Bái Biệt Tương Dương


Người đăng: Shigeo Tokuda Lão Tổ

Tương Dương ...
Một bãi chiến trường đầy máu, không khí nặng nề một mùi giết chóc.
Tất cả đều dừng lại, mọi thứ phản phất dường như đứng im . Mọi người nhìn
thân ảnh một người phiêu nhiên trên không.

Một vòng hắc khí vờn nhẹ xung quanh, La Thừa nhìn xuống thân ảnh Kim Luân
phía dưới.
Kim Luân Pháp Vương cũng không còn cảm giác ngạo nghễ, thay vào đó là một cỗ
áp lực khiến hắn cực kì khó chiệu.
---Ma Quân các hạ, đây là hình dạng thực của ngươi sao ?
La Thừa trên không trung từ từ đáp xuống, nhàn nhạt nhìn Kim Luân.
Ánh mắt đó không hề có một chút nào ba động, cũng không hề có một tơ một hào
cảm xúc con người trong đó.
---Ngươi nên trả lại một thứ cho ta !
Kim Luân nhíu mày khó hiểu :
---Thứ gì ?
*Đầu của ngươi !

" Roẹt ...roẹt ....roẹt..."
Các luồng hắc khí tuông ra tấn công về phía Kim Luân, lấy La Thừa làm trung
tâm, cứ như một con bạch tuộc vương dài xúc tu của mình ra.
Chỉ thấy hai tay Kim Luân Pháp Sư một tầng vàng nhàn nhạt, dùng quyền đối
oanh chống trả.
" Phanh ...phanh ..phanh ...phanh.."
Xung quanh bạo tạc, trung tâm va chạm khí lãng quét ra liên tục.
Trận chiến này ...đã định.
Chỉ là hắn, vẫn đang tiêu khiển mà thôi.

" Oanh ....oanh ...oanh...."
Quyền cước tàn ảnh cực kì khủng bố, cũng cực kì nhanh, va chạm vào các luồng
hắc khí đang triền miên công về phía mình.
Càng về sau Kim Luân bạo lui, hắn bị ép đến chật vật, trên trán chảy ra giọt
giọt mồ hôi.
La Thừa đứng đó, ánh mắt hắn một màu huyết, nhẹ nhàng mà u buồn, cũng không
biết là hắn nghĩ gì, nhìn Kim Luân chật vật phía trước.
Kim Luân, trên người thương tích bắt đầu xuất hiện, tầng tầng lớp lớp hắc
khí cắt trên da thịt hắn, cũng không xuyên qua cơ thể, chỉ cần hắn lơ là ,
thì vết thương theo đó gia tăng cũng bắt đầu chồng chất, Kim Luân vừa đánh
vừa lui, hắn gầm thét điên loạn :
---GRA GRA ....TA KHÔNG CAM TÂM, KHÔNG CAM TÂM, NGƯƠI CHỈ LÀ CON KIẾN HÔI
MÀ THÔI, TẠI SAO, TẠI SAOOOOO AAAAAA....!

" Oanh ..." " Xoạccccc......"
Kim Luân bị oanh lui về sau bốn năm bước, cả người chật vật, tất cả đều là
huyết.
La Thừa thu hồi những luồng hắc khí, hay tay chắp sau lưng, lặng lẽ đứng nơi
đó nhìn hắn, dưới chân vẫn lởn vởn các luồng tử khí như đòi mạng.
Kim Luân ánh mắt âm trầm.
Đầu óc hắn không ngừng vận chuyển.
"Chạy ? " không thể nào, lập tức hắn bóp nát suy nghĩ đó ngay lập tức.

