1 Đao!


Người đăng: tieubaihoai

Tùy Phong lúc này đứng trước thế công của Phi Văn hổ, hai mắt từ lúc nào đã
trở nên nghiêm túc nhưng vẫn không có chút sợ hãi hay hoảng hốt nào, ngược lại
có chút mùi vị tự tin kỳ lạ.

Khóe miệng vểnh lênh một nụ cười tà, Huyết Ẩm đao trong tay giơ ngang vai, một
cỗ khí thế kinh người trong nháy mắt bộc phát, cỗ khí thế này không phải đến
từ tu vi, mà là đến từ chân chính Tùy Phong, đến từ sâu trong linh hồn khí
thế, tu vi thấp thì như thế nào?

Ong Ong Ong!!!

Huyết Ẩm đao trong tay khẽ vang lên một hồi long ngâm tiếng vang, phảng phất
như có mạng sống, một cỗ huyết tinh sát khí bành trướng, Tùy Phong bất ngờ
xuất thủ.

"Xem ra bản công tử không phát uy thì các ngươi còn xem thường, để ta cho các
ngươi hối hận vì đã sinh ra trên đời này, ăn ta một đao."

Tùy Phong cười nhạt tiếu dung nói, cùng lúc đó Huyết Ẩm đao vung lên cao, mũi
đao hướng thẳng thương khung, sau đó dùng tư thế bổ thiên diệt địa chém xuống,
một đao này thuần túy là đánh bậy, bởi vì Tùy Phong chưa từng có sử dụng qua
đao, cũng không có võ kỹ thuộc về đao pháp, nhưng là một đao này phảng phất
chính là Tùy Phong tâm, Tùy Phong một lòng quật cường, một cái ngạo nghễ chi
tâm, một cái xem thường thiên địa, vì vậy một đao này chính là ý chí của Tùy
Phong hóa thân, không phải võ kỹ nhưng uy lực thậm chí sơ cấp võ kỹ cũng không
thể sánh bằng.

Phốc!!!

Một tiếng phốc nhẹ nhàng mà êm ái, một tiếng phốc cực kỳ ngọt, chỉ thấy cùng
lúc tiếng phốc vang lên, Phi Văn hổ cả người đều biến thành hai nửa, huyết
tinh văng đầy trời xinh đẹp vô cùng, Phi Văn bái hai mắt trắng dã, dường như
trước khi chết còn không hiểu vì sao mình chết.

Một đao!

Đào Nguyệt phía sau chứng kiến hết thảy, hai mắt đẹp trừng lớn, một tay che
lại miệng nhỏ thất kinh, nội tâm một mảnh suy nghĩ hỗn loạn.

Chỉ một đao!

Đúng, chỉ là một đao!

Nếu không phải Đào Nguyệt tận mắt chứng kiến thì sẽ không tin tưởng đây là sự
thật, một con yêu thú cấp 3 cứ như vậy mà chết, Đào Nguyệt thân thể không kìm
được khẽ run, thầm nghĩ nếu mình hứng một đao này có hay không kết cục sẽ
giống như Phi Văn hổ, bởi vì thực lực của cô cùng Phi Văn hổ cũng không kém
bao nhiêu.

"Tùy Phong? Bực này thiên tài đáng lẽ phải vang danh lâu rồi, tại sao ta chưa
nghe qua bao giờ?"

Đào Nguyệt trong lòng thầm nhủ, là con gái Lăng Tiêu tông tôn chủ, cùng lứa
thiên tài Đào Nguyệt cũng nắm giữ hầu hết, nào có nghe đến cái tên Tùy Phong
bao giờ, Tùy Phong càng lúc càng làm Đào Nguyệt tò mò.
....

"Chậc chậc, quả nhiên là hệ thống xuất phẩm, yêu thú cấp 3 như chém rau muống,
hỏi thử thiên hạ ai dám tranh phong?"

Tùy Phong âm thầm cảm thán, ánh mắt khiếp sợ nhìn Huyết Ẩm đao trong tay, bất
quá nội tâm lại càng vui mừng, có bực này lợi khí thì còn ai dám cùng hắn
tranh phong? Căn bệnh YY lại phát tác.

"Đến, bản công tử hôm nay tâm tình tốt, ban cho các ngươi cái chết nhẹ nhàng,
đến đến, rất sảng khoái, rất nhanh..."

Tùy Phong bản mặt thô bỉ ra vẻ lương thiện, tâm tình hưng phấn muốn tiếp tục
khai đao một lần nữa.

