Người Lạ Từng Quen


Người đăng: Shigeo Tokuda Lão Tổ

Cùng Quách Tương trở về Tuyệt Tình Cốc trãi qua ba ngày.
Lúc đầu các lão bà La Thừa rất nhỏ ăn dấm, nhưng vì Quách Tương khả ái, lại
mau lẹ, nên rất nhanh cả bốn người đều trở nên hoà hợp rồi.

Vì thời gian khi La Thừa thoát khỏi thế giới này sẽ đỗi ngược, nên La Thừa
cũng không lo lắng.
Hắn ở vào thế giới thực một tháng thì bên trong chỉ vẻn vẹn một ngày mà thôi.
Và cứ như vậy ngược lại.
Hắn căn dặn các nàng hắn phải rời đi nơi này vài ngày.
Các nàng rất đỗi không nỡ, nhưng cũng đành chấp nhận cho hắn rời đi.

La Thừa rời thế giới thần điêu trở về hiện thực.
Dùng năm rương hoàng kim, mua một dãi đất rộng hai héc ta, ở Đồng Nai.
Xây một toà trang viên 1000m vuông đẹp đẽ . Ở gần đó, tình huống thanh tịnh
một điểm, không rất ồn ào.
Quy hoạch theo đúng những gì Tiểu Long Nữ nói, lấy giống ong từ cổ mộ về nuôi
lấy mật.
Có thể dưỡng da cũng có thể uống.
Cảm giác xài tiền tốc độ thực đúng là kinh khủng.
Thành lập trụ sở công ty tại Quận 1, mọi hoạt động buôn bán cũng như, quảng
cáo sản phẩm đều thực hiện ở nơi này.

Giống ong tại cổ mộ có một vài đặc điểm phương pháp bài trí nơi nuôi trồng
giống . Những điều này đều đích thân La Thừa dùng niệm lực sử lí lấy . Xong
tất cả, hắn lại để công nhân làm việc.
Thời gian thấm thoát trôi nhanh.
Mới đó mà đã một năm trôi qua.
Công việc La Thừa dần dần ổn định, cũng đưa ra thị trường loại mật ong chất
lượng cực cao.
Trong thời gian này lăn lộn, La Thừa cũng rất đỗi lanh lẹ, quen biết nhiều
tai to mặt lớn.
Cũng đành phải chấp nhận việc làm ăn hiện tại phải vậy, sau này còn chăm sóc
bốn cái lão bà.

Song song trở lại thế giới thần điêu . Lúc này đã trãi qua mười hai ngày.
Đón bốn lão bà đi tới hiện tại.
Hắn cũng được chứng kiến toàn gia Quách Tĩnh nhạc phụ đại nhân.
Cuối cùng Quách Tĩnh cùng gia đình cũng dời lên ở tại Tuyệt Tình Cốc sau khi
Tương Dương thất thủ, không có cố chấp ở lại đồng vu quy tận . Cũng coi như
là cái kết viên mãn cho cả gia đình.


Ban đêm, tại một biệt thự bên trong.
La Thừa đứng ngoài hành lang nhìn thiên không, một mảnh bầu trời đẹp đẽ.
Đón cả bốn cái nữ về ở bên trong biệt thự, đến bây giờ vừa tròn một tuần lễ
liền.
Hắn hỏi hệ thống có hay không biện pháp giúp các nàng nói tiếng Việt.
Kết quả hệ thống không nói không rằng, trừ liền của hắn 160 tích phân giúp
các nàng thông thạo tiếng Việt.

Nội tâm chảy máu a, nhưng cũng không sao, các nàng nói được ngôn ngữ quê
hương hắn là hắn có thể vui rồi.
Một tuần này các nàng học cách ăn mặc, cách tiếp xúc các đồ vật hiện đại ,
tạm thời cũng có chút hiểu biết sơ sơ da lông.

La Thừa thời gian này trong giới chỉ còn tám rương hoàng kim, vẻn vẹn tiêu
dùng hết mười hai rương.
Cơ sở sau một năm lại bắt đầu ổn định, ăn nên làm ra, cũng không nhất thiết
còn phải dùng đến tiền này.
Trên môi ngậm một điếu thuốc, kéo kéo, thuốc vào tận phổi phà ra, cả một
năm chạy ngược chạy xuôi, cuối cùng cũng là ổn định.
Cũng may còn có tiền xoay sở, không biết thôi giờ này vẫn là để các nàng ở
Tuyệt Tình Cốc đây.