Chỉ thấy hắn ngẩn đầu nhìn chăm chú lên, ánh mắt hắn tập trung vào La Thừa .
Như một con mãnh thú bị dồn vào đường cùng, tích xúc hết sức mạnh để chống
trả.
" Ầmmmm... "
Mặt đất bị dẫm lõm xuống.
Lấy hết tốc độ kinh người Kim Luân bay về phía La Thừa, nhanh, rất nhanh.
Trên tay hắn từng tầng, từng tầng vàng nhạt xuất hiện.
Điều đó chứng tỏ, hắn đã tập trung tất cả, tất cả mọi thứ cho một quyền này
.
Không khí dường như bị kéo rách, cả cánh tay của hắn bùng nổ một cỗ sức mạnh
hủy diệt, tay áo rách nát, để lộ ra da thịt đang từ từ bành trướng lên.
Hắn dồn hết nội lực, làm cả cánh tay bắt đầu trương phồng lên, nhìn hai bên
có thể thấy rất là không hợp mắt, cũng rất mất cân bằng.
---CHẾT ĐIIIIIIII....!

Cả cú đấm ập xuống đầu La Thừa.
Chỉ thấy trước mặt hắn xuất hiện một lớp màng bảo vệ trong suốt.
" Bùmmmmmm......"
Mặt đất rung chuyển ....
Cả thành Tương Dương như rung chuyển ...
Bụi mù cuốn lên mù mịt
Chính giửa để lại một đạo hố to.
" Lạch bạch..."
Đạp hai bước lui về về phía sau.
Kim Luân cả thân hình chật vật, nhưng cũng không hề che giấu nội tâm hắn hiện
tại sung sướng.
Theo hắn suy nghĩ, sau đòn đánh kinh khủng kia La Thừa chắc chắn sẽ bị ép
thành thịt vụn.
Nhưng mọi thứ sẽ như hắn suy nghĩ sao ?
Không ...
Chỉ thấy bụi mù dần dần tản đi.
Thân ảnh La Thừa vẫn lơ lững nơi đó . Đứng trên cáo hố sâu kia.
Vẫn tư thế đó, vẫn ánh mắt đó nhìn lấy Kim Luân.
---Ngươi xong rồi ? Còn gì nữa không ? Ta đợi ...

Kim Luân thân thể run nhè nhẹ, nội tâm hắn nhấc lên từng tần từng tần kinh
đào hãi lãng.
Ánh mắt hắn không che dấu nỗi khiếp sợ...
La Thừa nhàn nhạt :
---Đã xong ? Không thú vị ! Coi như chấm dứt ở đây !
Hắn nhẹ phất tay.
" Phanh..."" Phụt ..."
Một luồng cự lực kinh khủng va vào người Kim Luân, chỉ thấy hắn miệng phun
máu tươi bay ngược ra sau.
La Thừa thân trôi nỗi cách mặt đất nữa mét, nhẹ nhàng bay theo.
Một mảnh quân mông bị thân thể Kim Luân va vào, chết củng không thể chết lại
.

Quân Mông thấy người này bay về phía mình.
Vội vàng một mảnh quỳ xuống cầu khẩn lấy thần linh của họ.
Tất cả đều buông vũ khí nhường ra một đầu thông đạo, trong mắt họ hiện tại La
Thừa không khác nào ác ma hàng lâm, gặt hái sinh mệnh họ mà không hề động tay
chân.
Nhìn xuống Kim Luân chỉ còn không đến nữa cái mạng đang cố gắng hô hấp lấy.
Niệm lực phát động, kéo cả người Kim Luân bay lơ lửng trước mặt hắn.
Ánh mắt thâm tuý nhìn lấy ...
Bỗng nhiên âm thanh hệ thống vang lên :
---Tích, phát hiện Tu La thần thể cùng Cửu U hồn thể, ngụy huyết mạch, có
hay không hấp thu lấy tích phân.

