Đan Điền Dị Biến, Đột Phá!


Người đăng: ☬Hóa Thần Đệ Nhất Nhân☬

Chương 5: Đan điền dị biến, đột phá!

Tiêu Dao Tử trong mắt tràn đầy không cam lòng, tức giận nhìn nam nhân mặc hắc
y.

Thế nhưng, kẻ này vẫn bình tĩnh mà nhìn hắn, giống như hoàn toàn không nhìn
thấy ánh mắt của hắn.

“Được rồi, ngươi cũng không cần tiếp tục diễn. Mau nhắm mắt cảm thụ đan điền
của mình đi!”

Một lát sau, người nam nhân mặc hắc y nhìn hắn nói. Ánh mắt nhìn Tiêu Dao Tử
nhưng đang nhìn thằng hề một dạng.

Nghe được những lời này, Tiêu Dao Tử mới để ý lại cơ thể mình.

Mặc dù lưỡi kiếm này đã đâm sâu vào bụng hắn, nhưng hắn hoàn toàn không cảm
nhận được một chút gì gọi là đau đớn hay có máu chảy ra. Mũi kiếm cũng không
có đâm xuyên qua cơ thể mà giống như đã đi thẳng vào bên trong bụng hắn.

Tiêu Dao Tử có chút xấu hổ nhìn người nam nhân này, thế nhưng trên mặt vẫn
cười một tiếng cho qua chuyện, biểu tình nghiêm túc giống như chưa có gì xảy.

“À, được.” Gật đầu một cái, Tiêu Dao Tử nghe theo lời nam nhân hắc y nhắm lại
hai mắt, tâm thần liền tiến vào bên trong đan điền.

Nơi đây tĩnh mịch một mảnh, không hề có một chút linh khí hay sự tồn tại nào
của đan điền. Thứ có cũng chỉ là một cục đá đang treo lơ lửng ở phía trước mặt
hắn, mặc dù có chút không muốn thừa nhận, nhưng đây cũng chính là đan điền của
hắn.

Đan điền là căn cơ của võ giả, cũng là sinh mệnh của võ giả. Nếu có kẻ phế bỏ
đan điền của một tên võ giả, vậy thì không khác gì đã giết chết tên võ giả đó.
Vì vậy mà đan điền cũng chính là một nơi võ giả bảo vệ khắt khe nhất.

Nhưng đối với những đan điền không hấp thụ được linh khí như thế này thì được
gọi là phế đan điền, kẻ có đan điền này cũng chính là người mang danh phế vật
không thể tu luyện.

Nhìn đan điền này, Tiêu Dao Tử đành lắc đầu thở dài.

“Ngươi cảm thấy đan điền của mình như thế nào?”

Đúng lúc này, một giọng nói thì phía sau lưng hắn vang lên.

Tiêu Dao Tử kinh hãi quay đầu nhìn lại, dù thế nào thì đây cũng là nơi quan
trọng của võ giả nên không thể để người khác đi vào.

Chỉ có điều, sau khi nhìn thấy chủ nhân giọng nói kia thì rất nhanh Tiêu Dao
Tử liền thả lỏng tinh thần, dù sao hắn cũng không có năng lực mà phản kháng
người nào, đặc biệt là kẻ này.

Ở nơi đó, một người nam tử mặc hắc y đang cầm kiếm mà đứng. Thần sắc có chút
nghiền ngẫm quan sát đan điền của Tiêu Dao Tử.

“Ta cảm thấy đan điền của ta quả thật rất phế, hoàn toàn giống như một cục đá,
không thể hấp thu linh khí.”

Nhìn đan điền của mình một chút, Tiêu Dao Tử thật lòng nói ra suy nghĩ của
mình.

Trầm ngâm một lát, nam nhân hắc y liền nói với Tiêu Dao Tử: “Ngươi nói cũng
đúng. Đan điền của ngươi hiện giờ quả thật là giống như cục đá, hoàn toàn
không thể hấp thụ linh khí như bình thường, có gọi nó là phế đan điền cũng
không sai.”

“Đợ đã! Ngươi nói là hiện giờ?”

Giống nhưng phát hiện ra điều gì, Tiêu Dao Tử vội hướng nam nhân hắc y hỏi.

Người nam nhân kia không để ý đến Tiêu Dao Tử, tay phải cầm chặt chuôi kiếm
chậm rãi đi đến gần đan điền của hắn.

