Cô bé trang 1 cái áo sơ mi trắng có cổ khoét nách, trước cổ áo thắt 1 cái cà
vạt đen, đi kèm là một cái váy xếp đen viền xanh lam rất ngắn và đôi giày của
nữ nhỏ nhắn màu đen. Tất cả đã tôn lên thân hình dễ thương và nhu mì của một
cô bé mới lớn chỉ có trong Anime và Manga của Nhật mà thôi. Vâng, chắc chắn
chỉ có trong Anime và Manga mà thôi.

Còn ở 2 bên bắp tay nhỏ bé và mảnh mai của mình, cô bé mang lên ống tay áo
rộng ở gấu tay màu đen. Cặp chân dài đẹp không chút béo mập của nàng ta đang
được bó sát với đôi vớ tất đen dài quá bắp đùi càng làm nàng thêm gợi cảm.

Cô thiếu nữ tí hon này gây ra cho cậu thiếu niên Huy đã F.A gần 18 năm trời
kia một cảm giác muốn bao bọc, che chở. Nếu như Aphrodite là hình tượng nữ
thần cao cao tại thượng không thể với tới mà chỉ có thể ngưỡng vọng từ xa. Thì
cô bé Chibi này lại nhanh chóng chiếm lĩnh 1 góc trong trái tim của cậu thiếu
niên Huy ngây ngô.

Trong đầu cậu ta bỗng nổi lên 1 niềm khát vọng nhỏ bé.

" … "

Nhưng rất nhanh cậu ta nhận ra thân phận của cô bé này.

Cô thiếu nữ này là HATSUNE MIKU.

Điều này không quá khó hiểu khi Hatsune Miku là 1 hình mẫu nổi tiếng trong văn
hóa của Anime và Manga. Nói không ngoa, nàng còn là Thánh Nữ của rất nhiều nam
thiếu niên trên toàn thế giới. Không chỉ được giới Otaku biết tới qua giọng
ca, các bài hát của nàng. Ngay cả tạo hình của nàng cũng rất riêng biệt. Phải
nói là vạn người mới có một nàng.

Không pha trộn với hình dạng của bất cứ nhân vật khác trong rất nhiều bộ hoạt
hình, truyện tranh của Nhật Bản. Nàng là duy nhất.

" Chủ nhân! "

Hatsune Miku bay từ tay của Aphrodite tới trước mặt cậu thiếu niên đang ngẩn
ngơ tại chỗ. Nàng mỉm cười duyên dáng và lên tiếng chào hỏi.

Giọng nói ngây thơ, thánh thiện như thiên thần của nàng vang lên, cậu thiếu
niên quen F.A kia cảm thấy xương cốt như sắp giòn rụm ra. Nếu chỉ có thể nghe
thấy giọng nói này trong mơ, cậu ta nguyện không tỉnh lại nữa.

Sau một lúc, Huy mới hoàn tỉnh. Nhìn rõ mồn một nhân vật chỉ có trong Anime
kia, cậu ta rất muốn nựng cô bé suốt thôi. Nhưng lý trí không cho cậu ta làm
thế và thế là cậu ta hỏi tên cô bé : " Em có phải là Hatsune Miku? ".

" Đúng là vậy thưa chủ nhân. Nhưng xin hãy gọi thiếp thân là Sơ Âm Vị Lai. Họ
là Sơ Âm, tên là Vị Lai, thưa chủ nhân. " Vẫn giọng nói thanh thuần khả ái đó
vang lên, Huy lại cảm thấy xương cốt mình thêm yếu ớt nữa.

Nhưng cậu ta dần dần gắng gượng tạo miễn dịch với lực sát thương của giọng nói
đó. Nếu chết sớm sao có thể thưởng thức thêm giọng nói của Hatsune Miku được.

" Sơ Âm Vị Lai?! "

" Sơ trong đầu tiên, Âm trong âm thanh, Vị trong tương lai và Lai là đi đến.
Thưa Chủ nhân. "

" Sao em lại dùng tên Trung Quốc, không phải em là người Nhật Bản sao? "

" Chủ nhân là người ngoại quốc, nên thiếp thân dùng tên như vậy sẽ phù hợp với
Chủ nhân hơn. "

" Tại sao em lại xưng hô chủ nhân- thiếp thân. Tôi nào có phải chủ nhân của
em?! "

" Nữ thần Aphrodite đã ban cho thiếp thân một sinh mệnh mới. Và Người đã hạ
đạt mệnh lệnh cho thiếp thân là phục vụ Chủ nhân. "

Nghe tới đó cậu thiếu niên Huy nhìn qua nữ thần Aphrodite với biểu cảm khó
hiểu. Cậu ta cố gắng tìm kiếm manh mối từ cảm xúc trên gương mặt của vị nữ
thần cao cao tại thượng kia.

