Tự Sự


Người đăng: Shigeo Tokuda Lão Tổ

"Bạch ...."
Một vòng ánh sáng nhu hoà, thân ảnh La Thừa xuất hiện trong phòng.
Nhìn bên trên màn hình máy tính :
---Mười hai ngày, ta ngây người bên kia một năm, ở nơi này chỉ mười hai
ngày, nói đúng ra một tháng bên kia bằng một ngày ở hiện tại.

Chưa kịp định thần hắn đã nghe âm thanh hệ thống nhắc nhở :
---Hệ thống tiến hành thăng cấp, mọi đối thoại hay hoạt động được ngắt kết
nối, hai mươi tư giờ sau tiến hành xuyên qua nếu có thông đạo, tiếp tục
nhiệm vụ !
Đỗi một thân quần áo.
Thu hồi tâm tình hắn đang tính đi tắm bỗng nghe tiếng gõ cửa.
Mở cửa ra thì thấy bác gái chủ nhà :
---Thừa a, không phải ta không nói con thiếu tiền nhà đã hai tuần rồi, mau
mau tranh thủ thanh toán cho ta !
La Thừa cười khổ, quay vào trong nhà lấy từ trong nhẫn trữ vật một ít hoàng
kim.
Đoạn đi ra nhét vào tay bác gái một cục nhỏ, những thứ này theo cung cấm bên
kia, Người Vận Chuyển lấy về cho hắn.

---Thím, con gởi thím luôn hai năm, nếu còn dư thì coi như con biếu thím
lấy thảo.
Bác gái trừng lớn nhìn cục vàng nhỏ trong tay :
---Thừa a, không phải con đi trộm của ai chứ hả !
La Thừa gãi đầu :
---Không phải, cái này là con đi làm ăn mà có, không có trộm cắp của ai hết
!
La Thừa sống ở nơi này một thời gian đã lâu, bác gái cũng biết được hắn làm
người nên cũng liền yên tâm xuống rời đi rồi.

Năm trước hắn liền về thăm mộ mẹ . Hắn không có thân thích cũng không có bà
con, mẹ nhặt hắn từ bô rác về nuôi . Cứ như kiểu mỗi khi hỏi, thì mỗi người
mẹ đều cười mắng :" Mẹ nhặt anh từ bô rác !"
Nhưng sự thật nó là vậy.
Năm hắn lên mười sáu thì mẹ mất, sống cơ cực đã quen, từ lúc đó đến bây giờ
hắn đều tự lực cánh sinh.
Bước vào bên trong thanh tẩy cơ thể.
Nhìn trên người vết máu chảy xuôi, vết thương được coi là trí mạng đến sẹo
cũng không còn.
Không phải nói một kiếm kia không nguy hiểm, mà là La Thừa đã giảm thiểu đến
mức thấp nhất, vả lại nhục thân của hắn cường đại so với người bình thường
quá nhiều.

Đỗi một thân quần áo gọn gàng, khoác thêm chiếc áo da, hắn bước ra đường.
Cũng đã một năm trôi qua, hắn muốn tìm chút cảm giác lang thang như ngày nào
.
Chuyện bên kia hắn cũng không nghĩ nữa, không lo được thì cũng đừng lo, đừng
nghĩ . Đó là nguyên tắc sống của hắn.
Đường xá rất đông đúc, La Thừa ghé vào một tiệm vàng gần đó.
Móc ra một khối đặt lên bên trên mặt kính, dù gì hắn hiện tại trong người
không đồng nào.

