Rời Đi


Người đăng: Ciel_Dark

3 năm sau

Dưới chân 1 thác nước nhỏ nhưng sức chảy lại hảo dữ dội, 1 thân ảnh nhỏ bé
đang ngồi xếp bằng mặc cho dòng nước hung hăng đập lên người mình

Hài tử xinh đẹp tựa tinh linh. Mái tóc đen nhánh, xoã ngang thắt lưng do nước
mà dính chặt vào thân thể nhỏ bé nhưng phi thường kiên cường.

Đôi mắt to nhắm chặt, hàng mi tựa cánh bướm động lại những giọt nước mà long
lanh dưới nắng nhẹ. Dưới mí mắt phải của y còn có vết bớt hình nữa cánh bướm
đỏ rực lại càng tôn thêm vẻ đẹp.

Chiếc mũi thẳng nhỏ nhắn kết hợp với đôi môi phấn nộn càng tăng thêm vẻ xinh
đẹp lại đáng yêu.

Làn da bạch ngọc trắng nõn bị nước đánh vào khiến nó nhiễm sắc hồng thực mê
người. Đẹp đến nỗi không thực, tựa như chỉ cần rời mắt trong giây lát thì thân
ảnh này sẽ biến mất theo làn nước

"Tiểu thiếu gia, mời vào dùng bữa" Yên nhi cung kính nói

Nàng đã ở cùng 1 chỗ với tiểu thiếu gia từ lúc y sinh ra. Người quả thật tài
năng xuất chúng, 1 tuổi đã nhận thức văn chương, 2 tuổi tu luyện bí tịch, năm
nay người tròn 3 tuổi, vẻ đẹp mê người, võ công xuất chúng

Nếu không phải tận mắt chứng kiến tiểu thiếu gia sinh ra và lớn lên thì nàng
thật sự không tin đây chỉ là 1 hài tử 3 tuổi bình thường

Hiện giờ tiểu thiếu gia còn nắm giữ 1 môn phái riêng, quả thực đáng khăm phục

Liên Y Hàn...không phải, giờ phải gọi là Liên Tử Hàn. Y chậm rãi nâng mi để lộ
ra đôi mắt đen huyền tựa hắc thạch, phi thân lên cao rồi đáp xuống cạnh Yên
nhi

"Đi" mặc kệ y phục ướt đẫm, y lãnh đạm hướng nhà gỗ đi tới

Tới nhà gỗ, y thay ra bộ y phục ướt đẫm kia thành huyền bào. Chậm rãi ngồi
xuống bàn thưởng thức những món ăn

Ta đã đến đây được 3 năm rồi, từ lúc nữ nhân...à không, từ lúc nương ta chết
ta đã biết sau chuyện này có ẩn tình gì đó. Thân phận của thân thể này không
bình thường

Cũng bởi lẽ đó từ khi bắt đầu 1 tuổi ta đã học tập, tu luyện và thu thập thế
lực tạo thành 1 giáo phái, giáo phái đối đầu với mọi thế lực – Ma giáo phái

Mà lập được cũng nhờ trong 1 lần rảnh rỗi bắt gặp 1 đám hắc y nhân đang tấn
công 3 nam nhân khác nên muốn thử xem năng lực của ta tới đâu rồi nên đã ra
tay

Ai ngờ bọn họ lại nói là khăm phục võ công của ta mà đi theo báo ân, quả là
chó ngáp phải ruồi

Ta nhờ vào mánh khoé kinh doanh và đào tạo người của kiếp trước mà mau chóng
thu nhận những nam nhân, hài tử vô gia cư, khiến những người này trung thành
với ta tuyệt đối, thề chết vì ta

Cũng nhờ vậy mà trong 1 đêm, ma giáo đã trở thành giáo phái mạnh số 1, số 2
trong giang hồ giới

Ma giáo phái không biết từ khi nào xuất hiện, làm sao lại có thể xuất hiện và
giáo chủ nơi này là ai? Đấy chính là những câu hỏi đối với giáo phái của ta,
cũng khiến cho nhiều thế lực e ngại về giáo phái này vì không có thông tin gì
về nó

Còn ta, giáo chủ ma giáo phái lấy hiệu là Ngạn, chữ Ngạn trong Bỉ Ngạn hoa,
loài hoa ta yêu và cũng đại diện cho tình yêu xưa cũ của ta

Sau khi để người trong phái điều tra thì ta đã biết được thân phận thật sự của
bản thân

