Hành Trình Đến Trung Nguyên


Người đăng: lord16061992

Cây cối um tùm,những cây cổ thụ mọc lên như nấm,tiếng suối chảy róc ránh,tiếng
chim kêu vang vọng trogn khu rừng.Trời đã về chiều tối,ánh hoàng hôn buông
xuống nơi này.Giữa phong cảnh mỉ lệ ấy một tốp người,lấy trung tâm một thanh
niên trên lưng một con hổ nhanh chóng cởi ngựa di chuyển,phía sau là 7,8 chiếc
xe ngựa khác nhau.cả đoàn tiếp tục di chuyển khi phía trước có một thân ảnh
hớt hải chạy lại đoàn người rồi dừng lại.

"Thưa thánh hoàng,phía trước còn 120 km nữa là đến địa phận ranh giới với
Trung NGuyên,4 phía tất cả đều bình thường,không có bất cứ người nào sinh
sống."

"Được rồi,tất cả dừng chân kiếm chổ ngỉ ngơi qua đêm,Ngiêm Đề,Bạch Nhung,Âu Dã
Hoàng 3 người đi săn chút gì ăn đi" Lạc Âu trầm ngâm ra lệnh,sau đó 3 thân ảnh
nhanh chóng tách đoàn theo ngựa vào rừng,còn tất cả đoàn người còn lại thì bắt
tay vào công việc làm chổ ở qua đêm.Cở tầm 2h sau 3 thân ảnh đả về còn mang
theo 2 con nai,1 con lợn rừng,và một con rắn lớn.

Lại nói về đế quốc,khác với Trung Nguyên đại địa có các bách gia nổi tiếng,ở
đế quốc có những môn phái nhưng nó là một bộ phận trong tộc địa của mổi bộ
tộc,những người này rất giỏi trong việc chơi độc,điều khiển các độc vật( điển
hình là Bách Độc Vương,Khu Ma Trùng) ngoài ra một số bộ tộc lại có chiến kĩ
cho riêng mình thông qua việc hằng ngày đôi mặt với các thứ nguy hiểm trong
rừng sâu.Khi thống nhất đế quốc Lạc Âu triệu tập những cá nhân xuất sắc ấy lại
thành lập lên một học viện truyền dạy cho các thế hệ sau,còn tiện cho việc
ngiên cứu nữa.Khi lên đường đến Trung Nguyên 12 hộ vệ đi theo là những chiến
binh ưu tú,cao thủ nhât mỗi người có sở trường sở đoản riêng, đứng đầu Ngiêm
Đề thủ lỉnh của đội hộ vệ,1 tay mâu cao thủ tiếp theo là Bạch Nhung tên lùn
béo một cặp rìu cận chiến mạnh mẻ không thôi,đừng thấy hắn mập mạp nếu lơ là
mất mạng chẳng chơi,Mị Tú cao thủ dùng roi am hieeurtra tấn là một S chính
hiệu ,Cao Vũ rất gioi dùng quyền ,khí lực mạnh hơn người,Vũ Miêu thông thạo
việc điều khiển các loài động vật,Xích Viêm cao thủ dùng độc,Âu Dã Lâm giỏi
trong việc chế tạo binh khí một thân võ công cũng không tầm thường,Hồ Mị Nhi
cao thủ dùng cung,Ngô Minh tay kiếm có số có má trong tộc,Hoàng Như mooth tay
ngân thương ảo diệu,Trần Thành song kích cực ngầu,Lê Hồng da dày thịt béo tên
này cho làm tank đi.12 tên này hắn lụm về từ đợt tuyển sỉ quan đầu tiên do hắn
đứng lớp,nào là 36 kế,các kế sách của bậc tiên tổ đất S,rồi cách huấn luyện
quân đội,rồi thêm vào thực chiến sau mỗi buổi lên học,chọn đại mấy tên ra cho
một bên binh lính đông hơn mà choảng,đám người này cũng tiếp thu nhanh chóng
dần dần lộ ra phong phạm tướng quân,đợt này hắn hôt mấy tên này đi để cho
chúng mở mang đầu óc bỏ bớt cái tính kiêu ngạo mắt cao hơn đầu trước anh hùng
thiên hạ,còn việc chọn ra ai đầu lĩnh cứ dựng lôi đài dùng nấm đấm mà nói
chuyện không phục đánh cho nó phục à.

