Vương Giả Xuất Hiện


Người đăng: Shigeo Tokuda Lão Tổ

Một đường di chuyển trên không trung, trong đầu vận tác lộ tuyến của ba người
.
La Thừa kinh ngạc, cả ba điểm đỏ đề ở chung một chỗ.

Trên Tuyệt Tình Cốc trong trang viên . Ba người con gái ngồi chung tại một
chiếc bàn đá, Mạc Sầu đánh vỡ bầu không khí :
---Lục Ngạc mụi, hắn sẽ tìm đến chúng ta sao ?Chẳng phải cũng đã một ngày
trôi qua còn không có tin tức gì.
Lục Ngạc nhìn Mạc Sầu lại quay sang Long Nữ :
---Tỷ hãy yên tâm, La Thừa ca ca chắc có một số chuyện chưa đến đây được mà
thôi, ta tin huynh ấy đang trên đường.

Tiểu Long Nữ nhàn nhạt nhìn ánh trăng, tâm tình của nàng không tiện biểu lộ
gì nhiều.
Mười sáu năm thành thục, cũng đủ để cho nàng biết nàng yêu hắn.
Còn về hắn có chấp nhận nàng hay không nàng vẫn chờ một đáp án.
Cả ba người ngồi đó, dưới ánh trăng.
Bỗng nhiên ánh mắt các nàng phiên trừng lớn.
Các nàng thấy gì.
Một áo bào trắng thân ảnh quen thuộc đang đạp không mà đi.
Mặt trăng chiếu lồng vào thân ảnh đó.
Mười sáu năm ...
Mười sáu năm khỗ ải, đáng giá sao, chỉ vẫn để chờ một người nam nhân.
Vâng đáng giá, đối với các nàng sẽ trả lời như vậy, vì từ lúc thân ảnh kia
phiêu nhiên trong ánh trăng.
Các nàng cũng đã cảm thấy đáng giá rồi.
Một người nam nhân từ bỏ hết thần lực để trở về bên cạnh các nàng, các nàng
cảm nhận được hạnh phúc, nhưng đó cũng chỉ vốn là suy nghĩ của ba người.
Còn sự thực thì những thứ kia cũng chỉ là đoạn phim, cũng không tiện thổ lộ.

Thân ảnh từ từ phiêu nhiên đáp xuống mặt đất.
Trong trang viên nhìn ba người.
Tháo ra ngân sắc mặt nạ, lộ ra một gương mặt tuấn mĩ.
Từ sau khi học tập Ngưu Ma Thần Quyền cùng Black Phoenix.
Cả thể chất và dung nhan của hắn được cải thiện đáng kể, bây giờ nhìn rất
soái và đẹp trai đây.
La Thừa nhẹ nhàng nâng lên câu nói :
---Chờ ta sao ?
Hai bóng hồng trực tiếp đổ ập vào lồng ngực của hắn.
Mạc Sầu vừa đánh lồng ngực hắn vừa khóc :
---Ô ô ô ... Ta nhớ ngươi ta rất nhớ ngươi a Thừa Lang !

Lục Ngạc cũng thút thít tỉ tê :
---La Thừa ca ca, ta nghĩ ngươi ô ô ô ... Ta tưởng không còn gặp được ngươi
nữa ô ô...!
Tiểu Long Nữ đứng lăng tại chỗ.
Mười sáu năm a, mười sáu năm, nàng cũng rất nhớ hắn.
Nhưng vì không xác định được mối quan hệ giữa nàng và hắn nên nàng không dám
tiến lên.
Trong mắt mờ mịt một tầng hơi nước, nàng cúi đầu xuống không nhìn hắn trước
mắt mình.
Chưa bao giờ nàng cảm thấy bản thân dư thừa như bây giờ . Nàng muốn rời khõi
nơi này.

La Thừa vỗ về Mạc Sầu cùng Lục Ngạc :
---Ngoan, không khóc, chẵng phải ta đã ở đây rồi sao !
Hắn cũng đã nhìn thấy Long Nữ phía xa.
Dùng niệm lực phát động, cả ba bay về phía nàng.
Long Nữ trầm mặt, nàng cũng cúi đầu không biết hắn đang nhìn mình.
Bỗng nhiên cánh tay nàng bị lôi kéo, kéo đến bên trong ngực của hắn, chỉ
nghe La Thừa ôn nhu bên tai :
---Long Nhi khỗ ngươi rồi !
Tiểu Long Nữ cả người run run nằm trong lồng ngực của hắn . Nước mắt nàng lã
chã rơi . Nàng hạnh phúc, hắn yêu nàng cũng không hề quên nàng.
Chỉ nghe nàng thỏ thẻ giọng như muỗi :
---Ân, Thừa Lang ta nhớ ngươi !

