Gặp Lại Asuna


Người đăng: Youmusensei

Liz đứng đờ người ra thở hổn hển, còn trước mặt cô. Youmu đứng thẳng người lên
sau khi vừa tung ra một đòn liên hoàn vào khoảng mười chiêu liên tiếp.

Gạt cả hai thanh kiếm đi - chỉ đút thanh kiếm bên tay phải về sau lưng, Youmu
nhìn Liz và nói.

"Và chuyện là như thế đấy— Tôi cần một cái bao kiếm cho thanh này. Cho tôi
chọn một cái được không?"

"À… Ừ."

Không biết đã bao nhiêu lần Liz phải ngây người ra vì Youmu rồi. Mặc dù hiện
giờ đáng ra cô cũng phải quen với việc đó rồi, thế nhưng lúc này cô quyết định
kìm những thắc mắc của mình lại và đưa tay về phía bức tường rồi mở menu của
ngôi nhà ra.

Cuộn qua danh sách trong cửa sổ lưu trữ đồ đạc, Liz nhìn qua phần tóm tắt danh
mục những bao kiếm mà tôi thu thập được từ những thợ thủ công mà mình quen
biết. Chọn xong một cái làm từ da màu trắng trông khá giống với cái Youmu đeo
sau lưng, cô gọi nó ra. Sau khi đặt lên đó một cái logo nhỏ của cửa hàng, cô
đưa cái bao kiếm cho cậu. Đút thanh kiếm trắng vào bao với một âm thanh gãy
gọn, Youmu sau đó mở một cửa sổ ra và cất nó vào đó. Cô cứ nghĩ anh ấy sẽ đeo
cả hai cây kiếm lên lưng, nhưng có vẻ không phải như vậy.

"…Vậy đó là một bí mật à? Chuyện ban nãy ấy?"

"À, ừ. Đừng kể cho ai nghe nhé, được không?"

"Hiểu rồi."

Thông tin về kĩ năng là thứ bảo mệnh quan trọng nhất của người chơi, thế nên
nếu Youmu đã bảo là đừng hỏi thì Liz cũng không dây dưa với vấn đề này làm gì.
Với lại, Cô cũng thấy vui vì cậu thậm chí còn cho cô ngó qua chút bí mật của
bản thân, và khẽ mỉm cười gật đầu.

"Vậy được rồi."

Youmu chống hai tay lên hông, nét mặt thay đổi.

"Yêu cầu của tôi tới đây là xong. Tôi sẽ trả tiền cho thanh kiếm. Giá bao
nhiêu nào?"

"A, cái đó…"

Liz cắn môi trong giây lát - rồi nói thành lời điều vẫn luôn sôi sục trong
lòng mình.

"Tôi không cần anh trả đồng nào hết."

"…Ế?"

"Đổi lại, tôi muốn được trở thành thợ rèn riêng của anh."

"…Ý cô là sao?"

Đôi mắt Youmu thoáng hiện lên nét ngạc nhiên, mặc dù cậu đã biết trước

"Bất cứ khi nào anh hoàn tất xong quá trình phá đảo, hãy quay về đây để tôi
bảo dưỡng trang bị cho anh… —Ngày nào cũng vậy, kể từ hôm nay trở đi, không
được lỡ hẹn đâu đấy."

Nhịp tim Liz không ngừng tăng lên. Liệu đây chỉ là cảm giác từ cơ thể ảo này,
hay là trái tim thật của cô cũng đang đập nhanh như vậy — cô tự hỏi điều đó
trong một góc tâm trí mình. Đôi má cô nóng rực lên như lửa đốt. Hẳn là cả
khuôn mặt cô giờ đang đỏ bừng lên.

Ngay cả Youmu, vốn trước giờ vẫn mang bộ mặt thản nhiên như không và bất cần
đới, cũng dường như nhận ra được ẩn ý đằng sau những lời của Liz, cậu trầm mặc
lại không nói gi, dồng thời cúi gằm khuôn mặt xuống . Cô vẫn luôn nghĩ cậu lớn
tuổi hơn mình, nhưng khi nhìn thấy cậu trong tình trạng như vậy, có vẻ như cậu
cũng cùng thế hệ với cô, có khi còn nhỏ tuổi hơn.