Đã từng nhìn một Đống võng du hay tiểu thuyết, bây giờ hắn cũng là một viên.
Mỉm cười hắn nghĩ cuộc sống có đâu mà dễ dàng . Các bác bên kia nhân vật chính
hô phát có tiền hô phát có tiền, hay thực lực đạt đến một mốc kinh khủng lại
không cần tiền bạc.
A phi, a phi ( nhổ nước bọt )
Bản thân hắn cướp tiền, còn chạy đôn chạy đáo cả năm trời, chật vật như con
cờ hó đây, đến giờ mới được chút yên ổn.
Mọi thứ không dễ dàng chút nào.

Một đôi tay vòng qua eo hắn.
Quách Tương mặc một thân áo ngủ màu trắng, nàng hiện tại quen dần với cuộc
sống ở nơi này, nên cải biến cách xưng hô cùng hắn.
---Chồng, không ngủ hay sao ? Đã một giờ sáng rồi !
La Thừa quay qua ôm nàng vào lòng.
---Ta đang suy nghĩ vài chuyện quá nhập thần, Tương Nhi ngươi ngủ đi !
Quách Tương ngẩn đầu nhìn hắn :
---Ngươi ngủ cùng Tương Nhi, không muốn ngủ một mình !

Thấy Quách Tương làm nũng La Thừa hết cách rồi, đành chấp nhận sáng mai lên
công ty trễ một tý vậy.
Ôm Quách Tương nhẹ nhàng vào bên trong . Một lúc sau chỉ nghe âm thanh "
Ba..ba...ba..."
Vang lên dồn dập.
Một lúc sau cả căn phòng vang lên tiếng rít của một người thiếu nữ.


Nắng sớm chiếu xuyên qua ngọn cây.
Quận 1, một quận nhộn nhịp và đông đúc.
Một người thiếu niên trẻ tuổi đứng trước chiếc Mercedes S400L.
Trên môi ngập điếu thuốc, kéo kéo cho xong.
Cả đầu tóc tím được cắt tỉa gọn gàng, cả người lộ ra khí chất tuấn lãng.
Thật khó hình dung hắn là lão bản của một công ty mới quật khởi đây.

Hút xong điếu thuốc La Thừa vứt tàn xuống đất lấy giày nghiền.
Hắn bước vào bên trong.
Cũng như mọi ngày, bảo vệ tươi cười mở cửa cho hắn.
Cũng như suốt đoạn đường từ lầu một theo thang máy đi lên tầng trên cùng lầu
tám.
Một đường tất cả các nhân viên đều cuối đầu chào hắn.
Bước vào bên trong phòng đóng cửa lại, ngồi một chút, lại có nhân viên mang
cafe vào bên trong.

Mở máy tính lên, La Thừa xem xét lại các hoạt động của công ty một chút.
Cửa một lần nữa bị đẩy ra, một nữ nhân viên đưa tới sấp hồ sơ :
---Dạ giám đốc, đây là danh sách, ứng cử viên tổ trưởng phòng sell, mà bên
anh Quân bên nhân sự gửi tới !
La Thừa đang chăm chú, trả lời gấp một câu :
---Có mấy người vậy e !
*Dạ có ba người !
La Thừa quay đầu nhìn người nhân viên :
---Em gọi từng người vào, tý nữa a đích thân phỏng vấn !
Nữ nhân viên vâng dạ rồi lại lui ra ngoài.

Một lúc sau, cửa được đẩy ra, La Thừa vẫn chăm chú ngồi nhìn màn hình máy
tính.
---Em ngồi đi !
Người nữ ngồi xuống, vì La Thừa ngồi khuất sau màn hình máy tính nên nàng vẫn
không thấy mặt.
Chừng năm phút sau La Thừa làm xong mọi việc.
Hắn cầm sấp hồ sơ đứng dậy.
Chỉ thấy thân thể người kia khẽ run.
Đập vào mắt hắn là một gương mặt quen thuộc trên một tờ giấy.
Hắn nhíu mày :
---Cái này em tên là ...!
Câu nói vừa ra được một nữa, hắn đã nhìn thấy người trước mặt, chỉ nghe
người kia giọng nói run run trong đó tràn đầy vẻ không thể tin :
---Thừa, là ngươi sao ?

La Thừa thất thần trong một giây, nhưng sau đó hắn mỉm cười trả lời :

---Phải là ta !

Một đường ngồi lái xe về nhà, một chút kí ức đập về.
Đã từng nàng là tất cả với hắn, đã từng nhịn ăn mì gói cả tháng chỉ để mua
một món quà cho nàng.
Kim Oanh ....
Một người con gái từng là tất cả đối với hắn.
Mà hôm nay, gặp lại.
Chúng ta chỉ là những người lạ từng quen .


Tiêu Dao Vi Diện Hành - Chương #24