La Thừa ngây người, lúc hắn vừa cảm nhận được hơi thở yếu ớt của Kim Luân thì
âm thanh hệ thống cũng vang lên.
Không kịp định thần hay suy nghĩ nhiều, hắn làm ra trả lời hệ thống.
---Phải, hấp thu !
---Tích thỉnh kí chủ đặt tay lên vật xác định !
La Thừa đưa tay đặt lên người Kim Luân, một vòng màu đỏ thắm bắt đầu bao phủ
cả người hắn.
Chỉ thấy thân thể Kim Luân từ từ khô quắp lấy, dần dần thành một cái xác khô
đen thui, rơi trên mặt đất.
Quân lính thấy La Thừa thủ đoạn kinh khủng, ngầm nuốt một ngụm nước bọt ,
nhìn cơ thể Kim Luân co quắp trên mặt đất, tất cả đều cuối đầu thấp hơn, ước
cả nằm rạp xuống để ôm lấy mặt đất.

La Thừa mặc niệm hệ thống :
---Hệ thống phân tích ta rõ tích phân, dùng vào việc gì !
---Tích, tích phân là nguyên điểm để thực hiện vòng quay ngẫu nhiên, thực
hiện loại hình phụ trợ khi kí chủ vào các thế giới khác, thuộc phụ hệ thống
công năng thứ hai, hệ thống tích phân đã có từ đầu, chỉ là kí chủ chưa bao
giờ hỏi cũng như thu thập được.
Mặc niệm hắn nhìn thử vào bên trong . Bên trong không gian hệ thống sau khi có
tích phân mới xuất hiện một quả cầu màu xanh lá.
La Thừa đưa tay đụng chạm, lập tức hiện lên bốn hạng mục :
Triệu hồi
*Phù lục
Đan dược
*Đồ vật ( bao gồm đồ dùng vật dụng cũng như vũ khí cá nhân tất cả)
Tất cả đều random và có mức quay từ 100, 1.000, 10.000.
Nhìn bên góc hắn có thể thấy tích phân của chính mình 460 điểm.
Thầm bĩu môi lấy một trận khinh bỉ, La Thừa thoát li mặc niệm ra khõi hệ
thống.

Xung quanh một vòng quỳ rạp, không một ai cả gan lên dám công kích hắn . Mà
có công kích, lấy nhục thân hiện tại, cho bọn họ chém mỏi tay.
Nhì một vòng La Thừa tung người bay về phía lều lớn.
Bên trong lều ngồi đó một người, gần bốn mươi, gương mặt trang nghiêm, lông
mày rất rậm.
Thẳng nhìn đến La Thừa ánh mắt ông ta loé lên một tia hoảng hốt nhưng rất
nhanh trấn định xuống.
---Các hạ là Ma Quân đi ? Các hạ đến đây để giết ta sao ?
La Thừa từ từ biến đỗi về dáng dấp ban đầu.
Từ từ ngồi xuống đối diện người trung niên nọ.
---Người là đại Hãn đi, ta cũng không phải đến đây để giết ngươi !

Người kêu Đại Hãn rất ngạc nhiên về dáng dấp La Thừa tuổi trẻ, nhưng cũng
không nói gì, chỉ khi nghe được hắn đến đây cũng không phải giết mình, gương
mặt ông ta gợi lên một mảnh hứng thú.
---Nó nghe một chút lí do hôm nay các hạ đến nơi này ?Kim Quốc Sư chắc cũng
đã chết dưới tay các hạ rồi đi.
Đại Hãn cũng không vì thấy La Thừa tuổi trẻ mà khinh thị, bởi vì hắn hiểu
người thanh niên trước mặt này có khi vẫn còn lớn hơn bản thân mình . Vì mười
sáu năm trước hắn cũng đã nghe tiếng tăm.
Chỉ thấy La Thừa tuỳ ý rót cho mình một ly rượu, uống cạn rồi nói.
---Phải, Kim Luân bị ta giết, hôm nay ta đến đây là để đòi tiền !
Đại Hãn khó hiểu nhíu mày :
---Đòi tiền ?
La Thừa mặt dày không nóng không lạnh mở miệng :
---Phải, hôm nay ta đến đây để cướp !
Đại Hãn, trợn tròn mắt, nhưng rất nhanh mỉm cười một vòng hoà ái :
---Vậy các hạ là muốn cướp bao nhiêu đâu ?

