Dark Repulse


Người đăng: Youmusensei

Liz không rõ mình đã gõ búa bao nhiêu phát nữa - chắc là khoảng từ 200 tới 250
lần gì đó - và ngay sau tiếng gõ búa, thỏi kim loại tỏa ra một luồng sáng
trắng chói mắt rõ rệt.

Vật thể hình chữ nhật ấy vừa phát sáng vừa thay đổi hình dạng từng chút một.
Phía đầu và phía đuôi của nó bắt đầu trồi ra, tiếp đó là một chỗ phình trông
giống như chuôi kiếm phồng ra.

"Ồ…"

Youmu thấp giọng ồ lên một tiếng kinh ngạc, đứng lên khỏi ghế và tiến lại gần.
Hai chúng tôi đứng bên cạnh nhau và nhìn vật thể đó thành hình trong vài giây,
và cuối cùng, hiện ra dưới hình dạng một thanh trường kiếm.

Thật đẹp, đó quả thực là một thanh kiếm tuyệt đẹp. Phải nói là một thanh đơn
thủ kiếm đẹp ngây ngất mới đúng. Lưỡi kiếm có màu nhàn nhạt mờ ảo và rất mỏng
manh, dù chưa tới mức như liễu kiếm. Trông nó có vẻ hơi trong suốt, như thể kế
thừa đặc điểm của thỏi kim loại. Phần lưỡi kiếm có màu xanh (Nhá) chói mắt,
còn tay cầm thì màu bạc ám chút sắc xanh nước biển.

«Một thế giới mà ở đó kiếm biểu tượng cho người chơi»; như thể để khẳng định
thêm câu nói đầy hứa hẹn ấy, trong SAO có vô vàn các loại vũ khí. Nếu có ai đó
định liệt kê danh sách tên riêng của tất cả các vũ khí có trong danh mục thì
danh sách đó phải dài tới cả nghìn dòng.

Không giống như trong các game RPG bình thường, mức độ đa dạng của những cái
tên riêng ấy tăng tiến cùng với cấp độ của vũ khí. Những vũ khí cấp thấp, ví
dụ như trong loại trường kiếm đơn thủ, những thanh có tên chán ngắt như
«Bronze Sword» hay «Steel Blade» chẳng hạn thì có cả mớ, nhưng với những thanh
thuộc hàng cao cấp nhất hiện giờ, chẳng hạn như thanh «Lambent Light» của
Asuna, thì gần như chỉ có một thanh trên cả thế giới này - có một không hai
theo đúng nghĩa đen luôn.

Dĩ nhiên, những thanh liễu kiếm có cùng cấp độ như thế, cho dù là loại «Player
made» hay «Monster Drop», thì vẫn có. Nhưng mỗi thanh như vậy đều có tên riêng
và kiểu dáng riêng biệt. Chính vì thế mà vũ khí cao cấp có một loại mị lực đặc
biệt, biến chúng trở thành một chiến hữu cùng sẻ chia tâm hồn với chủ nhân.

Vì tên và vẻ ngoài của vũ khí đều là do hệ thống quyết định, thế nên đến cả
những người rèn ra chúng như chúng tôi cũng không hoàn toàn hiểu rõ được. Liz
nâng thanh kiếm đang tỏa sáng lấp lánh trên đê lên - hay ít ra là cô cũng cố
làm vậy; bản thân cô cũng phải ngạc nhiên bởi sức nặng chẳng ăn nhập gì với vẻ
ngoài tao nhã của nó. Chỉ số sức mạnh yêu cầu để sử dụng nó không thua kém gì
thanh kiếm trắng «Nguyệt» của Youmu. Cố hết sức duỗi thẳng lưng lên, cô kêu
lên một tiếng rồi nâng nó lên trước ngực.

Chìa một ngón tay bên bàn tay phải đang đỡ mặt dưới thanh kiếm ra, tôi nhấp
một cái và nhìn cửa sổ nổi lên trên bề mặt nó.

"Xem nào, tên nó hình như là «Dark Repulser». Đây là lần đầu tiên tôi nghe
thấy cái tên này, nên chắc nó không được đề cập tới trong danh sách hiện giờ
của cửa hàng cung cấp tin tức đâu — Này, thử nó đi."

"Ừ."

Youmu gật đầu và đưa tay phải ra cầm lấy thanh kiếm. Cậu nâng nó lên như thể
chẳng hề bị ảnh hưởng bởi sức nặng của nó. Vẫy bàn tay trái để mở menu chính
ra, Cậu thao tác trên hình trang bị nhân vật và chọn thanh kiếm màu xanh. Như
vậy, thanh kiếm sẽ được trang bị vào hệ thống của Youmu và cho phép cậu xem
các số liệu của nó.

Nhưng Youmu ngay lập tức đóng menu lại, lùi vài bước và chuyển nó sang tay
trái, vung qua vung lại vài lần tạo nên tiếng “vun vút”.

"Thế nào hả?"

