Đào Nguyệt Cố Sự.


Người đăng: tieubaihoai

"Này, tiểu muội muội ngươi làm sao nhìn ta như vậy a...ngươi có phải thích ta
rồi đúng không?...ài, ngươi đừng làm vậy...ta...ta thích lắm..."

Tùy Phong cười cười đắc ý nói, nội tâm lại tự khen mình đẹp trai, bệnh YY tái
phát.

"Phi...có quỷ mới thích ngươi đâu...ngươi bớt tự mình đa tình..."

Đào Nguyệt bĩu môi nhỏ nói, sau đó nói tiếp:

"Ta là Đào Nguyệt, Lăng Tiêu tông tông chủ con gái."

Đào Nguyệt hơi có một chút cao ngạo nói, đối với một đệ tử ngoại như Tùy Phong
thì thân phận của Đào Nguyệt xem như cao hơn nhiều, Lăng Tiêu tông dù sao cũng
là nhị lưu tông môn, tuy kém xa Tuyệt Lãng tông loại này nhất lưu thế lực,
nhưng là như vậy cũng không thể xem thường, bất quá trong giọng nói lại kèm
theo chút bi thương.

"Lăng Tiêu tông? Phía bắc Lăng Tiêu tông?"

Tùy Phong chợt nhớ ra, xuyên qua bên này một tháng, một tháng không tu vi,
không tập luyện, Tùy Phong tìm kiếm điển tịch sách vở ghi chép tất cả thế lực
ở Đông Thắng vực này, Lăng Tiêu tông chính là một cái nhị lưu thế lực khá nổi
danh, có điều so với Tuyệt Lãng tông loại quái vật này thì không coi vào đâu.

"Vậy được rồi, tiểu Nguyệt Nguyệt của ta, tại sao ngươi lại một mình tới đây?
Ngươi lịch luyện? Theo lý ngươi thân phận như vậy, hẳn là có người theo bảo vệ
chứ?"

Tùy Phong từ tiểu muội muội đổi thành tiểu Nguyệt Nguyệt, sau đó một mặt khó
hiểu hỏi, trên mặt mười phần đạo mạo.

"Ai là tiểu Nguyệt Nguyệt của ngươi?"

Đào Nguyệt kém chút phun một ngụm
máu trọng thương, Tùy Phong tên này thật là đủ mặt dày, Đào Nguyệt tức giận mà
không biết làm sao, tâm tình muốn đem Tùy Phong một kiếm chém chết đều có, từ
nhỏ tới giờ ngoài phụ thân ra thì không có ai dám kêu như vậy, bất quá Đào
Nguyệt vẫn kiềm chế, cô biết mình đánh không lại Tùy Phong.

"Ngươi thật muốn biết?"

Đào Nguyệt bỗng dưng nhìn Tùy Phong nói, ánh mắt không còn chán ghét Tùy
Phong, ngược lại có chút ưu thương phiền muộn, Đào Nguyệt nói xong liền đỏ
mặt, không biết tại sao mình có thể nói như vậy, dù sao chuyện này cũng không
liên can gì đến Tùy Phong.

"Tiểu Nguyệt Nguyệt, ngươi có chuyện gì có thể nói cho ta nghe, dù sao ta cũng
đã cứu ngươi một mạng, biết đâu ta lại có thể giúp được ngươi."

Tùy Phong vẻ mặt nghiêm túc chân thành nói, bất quá Tùy Phong không phải loại
thấy gái quên mình, nếu trong khả năng thì có thể giúp đỡ một hai, sau đó thì
lấy một chút lợi tức cũng tốt, tốt nhất là Đào Nguyệt lấy thân báo đáp, Tùy
Phong suy nghĩ vô sỉ trong lòng.

Đào Nguyệt nhìn người thiếu niên trước mặt không khỏi lấy buồn cười, chuyện
này Tùy Phong muốn giúp cũng không thể nào, bất quá Đào Nguyệt nhìn thấy ánh
mặt rất thành thật của Tùy Phong thì có chút cảm động.

"Ta bị ép hôn, hơn nữa là bị chính cha mình ép gả cho người khác."

Đào Nguyệt ánh mắt có chút mờ mịt chậm rãi nói.

Tùy Phong im lặng một bên lắng nghe, chuyện ép hôn con gái ở đây cũng không
phải là lạ.

"Mà người kia chính là con trai của Càn Khôn tông chủ Liêu Trác."

