3 : Nữ Thần Gian Lận


- Đôi lời muốn nhắn: " Vì hai chương 1 và 2 là chương đầu tay, mình lại chưa
quen viết trên vi tính rồi copy lại, nên đã chỉnh sửa đôi chỗ ở chương 1 và 2
để chương đạt hơn 1900 chữ. Ai từng xem chưa đạt mức 1700-1900 thì mong đọc
lại một lần để rõ nội dung của chương. Cảm ơn các bạn đã đọc truyện này.
Chương mới sẽ thường xuyên có trong tuần."

---

" ( Có ai )… không, cứu với! " Cậu thiếu niên Huy vẫn theo phản xạ hô hoán nốt
câu cầu cứu như trước khi bị dịch chuyển. Mọi thứ xảy ra quá nhanh khiến cậu
ta còn trả kịp nhận ra mình đã bị dịch chuyển tới một nơi khác mà vẫn la thật
to.

Nói thật, cậu ta đã xem Anime với Manga nhiều, thấy nhiều cái dị dị thì cũng
quen chút xíu. Nhưng chính bây giờ cậu ta gặp phải hiện tượng này thì không
thể chấp nhận được và theo bản năng thì cậu ta rất lo sợ. Chưa biết có phải
sắp chết chưa, ở đó mà vui mừng vì bị dịch chuyển đến một nơi lạ lẫm nào đó
ư?!

" A, chỗ này là Thiên Đường a?! " Cũng không lâu lắm, cậu thiếu niên nhận ra
mình đang đứng tại trong một khu vườn lạ lẫm. Cảm xúc của cậu ta hơi thoải mái
đi một chút vì nơi đây không giống quang cảnh của địa ngục.

Bên trái cậu ta là một khu vườn với nhiều loại cây trái, thực vật và cây cảnh
đủ màu sắc. Còn có líu lo tiếng các loài chim chóc, chúng thánh thót không
thua các bản nhạc do các nhà soạn nhạc con người sáng tác. Ngoài các loài chim
chóc, còn có các loài động vật nhỏ như hươu, nai, thỏ, sóc, khỉ,… đang đi lại,
sinh hoạt tự nhiên. Chúng chả quan tâm con người lạ lẫm kia vừa mới xâm phạm
lãnh thổ của chúng cho lắm.

Còn bên phải thì là một mảnh đất rộng hơn ngàn hacta trồng đủ muôn màu các
loài danh hoa được bao bọc bởi một cánh rừng thông mọc san sát nhau. Khu vườn
có hoa hồng, có cẩm tú cầu, có bồ công anh, có diên vĩ, có hoa cúc, có hoa
hướng dương,… . Phải nói là trên trăm loại danh hoa với muôn màu đua nở giữa
trời đất vào mùa xuân. Đâu đó trên các bông hoa thi thoảng có sự xuất hiện của
vài chú ong chăm chỉ, hay vài chú bướm đủ loại hình dáng màu sắc dập dờn dạo
chơi.

Phía trước là một tòa nhà có kiến trúc đền thờ cổ màu trắng mang phong cách Hy
Lạp cổ đại. Trước tòa nhà có một vòi phun nước chạm khắc một tiểu nam thần
mang bình rót nước. Xung quanh khu vực quảng trường có điêu khắc những bức
tượng thiên thần rất tinh xảo.

Mọi thứ cứ tự nhiên trôi chảy, yên bình, không có chút gò bó hay ngột ngạt bởi
bàn tay con người. Một khung cảnh tự do, khoáng đạt của thiên nhiên, đất trời.

Một khung cảnh thiên nhiên đẹp đẽ nhất mà có lẽ cả cuộc đời này cậu thiếu niên
được chứng kiến. Cảnh đẹp cũng khiến tâm tình con người khá hơn, và cậu thiếu
niên cũng bình tâm trở lại.

" Có lẽ nơi đây không phải địa ngục nhỉ? " Huy tự nói như vậy.

" Ngươi tiến lại đây. "

Một người phụ nữ trưởng thành gần 30 tuổi từ trong tòa nhà bước ra ngoài. Nàng
rất có phong thái của một mỹ phụ Phong Tình Vạn Chủng. Mỹ nữ da trắng tóc
vàng, tròng mắt xanh lam, ngũ quan yêu kiều diễm lệ phối hợp với gương mặt
tròn trịa không chút gồ ghề. Nàng cao mét 8, dáng người nàng có lồi có lõm,
trước tấn công sau phòng thủ, đùi đẹp thon dài trắng trẻo. Ngực sữa ẩn sau lớp
áo phập phồng theo từng hơi thở, mông cong được bó sát với lớp vải váy thì lắc
lư theo từng bước đi. Nàng quả thật là một mỹ nhân Băng Cơ Ngọc Cốt theo một
tỷ lệ vàng tối thượng Tiền Vô Cổ Nhân Hậu Vô Lai Giả.