Liz hỏi không chút chậm trễ. Youmu im lặng nhìn chằm chằm lưỡi kiếm trong chốc
lát, nhưng rồi— Cậu nhanh chóng nở một nụ cười.

"Nó đúng là nặng thật… Một thanh kiếm tốt đấy."

"Thật ư!? …Được rồi!!"

Liz nắm chặt bàn tay phải lại làm ra tư thế thắng lợi mà chẳng kịp nghĩ gì. Cô
đưa tay ra cụng vào nắm đấm tay phải của Youmu.

Lâu lắm rồi Liz mới lại cảm thấy như thế này.

Rất lâu về trước - từ cái hồi Liz còn buôn bán ở cái quán ven đường trên con
phố chính tại tầng 10, cô cũng từng cảm thấy thế này mỗi khi vũ khí mà mình
đánh liều làm ra được khách hàng tán thưởng. Thật vui vì mình đã trở thành thợ
rèn - vào khoảnh khắc ấy, từ tận đáy lòng mình tôi đã thực sự nghĩ vậy. Khi cô
tiếp tục luyện cấp hoàn thiện kĩ năng và chuyển sang chỉ giao dịch với những
người chơi level cao, cô đã quên mất cái cái cảm giác ấy từ lúc nào không hay.

…Chỉ là vấn đề với nội tâm mình thôi ư…tất cả những chuyện đó…

Youmu nghiêng đầu nhìn Liz đầy tò mò trước những lời cô vừa buột miệng nói.

"K-không, không có gì đâu. —Mà thôi kệ nó đi, giờ ta đi đâu uống mừng nhé. Tôi
đói rồi."

Liz lên giọng để che giấu sự ngượng ngùng và đẩy vai Youmu từ phía sau.

Liz định cứ giữ nguyên tư thế ấy mà ra khỏi cửa hàng, nhưng rồi— một câu hỏi
đột nhiên xuất hiện trong đầu cô.

"…Này."

"Hưmmm?"

Youmu ngoảnh đầu lại nhìn qua vai. Thanh đơn thủ kiếm màu trắng buốt đeo lủng
lẳng ở phía sau lưng cậu.

"Lại nói về việc này— Lúc đầu anh bảo muốn rèn một thanh kiếm ngang ngửa với
thanh này đúng không? Thanh kiếm màu xanh ấy đúng là tốt thật, nhưng tôi nghĩ
là nó không chênh lệch mấy với thanh kiếm rơi ra từ quái này. Tại sao anh lại
cần đến hai thanh kiếm ngang ngửa với nhau làm gì?"

"À…"

Youmu quay lại, nhìn Liz với vẻ như đang ngại ngần gì đó.

"Ừ thì, tôi không giải thích được tất cả đâu. Nếu cô không hỏi kĩ thêm về việc
này thì tôi có thể nói cho cô biết."

"Thế là sao hả, tự dưng lại ra vẻ ngầu như vậy."

"Lùi lại chút đi."

Sau khi Liz lùi về đứng bên cạnh chỗ bức tường, Youmu đưa tay phải lên rút
thanh kiếm trắng buốt từ trên lưng ra tạo nên một tiếng động chói tai, trong
khi vẫn cầm thanh kiếm xanh ở bên dưới.

" …?"

Liz không tài nào hiểu nổi ý đồ của Youmu. Sau khi điều chỉnh hình trang bị
nhân vật ban nãy, với hệ thống hiện giờ thì trạng thái trang bị của cậu hẳn là
chỉ có một thanh kiếm ở bên tay trái; việc cầm thêm một thanh bên tay phải
chẳng có tác dụng gì cả. Ngược lại, với trạng thái trang bị có thể coi là bất
thường ấy, có thể cậu sẽ không thể sử dụng kiếm kĩ được.

Liếc qua khuôn mặt bối rối của Liz trong giây lát, Youmu bình tĩnh vào thế với
hai thanh kiếm trên hai tay. Thanh kiếm ở bên phải ở phía trước, thanh kiếm
bên trái ở phía sau, cậu hơi hạ thấp hông xuống, thế rồi ngay lúc đó—

Một hiệu ứng anh sáng màu đỏ tươi lóe lên, nhuộm cả xưởng rèn trong ánh sáng
chói lọi của nó.

Hai thanh kiếm trên tay Youmu luôn phiên nhau đánh tới với một tốc độ mắt
thường khó nhìn rõ. “Viuvùùùùùù!”, những âm thanh ấy dồn lại thành một áp lực
vô hình trong không khí, và mặc dù nó không nhắm vào bất kì thứ gì, đồ đạc
trong căn phòng vẫn rung lên cành cạch. Đó hiển nhiên là một kiếm kĩ được sắp
xếp bởi hệ thống. Nhưng— Liz chưa từng nghe nói về bất kì kiếm kĩ nào lại cần
đến hai thanh kiếm để thi triển cả!


Tống Mạn Chi Huyễn Tưởng Youmu - Chương #39