Người đăng: ❉ ๖ۣۜHuyền ๖ۣۜNgọc ❉
Nơi này đã nằm ngoài phạm vi an toàn, Hoang Đảo lại nằm ở khu vực biển sâu,
xuất hiện cá mập là chuyện rất bình thường. Diệp Thiên nhìn lại số cá trên bè
và chỗ còn trống, lại tính toán kích cỡ của con cá mập kia. Sau cùng khẽ lắc
đầu lẩm bẩm:
Chương trình Sinh Hoạt Trên Hoang Đảo dùng máy bay không người lái mini và vệ
tinh để ghi hình dưới nhiều góc độ. Trước đó mỗi người được phát một thiết bị
đặc biệt, nếu không muốn lên màn ảnh chỉ cần tắt thiết bị kia đi là được.
Ngoài ra thiết bị này còn có một chức năng khác, đó là thu phát âm thanh cùng
biên soạn phụ đề.
Lời này của Diệp Thiên nói ra, dẫn chương trình cũng như toàn bộ khán giả đều
nghe được rõ ràng.
Rõ ràng là tên điên, hắn còn muốn săn cá mập?
Thực sự làm được sao?
Kẻ phía trên, ta nghĩ ngươi bị ngốc rồi. Săn cá mập chỉ cần ném một ngọn
lao bằng gỗ sao?
Các ngươi xem, hắn vừa làm gì?
Chỉ thấy trên màn hình cảnh Diệp Thiên vung tay ném ngọn lao ra. Âm thanh mũi
lao xuyên qua người cá mập vô cùng sống động truyền vào tai mỗi người. Để
tránh cá mập giãy dụa làm đứt dây leo, Diệp Thiên vội kéo mạnh để thu ngắn
khoảng cách, dao găm trên tay chém thẳng xuống nước.
Không ai nhìn rõ một màn này diễn ra thế nào, chỉ thấy một cột nước bắn cao,
kết thúc chính là máu tươi nhuộm đỏ một vùng nước rộng lớn. Cá mập vốn bị mũi
giáo xuyên qua giãy dụa trong đau đớn đã hoàn toàn bất động. Diệp Thiên xử lý
dao găm rất thuần thục, cắt nhỏ các bộ phận ăn ngon trên cơ thể nó, loại bỏ
hết xương, nội tạng và thịt mỡ rồi chất lên bè gỗ. Bè gỗ khá nhỏ lại chất đầy
cá từ trước, Diệp Thiên cũng không thể mang cả một con cá mập khổng lồ lên,
chỉ đành lựa ra phần tinh túy nhất.
Lương thực đã chất đầy, Diệp Thiên dùng ngọn lao làm máy chèo, tốc độ tay cực
nhanh điều khiển bè gỗ quay lại bờ. Người dẫn chương trình ngơ ngác nhìn một
màn này, không thốt nên lời. Cư dân mạng gõ phím như điên, số lượng bình luận
tăng lên một cách chóng mặt, nhiều không đếm hết.
Tần Khinh Tuyết và vài người đang ngồi xem thông qua một cái màn hình lớn,
nàng khẽ nở nụ cười:
Một vị trung niên nam tử cất giọng cảm thán:
Dị Năng Giả phân chia đẳng cấp theo ký tự, cao nhất là SSS, tiếp đến là SS, S,
A, B, C, D. Võ Giả và Tu Đạo Giả hơi giống nhau, chia thành Đại Tông Sư, Tông
Sư, Thiên Cảnh, cao cấp, trung cấp, sơ cấp, nhập môn. Diệp Thiên chưa đến hai
mươi đã đạt đến cao cấp Võ Giả, thậm chí Thiên Cảnh, tương lai Tông Sư nằm
trong tầm tay, thậm chí Đại Tông Sư trong truyền thuyết cũng có thể.
Tất nhiên Tần Khinh Tuyết sẽ không giải thích Diệp Thiên còn lợi hại hơn thế.
Nàng chỉ muốn biểu hiện ra một phần, đủ để chứng minh Diệp Thiên có tư cách
thực hiện nhiệm vụ này là được rồi. Tin tức về Diệp Thiên đã bị Tần Chính
phong tỏa hoàn toàn, trừ một vài người có địa vị, tất cả nhân viên của đặc khu
và người của Tần Khinh Tuyết, Lý Mộ Vũ đều bị dùng biện pháp thôi miên để xóa
đi đoạn ký ức này. Theo như Tần Chính, hiện tại chỉ có năm người biết năng lực
thực sự của Diệp Thiên. Trong đó bao gồm có hắn, Tần Khinh Tuyết, Lý Mộ Vũ
cùng hai vị quan chức cấp cao nữa.