Người chủ tiệm là một người phụ nữ tầm gần bốn mươi.
Nhìn hắn hỏi :
---Vàng mua ở đâu đây e ? Có giấy không ?
Hắn nhìn một chút hờ hững nói :
---Không, vàng nhà để lại, thiếu tiền nên bán !
Thấy La Thừa hờ hững nên bà ta cũng không hỏi nhiều nữa.
Một lúc cân đo đong đếm xong, bà ta đặt vội xấp năm trăm lên mặt kính :
---Bảy mươi sáu triệu, em đếm lại xem.
La Thừa vơ cục tiền bỏ vào bên trong áo khoác . Lười nhác một câu rồi bỏ đi :
---Không cần !
Dù hiện tại tiền đối với hắn cũng không còn trọng yếu, nhưng trong xã hội này
những cuộc giao dịch như vậy, hắn là người thiệt thòi và người chủ kia cũng

kiếm đủ và hắn biết như vậy.

Ngồi trên xe bus nhìn qua ô cửa kính, hắn có một chút suy tư, hắn nhớ nàng ,
nhớ cái cảm giác khi ta đang rơi xuống bên dưới một khoảng không.
Khi ta rơi xuống ta nhìn thấy bầu trời, nhưng không, hắn nhìn thấy nàng ,
nàng theo hắn từ trên vách đá nhảy xuống, và nàng cho hắn cái cảm giác đó ,
cái cảm giác như một phần máu thịt, còn bên trên cái gọi là yêu.

Rời xe bus đến một công viên nằm tại quận nhất.
Trên một chiếc ghế dưới chân cầu nhìn xéo qua, phía trước là mặt sông, đối
diện là Bến Nhà Rồng.
Móc từ trong trữ vật ra một căn thuốc lá.
Xiết một hơi đến sâu tận phổi, nhìn bên kia từng chiếc thuyền rời đi lòng hắn
đãng đãng bình yên một chút.
Lâu lâu quay sang lại trả lời vài người bán trái cây hay vé số không mua.
Bọn nhóc tắm bên bờ cười ầm ỹ.
Tất cả như một bức tranh, duy nhất trong bức tranh của hắn không có người hắn
yêu, cũng không ai ngồi cạnh.

"Lóc tóc ...lóc tóc...rào ...àooooo...."
Mưa bắt đầu dội xuống.
La Thừa vẫn ngồi đó nhìn mặt sông.
Thật lạ là xung quanh hắn cũng không có một giọt mưa nào nhiểu vào bên trong.
Mưa không ướt nhưng lòng người ướt.
Hít một hơi nhả ra làn khói.
Mưa không hề ảnh hưởng, nhưng trên mặt đâu đó vẫn có một giọt nước ...chỉ
nghe hắn thì thào :
---Mạc Sầu ...ta nhớ ngươi !


Ở bên kia thế giới Thần Điêu.
Nhờ có Dương Quá, Doãn Thiên Nhi và vợ chồng Châu Bá Thông.
Cả ba người Mạc Sầu, Long Nữ, Lục Ngạc thành công đào tẩu.

Phía sau ba người luôn có một người mặc đồ ves Tây phục bảo vệ . Di chuyển
luôn theo sát.

" Oanh ..."
Dương Quá lui về năm sáu bước.
Phía trước là Nhất Đăng, dù gì là hắn tu luyện chưa lâu, gượng chống đến giờ
phút này nhờ đại hoàn đang mười năm nội công.
Vẻn vẹn thời gian bốn tháng mà đối chiến với Nam Đế gần hai trăm hợp, ăn
thiệt thòi, không phải nói tư chất của Dương Quá rất kinh khủng . Nhất Đăng
tiến về phía trước chắp tay :
---Dương đại hiệp, làm gì tự bản thân đi ngược với thiên đạo đây, ma đạo
thực sự không thể lại tồn tại ở thế giới này, A di đà phật !

Dương Quá lúc này làm gì đã mang theo khí chất già dặn của cuộc đời đâu . Hoàn
toàn cũng vẫn chỉ là một người thiếu niên bốc đồng, tất nhiên ăn nói cũng vậy
:
---Ta phi, ta nhổ vào, còn ma đạo không vào được bên trong, ta đếch cần
biết cái gì là ma đạo hay không ma đạo, hắn chính là ân công của ta, đến đến
lão lừa trọc ta tiếp ngươi !
Nhất Đăng móc ra một chuỗi xá lợi, từng chiêu từng thức đối oanh cùng Dương
Quá.