La Thừa ngẩng đầu cười to :
---Hahahaha La Thừa ta cả đời, hà đức hà năng, không nghĩ cuộc đời này còn
có giai nhân làm bạn, sống thực là đáng giá vậy, thực đáng giá vậy ...!
Mạc Sầu, Long Nữ, Lục Ngạc ôn nhu trong lòng ...
La Thừa tâm tình kích động.
Hắn muốn trả cho bọn họ rất nhiều ...
---Các ngươi tin ta sao ? Nhắm mắt lại, thả lỏng người ra.

Tam nữ không biết hắn làm gì nhưng vẫn thuận theo nghe lời.
Chỉ thấy một tờ phù lục treo trên đỉnh đầu họ, chợt tan biến.
Thanh Xuân Phù phát động, một cột sáng từ trên trời bắn thẳng xuống, cọ rửa
bản thân họ, cọ rửa thanh xuân, một khắc đẹp nhất cuộc đời.
Chỉ thấy bằng mắt thường nhan sắc chúng nữ trở về tuổi mười tám, kể cả La
Thừa cũng vậy.
Tất cả những vết sẹo trên người tam nữ theo gió cuốn bay đi.
Cột sáng từ từ biến mất, để lại tam nữ như hoa như ngọc nhìn nhau.
Cả ba đều trở về mười tám tuổi rồi.

Cả ba người quay sang nhìn La Thừa đồng thanh :
---Thừa Lang chuyện này là sao ?
La Thừa cười khỗ, không tiện giải thích về hệ thống, đành phải lấp liếm tam
nữ cho qua chuyện.
---Đây là một chút thần thực còn xót lại của ta đi !
La Thừa ra vẻ mặt ai thán.
Cặp mắt tam nữ đều đỏ, cả ba người ôm lấy hắn.
La Thừa dùng niệm lực đưa cả bốn người vào trong phòng.
Nhìn ba mĩ nhân ngồi trên giường La Thừa vô sỉ mở miệng :
---Nghỉ ngơi thôi ! Tam nương tử !
Cả ba người mặt đều đỏ cúi gằm xuống.
Một lúc sau Lục Ngạc đôi mắt lanh lợi phá vỡ cục diện :
---Thừa Lang cả ba người chúng ta bây giờ đều một độ tuổi, ai trước người đó
làm lớn đi, với lại hai tỷ tỷ lại không có ta đại đâu.
Nói xong nàng ngạo kiều ưỡng bộ ngực của mình lên.

Tiểu Long Nữ cùng Mạc Sầu nhìn lại bộ ngực của mình, rồi lại quay qua nhìn
của nàng, điềm điềm trông rất đáng yêu.
Tiểu Long Nữ bạch thỏ nhỏ nhất, nàng không nói nhưng chu miệng nhỏ rất đáng
yêu.
La Thừa thề hắn mún phún máu xuất huyết.
Ý nghĩ quay cuồng trong đầu hắn :
" Xưa kia Vi Tiểu Bảo một vs bảy, ta bây giờ một vs ba, với thể chất man
ngưu ta không tin Vi Tiểu Bảo con hàng kia qua được ta cạc ...cạc..."

Hắn đẩy Mạc Sầu nằm xuống, từ từ hôn lên môi thơm của nàng.
Hai tay vẫn không ngừng nguấy động mò mẫn bạch thỏ Long Nhi cùng với Lục Ngạc
đây.
Từng kiện từng kiện y phục của tam nữ được vứt xuống mặt đất ...
Tiếng thở dốc dồn dập.
Từng tiếng thét của ba người con gái thay nhau vang lên trong căn phòng, xuân

quang vô hạn, một đêm hồng trần ...

Mặt trời chói chang từ phương xa nhô lên.
La Thừa thức giấc ...
Một đêm điên cuồng, chỉ cần nghĩ thôi là hắn lại muốn.
Không lẽ bây giờ lại lôi các nàng ra đại chiến cái ba trăm hiệp.
Có lẽ quá ác đi chớ, các nàng một buổi tối phá thân, vẫn còn rất mệt đây.
Nhìn ba thân hình như ngọc cuộn tròn trong chăn . Hắn thực sự hạnh phúc a.
La Thừa đứng dậy mặc vội y phục.
Vào nhà bếp của sơn trang cùng hạ nhân nấu món ăn.