"Rống!!!"

Bầy yêu thú chứng kiến Tùy Phong một đao miễu sát Phi Văn hổ liền run sợ, dù
sao Phi Văn hổ cũng cùng một đẳng cấp với bọn chúng, mà Tùy Phong tùy thời có
thể một chiêu miễu sát, chứng tỏ là bọn chúng cũng tùy thời miễu sát được bọn
chúng, là cấp ba yêu thú, bọn chúng ít nhiều cũng sống mấy chục năm, cũng sản
sinh ra trí khôn, cho nên Tùy Phong một đao kia chấn nhiếp, làm cho bọn chúng
không dám lỗ mãng lao lên, bởi vì Phi Văn hổ chính là kết cục.

"Sao? Sợ rồi? Ha ha, bản công tử còn chưa chân chính ra tay cơ mà, aiz...mạnh
quá cũng là một cái tội a, ai bảo ta đẹp trai như vậy đây..."

Tùy Phong thở dài tự giễu bản thân, mặt mày không một chút thự thẹn, độ chai
lỳ có thể nói đăng phong tạo cực, Đào Nguyệt phía sau nghe thấy không khỏi
nguýt hắn một cái, trên thế giới vẫn còn người tự cuồng luyến như hắn quả là
hiếm.

"Thôi được rồi, nếu đã như vậy thì bản công tử đành hạ mình mà xuất thủ trước
vậy."

Tùy Phong không tiếp tục kiên nhẫn, sau đó thần thái trở lại nghiêm túc, chuẩn
bị xuất thủ trước.

"Này..."

Bỗng dưng Đào Nguyệt sau lưng lên tiếng, Tùy Phong hơi giật mình quay lại, cô
nàng này không phải đang dưỡng thương sao?

Hay là thấy bản công tử phong thái quá đẹp mắt nên sinh lòng mến mộ bản công
tử rồi?

"Xinh đẹp như tiên tiểu muội muội có gì nhắc nhở sao? Ta biết ta rất đẹp trai,
nếu có lỡ làm mê hoặc tiểu muội muội thì ta đành hi sinh thân mình làm tình lữ
của tiểu muội muội vậy, aiz...ai bảo ta vừa đẹp trai vừa lương thiện đây."

Tùy Phong khuôn mặt tỏ vẻ cực kỳ bất đắc dĩ thao thao bất tuyệt nói, mặt mày
không đỏ, lời nói không vấp, tư thái mười phần tự nhiên.

"Ta mê ngươi?"

Đào Nguyệt trợn mắt, trong lòng đã nổi giận, bất quá không hiểu sao Tùy Phong
khen mình xinh đẹp thì trong lòng lại có chút thích thích, gương mặt nổi lên
một chút hồng hồng nóng nảy.

"Mê cái đầu ngươi, ta là muốn cùng ngươi đánh mấy con yêu thú này."

Đào Nguyệt hung hăng trừng Tùy Phong một cái nói, bộ ngực lại phập phồng câu
hồn, Tùy Phong xém chút xịt máu mũi.

"Thế nhưng ngươi bị thương còn chưa khỏi hẳn, một mình ta được rồi, không khéo
ngươi có mệnh hệ gì thì ta không sống nổi a tiểu muội muội..."

Tùy Phong mặt dày nói, ánh mắt ướt át vô cùng, biểu cảm cực kỳ chân thật.

"Vậy ngươi đi chết đi..."

Đào Nguyệt hừ nói, cô không muốn nói chuyện với tên này, mặt mày Tùy Phong quá
dày rồi, nói thêm thì chỉ có mình thiệt thòi, sau đó cầm kiếm lên nói:

"Ta thương thế đã khôi phục tám thành rồi, bọn chúng đối với ta không còn uy
hiếp gì."

Nói rồi, không cần Tùy Phong ý kiến, Đào Nguyệt một mình hướng tới bầy yêu thú
ra tay.

"Chờ ta...yêu thú ăn bản công tử một đao..."

Tùy Phong không tiếp tục đùa giỡn nữa, Xà ảnh bộ vận dụng ra, trong tay Huyết
Ẩm đao đầy lệ khí hướng tới bầy yêu thú.

"Tiểu muội muội cẩn thận, mệt thì vào nghỉ ngơi a..."

"Tiểu muội muội không được, con gái không nên làm như vậy..."

"Tiểu..."