"Ta nghe nói tên này hoang dâm vô độ, chuyên bắt con gái nhà lành làm đồ chơi,
không chuyện ác nào không làm."

Tùy Phong xen vào nói.

"Đúng vậy, tên đó tiếng xấu vang xa, nhưng là vì hắn là con của Liêu Chính cho
nên không ai dám làm gì..."

"Thế cha ngươi cũng biết vậy tại sao còn bắt ngươi gả cho hắn? Đây không phải
hại ngươi một đời sao?"

Tùy Phong cảm thấy Đào Nguyệt hoàn cảnh cũng thật đáng thương, bị cha ruột
mình ép hôn, hơn nữa là một tên không ra gì.

"Ha, hại ta? Ta bất quá chỉ là một món hàng dùng để trao đổi mà thôi, một món
hàng không hơn không kém."

Đào Nguyệt cười tự giễu, ánh mắt không biết lúc nào đã ngấn nước.

Tùy Phong chứng kiến tình cảnh này lập tức phản ứng, không phải phụ nữ khi
buồn một chuyện gì đó liền rất cần một bờ vai hay sao? Đây chính là cơ hội
ngàn năm có một, Tùy Phong mừng rỡ không thôi, ngay lập tức lấy tay lau nước
mắt cho Đào Nguyệt, động tác ân cần ôn nhu hết sức, sau đó khẽ vỗ vai Đào
Nguyệt như đồng tình cảm thông.

Đào Nguyệt hơi sững sờ một chút, nhìn Tùy Phong ánh mắt không chút tạp niệm,
Đào Nguyệt định nói gì lại thôi, dù sao trước sau gì cũng không có cách nào
thay đổi, coi như Tùy Phong chiếm tiện nghi một chút thì làm sao, hơn nữa Tùy
Phong tuy ăn nói có chút không quy tắc, nhưng là hắn cũng chưa từng làm gì quá
phận, điểm này cho thấy Tùy Phong là một người đàn ông tốt.

"Hay quá, thành công rồi, bản công tử phẩm hạnh đương nhiên khỏi bàn."

Tùy Phong thấy Đào Nguyệt không phản ứng, đương nhiên là âm thầm chấp nhận,
Tùy Phong mừng xuýt chút nữa hét toáng lên, bất quá trong lúc như vậy hẳn là
nên kiềm chế, nếu không phải ân hận chết.

Tùy Phong nhẹ nhàng đưa đầu Đào Nguyệt dựa lên vai mình, một bên thở dài cảm
thông, vừa nghe Đào Nguyệt kể vừa xen vào nói vài câu chọc cười làm Đào Nguyệt
vui vẻ một chút, nếu không Đào Nguyệt cô nàng này tự tử vì chuyện này đều có
thể.

Theo lời Đào Nguyệt kể lại, Tùy Phong biết được tên Liêu Trác kia vì một lần
nhìn thấy sắc đẹp của Đào Nguyệt mà điên cuồng, sau đó liền kêu Liêu Chính đến
cầu hôn, bởi vì Liêu Trác là con trai duy nhất được Liêu Chính cực kỳ sủng ái,
vì vậy không tiếc giá nào làm hài lòng con trai chính mình, đem Liêu Trác đến
cầu hôn Đào Nguyệt, phụ thân Đào Nguyệt mới đầu còn không chịu làm Đào Nguyệt
vui mừng, bất quá Liêu Chính nói cái gì đó có thể giúp phụ thân Đào Nguyệt là
Đào Hiên có thể đột phá Hóa Cương kỳ, bước ra một cảnh giới mới, chuyện này
liền làm Đào Hiên động tâm, sau đó bảo là chờ thời gian suy nghĩ, Đào Nguyệt
cầu xin Đào Hiên không nên đồng ý nhưng là Đào Hiên không chấp nhận, đối với
Đào Hiên, bước ra một cảnh giới kia là rất có thể cùng với Tuyệt Lãng tông
loại này quái vật sánh ngang hàng, đây là bực nào hấp dẫn điều kiện, Đào
Nguyệt biết tính cách cha mình, tâm tình tuyệt vọng liền bỏ đi đến Tuyệt Mệnh
lâm nhằm bức bách Đào Hiên từ bỏ ý định, sau đó đến đây thì gặp bầy yêu thú
biểu hiện kỳ lạ, rồi phát hiện bên trong thác nước không bình thường, định
nhân cơ hội này xem thử có kỳ ngộ đột phá tiên thiên hay không, mọi chuyện sau
đó liền không cần kể nữa.