Nàng trang một bộ y phục màu trắng của xứ Hy Lạp cổ đại tên gọi là Chinton <
chinton được làm từ hai mảnh vải dài màu sáng và mặc trực tiếp lên người.> Đi
cùng là một dây thắt lưng vải màu đen thắt ngay dưới ngực. Và khoác bên vai
trái là một chiếc áo choàng cùng màu. Làm toát lên vẻ đẹp nữ tính, gợi cảm còn
có sự đóng góp kèm theo các món trang sức bằng vàng trên mái tóc, hai bên tai,
trên cổ và ở cổ tay của nàng. Nàng mỹ mạo không thua gì một nàng công chúa
thời cổ đại.

Mỗi hơi thở hô hấp của mình, cậu thiếu niên không thể dời đi ánh mắt của mình
khỏi người phụ nữ kia, nàng quả thực cũng là Cực Phẩm Vưu Vật rồi.

Có điều không bao lâu cậu ta cảm thấy có chút không thích hợp. Người phụ nữ
kia có khí chất rất siêu phàm, không phải người như cậu ta có thể quá mức
chiêm ngưỡng. Người phụ nữ kia có khí chất của thiên thần. Đúng, là thiên
thần. Nhưng nàng lại có chút yêu mị và quá khiêu gợi. Nếu nàng mà ở thời cổ
đại thì cũng như Tô Đát Kỷ, Dương Ngọc Hoàn những mỹ nhân Câu Hồn Đoạt Phách
có thể làm nghiêng ngửa các triều đại quốc gia.

Huy không dám nhìn nữa, mà né đi ánh mắt rực lửa của mình.

" Ta nói, ngươi không nghe rõ? " Aphrodite rất là khó chịu với thái độ của tên
nhân loại kia. Hắn thì dám dùng ánh mắt tràn ngập dục vọng nhìn nàng, thật
đáng chết. Nếu không phải chính nàng muốn kiểm chứng phẩm cách của người này,
nàng mới lười biếng ăn mặc gợi cảm gặp hắn đấy. Chỉ mới màn này, hắn thì mất
điểm thảm hại.

" Dạ… " Huy hơi lắp bắp đáp lại và tiến lên phía trước.

Hai người chỉ còn cách 5 mét.

" Dừng! " Aphrodite ra lệnh một cách trịch thượng.

" A… Vâng… " Huy ngay lập tức dừng lại, thái độ rất khúm núm. Cậu ta rất không
dám hó hé thêm gì, vì cậu ta chắc chắn người phụ nữ này không phải người bình
thường.

" Sau đây, ta nói gì thì ngươi chỉ cần nghe, không cần hỏi. Ta cho phép thì
ngươi mới được hỏi. Đã rõ chưa?!" Aphrodite vẫn lạnh nhạt đạo.

" Vâng… " Huy thành khẩn đáp.

" Ngươi thì chưa chết, nhưng sắp tới thì cũng chả khác gì sắp chết. Cảnh binh
đao, cảnh đầu rơi máu chảy, tràng cảnh ngươi không giết ta thì ta giết ngươi.
Thế giới này hoàn toàn không yên bình như thế giới cũ của ngươi. Đây là một
thế giới bạo lực, sức mạnh nắm đấm mới là công lý… "

Aphrodite chậm rãi giải thích. Vừa kể, nàng vừa quan sát nội tâm của cậu thiếu
niên nhân loại đang đứng trước mặt mình. Nói thật, nàng có cảm giác tên anh
hùng cuối cùng này còn chả bằng 3 người trước đó.

Rất là nhu nhược, hèn kém và không có hy vọng gì. Dù chỉ chút xíu cũng không.
Hoàn toàn vô vọng.

Bỗng chốc nàng cảm thấy vận rủi tám đời đang hàng lâm tại nàng. Nhiệm vụ tìm 4
dũng sĩ cho Lavindor lần này, thì do nàng phụ trách. Tuy không thể đổ lỗi cho
nàng vì tìm phải những người không tài giỏi, nhưng nàng không muốn mất mặt với
các huynh đệ tỷ muội của mình.