"Ngươi im đi, nói nữa ta cắt của ngươi..."

"Thôi...Được rồi..."

Một bầy tám con yêu thú, dưới thế công của Tùy Phong cùng Đào Nguyệt bất đắc
dĩ không thể chạy đi đâu, chỉ có thể ở lại phản kháng, tuy nhiên nào có lý do
chống lại được thế công hai người? Đơn giản là đều chết dưới đao Tùy Phong.

Một bầy tám con yêu thú căn bản không có bất cứ uy hiếp gì, Huyết Ẩm đao trong
tay Tùy Phong chém sắt như chém bùn, mấy con yêu thú này đều là vật khai đao
của Tùy Phong mà thôi.

"Phù, tiểu muội muội, yêu thú đều giết xong, lúc nãy ngươi làm ta lo chết
a..."

Thu lại Huyết Ẩm đao, Tùy Phong thở nhẹ một hơi vuốt trán nói, vẻ mặt xuýt xao
lo lắng.

Đào Nguyệt vừa chiến đấu xong cả người hơi mệt, nghe Tùy Phong nói lại thấy
một cỗ uất tức trong lòng nổi lên, tên khốn kiếp này cho hắn một con voi hắn
lại muốn lấy thêm Hai Bà Trưng, quả là không biết làm sao, nếu không phải Tùy
Phong cứu mạng cô thì hẳn sẽ không yên lành như vậy.

"Ai cần ngươi lo cho ta? Với lại từ nay đưng kêu ta là tiểu muội muội nữa,
niên kỷ ta còn lớn hơn ngươi đây..."

Đào Nguyệt tức giận trừng mắt nói, bộ ngực sữa ngạo nghễ sung mãn không khỏi
phập phồng lắc lư, Tùy Phong lại cảm thấy huyết khí sôi trào, lén nuốt một
ngụm nước bọt, trong lòng cảm thán không thôi, tâm tình muốn đẩy ngã Đào
Nguyệt đều có, bất quá vẫn kìm chế được, chỉ là ánh mắt không chút khách khí
mà chằm chằm nhìn lấy Đào Nguyệt bộ ngực.

"Nhìn cái gì đấy? Nhìn nữa ta móc mắt ngươi, hừ..."

Đào Nguyệt phát hiện ánh mắt của Tùy Phong không bình thường, nghĩ tới cái gì
đó xong rồi đỏ mặt quát lên, trong lòng lập tức bối rối, không lẽ tên khốn này
là một tên sắc lang? Nếu vậy thì thật uổng một tên thiên tài...

"Hắc hắc, không nhìn không nhìn..."

Tùy Phong cảm thấy mình hơi thất thố liền gãi đầu lúng túng nói, nội tâm kêu
hô phải giữ hình tượng.

"Tiểu muội muội tên là gì? Ta tên Tùy Phong, là anh khí bức người, soái ca vạn
người mê, đệ nhất nam nhi ngoại môn đệ tử Tuyệt Lãng tông Tùy Phong."

Tùy Phong lúc này mới nghiêm túc một chút nói, hắn cũng không cần giấu diếm
thân phận.

Tuyệt Lãng tông!

Đào Nguyệt tâm tình chấn động, sau đó rất nhanh liền hiểu ra:

"Quả nhiên là đệ tử Tuyệt Lãng tông, có thể đem ra Phục thần đan thì đúng
rồi."

Quan sát kỹ càng lại một chút Tùy Phong, một gương mặt trắng trẻo như bạch
ngọc, ngũ quan suất khí góc cạnh mang theo hương vị phong trần, cái mũi cao
ngất cùng cặp mắt đen kịt như hố đen, hàng lông mày vẽ kiếm mang chút khí
phách bá giả, cả người vô hình chung toát ra một cỗ lẫm liệt bá khí, Đào
Nguyệt nhìn người tương đối chuẩn, Tùy Phong tuổi nhỏ liền có thành tựu như
vậy, hơn nữa thân phận chắc chắn không tầm thường, có thể Tùy Phong cố ý nói
mình là ngoại môn đệ tử để che dấu, hắn vậy mà cũng biết khiêm tốn, bất quá
Đào Nguyệt không biết Tùy Phong tất cả đều nói thật, chỉ là Đào Nguyệt tự suy
diễn lung tung mà thôi.

...
Tg: Tieubaihoai
Truyencv.com


Trâu Bò Nhất Hệ Thống - Chương #10