Người đăng: Ciel_Dark
Vạn Hoa kinh thành
Liên Tử Hàn qua cửa sổ nhỏ trên xe ngựa ngắm nhìn, quả là rất phồn hoa nga
Xe ngựa của y dừng tại Nguyệt San, 1 khách điếm nổi tiếng ở kinh thành và
thuộc quyền sở hữu của ma giáo phái
Khi Liên Tử Hàn nhảy xuống xe, mọi người xung quanh hít 1 hơi khí lạnh. Đây
không phải là 1 tiểu tinh linh đấy chứ? Người qua đường trong lòng nghĩ thầm
Liên Tử Hàn cùng Yên nhi vừa vào Nguyệt San điếm thì liền được dẫn tới căn
phòng cao nhất. Y tùy ý nằm trên nhuyễn y, Yên nhi đứng bên cạnh hầu
Cánh cửa phòng lại 1 lần nữa mở ra, 3 nam nhân tuấn tú từ từ bước vào đứng
trước mặt Liên Tử Hàn hành lễ
"Giáo chủ, ngài tới đây phải hay không là có việc?" nam nhân nhã nhặn trong 3
nam nhân đó lên tiếng
"Bản giáo chủ muốn tới đây cũng phải có lý do à, Hạ?" Liên Tử Hàn nhìn chằm
chằm vào nam nhân nhã nhặn tên Hạ
"Ta...ý ta không phải như vậy. Ta nghĩ giáo chủ nếu không có việc gì sẽ không
tới đây" Hạ vội giải thích. Giáo chủ của bọn họ thật đáng sợ a~
"Thông minh lắm, bản giáo chủ tới đây là có mục đích" Liên Tử Hàn ngồi dậy,
hướng đám Hạ đi tới
"Hạ, bản giáo chủ muốn 6 tháng sau phải nhìn thấy kinh tế của Nguyệt San điếm
cùng các quán khác của phái ta tăng lên 5 phần, bất kể ngươi dùng cách nào"
Liên Tử Hàn đứng từ dưới ngước đầu nhìn sâu vào đôi mắt của Hạ khiến hắn cảm
thấy mình như bị đôi mắt của y hút vào
"Vâng, giáo chủ" Hạ lấy lại tinh thần khỏi đôi mắt hắc thạch đó, tự tin đáp
Liên Tử Hàn xoay đầu nhìn nam nhân cao to đứng bên cạnh "Vũ, ngươi tăng mức độ
tập huấn và nhận nhiều nhiệm vụ để bọn họ có thêm kinh nghiệm cho bản giáo
chủ. Thu nhận thêm nhiều nam nhân cùng hài tử vào Tất Sát huấn luyện, khiến
chúng tuyệt đối trung thành với bản giáo chủ"
"Vâng, giáo chủ" Vũ nghiêm túc đáp càng làm tăng vẻ uy nghiêm của bản thân
Cuối cùng Liên Tử Hàn chuyển mắt tới phía nam nhân luôn cà lơ phất lơ kia
"Lâm, nghe nói 8 tháng sau hoàng cung sẽ tổ chức khoa thi, bản giáo chủ muốn
nhìn thấy người của chúng ta ở trên bảng"
"Nga, giáo chủ đại nhân~ Ngài rốt cuộc là muốn làm gì đây? Tại sao lại phải
trà trộn vào hoàng cung?" Lâm vẫn cà lơ phất lơ hỏi lại
Liên Tử Hàn nhếch mép khinh thường cười "Ngươi quả là vẫn ngu ngốc như cũ,
chúng ta chính là ma giáo phái. Là mối e ngại của triều đình và nhiều giáo
phái khác, nhất là minh giáo. Tạm thời mình giáo khó mà trà trộn vào được,
chúng ta nên bắt đầu từ triều đình trước để tránh tai hoạ về sau"
Lâm nghe vậy cũng không còn bộ dáng cà lơ phất lơ nữa, hơi nghiêm túc hỏi
"Giáo chủ, ngài định đoạt ngôi vua, chiếm luôn vương quốc này à?"