La Thừa nhìn người trung niên trước mặt ngẫm nghĩ
---Đầu của Đại Hãn có đáng tiền hay không ?
Chỉ thấy người nọ gật gù :
---Đáng là đáng !
La Thừa giơ lên hai ngón tay, như thời hiện đại người ta hai tự.

---Hai mươi rương hoàng kim, ta rời khõi nơi này !

Một lúc sau đã thấy La Thừa rời khõi quân mông bay về phía Tương Dương.
Hắn và Đại Hãn thỏa thuận, năm ngày sau mới có thể phát binh công Tương Dương
.
Đối với La Thừa không quan trọng, hắn không tranh chấp giữa chiến tranh hai
bên, chỉ là có tiện nghi không chiếm là ngu ngốc.
Hai mươi rương hoàng kim đã nằm gọn trong giới chỉ.

Về đến Tương Dương, trong phòng riêng, Quách Tĩnh nhượng tất cả mọi người ra
ngoài, chỉ để hắn và La Thừa trong phòng nói chuyện.
---Quách tướng quân, bản ta cũng không muốn khuyên giải hay nói gì với ngươi
, chỉ là thông báo năm ngày sau quân Mông sẽ tấn công Tương Dương, ngươi nên
có suy nghĩ của mình !
Quách Tĩnh một vòng khổ tâm.
---Ma Quân các hạ, thực không thể nào giúp ta và bá tánh thủ Tương Dương sao
?
La Thừa cười nhẹ nhàng nói :
---Có những thứ nó sẽ là như vậy, hoặc có cố gắng nó vẫn là như vậy, ta
không tranh chấp vào đấu tranh giữa hai đất nước, các ngươi là người, họ
cũng là người, ai có thể nói sinh mạng ai quý hơn ai đây, hoặc có thể nói ta
không đến từ thế giới này, cớ sao phải tranh chấp hay lạm sát những người kia
bởi vì hai bên đấu tranh đây . Ta hôm nay muốn nói với Quách đại hiệp một việc
, phàm là trong lòng ngươi, quốc gia có lớn hơn sinh mệnh của cả gia đình
ngươi đắp vào đây ? Hãy nhớ một chút lời ta, ta không khuyên ngươi từ bỏ lí
tưởng của mình . Nhưng nếu thất bại hãy tìm một nơi thanh nhàn trãi qua hạnh
phúc cùng gia đình của mình .!

Quách Tĩnh ánh mắt chấn động, trong lòng hắn cũng rõ ràng hơn ai hết lời La
Thừa nói.
La Thừa cũng không lo lắng, nếu Quách Tĩnh còn cố chấp không chiệu rời đi khi
Tương Dương thất thủ . Đại Hãn cũng sẽ không lấy mạng hắn vì La Thừa đã nói.
---Ma Quân các hạ, ta có thể biết các hạ từ đâu đến sao ?
La Thừa nói :
---Ta đến từ Việt Nam !
Chỉ thấy Quách Tĩnh gương mặt buồn bã :
---Vậy xin ngươi, đến Việt Nam cũng chăm sóc cho Tương Nhi rồi !
La Thừa bản cũng không cãi thêm cái gì, chỉ là dù gì con gái người ta nuôi
lớn giờ tiện nghi hắn, người cha vợ này không nhận không được à :
---Ta sẽ chăm sóc tốt cho Tương nhi, ta đi rồi nhạc phụ đại nhân, người bảo
trọng, đến lúc ta sẽ dẫn Tương Nhi về thăm ngươi !

Quách Tương chia tay gia đình trong nước mắt, nàng rất sợ Phụ Thân sẽ đồng
quy vu tận tại Tương Dương thành, nhưng có La Thừa an ủi cũng như nói cho
nàng nghe một số chuyện, nàng cũng là yên tâm rời đi rồi.
La Thừa cùng Quách Tương bay lên không trung, nhìn Tương Dương thành ngày
càng nhỏ càng nhỏ .


Tiêu Dao Vi Diện Hành - Chương #23