" Ta hỏi ngươi, ngươi có dám đặt cược tính mạng của mình để chiến đấu không? "

" … "

Huy hơi chần chừ một hồi, không biết cậu ta đang suy tính cái gì trong đầu cả.
Mãi một lúc lâu sau, cậu ta mới khẽ hỏi : " Tôi… Không… thần có thể trở lại
thế giới cũ được không? "

" Ngươi không có quyền hỏi! " Aphrodite lạnh lùng đạo.

" Th… Thần thật sự không có tài cán gì cả, chỉ sợ lỡ việc... " Huy viện ra lý
do.

" Hừ! Lũ con người các ngươi, chả có mấy kẻ là được việc. " Aphrodite khẽ hừ
khinh bỉ.

Sau khi xem thấu nội tâm và thông qua hai câu nói của tên này, Aphrodite đã
triệt để thất vọng. Dù biết kết quả là vậy, nhưng nàng vẫn không kiềm chế được
cảm xúc khó chịu trong lòng.

Nàng biết, tên nhân loại này là 1 tên Neet hay Trạch< Otaku > khi còn ở thế
giới cũ. Trong Bảy Mối Tội Đầu, trừ không quá ngạo mạn, tham lam, dâm dục,
phẫn nộ, đố kỵ, tham ăn thì hắn lại phạm vào quá nặng lười biếng. Lại còn tự
ti và hay nghĩ linh tinh nhiều thay vì bắt tay vào làm. Một kẻ chân chính '
Bàn lý suông thì giỏi mà thực hành kém' . Chính vì thế mà nàng thiếu chút nữa
đã bỏ qua hắn.

Nhưng cũng không thể không tính là hắn rất khôn ngoan khi biết thời vận, tránh
điều dở tìm điều hay. Tên này rất có tài, nhưng không sinh hợp thời, có rất
nhiều suy nghĩ tích cực, nhưng chưa có nơi áp dụng. Hắn là kiểu người rất thụ
động vì thiếu động lực. Tên thiếu niên này có tiềm năng hơn hẳn so với 3 anh
hùng còn lại.

Nàng hơi suy nghĩ lại.

Sau khi suy xét hết khả năng, nàng chỉ còn có thể phó thác cho vận may. Nàng
đã đưa ra một lựa chọn mang tính chất phạm quy để cứu vãn cho danh dự của
nàng.

Đó là ' Giúp Đỡ Người Dự Thi '.

" Đưa cái vật phẩm trên mặt ngươi cho ta! " Aphrodite ra lệnh một cách không
cho từ chối. Và Huy cũng không có dám phản kháng và dâng lên cái gọng kính mắt
và rồi lại lùi về chỗ cũ.

Tiếp nhận vật phẩm. Aphrodite cầm nó lên bằng tay phải và đặt giữa không trung
ngang ngực. Một luồng quang mang màu vàng bắt đầu xuất hiện và hình thành một
chiếc lồng bảo hộ cái kính đang lơ lửng trên không trung ấy. Lấy trung tâm là
cái khung lồng, rất nhiều khí tức thần thánh từ khắp nơi đang dần hội tụ vào
nó và tạo một tầng vụ mờ ảo.

Aphrodite tương khấu 2 bàn tay lại trước ngực và bắt đầu nhắm mắt cầu nguyện.
Trên đầu nàng bỗng xuất hiện 1 vòng sáng thần thánh hình tròn rỗng ruột, sau
lưng nàng xuất hiện một đôi cánh thiên sứ màu trắng 6 cánh, mỗi bên dài tới
hơn 3-4 mét.

" … "

Đến lúc này, Huy mới xác nhận nàng chân thật thân phận là 1 nữ thần tại Thiên
Đường.

Cậu ta không dám còn có chút dục vọng nào với nàng, không dám thẳng thắn cảm
thán nàng đẹp. Cậu ta chỉ lặng lẽ chiêm ngưỡng từ xa và cảm thán thầm sắc đẹp
của nàng. Cậu ta chỉ ngưỡng vọng từ xa, như người ta ngắm những bức tranh
tuyệt họa ngăn cách qua lồng kính một dạng.

Chỉ thế là quá đủ với cậu ta rồi.

-&&&-


Truyền Thuyết Tứ Hiệp Sĩ - Chương #3