Kiểm Kê Bảo Vật. Thu Hoạch Bất Ngờ.


Người đăng: ngocsan97@

Chương 8: Kiểm kê bảo vật. Thu hoạch bất ngờ.

" Ợ "

Nhược Nhi sau khi ăn no ợ một hơi. Gương mặt non nớt thoáng đỏ hồng.
Có chút xấu hổ.

Chỉ thoáng qua rồi khôi phục bình thường, nghĩ bụng:

"Có ai thấy đâu mà phải ngại nghùng."

Nhược Nhi tặc lưỡi cho qua chuyện.

Nhét hết ba túi trữ vật nọ vào trong vòng hoàn. Thu dọn đồ đạc
được sạch sẽ trước khi rời đi.

Trong lòng vui như mở cờ. Nhược Nhi cứ thế đi dạo một vòng quanh hạp
cốc tìm kiếm thảo dược hay xem xét có thu hoạch gì hay không.

Đến một con suối nhỏ. Nhược Nhi với lấy một vốc nước hất lên mặt.
Làn nước mát lạnh còn đọng lại vài giọt trên gương mặt không tì
vết kia. Dưới ánh chiều tà. Nhược Nhi diễm lệ đến lạ thường.

"Ồ"

Nhược Nhi liếc mắt nhìn về phía thượng nguồn con suối. Nơi đấy có
một vài gốc Tử anh thỏa và Tử dạ ma lan kim. Nhược Nhi đại hỉ, vội
thu mấy gốc thảo dược với ý định mang về trồng trong dược viên kia.

Càn quét hoàn toàn sạch sẽ hạp cốc. Cảm giác mình không hề bỏ
sót bất cứ thứ gì nữa. Nhược Nhi quay người đi về phía Phong Nhai
Cốc.

...

Phong Nhai Cốc.

Hôm nay đã là định kì Nhược Nhi phải mang thảo dược tới Luyện đan
thất và đến Minh Khải Các nghe giảng.

Mỗi lần nghe giảng là một lần học hỏi. Nghe thiên tử nói chuyện
thắng mười năm đọc sách, Nhược Nhi há lại không đi.

Dược Viên.

Nhược Nhi mở ra cấm chế dược viên. Thu hoạch lấy một số loại cần
thiết. Hôm nay Nhược Nhi cáo đại thu hoạch lên số lượng gốc thảo
dược Nhược Nhi lấy vô cùng hào phóng. Mỗi loại gấp non nửa nhiều.

Tới Luyện đan thất đã thấy Hà quản sự đứng đợi.

Vốn Hà quản sự này với Nhược Nhi vô cùng nhiệt tình đấy, không hề
có ý định khinh thường nào cả. Cũng bởi hắn cũng tư chất không
tốt, nhưng lại có duyên với luyện đan chi thuật nên chuyển đến đây
làm luyện đan sư cùng quản sự.

Hà quản sự may mắn nhờ đan dược mới có thể đại đến linh động tầng
7 đại viên mãn nhưng cảnh giới dường như dậm chân tại chỗ không hề
tiến lên.

Nhược Nhi là cũng rất tôn trọng Hà quản sự đấy. Mấy ai trong cốc
này ôn hòa với nàng như Trần sư bá cùng Hà quản sự này đâu này.

- Nhược Nhi ngươi đến rồi. Thảo dược để đó đi. Mau theo ta vào đây.

Hà quản sự ôn hòa nói với Nhược Nhi, nhiệt tình không ngừng lôi kéo
nàng tới chỗ hắn luyện đan.

- Nhược Nhi. Ta hiện tại đang muốn luyện chế một lô Bồi nguyên đan,
ngươi tới nhìn và học tập pháp quyết a.

Sở dĩ Hà quản sự thấy Nhược Nhi còn nhỏ mà hứng thú với luyện
đan chi thuật nên muốn dốc lòng bồi dưỡng nàng. Hà quản sự đối với
Nhược Nhi là rất thưởng thức đấy.