"Này lão đại ngươi nói thử tại sao thánh hoàng lại qua Trung Nguyên không"tên
to con mà lùn,gương mặt mập mạp lên tiếng,sau lưng là cầm 1 cặp rìu to lưỡi
rìu ánh lên vẻ sáng chói,đám người phía sau cũng đưa tay nghe ngóng.

"méo biết nữa,ý của thánh hoàng chúng ta có thể đoán được sao"ánh mắt xem như
nhìn một tên ngu ngốc Nghiêm Đề nhìn Bạch Nhung.

"theo ta có lẻ Thánh hoàng muốn đi xem nước nào yếu nhất rồi đánh chiếm" Lê
Hồng lên tiếng

"ta cũng ngĩ vậy,đến lúc cho bọn cóc ké Trung Nguyên ấy thấy sức mạnh của đế
quốc" Ngô Minh lại lên tiếng nói,cũng có mấy tên gật đầu chấp nhận ý kiến đó.

"đúng là ăn cho no thì rừng mở mà" Lạc Âu thầm nói,mây tên thuộc hạ nói nhỏ
nhưng tât cả mọi thứ lại được hắn nge rỏ không bỏ sót chút nào,mà cũng không
trách bọn hắn được,người Đại Việt quanh năm chiến đấu trong nguy hiểm trước
đây cuộc sống trong tộc không sung túc,thì vừa lo phải kiếm miếng ăn lâu lâu
lại chống trả lại các cuộc đổ quân của các nước Trung Nguyên,nay hay rồi của
ăn của để dư ra tinh lực quá thừa bọn họ lại nhớ đến thù cũ,mấy tên này đa số
thì ngĩ ngay đến sắp chiến tranh thôi.

"bọn óc nho các ngươi,đánh bọn đó làm gì" Lạc Âu nhìn bọn chúng rồi giải thích
à" các ngươi chỉ biết 1 mà không biết 10,ngươi Nghiêm Đề nếu quân lực đế quốc
hiện giờ nếu tấn công bất cứ nước nào Trung Nguyên thì thắng hay thua"

"thưa người,khả năng chiến thắng là rất cao"

"vậy các ngươi nói cho ta biết,chiên thăng sao đó làm gì nữa'

"lảnh thỗ được mỏ rộng hơn,có thêm vô số dân chúng nô lệ và của cải" tên óc
nho Lê Hồng hùng hồn lên tiếng

"vậy ngươi nói lảnh thổ đế quốc hiện giờ không rộng,của cải đế quốc không
nhiều,so với bọn ốm đói ngoài kia ai giàu mạnh hơn"

"là đế quốc"

"được rồi,nói về vấn đề khác,khi xâm chiếm thành công,việc tiêp theo sẻ làm
gì"

"là bình ổn quản lý thưa người"Mị Tú lên tiếng con ngươi sáng lên dường như
hiểu ra điều gì

"vậy ngươi nói tiếp tình hình của bọn họ so với chúng ta như thế nào"

Mị Tú lên tiếng "đa sô người dân trong thành lại ngèo đói,khi ta đoạt thành
thành công đa số sẻ thương tật,tổn thương,kinh tế lương thực bị tổn thất nếu
không xử lí tốt sẻ dẫn đên bạo loạn,lại nói văn hóa của họ khác chúng ta"

"vậy tiếp theo chúng ta phải làm gì để giải quyết"

"Thần ngĩ tiếp theo,đế quốc sẻ giải ngân ngân sách tập trung phát triển khu
vực,nào là cung cấp lương thực,thuốc men,rồi giáo dục đa số người ở đây đều
không biết ngôn ngữ đế quốc sẻ khó hòa nhập" Hồ Mị Nhi lên tiếng nói.