Liz lấy hết dũng khí ra và bước tới trước một bước và ôm lấy cánh tay Youmu.

"Thần....em…"

Liz đã hét rất lớn những lời đó lúc hai đứa thoát khỏi tổ của con rồng, nhưng
khi nói ra lúc này thì lưỡi của cô lại cứng đờ lại. Cô cứ nhìn chằm chằm đôi
mắt đen láy của Youmu, lòng muốn những lời nói ấy sẽ có thể phát ra theo một
cách nào đó - chính lúc đó….

Cánh cửa xưởng rèn bị mở tung ra. Liz buông tay Youmu ra theo phản xạ và nhảy
dựng lên.

"Liz, mình lo lắm đấy cậu có biết không!!"

Người vừa lao tới ngay sau đó xông vào ôm lấy Liz với lực mạnh như một cú phi
thân, miệng hét ầm lên. Mái tóc dài màu hạt dẻ nhẹ nhàng bay nhảy giữa không
trung.

"A, Asuna…"

Asuna tiếp tục nói không ngừng, mắt nhìn chằm chằm vào khuôn mặt lLiz với vẻ
mặt ngây ngốc.

"Tin nhắn không gửi tới được; cũng không theo dấu được trên bản đồ; chưa kể là
các khách quen cũng chẳng biết gì nốt. Rốt cuộc là tối qua cậu đi đâu hả! Tớ
còn mò xuống tận Hắc Thiết Thành để kiểm tra đấy có biết không!"

"X-Xin lỗi. Tớ bị kẹt trong mê cung mất một…"

"Trong dungeon á!? Liz, cậu đi một mình ư!?"

"À không, với người đó…"

Liz liếc nhìn về phía đằng sau Asuna. Cậu ấy quay lại, và sau khi thấy anh
chàng kiếm sĩ mặc đồ đen đang đứng đó với vẻ buồn chán không có việc gi làm ,
ánh mắt Asuna ngây ra còn miệng thì há hốc. Liền sau đó, giọng cậu ấy cất lên
cao hơn một quãng tám—

"Nguyệt Thần"

"Ể!?"

Lần này, tới lượt Liz kinh ngạc. Cô nhìn qua Youmu, người lúc này cũng đang
đứng như Asuna.

Youmu ho vài tiếng, rồi giơ bàn tay phải lên và nói.

"Chúng ta có quen nhau à"

"Hả"

Đến phiên Asuna và Liz không biết gi. Asuna bèn nói:

"Chúng ta cũng từng đã tổ đội ở tầng thứ nhất boss. Nguyệt Thần, anh..."

"Dừng"

Trong khi Asuna chưa kịp nói hết lời thì Youmu đã cắt ngang, nói:

"Cô là cô gái đấu bồng Asuna kìa à"

"Ừ"

Youmu nghe được câu trả lời cũng không nói gi, cậu mặt không thay đổi quay
sang Liz vẽ mặt đang kinh ngạc và nói:

"Tôi ra bên ngoài chờ một lúc, cho hai người nói chuyện. Chờ một lúc cô không
ra thì tôi sẽ đi"

Youmu vừa nói hết lời thì bước chân đã hướng cữa ra không chờ hai người phản
ứng. Khi cậu đi tới cữa định bước ra ngoài thì sực nhớ tới chuyện gi, quay lại
và nói với vẽ lạnh nhạt:

"Có một câu nói với hai người. Một nữ hài thì nên có tính cách cũa nữ hài, đã
có một người con trai vì bảo vệ mình mà nhắc nhở hay cứu mình thì nên nghe
người đó, đừng bao giờ không nghe. Nếu không sẽ có kết cục rất bi thảm"

Youmu nói xong thì không đợi hai cô gái làm gi thì đã đi ra ngoài. Chỉ để lại
hai người kinh ngạc đồng thời không biết chuyện gi sảy ra.


Tống Mạn Chi Huyễn Tưởng Youmu - Chương #40