Bên kia Châu Bá Thông cùng Anh Cô cản lấy vợ chồng Quách Tĩnh cùng quần hùng.
Hai bên vẫn đứng nghiêm nghị không động thủ.
Vì Quách Tĩnh làm người, hắn cùng Toàn Chân Giáo ở giữa cũng không thể động.

Doãn Thiên Nhi thân hình chớp động, Hoàng Lão Tà bộ pháp cũng kinh khủng.
Cả hai đã giao chiến hơn ba trăm chiêu.
Chưởng ảnh, đạn chỉ thần thông đối oanh cùng hắc châm.
Tất cả tình huống ở nơi này, La Thừa mười có thể tạm thời đoán sáu bảy.
Chỉ là hắn không biết ai gây bất lợi cho mình mà thôi.

Thời gian sẽ trôi ở thế giới này rất lâu rất lâu, nhưng đối với La Thừa cũng
chỉ là một ngày, để hệ thống hoàn thành thăng cấp.

Mười sáu năm ...rất lâu đây.

Ngồi trong phòng.
Một đôi mắt nhắm nghiền.
La Thừa chờ thời gian đếm ngược.
3 .. 2 ...1 ... 0
---Tích hệ thống hoàn thành thăng cấp.
---Tích kiểm tra hạng mục nhiệm vụ.
La Thừa nhắm nghiền mắt lắng nghe . Hắn sợ, sợ đến khi nghe hệ thống báo lại
.
Sợ một trong các nàng gặp bất Trắc.
---Tích nhiệm vụ hệ thống thông đạo hoàn thành, thu được ba đầu thông đạo ở
Thần Điêu vi diện, khen thưởng, một rương vàng, tím, cam.
La Thừa thở ra, mừng rỡ không thôi, thông đạo đã có nghĩa là các nàng vẫn ổn
.

Hắn nhớ lại nhiệm vụ hệ thống ban bố, mà tâm thần chua xót, huyết bồ đề chỉ
lớn lên khi dùng chính máu huyết người gieo trồng a.
Chỉnh đốn lại tinh thần hắn mặc niệm trở lại bên trong giao diện hệ thống.
Nhìn thấy một mảnh trắng xoá, Hoài Linh ngồi trên một chiếc thảm.
---Linh ca hệ thống có gì khác biệt hay không ? Có thể thông báo ta !
Hoài Linh mở mắt nhìn La Thừa :
---Thừa đệ mấy thứ này đệ có thể mặc niệm hỏi hệ thống, ca ở đây cũng chỉ là
quân sư cho đệ mà thôi !
La Thừa âm thầm làm theo quả như Hoài Linh nói hệ thống trực tiếp hồi âm :
--- Tích, hệ thống hiện tại đỗi mới, ngoài chức năng làm nhiệm vụ lĩnh
thưởng, còn dư ra một hạng mục là Tương Đồng.
---Tương Đồng : tất cả những vật hay công pháp mọi thứ trên cơ thể như tu vi
, những gì không cần có thể xoạc bình, bỏ vào tương đồng để đỗi lấy thứ khác
, ba mươi thiên mới có thể thực hiện một lần . Hiện tại có một lần.

---Tích vì hệ thống thăng cấp, khi kí chủ học công pháp hay thân pháp, hệ
thống trực tiếp quán thâu đến đỉnh phong.
La Thừa tặc lưỡi :
---Cm nó chứ có cần ngưu xoa dọa người như vậy ? Ngươi đang bật hack cho ta
đi.
---Tích quán thâu đỉnh phong một môn công pháp hay thân pháp cần phục hồi
thời gian nữa năm, nữa năm sau mới có thể tiếp tục, hiện tại có thể một lần
.
La Thừa gật gù như minh ngộ, có đâu đồ ngon ăn hoài cũng phải chờ nữa năm a.
Hỏi xong hết thảy nghi hoặc, La Thừa bắt đầu làm ra quyết định :
---Hệ thống ta muốn mở rương !
---Tích mở ra rương vàng thu được Thanh Xuân Phù.
*Thanh Xuân Phù : trong vòng hai mét quanh cơ thể, mọi sinh vật được quán
thâu trở về thời trẻ trung nhất của bản thân.

