Trở Thành Trưởng Ngục


Người đăng: Gender

Bất ngờ, không biết từ phương hướng nào đó, một vị trung niên nam nhân với
toàn thân mặc áo giáp sắt đỏ, trên tay cầm một cuốn sách đã dính bụi, nhưng
khí chất mang theo vài phần của âm khí. Bước đi nhẹ nhàng nhưng tràn đầy uy
mãnh về phía hắn ta.

Cùng lúc, tên đó liền đọc một ngôn ngữ cổ xưa đã tồn tại rất lâu trên rồi.

-Tarinus aixo navori tavj niheoi noron siva tirith lubal golask naritish…ritjjiunxl trajosnigh.( Ghi đại – dịch ra: hỡi sức mạnh của chúng thần cùng thập đại thiên trụ cùng cửu tuyệt linh ling tử thần tirith hãy ban cho tôi sức mạnh của thần …tan biến)

Lát sau, từ trong thân thể của trung niên nam nhân liền phóng ra một loại khí
màu đỏ tím, tiến nhập vào cuộc tranh đấu đang gây gắt giữa ánh sáng và hắc ám
đen tối. Ba loại chúng hợp lại cùng một rồi tiếp theo nó cùng với những âm hồn
bất tán- từng đạo oán lệ chi khí,… trong cơ thể hắn ta đều tan ra hết, không
còn bất cứ nguy hiểm gì còn tồn tại cả.

Từ trong cơn ác mộng kinh hoàng vừa rồi, linh hồn hắn vừa mới chiếm lại cái
thân thể này, đôi mắt dần dần mở ra, tỏ vẻ cố gắng cử động thân thể.

Thiếu niên quay đầu nhìn hoàn cảnh xung quanh một chút, nơi này là một
thạch thất lớn giống như một phòng tra khảo, trên đầu có một ngọn đèn
ma pháp lúc sáng lúc tối, tường xung quanh dùng một loại đá rất cao xây
thành. Trên những bờ tường đầy vết máu loang lổ, còn có một ít công cụ
hành hình lớn, cái loại công cụ hành hình này có móc sắt, có dây
thừng, có gai nhọn, đủ loại kiểu dáng. Trên mặt còn dính một ít thịt nát, một
vài con ruồi bay lượn trên ấy, tham lam hút lấy vết máu, trong không khí
tràn ngập một mùi hôi thối dày đặc.

Chứ như không phải tình cảnh hồi nãy như là trải qua một cái ác mộng kinh
khủng khiếp vậy.

Đường duy nhất bên trong của thạch thất là một hành lang bên trái, đi thông
xuống dưới đất, thấy không rõ sâu cạn, chỉ có bóng đen vô tận. Trong chỗ
sâu của bóng đen mơ hồ truyền đến từng tiếng gầm rú, làm toàn bộ thạch
thất nổi bật lên một vẻ hắc ám.

Đúng lúc này, trong trời đất vang lên một âm thanh uy nghiêm:

"【 hệ thống thông báo 】: Người chơi Việt Nam 【Gia Thiên 】 dẫn đầu hoàn thành
chuyển chức đầu tiên, khen thưởng danh vọng công cộng 1000 điểm, thu được 【
thành tựu duy nhất 】-【lần đầu tiên chuyển chức】, điểm vinh dự quốc gia
Việt Nam 1."

Hắn ta cũng không nghĩ nhiều, bởi vì trò chơi này đã cho ra lò được một năm
rồi. Nếu không có người chuyển chức mới là chuyện lạ đấy.

Đi mới chỉ vài bước, thiếu niên này cảm nhận được một khí thế uy nghiêm đằng
phía trước. Thêm vài cước bộ nữa, hắn đã thấy được chân dung lẫm uy của người
tỏa ra loại khí đó, chính là trung niên nam nhân lúc nãy đã cứu hắn từ trong
địa ngục tà ác kia, không thì hắn đã bị tiến nhập luân hồi và chức nghiệp chỉ
còn là bình thường thôi.

-Chúc mừng người trẻ tuổi đã vượt qua được khảo nghiệm của vô hạn ngục giam...