Nương ta chính là tiểu thư của Liên gia, 1 gia đình lâu đời và giàu có. Trong
gia tộc truyền từ đời này sang đời khác 1 cái a võ công bí tịch tu luyện tâm
lực

Tu luyện võ công này có thể điều khiển thẩn thức của bản thân, phải tự giác
ngộ mới có thể đề cao thực lực. Hiện tại ta đã đạt tới bật 22 của nên cũng có
thể xem là 1 cao thủ

Tu luyện tâm lực này sẽ làm chậm quá trình lão hoá, khiến người tu luyện trẻ
lâu hơn so với người thường

Năm đó nương ta đem lòng yêu thái tử Bạch Dạ của Đông Du quốc và hiện tại đã
là vương. Sau những ngày tháng tranh đấu triền miên nương ta mới phát hiện 1
sự thật đau lòng

Bạch Dạ vốn không yêu nương ta, hắn tiếp cận là chỉ muốn thế lực và bí tịch
của gia tộc ta. Nương đau lòng mang theo ta khi vẫn còn trong bụng và quyển bí
tịch rời đi

Sinh ta ra thì mất, bí tịch cùng chiếc vòng ngọc lưu truyền cho con trưởng của
gia tộc cũng trao cho ta

Bạch Dạ lên ngôi lúc 13 tuổi, mất 8 năm để ổn định triều đình. Tính cách ngoan
độc, lãnh huyết, là 1 người đáng sợ nhưng ta tuyệt nhiên không sợ hắn

"Yên nhi" Liên Tử Hàn bỏ đũa xuống, mắt liếc qua nhìn Yên nhi đang đứng hầu
bên cạnh

"Tiểu thiếu gia cần gì a?" Yên nhi cung kính hỏi

"Chuẩn bị 1 chiếc xe ngựa đi tới Vạn Hoa kinh thành của Đông Du quốc" Liên Tử
Hàn đứng dậy, hướng Yên nhi nói rồi chuẩn bị ra ngoài "Chuẩn bị đồ cho ta, báo
với Hạ ta sắp tới, chuẩn bị chỗ dừng chân cho ta"

Yên nhi thoáng biến sắc, vội vàng hỏi "Tiểu thiếu gia, người tới Vạn Hoa kinh
thành làm gì?" đó là nơi có cẩu hoàng đế kia toạ mà! Yên nhi suy nghĩ tới việc
mà tiểu thư trước lúc ra đi đã giao phó thì càng muốn ngăn cản tiểu thiếu gia

"Ta chỉ muốn chắc chắn lại vài việc thôi. Với lại, ta đã quyết định rồi, ngươi
không ngăn cản được đâu! Lo mà chuẩn bị theo lời ta đi"

Nhìn theo bóng lưng tiểu thiếu gia chỉ mới 3 tuổi của mình mà Yên nhi cảm thấy
thật đau lòng "Vâng" 1 tiếng

Tiểu thiếu gia từ nhỏ đã mất mẹ, không cha. Tự lập từ nhỏ, lẽ ra ở tuổi này
tiểu thiếu gia phải còn ngây thơ, vô tư như những hài tử khác, thế mà phải bôn
ba cố gắng sinh tồn và mau chóng trưởng thành

Tiểu thơ ơi, Yên nhi vô năng không thể giúp được gì cho tiểu thiếu gia. Mong
tiểu thư sẽ phù hộ cho tiểu thiếu gia và đừng để tiểu thiếu gia gặp được người
đó

Trong lúc Yên nhi đang đau lòng cầu nguyện thì Liên Tử Hàn đã đứng trước cổng,
nhìn chằm chằm vào chiếc vòng ngọc khắc hình 1 đoá Bỉ Ngạn hoa, khoé môi khẽ
nhếch lên 1 vòng cung nhỏ tới mức nếu không nhìn kĩ thì sẽ chẳng nhận ra

Ta hảo thích chiếc vòng này, nó có hình ảnh của đoá hoa mà ta yêu

"Tiểu thiếu gia, xe ngựa đã chuẩn bị xong" giọng nói của Yên nhi cắt ngang
dòng suy nghĩ của y

Không nghĩ gợi nữa mà hướng xe ngựa đi tới, bỏ lại 1 câu "Đi" rồi nhảy lên xe

Yên nhi đánh xe, xe ngựa bắt đầu đi chuyển rời khỏi nơi mà bọn họ đã ở 3 năm
qua


Trọng Sinh Chi Phản Phái Luyến - Chương #2