Đầu bếp cùng các vị hạ nhân xung quanh giật mình a, vị đại thần này muốn trổ
tài nấu nướng a.
Chật vật một lúc sau cũng có vài món ăn đơn giản cho buổi sáng.
Thật đúng là không dễ dàng.
Dùng niệm lực mang thức ăn ra bàn đá, thêm vài bịch khoai tây chiên cùng vài
lon CoCa trong nhẫn trữ vật.
Một lúc sau đã thấy tam nữ gương mặt ngượng ngùng bước ra, cả ba nhìn hắn :
---Thừa Lang !

La Thừa cười, nụ cười hạnh phúc.
Trãi qua thời gian hai ngày sinh hoạt cuộc sống mĩ mãn cùng các lão bà của
mình.
La Thừa cũng nói cho các nàng nghe về cái hẹn của mình cùng với tiểu cô nương
.
Các lão bà cũng vui vẻ nói muốn đi theo hắn, từng người muốn chuẩn bị ít quà
cho tiểu cô nương đây.
Cùng các lão bà sinh hoạt, không phải hắn không quan tâm về chuyện có hài tử
hay không.
Chỉ là theo thuyết sinh vật càng cường đại, thì phải cần có ngẫu phối sức
mạnh mới có thể sinh ra hài tử . Ít ra sinh vật kết hợp cũng cường đại.
Vì vậy hiện tại có hệ thống, muốn có baby từ từ hắn sẽ đưa các nàng cường đại
lên.

Ban đêm ...
La Thừa đứng trước ba lão bà ...
---Chuẩn bị xong chưa ? Chúng ta đi.
Cả ba đều đồng thanh :
---Xong rồi Thừa Lang !
La Thừa phất tay cả bốn người bay trên không một đường bay đến Tương Dương

thành, cuộc sống phiêu nhiên tự tại khác gì tiên nhân đâu.

Tại Tương Dương Quách Tĩnh danh khí cũng là đủ lớn, hôm nay cái bang lập ra
bang chủ một đời tiếp theo, cũng là ngày sinh nhật của tiểu cô nương Quách
Tương cùng Quách Phá Lỗ.
Quần hùng tề tựu ...
Quách Tĩnh tiếp khách gương mặt có phấn khởi có chờ đợi :
---Đa tạ đa tạ nhị vị!

Hoàng Dung theo sau nhắc nhở :
---Tĩnh ca ca, ngươi còn phải dưỡng lấy sức, quân Mông sắp tấn công thành
vài ngày tới rồi !
Quách Tĩnh khoác tay :
---Ta không sao Dung Nhi đừng lo lắng .!
Theo thang lầu ...
Quách Tương ngẩn lên bầu trời :
---La Thừa ca ca ngươi phải tới đó a !
Trên đài cao, Gia Luật Tề chồng của Quách Phù đang chiến đấu vì chức bang chủ
cái bang.
Quách Tĩnh cùng Hoàng Dung gật đầu tỏ vẻ hài lòng.
Một đôi mắt to bẽn lẽn đi ra võ đài, Quách Tương nhìn trên đài cao thân ảnh
tỷ phu, lại nghĩ tới người kia.

Đúng như dự đoán, không có gì bất trắc thì Gia Luật Tề lại vẫn lên làm bang
chủ cái bang rồi.
Quách Tĩnh đứng trên đài cao chắp tay :
---Cảm ơn nhị vị nhân sĩ võ lâm, hôm nay cũng là ngày vui của con gái tại hạ
, cùng con trai, nếu tiếp đón không chu toàn mong nhị vị bỏ qua !
Bỗng từ đâu xuất một tiếng tiêu, âm thanh du dương cùng với một lão giả xuất
hiện trong sân.
Hoàng Dung vui mừng quá đỗi :
---Cha
Ba chị e họ Quách mừng :
---Ngoại công !
Hoàng Dược Sư mang theo hai hộp gấm, một cho Quách Tương một cho Quách Phá Lỗ
.
---Ta thấy nhân sĩ giang hồ tề tựu về đây, rất lo sẽ có chuyện nên đã đến
đây rồi ! Cũng muốn tặng chút gì cho cháu ngoại của mình.
Hoàng Dược Sư vuốt đầu Quách Tương yêu thương.
Quách Tương vui vẻ cười híp mắt, nhưng chốc chốc lại nhìn phía xa xa trên bầu
trời.