Sau khi đến ngay trước đan điền của Tiêu Dao Tử, lúc này mới mở miệng nói:
“Đúng vậy, đây chỉ là đan điền của ngươi đang ở trạng thái bình thường. Nó vốn
cũng không phải hình dạng này mà là một hình dạng khác, chẳng qua hiện tại là
đang mang lên một bộ vỏ bọc mà thôi!”

“Hiện giờ lớp vỏ bọc này đã đạt đến giới hạn của nó, bởi vậy nên nó mới không
thể hấp thụ được linh khí nữa khiến cho ngươi trở thành hiện tại. Thế nhưng
nếu ngươi phá bỏ lớp vỏ bọc đó thì ngươi sẽ có thể tu luyện lại bình thường,
thậm chí còn là một cái thiên đại tạo hóa…”

Nghe nam nhân hắc y nói vậy, Tiêu Dao Tử huyết mạch đều sôi sục cả lên, kích
động không thôi.

Hắn vội hướng người nam nhân này hỏi: “Vậy làm thế nào ta mới có thể phá bỏ
cái lớp bọc đó? Đúng rồi, nếu ngươi có thể giúp ta phá bỏ lớp bọc này thì chỉ
cần ta có thể làm được, ta đều sẽ làm cho ngươi!”

Tiêu Dao Tử hiểu được, trên đời này sẽ không có bữa ăn nào miễn phí, kẻ này
giúp hắn nhiều như vậy, chắc chắn sẽ không phải giúp không.

“Ta có thể giúp ngươi, nhưng chuyện ta cần ngươi làm còn phải đợi ngươi trở
nên mạnh hơn nữa, mạnh đến mức siêu việt cái vũ trụ này mới được!”

Suy nghĩ một chút, người nam nhân mặc hắc y liền nói ra.

Những lời này Tiêu Dao Tử có chỗ nghe hiểu có chỗ ko, nhưng vẫn ôm quyền đáp:
“Nếu ngươi quả thật muốn ta làm chuyện gì, chỉ cần có năng lực ta đều sẽ thực
hiện.”

“Được rồi, chuyện này hãy để đến khi ngươi có thể tu luyện rồi nói.”

Ngay lúc Tiêu Dao Tử đang vui mừng thì chỉ chốc lát, khuôn mặt hắn đột nhiên
biến sắc. Chỉ thấy người nam nhân mặc hắc y tay phải cầm kiếm, hơi phất tay
liền có một đạo kiếm khí bắn vào trên đan điền của hắn, tiếp theo đó chính là
từng đạo vết nứt trải rộng trên đan điền của Tiêu Dao Tử.

“Tiền bối, cái này sẽ không sao chứ?”

Tiêu Dao Tử khuôn mặt có chút lo lắng, mặc dù tin tưởng người nam nhân này,
nhưng đây chính là đan điền nha! Sơ sẩy một chút liền sẽ vạn kiếp bất phục.

Ông ông…!

Đúng lúc này, nơi đây giống như đang có ngàn vạn thanh kiếm reo lên. Linh khí
cũng trong nháy mắt trở nên nồng nặc, tràn ngập cả đan điền của Tiêu Dao Tử.

Ầm…

Một tiếng nổ lớn vang lên, viên kia đan điền cũng theo đó mà bị vỡ nhỏ. Cũng
chính tại lúc này, một thanh kiếm từ bên trong viên đan điền đó bay ra, tiếp
đó là vô số linh khí từ bên ngoài ngoại giới đang không ngừng hướng bên trong
này đi đến.

“Ta đây là đang hấp thụ linh khí! Và lại còn muốn đột phá?”

Tiêu Dao Tử có thể cảm nhận được, cơ thể hắn đang không ngừng hấp thụ linh
khí, đã bắt đầu có dấu hiệu muốn đột phá. Tất cả đều là nhờ thanh kiếm kia!

“Đây chính là chân chính đan điền của ngươi, cũng chỉ có ngươi mới có được đan
điền này! Ngươi cũng không cần thắc mắc về hình dạng của nó, đợi khi ngươi đủ
mạnh thì sẽ có thể biết được nhiều thứ. Hiện giờ ngươi chỉ cần tu luyện là
được.”

Nhìn những thứ này, nam nhân mặc hắc y chậm rãi nói. Vừa dứt lời, cơ thể của
hắn liền trở lên hư ảo. Nghĩ đến điều gì, người nam nhân này nhìn Tiêu Dao Tử,
giọng nói có chút băng lãnh.