Theo như trung niên nam nhân biết được, đây là “ngục giam” đã tồn tại từ rất
lâu rồi từ thời đại nguyên thủy cổ đến đây do chính “tử thần” lập nên. Với
tổng sổ nhà tù là 100000 ngục giam thì nơi đây chỉ còn lại đúng 49842 tù nhân
thôi. Nhưng nhiêu đó cũng đủ phá hủy tinh cầu đại lục này rồi.

Tiếc là mỗi tên tội phạm đã có thực lực cường đại, tên yếu nhất cũng có đẳng
cấp là 200 rồi.( mà 200 cấp tương đương với chân vực rồi)

Sau khi đã nói liên miên không dứt, tên trưởngn gục nhìn chằm chằm Hoàng Dật,
trên mặt chậm rãi cười, âm thanh già nua của ông ta giống như là vỏ cây cổ thụ
cọ xát ra, "Mấy ngày nay, biểu hiện của ngươi ta đều thấy được, rất không
tồi."

Tiếp đó, trung niên trưởng ngục quay đầu nhìn Vô Hạn giam ngục xung quanh một
chút, trong đôi mắt màu trắng lóe ra một ít hồi ức, buồn bã nói: "Năm đó Tử
Thần đại nhân phái ta tới quản lý tòa ngục giam này, thoáng cái đã qua lâu
như vậy, nhưng hiện tại Tử Thần tung tích không rõ, ta cũng già rồi, không có
thời gian quản lý tòa ngục giam này, thế cho nên khiến các linh hồn cùng
oán lệ, sát khí khủng bố chui ra. Ngươi có thể bình ổn trải qua nhiêu đó,
chứng minh ngươi vẫn là có một chút bản lĩnh, đã như vậy, vậy ta đem toàn bộ
cái giam ngục giao cho ngươi!" Nói xong, ông già vung tay lên, một “quyển
sách” rách nát nhất thời bay ra, rơi xuống chân của Hoàng Dật.

"tất cả mọi thứ xuống dốc, ngay cả Vô Hạn giam ngục đại danh đỉnh đỉnh, cũng
chỉ có thể giao cho một tên vắt mũi chưa sách tới quản, hắc hắc! Thật đáng
buồn! Thật đáng buồn!” Tên kia lắc đầu cười, chuyển thân, một lần nữa đi về
hư vô, thân ảnh dần dần trở nên mờ nhạt, cuối cùng biến mất không thấy,
dường như chưa bao giờ xuất hiện qua.

Hắn cúi đầu, nhìn quyển sách bên chân một chút.

Quyển sách này rất dầy, bìa sách có chút mài mòn, thậm chí có thể nói có
chút cũ nát, thấy thế nào đều không giống như là thứ tốt.

“ta là con bò cười” người chơi cúi người, đem sách nhặt lên.

【 hệ thống nhắc nhở 】: Chúc mừng bạn nhận được 【 vô hạn chi thư 】

【 Vô hạn chi thư 】

Bên trong ghi chép tình huống của Vô Hạn giam ngục, thông qua quyển sách này
có thể tùy thời triệu hồi ra lối vào của ngục giam này, thông qua lối vào
tiến vào bên trong.

Hắn ta ước lượng, quyển sách này cũng không năng, nhưng hắn lại cảm giác
được rất “nặng”. Bởi vì phía sau của quyển sách này, là Anh Hùng giam ngục
danh chấn chúng thần, cái này tuyệt đối là một trong các khu vực cường đại
nhất trong toàn bộ trò chơi, ngay cả Pháp Thần đều bị giam giữ ở bên trong,
hơn nữa ông ta đánh số còn chỉ là 11, như vậy tội phạm trước số 10 là dạng
nhân vật gì? Người số 1 là nhân vật gì?

Hiện tại, tòa ngục giam cường đại này lại do hắn tới quản! Vô số anh hùng
bên trong, ma thú, thậm chí là thần cường đại, đều do hắn quản!

"【 hệ thống thông báo 】: Người chơi Việt Nam 【Ta là con bò cười 】 giết chết
rắn chín đầu - Hydra, trở thành người chơi đầu tiên trưởng quản ngục giam
của thần, khen thưởng danh vọng công cộng 1000 điểm, thu được 【 thành tựu
duy nhất 】-【đầu tiên trưởng ngục 】, điểm vinh dự quốc gia Việt Nam 1."


Tội Phạm Siêu Cấp - Chương #3