75


Người đăng: Youmusensei

Có một nhóm người tụ tập trước cổng dịch chuyển lên tầng 75 tại quảng trường ở
Collinia. Họ rõ ràng là những người có level cao, nên Youmu đoán đó là nhóm
săn boss. Lúc Asuna và cậu bước ra khỏi cổng và tiến về phía họ, tất cả đều
ngừng nói và nhìn về phía chúng tôi một cách căng thẳng. Một số người trong số
họ thậm chí còn chào chúng tôi theo kiểu của guild. Một người thanh niên với
mái tóc màu đen, con mắt màu đen bước ra và nói:

"Chào Nguyệt Thần, lau quá rồi không gặp"

Youmu nhìn thanh niên trước mặt, rồi nói:

"Ừ, lâu lắm rồi không gặp, Kirito, cũng đã hai năm rồi nhỉ, cứ kêu tôi bằng
thần là được"

" Ừ, đã hơn hai năm rồi"

Hai người chào hỏi xong, thì ba người đi lại chổ tụ tập. Khi Youmu tới gần chổ
tụ tập mới giật mình, khi thấy tất cả mọi người nhìn mình.

Youmu dừng bước, trong lòng cảm thấy đầy kinh ngạc. Nhưng Asuna cũng chào đáp
lại, rồi thúc nhẹ vào người cậu.

“Này, Thần, giờ anh là trưởng nhóm rồi, phải chào họ cho phải phép đi chứ, bọn
họ nghe thấy cậu muốn đi tiền tuyến công lược, nên mọi người mới để cậu làm
trưởng nhóm!”

“Ừ?”

Youmu gật đầu, rồi lên tiếng chào họ. Trước giờ cậu chưa từng tham gia săn
boss, nhưng cũng biết trước lần này bị chú ý nhiều, nên cậu cũng cư xữ lãnh
đạm.

“Này!”

Lúc này Heathcliff và bốn thuộc cấp của anh ta đi thẳng về phía chúng tôi,
chen vào giữa nhóm những người chơi đang có mặt. Lúc này Asuna cũng chào lại
bọn họ.

Sau khi dừng lại, Heathcliff gật đầu với chúng tôi trước khi quay sang nói với
cả nhóm:

“Có vẻ như tất cả mọi người đều đã có mặt. Cảm ơn tất cả bạn vì đã có mặt tại
đây. Tôi nghĩ rằng tất cả mọi người đều đã hiểu rõ tình hình hiện tại. Đây sẽ
là một trận chiến khó khăn, nhưng tôi tin rằng với sức mạnh của các bạn, chúng
ta sẽ chiến thắng. Chúng ta sẽ chiến đấu vì sự tự do của chính mình---!”

Heathcliff hét lên bằng một giọng mạnh mẽ, ngay sau đó những người chơi khác
cũng hét vang đầy phấn chấn. Làm Youmu cũng hơi cảm thấy kinh ngạc trước khả
năng thu hút đám đông của anh ta. Mà cậu cũng nghĩ lại thân phận của anh ta
cũng lãnh đạm lại, dù sao cũng là một tên có thể tạo ra được game này.

Heathcliff quay người lại như thể cảm thấy được cái nhìn của Youmu, anh ta
cười và nói:

“Thần-kun, tôi rất mong chờ vào những nỗ lực của cậu. Hi vọng cậu sẽ phát huy
tới mức tối đa uy lực của «Đơn thủ thánh kiếm».”

Trong giọng nói nhẹ nhàng trầm thấp của Heathcliff không hề ẩn chứa chút gì
gọi là sợ hãi hay áp lực cả. Không ai là không ngạc nhiên về thái độ bình thản
của anh ta trước một trận chiến đầy khó khăn.

Youmu khẽ gật đầu, sau đó Heathcliff quay về phía người chơi khác và giơ cao
tay lên trời.

“Vậy chúng ta bắt đầu thôi. Tôi sẽ mở một hành lang dẫn trực tiếp đến khu vực
phía trước căn phòng của con boss.”

Heathcliff hoàn toàn chẳng để ý gì tới ánh mắt của những người chơi khác và
giơ cao viên pha lê rồi hét lên:

“Hành lang mở.”