“Ngươi nên mau chóng mạnh lên đi, đừng để ta đợi quá lâu nếu không ta sẽ không
nhịn được mà giết ngươi! Phải biết, chuyện ta muốn ngươi làm phải đợi ngươi
mạnh lên thì mới làm được, hiểu chưa?”

Nghe được người nam nhân hắc y nói, Tiêu Dao Tử cũng có chút cười khổ, nhưng
hắn đã hứa thì chuyện này dù có là gì thì hắn cũng nhất định phải làm. Dù
không biết kẻ này muốn mình mạnh đến đâu mới giúp được hắn, Tiêu Dao Tử vẫn ôm
quyền đáp.

“Tiêu Dao Tử ta nói được sẽ làm được, đợi khi ta đủ mạnh chắc chắn đến tìm
ngươi.”

Nam nhân mặc hắc y gật đầu một cái, ném ra thanh kiếm trong tay.

“Sau cùng một việc, kiếm này tên là Tường Vi Kiếm, từ giờ nó sẽ là của ngươi.
Hy vọng ngươi đủ xứng đáng để sử dụng thanh kiếm này.”

Nói xong cơ thể hắn cũng liền triệt để biến mất.

Cầm trong tay thanh kiếm này, Tiêu Dao Tử cực kì vui mừng, thế nhưng hắn cũng
chỉ xem một chút liền để sang một bên, ngồi xuống tu luyện. Hiện giờ điều quan
trọng trước mắt chính là hấp thụ chỗ này linh khí, hắn muốn mau chóng mạnh
lên!

Rất nhanh, cơ thể của Tiêu Dao Tử liền đạt đến cực hạn, một nguồn linh khí
hùng hậu lập tức tràn đến phá tan cái này cực hạn. Cứ như vậy, vòng tuần hoàn
này không ngừng lập đi lập lại, từ Luyện Khí Cảnh tam trọng trong nháy mắt đề
thăng lên tứ trọng, ngũ trọng, lục trọng,... Sau một hồi, linh khí trong cơ
thể hắn dần dần yên tĩnh lại, cảnh giới của hắn lúc này đã là Luyện Khí Cảnh
cửu trọng, chỉ thiếu một chút nữa là hắn sẽ đột phá đến Luyện Khí Cảnh viên
mãn.

Thở ra một hơi, Tiêu Dao Tử chậm rãi mở mắt ra. Trước mặt hắn hiện giờ đã
không phải là một nơi tràn ngập huyết tinh như trước nữa. Xung quanh mặt đất
đều đã biến thành bạch cốt cùng vết kiếm, hoàn toàn đã trở lại như ban đầu.
Phía bên cạnh hắn chính là thanh Tường Vi Kiếm đang cắm thẳng ở đó.

“Đây chính là cảm giác đột phá sao? Quả thật quá mức thư sướng rồi.”

Cảm thụ cơ thể biến hóa, Tiêu Dao Tử không kìm lòng được mà nói. Cơ thể mọi
mặt đều được đề thăng cực lớn, từ giác quan, lực đạo, khí chất đều được nâng
lên rõ rệt. Suy nghĩ một chút, Tiêu Dao Tử tay phải cầm lấy Tường Vi Kiếm, rút
kiếm chính là nhất trảm!

Ông!

Một đạo kiếm khí phá không mà ra, men theo mặt đất mà bắn vào đống bạch cốt
gần đó. Trên mặt đất liền xuất hiện một đạo vết kiếm dài, đống bạch cốt kia
cũng bị đạo kiếm khí này cho phá toái.

“Thật ngầu, đây chính là lực lượng của thế giới này sao? Đúng là có thể khiến
con người có sức mạnh dời núi lấp biển.”

Nhìn đạo kiếm khí này, Tiêu Dao Tử âm thầm gật đầu, cảm thấy thế giới này quả
nhiên kì diệu. Hắn chỉ mới đưa thử một chút linh khí vào thanh kiếm này thì đã
có thể tạo ra một vết kiếm như thế này. Vậy nếu những tên cường giả kia thì
chắc chắn có sức mạnh để hủy thiên diệt địa.

“Cũng đã đến lúc nên quay lại rồi, có lẽ tên tàn hồn kia cũng đã đợi đến đóng
băng rồi đi.”

Cẩn thận thu lại Tường Vi Kiếm vào vỏ, Tiêu Dao Tử liền nhanh chân rời khỏi
nơi này.


Tiêu Dao Kiếm Thần - Chương #5