La Thừa ánh mắt sáng lên, thứ tốt, quá tốt.
---Mở rương tím !
---Tích mở rương tím thu được Ngưu Ma Thần Quyền.
* Ngưu Ma Thần Quyền : thần cấp công pháp, được sáng tạo bởi Ngưu Ma Vương
trong Tây Du Ký, võ công thượng thừa, tôi thể kim cương.
La Thừa hít một ngụm khí lạnh, với thể chất của hắn, sau khi học xong môn võ
công này có thể nói lực lượng hắn lớn đến cỡ nào cũng không dám nghĩ.
---Mở rương cam !
---Tích mở rương cam thu được Black Phoenix dị năng.
* Back Phoenix : Niệm lực hắc phượng hoàng, nội tại khi biến thân, toàn
thân hắc ám, gia trì gấp 100 lần tinh thần lực, đẳng cấp 6 dị năng, là một
dạng tiến hoá bên trên dị năng của nhân vật jean trong X men ( thỉnh nhìn lại
khả năng nhân vật !)
La Thừa trừng lớn ánh mắt :
---Ta X mạnh như vậy !
Nhìn những thứ đang có trong tay La Thừa ổn định lại tâm tình một lần nữa.
---Hệ thống ta sử dụng Tương Đồng !
Một vòng xoáy hiện ra trước mặt :
---Ta đỗi trọng lực áp súc, mặt nạ goul, ánh mắt goul, nhẫn không gian !

" Phanh ...."
Một thân dị năng của La Thừa bị hút đi sạch sẽ, không còn lại gì ngoài nhục
thân.
---Tích hoàn thành Tương Đồng thu được hoàng kim nhẫn không gian !
La Thừa tiếp nhận lấy chiếc nhẫn, cảm ứng bên trong làm hắn hết hồn.
Bên trong có 10000 slot mỗi một slot là 100 mét vuông . Cái này thì thực cm nó
có phải hơi thừa một chút . Nhưng dù gì cũng đã đỗi rồi, hắn lại không muốn
nghĩ nữa.

---Hệ thống học Ngưu Ma Thần Quyền, Black Phoenix !
Cả người La Thừa dần dần trong suốt, một nguồn sức mạnh khỗng lồ dâng vào cơ
thể bên trong.
Không biết trãi qua bao lâu bên trong, chỉ nghe hệ thống nhắc nhở :
---Tích hoàn thành học tập !
La Thừa cả người tràn đầy sức mạnh, mái tóc rất kì lạ là cũng đã dài xoả vai
, cả đầu tóc đều một màu tím, có lẽ do dị năng Black Phoenix đi.
---Hệ thống quán thâu Ngưu Ma Thần Quyền đến đỉnh phong !
" Răng rắc ...."
Cả một trận cốt cách bắt đầu vang lên.
Từng thớ thịt trong cơ thể hắn tràn ngập sức mạnh.
La Thừa nhắm mắt, cảm nhận và mỉm cười.

Nhìn còn lại một chiếc rương tím của Mạc Sầu ban tặng nhiệm vụ, La Thừa cũng
không nỡ mở ra.
Mặc niệm thoát li ra ngoài.
La Thừa ngồi đó trong bóng tối tĩnh mịch của căn phòng :
---Hệ thống mười sáu năm cốt truyện Thần Điêu tiến vào ! Mạc Sầu, Lục Ngạc ,
Long Nhi chờ ta ...
---Tích tiến vào Thần Điêu mười sáu năm sau ! 3 ...2 ...1...0

" Bạch ...."


Tiêu Dao Vi Diện Hành - Chương #16