Tùy Phong tuy trong tay có Tiên thiên đan, nhưng là hắn không thể cho Đào
Nguyệt được, thứ nhất Đào Nguyệt cùng hắn chưa có phát sinh cái gì quan hệ,
hắn đẹp trai nhưng không ngu ngốc, thứ hai một viên tiên thiên đan rất mắc,
đổi ở trong cửa hàng hệ thống cũng mất cả nghìn điểm tinh hoa, hắn không nỡ.

"Ngươi nói xem ta có phải rất ngu ngốc? Cha ta sẽ vì ta mà buông tha hay sao?"

Đào Nguyệt có chút si ngốc hỏi.

Tùy Phong vừa nghe lập tức hừ lạnh nói:

"Tiểu Nguyệt Nguyệt của ta nào ngu ngốc? Tiểu Nguyệt Nguyệt vừa xinh đẹp vừa
thông minh như vậy. Ai dám nói thế là cùng Tùy Phong ta không chết không ngớt,
chỉ có cha ngươi ngu ngốc mới đem ngươi gả cho tên súc sinh Liêu Trác kia."

Đào Nguyệt nghe Tùy Phong từng chữ như rót mật vào tai, trong lòng không hiểu
sao thấy ngọt ngào thích thú vô cùng, nhưng là trong thâm tâm cô vẫn tôn trọng
cha mình, cho nên liền ngắt lời:

"Không được nói cha ta như vậy."

Tuy nói như vậy nhưng Đào Nguyệt cũng không giận Tùy Phong.

"Được rồi, là tên khốn kiếp đần độn bê đê Liêu Trác kia có được hay không? Dám
để ý tiểu Nguyệt Nguyệt của ta, để xem ta có đánh hắn răng rơi đầy đất hay
không?"

Tùy Phong làm bộ tức giận nói, giọng điệu bá đạo vô cùng.

"Ngươi mới tiểu, ta còn lớn tuổi hơn ngươi đây, mau gọi sư tỷ còn được..."

Đào Nguyệt nghe Tùy Phong nói liền bật cười khanh khách, Tùy Phong mạnh miệng,
Đào Nguyệt cũng không để trong lòng, bất quá có người vì nàng nói như vậy nội
tâm rất vui vẻ.

"Thôi được rồi, chuyện này ngươi trước đừng quan tâm, chúng ta cùng nhau đến
xem cái kia thác nước được rồi."

Tùy Phong đổi sang chuyện khác nói, hắn lúc này đã gần như không chịu nổi nữa,
tùy thời lúc nào cũng có thể đẩy ngã Đào Nguyệt, Đào Nguyệt dựa đầu nghiêng
người lên vai Tùy Phong, bộ ngực sữa cao lớn nhô ra đập vào ánh mắt Tùy Phong,
kèm thêm da thịt Đào Nguyệt mềm mại nuột nà áp sát vào người, tuy cách một lớp
áo mỏng nhưng hầu như không có tác dụng gì, một bên mùi thơm cơ thể xử nữ của
Đào Nguyệt xộc vào mũi làm Tùy Phong thú tính không kìm được nổi lên, bực này
vưu vật bên cạnh làm Tùy Phong chỉ ngửi mà không ăn quả là tra tấn tàn khốc
nhất đối với hắn, phải biết Tùy Phong cũng là xử nam, huyết khí như rồng,
dương khí thịnh như mặt trời, kiềm chế đến mức này phải nói Tùy Phong nghị lực
cực kỳ cường hãn.

"Ân, được rồi, vậy cùng đi thôi."

Đào Nguyệt nghe vậy có chút giật mình, không hiểu sao lại cảm thấy có chút hụt
hẫng cùng không nỡ, tựa vào bờ vai Tùy Phong, Đào Nguyệt tâm tình thật tốt lên
nhiều lắm, Tùy Phong giống như đem lại cho Đào Nguyệt cảm giác rất an toàn,
rất thư giãn, trong lòng Đào Nguyệt bất giác có suy nghĩ" Nếu như có thể như
vậy mãi thì tốt biết mấy", khuôn mặt đều đã đỏ tới cổ, đây là lần đầu tiên cô
tiếp xúc với người khác ngoài cha mẹ gần như vậy, hơn nữa còn là nam nhi, Đào
Nguyệt cũng không hiểu mình nghĩ gì nữa.

...
Tg: Tieubaihoai
Truyencv.com


Trâu Bò Nhất Hệ Thống - Chương #11