Viên pha lê cực kỳ đắt tiền vỡ tan, và một xoáy nước tràn ngập ánh sáng xanh
xuất hiện.

“Tất cả mọi người, theo tôi.”

Heathcliff nhìn lướt qua cả nhóm rồi nhảy vào luồng sáng màu xanh, vạt áo màu
đỏ phía sau bay phấp phới. Toàn thân anh ta bị nhấn chìm trong luồng sáng và
biến mất trong nháy mắt. Bốn thành viên HKS kia lập tức đi theo sau.

Không biết từ lúc nào, đã có rất nhiều người bắt đầu tụ tập xung quanh quảng
trường. Hẳn là họ đã nghe nói về trận đấu boss và đã tới đây để tiễn chúng
tôi. Từng người một trong nhóm còn lại bước vào luồng sáng giữa những reo hò
cổ vũ.

Asuna, Kirito và Youmu nhanh chóng trở thành những người duy nhất còn lại.
Chúng tôi nhìn nhau và khẽ gật đầu trước khi nhảy vào vòng xoáy của ánh sáng.

Sau khi cảm giác chóng mặt do việc dịch chuyển biến mất, tôi mở mắt ra và thấy
rằng chúng tôi đang ở trong mê cung. Đó là một hành lang khá rộng, với hai
hàng cột lớn và một cánh cổng khổng lồ ở phía cuối.

Mê cung của tầng 75 được xây dựng từ một loại đá vỏ chai mờ đục nào đó. Không
giống như những mê cung thô ráp và gập ghềnh ở các tầng thấp hơn, những tảng
đá ở đây bóng nhẵn và xếp chồng khít lên nhau. Không khí lạnh và ẩm ướt, cùng
với đó là một lớp sương mù mỏng bao phủ khắp sàn.

Asuna đưa hai tay lên ôm lấy người như thể cảm thấy rất lạnh và nói:

“... Không biết tại sao ...... Tôi lại có linh cảm rất xấu ...”

“Ừ ...”

Kirito đồng ý, còn Youmu thì lắc đầu, lãnh đạm không nói gi.

Trong suốt hai năm qua, chúng tôi đã vượt qua 74 mê cung và cũng đã đánh bại
ngần ấy con boss. Chính vì có nhiều kinh nghiệm như vậy nên chúng tôi gần như
có thể đoán được sức mạnh của con boss chỉ từ việc quan sát hang ổ của nó.

Ba mươi người chơi xung quanh chúng tôi đều mở cửa sổ menu của mình và kiểm
tra lại trang bị với vẻ mặt đầy nghiêm túc.

Kirito, Asuna và Youmu đi tới phía sau một cây cột. Youmu đưa tay lên sờ mái
tóc của cô và nói:

"Đừng lo lắng"

Asuna lại gần tai Youmu, rồi thì thầm vào tai cậu. Còn Kirito thì nhìn hai
người họ rất hâm mộ a.

“Em sẽ bảo vệ anh.”

“Không cần lo lắng ... cô còn nhớ, cô đã hứa với tôi ra ngoài phải bao tôi hai
bữa cơm không, nên không cần lo lắng...”

"Đồ nhỏ mọn"

"Nhỏ mọn thì như thế nào"

“Fufu.”

Asuna cười khúc khích và tiếp tục nói:

“Vậy... anh cũng phải bảo vệ em đó, Thần.”

“Ừ... nhất định rồi, dù sao cô còn thiếu tôi hai bữa cơm.”

Youmu lắc lắc tay biểu thị không có chuyện gi. Heathcliff, lúc này đã đeo
chiếc khiên thập tự lên tay, bắt đầu nói, giáp trụ của anh ta vang lên những
tiếng kêu lách cách:

“Tất cả mọi người đã sẵn sàng rồi chứ? Chúng ta không có bất cứ thông tin gì
về cách thức chiến đấu của con boss lần này. HKS sẽ chịu trách nhiệm ngăn chặn
đòn tấn công của nó, tất cả mọi người nên dùng cơ hội này để phân tích lối
đánh của đối phương, từ đó đưa ra phương án phản công phù hợp.”

Mọi người đều gật đầu.

“Vậy thì, chúng ta đi.”


Tống Mạn Chi Huyễn Tưởng Youmu - Chương #44