Vi Ân Ngài Giờ Là Sư Phụ Ta A !


Người đăng: ๖ۣۜHồn๖ۣۜNhiên๖ۣۜVô๖ۣۜTà

Thiên Như đi thẳng ra ngoài thây Vi Ân đang đứng cạnh gốc cây nhìn về phía xa
xăm, biết ngay vị lão sư mình còn chuyện gì đó quan trọng mà không tiện nói
chỗ đông người nên Thiên Như chỉ đành hô to :

Lão sư !!! Ta đến !

Thiên Như tười cười chạy đến phía Vi Ân !

Vi Ân nhìn chăm chú hồi lâu về phía Thiên Như hồi lâu mới cất tiếng nhẹ nhàng
đầy ưu thương nói :

Chắc tính ra đây lần đầu người gọi ta tiếng lão sư mà tự nguyện đi ! Nhưng sao
mà lần này ta cảm thấy khó nhận tiếng lão sư này của ngươi đây ! Nói xong
khuôn mặt già nua của Vi Ân như điểm thêm vài nét.

Thiên Như thấy Vi Ân nói vậy một phen khó hiểu cũng hoang mang một cách mạc
danh nói lại : Ngài là lão nhân gia sư phụ ta a ! Ta gọi ngài tiếng lão sư là
việc thiên kinh địa nghĩa cớ sao lại khó ! Dứt lời Thiên Như chả đợi Vi Ân cho
phép quỳ xuống lạy 3 lạy cất tiếng : Sư phụ !

Giữa 2 người đàn ông, lời lẽ là vô nghĩa hành động luôn là cách thể hiện lời
nói tốt nhất, nếu tiếng sư phụ chỉ là lời nói đầu lưỡi trên môi thì cái quỳ
cái lạy này của Thiên Như chính là hành động thể hiện quyết tâm sự công nhận
của hắn đến Vi Ân.

Cả quá trình Vi Ân chỉ nhìn Thiên Như không nói một lời cũng không cản, đợi
một hồi mới cất tiếng tưởng nhẹ nhàng nhưng nặng trĩu tâm tình nói :

Đồ nhi ! Cần sao, dù mi chỉ coi ta là một công cụ một cái sư phụ trên danh
phận có sao, liệu vì ta đáng không a ? Ta làm một vị sư phụ nhưng lại hiện
giờ không thể giúp gì mi bây giờ mi phải đi đến một thế giới khác, nơi đó ta
vô lực có thể giúp, nếu mi nguy hiểm ta không thể đến giúp mi kịp thời ! Nói
đến đây Vi Ân lại nhăn mày lo lắng thở dài nhìn sâu Thiên Như như cố gắng lấy
hình bóng bé nhỏ trước mặt mình, đã 5 năm bên nhau dù là sắt đá cũng có tình
cảm.

Thiên Như nhìn thấy sự lo lắng của Vi Ân coi như cũng biết lần này lành ít dữ
nhiều rồi, chả nhẽ ta sắp tai họa rất lớn vượt cả khỏi tầm kiểm soát lão nhân
gia ? Vậy mà từ lúc chuyển thế trọng sinh giờ ta vẫn ỷ lại hắn ? Nếu giờ ta
chết không phải sư phụ ta mới nhận sẽ thương tâm như lúc hắn giết người yêu
mình sao ?

Một hồi ngẫm nghĩ Thiên Như nhìn sâu vào đôi mắt đen của Vi Ân, ngữ kí kiên
quyết nói :

Ta Thiên Như hôm nay lấy thiên địa huyền hoàng, lấy máu và danh dự ta thề !
Thiên Như ta kiếp này sống là đại đệ tử của Vi Ân, lấy Vi Ân ngài là tấm
gương sáng,lời ngài nói là ý nguyện của Thiên Như ta, là ý chỉ ta, dù ta chỉ
còn 1 hơi thở ta cũng nhận ngài Là Sư phụ, nếu ai hỏi ta có sư phụ không ? Ta
sẽ nói Vi Ân Ngài !, Nếu ai hỏi ta có thể nhận ngươi làm đệ tử ta sẽ từ chối
! Nói đến đây Thiên Như gào như tiếng gầm sư tử nói : TA SỐNG LÀ ĐỆ TỬ Vi ÂN ,
CHẾT LÀ ĐỆ TỬ VI ÂN.

Lời nói Thiên Như truyền thêm đấu khí dẫn trời biến sắc, dẫn đến thiên đạo
làm chứng, sấm nổi đùng đùng, lời nói vang vọng cửu thiên ! Chỉ thấy đôi mắt
Vi Ân đã nhòe ra liên tục nói 3 từ : Tốt ! Tốt ! Tốt ! Đủ thấy tâm thần đang
rung động sâu sắc của Vi Ân, hắn cả đời Vi Ân đã lại có 1 người thân rồi sau
ngàn năm cô độc hắn đã có lại 1 người thân, người mình để tin tưởng !

Và thế hai thầy trò nắm vai nhau như 2 đứa trẻ nhìn nhau thật sâu, chắc giờ
ngôn từ là không cần thiết, đàn ông lúc nên nói sẽ nói, lúc cần hành động
phải hành động.

Một hồi lâu sau, Vi Ân buông đôi vai nhỏ Thiên Như ra bồi hồi mới nói :

Hài tử lần này ngươi phải đến một nơi để học cách làm một cường giả ! Hệ thống
sẽ chỉ ngươi, ta không thể giúp gì cả, 5 năm năm trước ta từng nói ở hệ
thống ta chỉ mở được 3 chức năng của nó mi còn nhớ ? Lần này ta chỉ có thể căn
dặn mi chức năng đầu tiên là . . . ! Nói đến đây Vi Ân nhịn không được nghiêm
túc lên nói :

Chức năng thứ nhất Hệ Thống : đoạt tuyệt chiêu khả năng người khác mình sử
dụng trong 10 giây.
Hài tử ngươi phải nhớ kĩ nó rất quan trọng ! Khi mi yêu cầu hệ thống lúc đó hệ
thống trả lời tức là nó đã thừa nhận ngươi sử dụng nó, nếu nó kêu người tiếng
chủ nhân tức ngươi đã hơn ta rồi ! Còn sau đó phụ thuộc ngươi cả ! Ta nói thể
thôi ngươi nên đi luôn đi thời gian không nhiều !

Nói xong Vi Ân phất tay và biến mất ngay dưới mí mắt Thiên Như !

Thiên Như nhìn về phương xa lòng ngậm ngùi không biết tư vị gì, một hồi thở
dài nói :

Vi Ân ngài giờ là sư phụ ta a !
Ta sẽ trở về, ta hứa !

Dứt lời chìm sâu vào tiềm thức nói : Hệ thống ! Ta nên làm gì giờ !

Một tiếng máy móc vang lên trong đầu hắn :

Người chơi Thiên Như do thiếu kinh nghiệm thực tiễn, cần ma luyện bản thân !
Khuyến nghị nên đi phụ bản càn quét nâng cao kinh nghiệm !

Dứt lời hiện lên 3 lựa chọn trong đầu Thiên Như :
1. Akame ga kill
2. Tokyo ghoul
3. Hightschool of the dead

Hệ Thống ta chọn phụ bản : . . . !


Toàn Năng Hùng Hài Tử - Chương #12