- Được rồi. Hà quản sự.

Nhược Nhi vốn thông minh há lại không nhìn ra sự hưng phấn bừng bừng
của Hà quản sự khi chỉ dạy nàng luyện đan. Nhược Nhi cũng không làm
mất hứng cũng như phụ lòng y.

Nhược Nhi quan sát Hà quản sự đánh ra pháp quyết vào đỉnh lô. Đỉnh
lô kêu thành tiếng "ông ông" cộng hưởng.

Với mấy loại đan dược cấp thấp này dường như không cần hỏa diễm
cũng có thể luyện chế. Chỉ cần đánh ra đúng và đầy đủ pháp quyết
là được. Nhưng với những loại đan dược cấp cao không có hỏa diễm là
không thể luyện chế đấy.

Bồi nguyên đan vốn dùng cho tu sĩ Linh động kì nên cách luyện cũng
dễ dàng thời gian cũng chỉ cần một khắc nhưng không phải là ai cũng
có thể luyện chế đấy.

Một khắc thời gian sau.

Trong đỉnh tỏa ra một mùi thơm nhẹ nhưng xen lẫn vào đó là mùi
khét. Xem ra chỉ là hạ phẩm.

- Hoàn thành.

Hà quản sự mỉm cười nhưng trong mắt lộ rõ vẻ thất vọng. Khẽ thở
dài:

- Đáng tiếc chỉ là hạ phẩm a.

Nhược Nhi ngạc nhiên hỏi:

- Hà quản sự, tại sao không thể luyện ra trung phẩm hay thược phẩm
đâu này? Ân, còn có cực phẩm.

Hà quản sự nghe Nhược Nhi hỏi có chút buồn cười. Nha đầu này còn
không biết rằng không phải dễ dàng luyện ra trung phẩm sao?

- Nha đầu ngốc. Ngươi nghĩ luyện ra trung phẩm dễ sao? Trung phẩm thì
cần thảo dược lâu năm hơn nữa tỉ lệ thành công rất thấp. Huống chi
còn muốn luyện ra thượng phẩm cùng cực phẩm.

Nhược Nhi thoáng chút xấu hổ.

- Ân, ta đã biết.

Đến giờ đi Minh Khải Các nghe giảng. Nhược Nhi cáo từ Hà quản sự.

Trước khi rời khỏi Hà quản sự nhét vào tay Nhược Nhi 1 vài đan
phương của 1 số loại đan dược cấp thấp rồi đưa nàng 1 đỉnh lô nói
muốn làng học tập nhiều hơn.

Nhược Nhi không từ chối. Cảm ơn Hà quản sự rồi rời đi.

Minh Khải Các.

Hôm nay ở Minh Khải Các là 1 vị sư thúc trúc cơ kì tên là Triệu
Trực đến giảng bài về Ngự Phong Thuật. Một loại phòng ngự cấp
thấp dành cho tu sĩ Linh động kì.

Nhược Nhi chăm chú nghe giảng. Trong đầu cố gắng hấp thu những thứ
mình đang nghe được một cách từ từ.

Nghe Triệu Trực sư thúc giảng giải Nhược Nhi cũng hiểu phần nào về
Ngự phong thuật. Vốn chỉ sử dụng phong linh lực điều động gió tạo
thành 1 tấm màng bảo hộ tên ngoài rất hữu ích.

Sau khi nghiền ngẫm tất cả, buổi nghe giảng cũng kết thúc Nhược Nhi
lẳng lặng đi về dược viên. Trong lòng đầy mong đợi.

Dược viên.

Nhược Nhi bất ngờ khi nhìn thấy Trần sư bá đã ở bên trong Dược viên
chờ nàng. Nhược Nhi thoáng chút kinh ngạc sau đó là hơi chột dạ.

Dè dặn hỏi Trần Yến Hậu.

- Trần sư bá, không biết người tìm Nhược Nhi có việc gì.