"Hừ, ngôi vị đó ta không cần! Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất. Bản giáo chủ
kêu ngươi cho người trà trộn vào hoàng cung để dễ dàng kiểm soát và nắm bắt
thông tin. Địch không động ta liền không động, địch động ta liền giết không
tha"
"Vâng, ta đã hiểu! Ta chắc chắn lần thông báo trúng cử kia sẽ có tên của người
trong phái chúng ta"
"Tốt, các ngươi có thể lui ra" Liên Tử Hàn ra lệnh, đám Hạ hành lễ rồi rời đi
"Yên nhi, ta ra phố dạo 1 vòng, ngươi cứ ở lại đây" Liên Tử Hàn nói, không chờ
Yên nhi trả lời liền rời đi mất dạng
Liên Tử Hàn đeo mặt nạ ngân sắc có hoa văn mạn châu sa hoa diễm lệ che đi đôi
hắc mâu. Tuy vậy vẫn không thể che đi được sự xinh đẹp của gương mặt cùng khí
chất vương giả
Liên Tử Hàn chỉ mới 3 tuổi nên đeo mặt nạ nhìn khá kì quái nhưng đó là đối với
những hài tử đồng trang lứa khác. Liên Tử Hàn đeo mặt nạ thế mà mạc danh kì
diệu phi thường phù hợp
Lúc Liên Tử Hàn đang chậm rãi đi thì phía trước bu lại đám nhân đứng xem ồn
ào, náo nhiệt. Y tò mò chen chân vào xem, vì cơ thể nhỏ bé nên rất nhanh liền
đứng ở phía trước
Trong vòng vây có tổng cộng 6 người. Có 2 nam nhân đứng bên trái và 4 nam nhân
đứng bên phải. 2 nam nhân đứng bên trái 1 người thì tuấn tú phi phàm còn người
kia thì ẻo lả, nam không ra nam mà nữ cũng không ra nữ
Bên phải thì có 1 nam nhân thân mặc áo gấm đắt tiền, sau lưng là 3 nam nhân
cao to hung dữ. Có lẽ sắp đánh nhau
"Đám, đám người các ngươi thật to gan! Dám thất lễ với..." người ẻo lả kia
giọng nhão tới nỗi có thể vắt ra nước chỉ vào đám 4 người kia nói
"Tiểu An tử" nam nhân tuấn tú mở miệng cắt ngang lời nói của người ẻo lả gọi
là tiểu An tử kia
"Hừ, đám thấp hèn các ngươi nếu quỳ xuống xin lỗi ta thì bản công tử có thể
tốt bụng bỏ qua" nam nhân áo gấm kiêu ngạo nói
"Ngươi! ! !" tiểu An tử giận run, tức tới mặt đỏ hệt như quả táo
"Nga?" bỗng nhiên từ phía sau của Liên Tử Hàn có người đẩy tới, do không chú ý
nên mất thăng bằng mà lao vào cái không khí giương cung bạt kiếm kia, đụng
phải nam nhân tuấn tú
Liên Tử Hàn cảm thấy hàng chục con mắt đang nhìn chằm chằm vào mình, trong đó
cũng có đôi mắt lạnh lùng của nam nhân tuấn tú từ trên đầu truyền xuống
Y chỉnh chỉnh lại y phục, hướng nam nhân tuấn tú gật đầu xong lủi đi chỗ khác.
"..." đám nhân đang vây xem
"..." nam nhân tuấn tú cùng người ẻo lả
"..." 4 nam nhân kia
Cứ thế mà đi, coi như chưa có chuyện gì á!?! Đám nhân vây xem trợn mắt há mồm
nhìn thân ảnh nhỏ bé kia
Lúc rời đi, phía sau ống tay áo thật rộng của Liên Tử Hàn lộ ra chiếc vòng
ngọc khắc bỉ ngạn hoa
Liên Tử Hàn không để ý đến ánh mắt nam nhân kia thoáng giật mình nhưng rất
nhanh lại lạnh lùng như trước
"Hộ vệ! Đem bọn chúng bắt vào thiên lao" nam nhân tuấn tú vừa ra lệnh, liền
mấy chục cái hộ vệ từ đâu chạy ra
"Vâng, hoàng thượng" mấy chục cái hộ vệ cung kính nói, đám nhân vây xem cùng 4
nam nhân kia lại 1 phen bất ngờ
"Hoàng, hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế" 1 thanh âm nhỏ bắt đầu thì
đám nhân vây xem liền phản ứng, quỳ xuống hành lễ
"Hoàng, hoàng thượng! Xin tha mạng, tiểu nhân có mắt không thấy thái sơn!
Hoàng thượng xin rộng lòng tha thứ" 4 cái nhân kia lập tức hoảng sợ quỳ xuống
cầu xin
"Lôi đi" nam nhân tuấn tú không thèm nhìn, ra lệnh cho hộ về. 4 cái nam nhân
liền bị lôi đi
Đúng vậy, nam nhân tuấn tú này đích là hoàng thượng chi Đông Du quốc – Bạch Dạ
Bạch Dạ ra lệnh xong liền hướng phía hài tử kia vừa rời đi đuổi theo