Người đăng: Youmusensei
Youmu không tham gia mấy vào các trận chiến và chỉ hỗ trợ Silica, thi thoảng
lại chặn một số đòn tấn công khi Silica gặp nguy hiểm. Kinh nghiệm của party
được phân chia theo lượng sát thương mỗi thành viên trong party gây ra cho
quái vật. Vì cô liên tiếp đánh bại những quái vật có level cao, điểm kinh
nghiệm của cô tăng nhanh hơn rất nhiều so với bình thường và nhanh chóng lên
thêm một level.
Họ tiếp tục đi dọc theo con đường gạch màu đỏ vô tận, cho tới khi một cây cầu
bắc qua một dòng suối nhỏ xuất hiện. Ở phía xa, họ có thể thấy một ngọn đồi
lớn, và có vẻ con đường này kéo dài tới tận đỉnh đồi.
"Đó chính là «Đồi kí ức»."
"Có vẻ không có bất kỳ ngã rẽ nào."
"Ừ. Chúng ta chỉ cần tiếp tục đi theo con đường nên không cần phải lo về việc
bị lạc. Nhưng người ta nói rằng có rất nhiều quái vật ở đây. Hãy cẩn thận
đấy."
"Vâng!"
Chẳng bao lâu nữa, cô có thể hồi sinh Pina. Khi nghĩ về điều này, bước chân
của Silica tự nhiên nhanh hẳn lên.
Khi hai người bắt đầu đi bộ dọc theo con đường lên đồi đầy hoa nở, họ gặp
nhiều quái vật y như Youmu đã dự đoán. Các quái vật dạng thực vật cũng lớn hơn
trước, nhưng con dao găm đen của Silica còn mạnh hơn cô tưởng và giúp cô đánh
bại hầu hết số quái vật chỉ với một combo.
Nhưng kỹ năng của Youmu thậm chí còn đáng ngạc nhiên hơn.
Cô đã nghĩ rằng anh rất nổi tiếng và là một kiếm sĩ có level khá cao sau khi
nhìn thấy anh tiêu diệt hai con Khỉ say xỉn chỉ với một nhát chém. Nhưng ngay
cả khi lên thêm 12 tầng nữa thì anh vẫn không mất đi sự điềm tĩnh dù chỉ là
một chút. Những lúc có nhiều quái vật xuất hiện, cậu giúp Silica bằng cách
tiêu diệt tất cả, chỉ để chừa lại một con.
Trong khi họ tiếp tục đi về phía ngọn đồi, Silica không thể không băn khoăn
tại sao một người chơi level cao như Youmu lại có mặt ở tầng 35.
Theo như những gì anh ấy nói, hình như anh đang làm gì đó trong «Rừng lạc
lối». Nhưng cô chưa từng nghe nói có item hoặc quái vật quý hiếm nào ở đó cả.
Mình sẽ hỏi anh ta sau khi cuộc phiêu lưu này kết thúc— Silica nghĩ trong khi
vung con dao găm.Trong lúc cô làm điều này, con đường hẹp dần trở nên dốc hơn.
Sau một hồi đánh bại những con quái vật ngày càng hung dữ và tìm cách vượt qua
khu rừng rậm rạp—
Họ đã đến đỉnh đồi.
"ƯOA—!"
Silica cố kìm nén bản thân và chạy vài bước về phía trước rồi kêu lên.
Vườn địa đàng— nơi này thực sự phù hợp với cái tên của nó. Một không gian mở
được bao quanh bởi khu rừng đầy những bông hoa đang chen chúc nhau nở rộ.
"Cuối cùng, chúng ta cũng đến được đây."
Youmu nói trong khi đi bộ về phía Silica và tra kiếm vào bao.
"Bông hoa đó…nó ở đây chứ…?"
"Ừ. Có một tảng đá ở phía chính giữa, và trên đỉnh của nó …"
Trước khi Youmu kịp nói hết câu, Silica đã chạy lên trước. Cô ấy có thể nhìn
thấy rõ một tảng đá trắng đang sáng lên ở giữa thảm hoa. Cô chạy về phía nó,
thở hổn hển, và sau đó cẩn thận kiểm tra đỉnh phiến đá cao cỡ ngực cô.