Vì vậy, việc Tần Khinh Tuyết bất ngờ tuyên bố sẽ đưa Diệp Thiên tham dự nhiệm
vụ này khiến nhiều người cảm thấy bất mãn. Nàng cũng muốn Diệp Thiên thể hiện
một chút để cho những người này im miệng. Việc có một trăm người nhưng màn
hình từ đầu đến giờ chỉ trực tiếp một mình Diệp Thiên cũng là do nàng âm thầm
sắp xếp.
Hiện tại chính phủ các nước vẫn che giấu sự tồn tại của Dị Năng Giả và Tu Đạo
Giả, nhưng Võ Giả đã dần hiện thân. Vì Võ Giả không có yêu cầu quá cao với tư
chất, ai ai cũng có thể tập luyện nhưng rất hiếm thiên tài đạt đến đỉnh cao.
Thế nên thỉnh thoảng xuất hiện vài vị cao thủ thực hiện vài phá biểu diễn cũng
không có gì lạ. Ở mức độ của Diệp Thiên tuy khiến khán giả chấn kinh nhưng vẫn
ở trong mức chấp nhận được.
Một người khác lên tiếng:
Vấn đề này không sai, Võ Giả cho dù có thân thể mạnh mẽ vẫn không chống được
công kích tinh thần. Nhưng đó là trong trường hợp giữa đôi bên chênh lệch
không nhiều. Khi chênh lệch quá lớn, cho dù năng lực có khắc chế cũng vô
nghĩa, nhất là khi Diệp Thiên lại là khí thể đồng tu.
Tần Khinh Tuyết không muốn nói nhiều chuyện này. Nàng một mặt tiếp tục cuộc
họp, đồng thời báo tin cho bên phía ban tổ chức chương trình không cần tiếp
tục chiếu hình ảnh của Diệp Thiên nữa. Chiếu một người liên tục nhiều giờ đồng
hồ rất dễ dẫn đến nghi ngờ, hơn nữa chỉ bấy nhiêu đã đủ khiến Diệp Thiên nổi
tiếng rồi.
Diệp Thiên chèo bè trở lại bãi biển, chặt vài khúc gỗ to làm bếp, nhặt một
đống cây khô để nhóm lửa. Lửa cháy được một lúc hắn liền dập đi, vùi lấy than
hồng rồi để đó. Đều là người trong nhóm, đồ ăn lại nhiều, Diệp Thiên đương
nhiên sẽ không thưởng thức món ngon một mình.
Nhìn lại thời gian còn khá sớm, ngồi không cũng nhàm chán, Diệp Thiên bắt đầu
chặt cây dựng nhà. So với một màn săn cá mập ban nãy, cách thức và tốc độ Diệp
Thiên dựng nhà cũng đáng kinh ngạc không kém. May mắn hiện tại màn hình đã
không tiếp tục chiếu hắn, nếu không sẽ lại gây ra một đợt oanh động lớn.
Diệp Thiên đã xem qua vài chục quyền sách về kiến trúc, hắn biết cách thiết kế
nhà như thế nào cho hiệu quả, đẹp mắt và thoải mái nhất. Dùng thời gian từ
trưa đến gần tối, Diệp Thiên chặt một số lượng cây rất lớn, sau đó tiến hành
đục đẽo làm khớp nối để gắn chúng lại với nhau. Về phần cột nhà và chân để cố
định thì rất đơn giản, hắn chỉ cần chọn nhưng cây đại thụ có thân to và thẳng,
cắt bằng hai đầu rồi dùng lực cắm chúng sâu xuống đất.
Khoảng sáu giờ tối, Diệp Thiên hoàn thành công việc, dựng lên một ngôi nhà gỗ
hơn hai trăm mét vuông với đầy đủ tiện nghi cần thiết. Vốn dĩ Diệp Thiên còn
muốn làm nhiều hơn, nhưng hắn vẫn nhớ bản thân phải điệu thấp, vậy nên liền
chọn cái kém nhất trong số những thiết kế mà mình vừa lòng. Thời gian một
tháng mà thôi, ở tạm cũng không có vấn đề gì.
Trời dần về đêm, nhóm bốn người Chu Minh Hạo không rõ có hẹn trước hay không
mà đồng loạt trở về. Khi phát hiện ra ngồi nhà bằng gỗ, bọn hắn suýt chút nữa
còn tưởng rằng mình đã đi nhầm chỗ. Nhưng kể cả là đi nhầm, từ khi nào trên
Hoang Đảo xuất hiện ngồi nhà này. Theo luật và cách thức tiến hành nghiêm ngặt
của ban tổ chức, chuyện này vốn không thể xảy ra…