"Vậy ngươi nói là lợi hay hại"

"ko có lợi" x 12

"đúng vậy tộc ta phát triển ngày càng văn minh hơn,chiến tranh dù thắng thua
sẻ ngôn rất nhiều tiền bạc nhân lực vật lực,lại nói tiếp khi chúng ta xâm
chiếm sẻ vấp phải sự chống đối tuy ít hay nhiều sẻ vẫn có,lại phải bỏ nhân lực
vật lực ra nuôi dưỡng đám người này,tệ nhất phải 5 đến 10 năm mới hòa nhập vào
đế quốc"

" nhưng thưa người,chúng ta cứ để cho bọn chúng tự sinh tự diệt nhìn mảnh thổ
địa màu mở trước mặt ấy sao"

"tất nhiên là không rồi,Trung nguyên chiến loạn khắp nơi,ta dẫn các ngươi qua
đây là để cọ xát các anh hùng hạo kiệt trung nguyên,sau này loạn thế chúng ta
sẻ thò một cước vào đây,đã hiểu chưa"

"thì ra là vậy,là bọn thần nông cạn"

"còn nữa,sắp đến địa phận trung nguyên chúng ta cũng nên thay đổi cách ăn
mặt,sau này gọi ta là công tử rõ chưa"

"rõ thưa thánh hoàng"x12

"..." Lạc Âu

Một đêm nhanh chóng trôi qua khi ánh bình minh ló dạng đoàn người lại tiếp tục
lên đường,Lạc Âu quyết định sẻ đến nước Hàn đầu tiên,còn vì sao ư,nước Hàn nhỏ
nhưng lại có 3 vị đỉnh cấp mỷ nhân ở đây,công chúa Hồng Liên,Lộng Ngọc ngoài
ra tiện thể còn hôt lun Diễm Linh Cơ với mấy tên thuộc hạ xủa Xích Mị Quân-
Thiên Trạch phế thái tử Điền Việt anh trai của Ngiêm Đề, Nghiêm Thiên
Trạch.Mọi việc tiếp theo thì cuộc họp gia đinh đầy cảm động rớt nước mắt của 2
ae nhà họ Nghiêm,sau một hồi đập nhau túi bụi,phải nói chiến lực của Nghiêm
Thiên trạch rất mạnh à,hơn hẳn Nghiêm Đề nhưng mà mạnh thì làm được gì chứ,một
pha hội đồng an hành ngập mặt của Trạch ca ta cùng ăn nói khép nép hơn,máy giờ
thông não tên này cũng đồng ý trở về xem đế quốc hiện tại à,tuy hắn bỏ đi
nhưng tin tức về đế quốc vẫn biêt được à,thế là Trạch ca ta lên đường mang
theo hành lý quay về cố hương dự là về bám cha già kiếm chổ làm ăn à,ai bảo
cha hắn làm to chi,dù sao mục đích của hắn nói trắng ra cũng muốn thành lập 1
đất nước phát triển hơn mà thôi.Đuổi đi tên hãm lozz Thiên Trạch dâm long nhà
chúng ta tiếp tục cuộc sống sung sướng mình.Mị Diễm-Diễm Linh Cơ nhanh chóng
quy phục à,nàng là sùng bái cường giả à,hốt du hốt du.Phải nói 3 loại rượu khi
đem ra được yêu thích không thôi,hắn cứ hét giá mổi vò từu 500-1000 lượng vàng
tăng lên.cũng cấp lại ít đám bảo mây tên ghiền rượu sẻ phát điên lên.Bán rượu
ôm mỹ nhân,con dâm long này tiếp tục thò tay đến mỹ nữ Hồng Liên,Lộng Ngọc
không thôi.Cái gì cua gái bí pháp 72 chiêu đều hắn đem ra áp dụng trêu ghẹo mỹ
nhân phương tâm,tiện thể làm thịt Cơ Vô Dạ ,rồi nhanh chóng hành trình đến Yến
Quốc để can thiệp giải cứu một con loli,Yến quốc công chúa Cao Nguyệt,không
muốn nội dung cốt truyện thay dổi quá nhiều khiến cho năng lượng bổn nguyên bị
xáo trộn dẫn đến việc hấp thụ xảy ra lâu hơn,hay xuất hiện biến cố không mong
đợi


Tiêu Dao Chư Thiên Vạn Giới - Chương #9