"Hử……?"
Nhưng không có gì ở đó. Chỉ có một ít cỏ mọc ở giữa một khe đá. Không có bất
kì dấu hiệu gì của một bông hoa cả.
"Nó…không có ở đây, Thần onii–chan!"
Silica la lên với Youmu, người vừa chạy đến bên cô. Những giọt nước mắt bắt
đầu xuất hiện trên khóe mắt của cô. cậu nhìn cô rồi lắc đầu không nói gi, nhìn
lại tảng đá.
"A, nhìn kìa."
Silica nhìn theo hướng nhìn của Youmu và nhìn lại tảng đá. Sau đó—
"A …"
Một mầm nhỏ nảy lên từ giữa thảm cỏ mềm. Khi cô nhìn chằm chằm vào nó, hệ
thống tập trung được kích hoạt và cái cây non trở nên chi tiết hơn. Hai chiếc
lá trắng mở ra như cái miệng của con sò, và một cái thân mọc lên một cách
nhanh chóng ở giữa.
Phần thân mọc nhanh y như trong video mà Silica đã được xem trong tiết khoa
học trước đây, và sau đó một nụ nhỏ xuất hiện tại đỉnh của nó. Cái nụ hình
giọt nước tỏa ra một thứ ánh sáng màu ngọc trai từ bên trong.
Trong khi dường như cả Youmu và Silica đều đang nín thở theo dõi, chiếc nụ dần
mở ra, rồi— với một tiếng leng keng như chuông, bông hoa đã nở. Một chấm sáng
nhỏ xíu nhảy múa trong không gian.
Cả hai vẫn đứng im như phỗng, ngắm bông hoa trắng nở. Bảy cánh hoa vươn ra như
những tia sáng của một ngôi sao, một thứ ánh sáng dịu nhẹ phát ra từ giữa bông
hoa, hòa quyện với màu sắc của bầu trời.
Silica ngẩng lên nhìn Youmu, cảm thấy như thể cô không nên chạm vào nó. Cậu
cười cười và gật đầu.
Silica gật đầu đáp lại và rồi đưa bàn tay phải về phía bông hoa. Lúc cô chạm
vào nó, phần thân mỏng như sợi tơ gãy rời như thể nó được làm bằng băng, và
cuối cùng chỉ còn có bông hoa trong tay cô. Rồi cô chạm nhẹ vào nó, trong khi
thở một cách khẽ khàng. Cửa sổ tên lặng lẽ xuất hiện: «Bông hoa của Pneuma».
"Bây giờ…chúng ta có thể hồi sinh Pina…"
"Ừ, em chỉ cần nhỏ giọt nước từ bông hoa vào item trái tim. Nhưng có rất nhiều
quái vật mạnh ở đây, vì vậy tốt nhất là hãy làm điều đó sau khi chúng ta trở
về làng. Hãy cố đợi một lúc nữa và nhanh chóng trở về thôi."
"Vâng!"
Silica gật đầu và mở cửa sổ chính của mình rồi đặt bông hoa vào trong đó. Cô
kiểm tra xem nó đã nằm trong thùng chứa đồ chưa trước khi đóng cửa sổ.
Nói thật, cô muốn sử dụng viên pha lê dịch chuyển để về làng ngay lập tức,
nhưng Silica cố kiềm chế bản thân và bắt đầu đi bộ. Một quy tắc cơ bản trong
SAO là không bao giờ sử dụng những viên pha lê đắt tiền, trừ khi bạn gặp nguy
hiểm thật sự.
May mắn thay, họ không gặp nhiều quái vật trên đường trở về. Hai người nhanh
chóng đến dòng suối sau khi xuống đồi với một tốc độ chớp nhoáng.
Nhiều nhất là một tiếng đồng hồ nữa, mình sẽ được gặp lại Pina—
Cô ôm ngực, cảm thấy như thể nó sắp nổ tung ra, và chuẩn bị bước qua cây cầu—