Ta Là Ta.


Người đăng: Hắc Công Tử

Quay trở lại Hạo Thiên Phủ doanh trại. Lúc này Mạc Vấn xung quanh bản tôn lực
lượng của Đoạt Thiên Bổ Thai Quyết đã bắt đầu cắn nuốt chậm rãi lại rồi “ Quả
nhiên như dự tính, hiện tại sử dụng pháp quyết này chỉ có thể hồi phục cấp tốc
được sáu thành, muốn hoàn toàn hồi phục trong thời gian ngắn là không thể,
trong thời gian ngắn cũng không thể tiếp tục lần thứ hai thi triển”. Chỉ qua
hơn chục hơi thở mà thương thế hồi phục tới sáu thành, đây không phải là đã
quá nghịch thiên sao. Mạc vấn mở mắt ra nhìn về phía Can Thiên Viêm, khóe
miệng hắn nhếch lên một nụ cười. Hắn động !
Can Thiên Viêm bỗng vô thức bay nhanh lùi lại: “ ngăn hắn lại cho ta” vừa nói
hắn vừa đẩy những tên kiếm giả bên cạnh hắn tới phía trước. Những tên này mặt
bỗng biến sắc, bọn chúng thường ngày chỉ là vỗ mông ngựa ức hiếp người khác
chứ chẳng phải thiên tài, hảo hán gì. Bảo bọn chúng ngăn cản cái kia quái thai
Tam Tuyệt Kiếm có khác gì là bảo bọn hắn đi chết đâu. Nhưng chống lại Can
Thiên Viêm thì những ngày sau…khó sống rồi.
Càn Thiên Viêm chỉ hi vọng dùng bọn ô hợp này để tranh thủ cho hắn một chút
thời gian nhưng bỗng nhiên quỹ tích phi hành của Mạc Vấn biến đổi kỳ ảo lướt
qua áp tới trước người hắn rồi, trên tay hắn là một đoàn năng lượng màu xám.
Nhìn bàn tay kia đang áp tới trước mặt mình, Càn Thiên Viêm tối sầm mặt mũi “
ta sắp chết sao”.
“Dừng tay”
Một tiếng thét mang theo vô hạn uy áp phủ xuống bản tôn Mạc Vấn, thân hình hắn
chấn động thương thế vừa mới hồi phục năm thành lại tiếp tục phun ra một búng
máu rồi. Hắn không cam lòng, khoảng cách giữa hắn với tên họ Càn kia chỉ có
năm bước mà thôi. Nhưng dưới uy áp nặng nề của Kiếm Thai viên mãn, hắn một
bước cũng khó như lên trời. Không cam lòng, kiếm thể tách khỏi huyết thai phân
thân hóa thành linh kiếm tiếp tục xông tới trực chỉ mi tâm Càn Thiên Viêm.
Ngay lúc mũi kiếm chỉ còn cách mi tâm hắn ba thước, Mạc Vấn bỗng rung mình cảm
giác một hồi nguy cơ. Từ mi tâm Càn Thiên Viêm một luồng kiếm ý của lão tổ Càn
Gia bống dưng bộc phát ra. Trong sát na, kiếm thể hóa kiếm lách mình tránh
thoát rồi vội vàng dùng thuấn di trở lại dung hợp với huyết thai phân thân rồi
hắn liên tục phun ra ba búng máu.
“ Làm càn “ lại một tiếng thét kinh thiên vang lên, ngay sau đó trên bầu trời
một đạo khe hở dữ dội tách ra. Gần như đồng thời hai tia lửa chĩa thẳng về bản
tôn và Cuồng Đình phân thân.
Nguy cơ sinh tử ngay trước mắt, Mạc Vấn cưỡng ép thương thế cố gắng vận chuyển
ngũ hành tới cùng, xung quanh hắn, một tầng phòng hộ dày đặc năng lượng màu
xám tuôn trào ra, một bên hắn cố ý liên lạc với Thái Nhất thần bí nhưng không
thấy hồi đáp . Về phía Cuồng Đình phân thân lúc này kiếm ý đẩy tới tận cùng,
lôi quang dày đặc đem hắn bao phủ vào phía trong.
Nhưng bỗng nhiên hai tia lửa kia đột nhiên hư không tiêu thất. Từ trong hư
không, hai bóng người bước ra chặn trước mặt Mạc Vấn cùng phân thân của hắn.
“ Thiên Hỏa huynh, xin giơ cao đánh khẽ”
“ Hắn đả thương tôn nhi ta, tính sao?” lão giả vừa bước ra vừa quát. Mọi người
nhìn sang, Càn Thiên Viêm một bả tay trái đã không cánh mà bay. Nhất thời, vô
số tiếng nghị luận chen chúc vang lên. Mạc gia lão tổ cũng nhìn sang, hắn sắc
mặt không đổi, cười hòa hoãn: “ chuyện xảy ra chắc Thiên Hỏa huynh cũng rõ
nguyên do, hà cớ gì làm khó tiểu bối. Còn Viêm công tử, Mạc gia ta xin bồi
thường….Mong huynh bỏ qua”, trong khi nói, hắn búng một ngón tay, lưỡng khỏa
đan dược trực tiếp xuất hiện trước mắt Càn Thiên Viêm.
Hai khỏa đan dược này cũng không phải bình thường, Mạc Gia lão tổ xuất ra khỏa
đầu tiên là Phục Linh Đan có thể hồi phục thương thế ngay lập tức mà không hề
lưu lại ám thương nào, khỏa còn lại là Tạo Hóa Đan chính là viên loại đan dược
dùng để trọng tố thân thể, dược lực mạnh hơn thập bội so với loại đan mà Mạc
Vấn đã dùng . Bất kể viên nào cũng thuộc dạng trân quý không thể đo lường.
Lúc này đây lục tục các Kiếm Tôn xuất hiên. Thiên Hỏa Kiếm Tôn cũng xác định
lúc này đây không thể lấy mạng của Mạc Vấn được rồi, trong mắt hắn sát cơ lập
lòe nhưng sau đó cố nén lại: “ bảo hắn giao ra Tứ Kiếm Linh Đồ, chuyện này có
thể coi như xong”
“ Tứ Kiếm Linh Đồ là của ngươi sao? Muốn ta giao ra? Có thể, nhưng người cũng
phải giao ra cái giá thỏa đáng!”
Mạc gia lão tổ nhíu mày, hắn quay lại nhìn Mạc Vấn. Hắn cũng không ngờ Mạc Vấn
lại đồng ý như vậy.
Thiên Hỏa Kiếm Tôn cười gằn: “ ngươi muốn cái gì?”
“ Giao ra mạng của toàn bộ Càn Gia các ngươi thì có thể rồi”
“ Tốt lắm tiểu tử”, sắc mặt của Càn Thiên Hỏa lão tổ bỗng trở nên vô cùng khó
coi.
Mạc Gia lão tổ cũng giật mình: “ tôn nhi, làm càn !”
Nhưng sau tiếp đó Mạc Vấn nhìn thẳng vào mắt hắn:
“ Ta nói có gì sai sao? Toàn bộ Chú Kiếm Sơn Trang chết trong tay bọn chúng,
giết người đền mạng ! ta nói sai sao? “
Mạc Vấn bỗng bước tới một bước trước mặt hắn.
“ Ta là tôn nhi của ngươi sao? ”
Mạc Thương lão tổ bỗng sững sờ. Ngay sau đó Mạc Vấn tiếp một câu làm hắn run
rẩy..
“ Ta là ta. Cùng với Thanh Long Mạc Gia các người tuyệt không có quan hệ.”


Truyền Kiếm - Chương #511