Như hiểu ý, Aphrodite hơi thở ra, lấy lại khí lực sau màn triệu hoán công phu
ban nãy. Nàng lạnh lùng đạo : " Ngươi có để ý mắt của ngươi đã hồi phục thị
lực không? "

" !!! "

Hơi kinh ngạc, thiếu niên Huy giơ hai tay lên trước mắt mình như thể kiểm
chứng, sau đó quay đầu nhìn ngó ngang dọc trời đất một cách kinh ngạc xen lẫn
vui sướng. Lúc Vị Lai xuất hiện cũng là lúc thị lực của cậu ta khôi phục, có
điều cậu ta không để ý mà thôi.

Còn lúc này đây, cậu ta rất là sung sướng vì đôi mắt của mình đã sáng trở lại.
Hơn 5-6 năm trời bởi vì đôi mắt kém cỏi < do chính cậu ta ham chơi vi tính chứ
chả do ai > mà cậu ta đã gò bó bản thân lại, sống một cách thu lại trong vỏ ốc
riêng tư, hạn chế giao tiếp. Có thể nói cậu ta trở nên thụ động cũng một phần
do mắt kém.

" Ta đã dùng cái vật phẩm trên khuôn mặt của ngươi để triệu hồi tinh linh kia.
Tinh linh hình hài cô bé đó sẽ nhận được toàn bộ ký ức của ngươi và sẽ chia sẻ
thị lực cho ngươi, nhưng sẽ cùng tiêu hao thể lực của ngươi để duy trì hình
hài nhân loại. Nói cách khác, những ký ức và suy nghĩ của ngươi cô bé đều
biết, cô bé sẽ trở về dạng vật phẩm nếu ngươi hết thể lực và thị lực của ngươi
sẽ lại trở lại như lúc nãy. Ngươi rõ chưa? " Aphrodite nhàm chán đạo.

Nàng biết mình không thể tốt thuyết phục tên nhân loại này, nàng đành dùng hạ
sách này. Dù rất có khả năng bị Thiên Đường phát giác, nhưng nàng không thể
không quản rộng thêm một chút, nếu nhỡ lần ' Thời Khắc Định Đoạt ' này mà
Lavindor thua trận, có thể phe Địa Ngục sẽ đánh nhau với Thiên Đường, lúc đó
chắc chắn nàng sẽ bị quy tội không chu toàn nhiệm vụ.

" Aizz… Thật là xui xẻo quá. " Aphrodite thầm khóc trong lòng.

" Chủ nhân, tại sao Ngài không đồng ý theo yêu cầu của Nữ thần Aphrodite? " Vị
Lai ngạc nhiên hỏi.

" Hỏi hay lắm, thuyết phục hắn đi! " Aphrodite như mở cờ trong bụng. Nàng làm
tất cả cũng chỉ vì đó.

" Cái này… Ta… Anh không muốn chết. " Huy nói ra sự thực. Ai muốn chết cứ đi,
tôi còn muốn sống thêm chục năm nữa.

" Chủ nhân vẫn muốn sống cuộc đời nhàm chán như ở thế giới cũ, ngày nào cũng
như ngày nào cho đến hết đời? Chính chủ nhân từng cảm thán cuộc sống đó rất
nhàm chán mà, vì lẽ đó Chủ nhân mới đặc biệt yêu thích xem Anime thể loại
Huyễn tưởng, Hậu cung. " Vị Lai đưa ra lý do bác bỏ.

" Nhưng, anh chỉ là học sinh chân yếu tay mềm, có tài lực gì đâu mà đi chém
giết người… Anh chưa muốn chết sớm. "

" Chủ nhân đã nghe câu : ' Sống mà không có mục đích, thì như đã chết rồi '
chưa? "

" … " Huy im lặng. Quả thực như thế, cậu ta rất nhàm chán với cuộc sống thực
tại. Lúc nào cậu ta cũng mong được sống ở một thế giới khác, hỗn độn một chút,
điên khùng một tí, nhưng cuối cùng phải có hậu cung toàn nữ thần.

Cậu ta mong một lần thoát tục để lên cung trăng tìm chú Cuội, chị Hằng như bài
thơ nhà văn Tản Đà từng viết. Rất khao khát cháy bỏng.

Nhưng bây giờ có điều kiện thì cậu ta hơi do dự. Giống như vất vả quá thì than
chết đi cho nhẹ nợ, đến lúc gặp Thần chết hàng lâm thì chỉ mong tiếp tục được
sống. Thật sự hơi mâu thuẫn, nhưng con người là thế, ham sống sợ chết sinh vật
bậc nhất.

Hơi suy tính một chút, cậu ta còn chả có tài năng gì xuất chúng mà đòi đi chém
giết người như trong các bộ phim cổ đại. Cái kết chờ sẵn cậu ta chỉ có cái
chết trăm phần trăm mà thôi.

Đã biết tỷ lệ chết cao như thế, cậu ta không ngu gì đi đồng ý đấy.

-&&&-


Truyền Thuyết Tứ Hiệp Sĩ - Chương #4