Người đăng: ๖☯๖ۣG☯Thoátღಸ
Cũng tại lúc này,
Một nơi đẹp mênh mông như tiên cảnh, một nữ hài tử được sinh ra, nàng có được
Tiên thể bộc phát hào quang phát tán trăm triệu dặm.
Một nơi âm u đen tối như cửu ưu, địa ngục, một nam tử được sinh ra mang trong
mình một thanh Ma kiếm đầy rẫy khí tức cổ xưa nguy hiểm cùng cực.
Một nơi bình thường như bao nơi khác, cũng chẳng có gì đặc biệt, một đứa trẻ
được sinh ra, trong nội thế giới của hắn lủng lẳng một tòa bảo tháp 33 tầng
cực kì uy nghiêm.
Một nơi hoang dã, đầy rừng núi hoang vu, một tôn Yêu thú cực kì uy nghiêm,
đáng sợ, đang nâng trên tay con trai của hắn, một người sở hữu thiên phú dị
bẩm, là hi vọng phục hưng Yêu giới của hắn.
Một nơi loạn lạc, giết chóc ghê tởm, không hề nói tình lý, tại một cung điện
phát tán ra khí tức quỷ dị vô cùng, một tiểu nữ hài mang trong mình đầy ma
quang được sinh ra, chấn kinh đến những tồn tại phủ bụi dưới lòng đất phải
hiện lên.
Một nơi hoàng cung uy nghiêm, một tiểu hoàng tử vừa được hai tuổi, đang không
ngừng đạp kiến, giết sâu.
“Đinh”
“Chúc mừng người chơi giết được một con kiến, kinh nghiệm tăng 10 exp”
“Đinh”
“Chúc mừng người chơi giết được 3 con sâu lông nhỏ, kinh nghiệm tăng 60 exp”
“Đinh”
“Chúc mừng người chơi tích lũy đủ kinh nghiệm, thăng cấp người chơi lên Luyện
Khí tầng 2”
“Đinh”
“Chúc mừng người chơi thăng cấp, được thưởng một viên nhân đôi kinh nghiệm,
hiệu lực trong 1 giờ đồng hồ”
“Đinh”
“Chúc mừng người chơi đã đủ điều kiện mở ra hệ thống hối đoái. Hệ thống luyện
đan, luyện khí, trận pháp, phù chú,…đang chờ ở phía trước”
Một nơi cũng như bao nơi khác, một người mang theo một công pháp vô cùng lợi
hại được sinh ra, hắn chỉ cần giết người tức sẽ tăng tu vi, hấp thụ tu vi
người chết mà lên.
Và còn nhiều, nhiều nơi không ngừng những tu luyện giả kì lạ được sinh ra để
chuẩn bị cho một thịnh thế cực kì to lớn sắp tới.
….
Quay lại về với đứa trẻ đầu tiên được sinh ra,
Đứa trẻ này từ lúc sinh ra đã mang trong mình một thông tin, hình ảnh vô cùng
khổng lồ không rõ của ai, hắn cũng rất khó trong việc trong việc nhìn những
hình ảnh, những thông tin đó, nó dường như bị một thứ gì đó ngăn cách, nhưng
hắn vẫn cảm nhận được luồng thông tin, hình ảnh khổng lồ đó, nó đang tồn tại
trong hắn, nó đang được ẩn đi.
Đứa trẻ được sinh ra trong một gia tộc có thế lực đứng đầu tại Vân Diệu Huyện,
Vân gia.
Hai tuổi, đứa trẻ đã bắt đầu tu luyện trong bí mật mà không để ai biết, 3 tuổi
hắn đã là luyện khí tầng 2, 5 tuổi hắn đã là luyện khí tầng 4, tuy nhiên lúc
này cũng là lúc người trong gia tộc xem hắn là phế vật vì không ai có thể thấy
hắn có tu vi, đem hắn đi đến thử Linh căn châu, Linh căn châu cũng chẳng phản
ứng, mà hắn lại cũng chẳng hề thể hiện một chút thực nào, cả ngày hắn chỉ là
trầm tư cùng trầm mạc.
10 tuổi hắn đã là Luyện khí tầng 8, cả gia tộc đều không thèm quan tâm đến
hắn,
13 tuổi hắn đã là Luyện khí tầng 10, hôm nay hắn 15 tuổi cũng đã là Luyện khí
tầng 11 đỉnh, chỉ cần hơn 1 tháng nữa là hắn sẽ lên luyện khí tầng 12. Với tu
vi như thế này nếu mà để người khác biết ắc hẳn sẽ khiến họ khiếp sợ, vì với
số tuổi và tu vi này hắn đã có thể chen chân vào đứng ngang hàng với Tứ Công
tử cùng với Nhị Mỹ Nhân của Vân Diệu Huyện, bởi họ đều là thiên tài sáng chói
nhất Vân Diệu Huyện trong vòng 300 năm qua. Và tên gọi của đứa trẻ là Vân
Phong
Vân gia,
Đêm khuya, Vân Phong vẫn trầm tư tại phòng của hắn như thường ngày.
Vân Phong trong lòng buồn bực, 15 năm, hắn đã đến thế giới này 15 mà vẫn chưa
thể tìm hiểu được những thông tin, những hình ảnh tồn tại trong não hải hắn.
Có đôi lúc hắn nằm mơ hắn thấy được một vài hình ảnh mờ nhạt, có lúc đôi lúc
bất chợt hắn lại nhìn thấy một vài thông tin gì đó, nhưng cứ nghĩ lại, suy
đoán lại không mò ra được cái gì.