Chỉ thấy Hoàng Dược Sư xoay người dồn nội lực hét lớn :
---Nhị vị, nếu đã đến rồi cũng xin ra đây đi !
"Phần phật ..."
Tiếng nói vừa dứt
Dương Quá cùng một người con gái áo đỏ đạp không bay vào.
Mười sáu năm cũng đã hoá giải mọi thù hận giữa bọn họ . Chỉ là họ hôm nay đến
nơi này vì sinh nhật của tiểu Quách Tương đây.
Quách Tương cùng hai người tất nhiên nhận thức.
Bao nhiêu năm họ lăn lộn trên giang hồ, với tính cách hiếu động của tiểu
Tương tất nhiên là không ít lần gặp họ.
---Quá ca ca Nhi tỷ tỷ !
Cả Dương Quá và Doãn Thiên Nhi đều rất yêu thương cô bé hoạt bát này đây.
Cuộc sum họp lớn, mọi người nhảy múa uống rựu.

Ở nơi này chỉ có Doãn Thiên Nhi một thân tu vi khủng bố.
Nàng khẽ nhíu mi tâm.
Nàng cảm nhận được một luồng uy áp kinh khủng.
Dương Quá cũng bắt đầu cảm nhận thấy, cả hai không hẹn mà hợp ngẩn đầu lên
nhìn bầu trời.
Trên không trung đứng đó một người mặc đạo bào, bễ nghễ thiên hạ.

Người nọ từ trên cao nhìn xuống.
---Tất cả đều ở đây sao ? Hây nhân sĩ võ lâm cùng lắm đều như cá giãy chết
trên chảo mà thôi !
Đưa tay ra khẽ nhấn.
" Oanh ...."
Cả võ đài lớn chia năm sẻ bảy
---Úc, xin lỗi xin lỗi tại hạ dùng quá lực.
Hoàng Dược Sư bay ra hét lớn :
---Phách không chưởng !
Kim Luân nhìn cũng không nhìn :
---Hừ !
" Oanh ...phụt ..."
Một vòng nội lực chấn đắc Hoàng Lão Tà bay ra xa phun một ngụm máu tươi.
Đúng người đến chính là Kim Luân Quốc Sư, vài ngày nữa quân Mông sẽ chiếm
đóng Tương Dương chỉ là hắn muốn xem trước mà thôi.
---Cha !
---Ngoại công !

Dương Quá cùng Doãn Thiên Nhi nhìn nhau.
Kẻ đến bất thiện, có khi ngày vui sẽ hoá buồn.
Quách Tương đau đớn nhìn ngoại công trọng thương.
Nàng chạy ra chỉ thẳng Kim Luân :
---Đại ca ca sẽ không tha cho ngươi, đại ca ca sẽ đến đây !
Kim Luân nhìn nàng, một đôi mắt vàng như chuông đồng xuất hiện :
---Ồ, vậy mà có chí âm thể, tư chất không tệ, không tệ, thích hợp làm đồ
đệ của ta, ân, nói nghe một chút đại ca ca của ngươi !
Quách Tương nhìn thẳng Kim Luân gằng từng chữ : " Ma Quân !"
Kim Luân chấn động, ánh mắt hiếp thành một đoàn.
Một lúc sau hắn xuỳ cười.
" Xoẹt ..."
Biến mất tại chỗ, đôi mắt như chuông đồng, bóp lấy cuốn họng nàng :
---Tuy là tư chất ngươi không tệ, nhưng ta rất không ưa thích kẻ nào uy hiếp
ta, cho dù bây giờ hắn có ở nơi này, cũng chưa chắc hắn có thể thắng qua ta
.!

Kim Luân Quốc Sư một thân tu vi khủng bố, đốn ngộ Tu La Thần Thể, lại đột
phá tầng mười ba Long Tượng.
Cho dù hiện tại Dương Quá cùng Doãn Thiên Nhi liên hợp cũng vẻn vẹn là một bữa
ăn sáng.

Một vòng khí tức quét xuống mặt đất, một tiếng quát khủng bố từ bầu trời :
---PHẢI KHÔNG ?

P/S : mệt quá mai ra chương tiếp tối nay nghỉ


Tiêu Dao Vi Diện Hành - Chương #19