“Vù vù vèo…”
Vân Phong liên tục dùng người để múa, lúc thì quyền trên, lúc thì cước dưới,
lúc thì bay lên giang rộng hai chân mà đá, động tác của hắn cũng biến đổi
không ngừng, lúc nhanh, lúc lại chậm, lúc quyền, lúc trảo. Sau đó hắn lại gập
người, hít đất, qt,…cuối cùng mới ngồi xuống tu luyện.
Bên trên nóc nhà, một bóng đen như ẩn như hiện nhìn vào bên trong quan sát Vân
Phong thông qua một cái lổ nhỏ xíu.
“Hừ, không thể có tu vi vậy thì ngươi tu luyện làm cái gì?” Người này nhẩm
thầm trong lòng, sau đó lại quan sát Vân Phong một chút liền rời đi trong yên
lặng, không một chút tiếng động để làm Vân Phong hoài nghi.
Vài phút qua đi, người này bước vào một căn phòng rộng rãi, thoảng lên mùi đàn
hương thư giản cơ thể, hắn lập tức khom người với một thanh niên đang ngồi
trên ghế húp một ngụm trà.
Người thanh niên hơi nhướng mày, nghĩ nghĩ chút, hắn gật đầu.
Ta biết rồi, ngươi lui ra đi. À mà dạo này cũng đừng lại quan hệ với ta, có
một số người đã nghi ngờ.
Vâng, lão nô rõ.
Người tự nhận lão nô này ngay lập tức nhẹ nhàng rời đi.
Thanh niên cười gian một cái, sau đó thoáng cái nhắm mắt lại, chắc là lâm vào
trạng thái tu luyện.
….
Sáng sớm, ở sâu trong một nơi rừng núi bình thường, nơi này xung quanh, báo,
hổ, rắn khá nhiều, bọn nó mai phục khắp cây cối, bụi lùm. Tại nơi này đây có
một cái hang động được cỏ cây bao quanh um tùm, bên trong rong rêu rất nhiều
nhưng mà lại không hề có một con chuột, gián nào.
Ở trung tâm hang động nào xuất hiện hài hình thể rất kì lạ. Một cái nhìn như
hư ảnh của một người thiếu niên tầm 16 tuổi đang nhắm mắt với màu da trắng
trẻo, gương mặt cực kì yêu dị, có thể nói nếu một nữ nhân nào nhìn vào cũng
phải thất sắc, mặt đỏ lên, tim đập thình thịch, tuy nhiên trên người hắn lại
khoác một bộ quàn áo nhỏ bé đã rách nát do hình thể người lớn của hắn phá
hoại. Bên cạnh hắn là tồn tại một cây hoa to lớn cao hơn 1,5 m, trên cây hoa
này chỉ nằm duy nhất một bông hoa to lớn trắng như tuyết, tràn đây tinh khiết
không nhiễm một hạt bụi với những cánh hoa đang cuộn mình lại một chỗ như đang
ôm ấp một cái gì đó nằm bên trong.
Bỗng lúc này người thiếu niên nhìn như hư ảnh nhẹ nhàng mở mắt ra, trong đôi
mắt đó là một mảnh cực kì bình thường như bao người khác.
Thân ảnh thiếu niên dần trở nên ngưng thực lại, hắn mở miệng cười nhạt. Thiếu
niên này chính là Đan của 10 năm về trước.
Vừa nhìn xung quanh một vòng, Đan liền nhảy dựng lên khi thấy một cây hoa
trắng tinh to đùng ngay bên cạnh.
“Đùng đục, đùng đục”
Bất chợt dòng máu Hư Vô trong cơ thể hắn chợt run lên liên hồi, sau đó là sôi
trào, hắn như cảm giác được cái một cái thứ gì đó trong những cánh hoa kia
khiến hắn có cảm giác như huyết mạch của bản thân, mặc dù nó cực kì loãng.
Lập tức ngay lúc này, một mùi hương thơm ngát đầy vẻ đơn sơ, hoang dại lan
truyền trong không khí, từng cánh hoa to lớn của cây hoa cao 1,5 m bỗng lần
lượt mở ra.
Đan hít một hơi đầy thư sướng, hắn liền đứng lên chăm chú nhìn bên trong bông
hoa.
Nằm tại bên trong là một thân thể trắng như tuyết không một mảnh vải che thân,
làn da sáng bóng khiến mắt nhìn thôi cũng đã đủ để nhiễu ra từng giọt nước
miếng, dáng người của thân thể này phải nói là lả lướt từng đường, mê say từng
xen ti mét. Ôi trời, nhìn đôi bàn tay mềm mại, bé bỏng kìa, thật là vi diệu,
lại còn cặp chân đầy đặn, thon thả chứa chan mộng ước của nam nhân nữa chứ,
chết mất. Trời đất, ở giữa hai cặp chân giết người đó là…., thật hồng hào,
thật nhỏ nhắn, thật dễ thương, thật diễm lệ, ài có lẽ ta nên đi ở tù thôi,
nhưng mà hình như đồi núi hoa quả chưa có được dựng thì phải, đúng rồi nhìn
mới có 5, 6 tuổi sao mà có được, đậu phộng.
Đan lại tiếp tục luồng lách ánh mắt từ dưới lên, đi qua bàn chân nhỏ bé, đi
qua bờ eo kia, đi qua cái bụng phập phồng kia, đi qua phần ngực kia, đi qua
cái cổ kia, cuối cùng ánh mắt hắn đến khuôn mặt với mái tóc dài mượt, đẹp đẽ
đen tuyền, đầy sức hút huyền bí kia.