Trần Yến Hậu không hề biết Nhược Nhi suy nghĩ điều gì, khẽ lắc đầu
đáp:

- Không có việc gì. Tiểu nha đầu ta là chỉ đi ngang qua tiện thể
ghé thăm xem ngươi có làm việc chăm chỉ hay không đấy.

Nhược Nhi trong lòng thở phào nhẹ nhõm. Vội mời Trần Yến Hậu đến
bàn đá trong dược viên:

- Trần sư bá, mời ngồi. Ta đi pha trà hoa Hồng lăng thảo cho người.

Trần Yến Thanh cười cười, không từ chối:

- Tốt lắm. Trà Nhược Nhi pha là ngon nhất rồi.

Nhược Nhi cười hì hì.

- Vậy người đợi ta một chút a.

Dứt lời Nhược Nhi lao thẳng vào trong gian phong mình hay ở. Lấy ra
một nắm hoa Hồng lăng thảo đi pha trà.

Mùi hương trà Hồng lăng thảo xông vào cánh mũi Trần Yến Hậu làm cho
tâm tình hắn thoải mái lạ thường.

Trần Yến Hậu quả thực yêu thích Nhược Nhi. Đứa bé này tuy chỉ có
tạp linh căn nhưng lại có nghị lực phi thường. Còn nữa, hẳn là rất
thông minh, nhanh nhẹn lại khá hiểu chuyện. Một đứa nhỏ như vậy sao
lại không yêu thích cho được.

Trần Yến Hậu trong lòng không ngừng khen ngợi nàng.

Nhược Nhi từ trong phòng bưng ra một ấm trà Hồng lăng thảo thơm ngát.
Trần Yến Hậu chỉ ngửi hương cũng phải bật thốt lên khen ngợi.

Nhấp một ngụm trà, Trần Yến Hậu tưởng trừng kinh mạch khai thông vô
cùng sảng khoái.

- Trà ngon.

- Tạ Trần sư thúc.

Nhược Nhi mỉm cười cảm tạ, sau đó nói tiếp:

- Trần sư bá. Nếu người thích Nhược Nhi có thể lấy cho ngày vài
cân hoa Hồng lăng thảo. Dạo này Nhược Nhi thu hoạch khá nhiều hoa.
Trần sư bá người nếu mà dùng trà này sẽ rất tốt cho bồi bổ thân
thể.

Nhược Nhi nói không sai. Hồng lăng thảo quả là có thể bồi bổ thân
thể. Hoa Hồng lăng thỏa dùng pha trà thì còn gì bằng.

- Tốt lắm. Nhược Nhi a, chỉ có nha đầu ngươi là tốt với lão già
này thôi.

Trần Yến Hậu vui vẻ đáp.

- Hì hì. Trần sư bá, người cho ta vào ở trong dược viên, lại dạy ta
về các loài thảo dược. Chút trà Hồng lăng thảo là tự nhiên đấy.

Trần Yến Hậu cười lớn.

- Nha đầu này càng ngày càng dỏi nịnh a.

Ngừng một chút Trần Yến Hậu đứng dậy ra về.

- Nhược Nhi, ta là cũng nên trở về đi thôi.

- A, Trần sư bá, người đợi ta một chút.

Nhược Nhi chạy nhanh vào trong nhà, một chén trà nhỏ thời gian sau
đã trở lại. Trên tay cầm 20 cân hoa Hồng lăng thảo.

Trần Yến Hậu nhận lấy rồi tạm biệt Nhược Nhi. Rời khỏi dược viên.

Nhược Nhi tâm trạng rất tốt. Sau lại nghi tới Trần sư bá khen trà
ngon vậy lần sau cũng lên mang chút cho Hà quản sự dùng thử mới
được.

Nhược Nhi đóng cấm chế dược viên lại. Trở lại gian phòng nhỏ trong
lòng không kìm được kích động vô cùng.

"Bảo vật, ta đến đây."

Nhược Nhi lấy trong ngực ra hai vật trữ vật giới chỉ ra. Lấy ra trong
đò ba túi trữ vật nọ. Hai lớn, một nhỏ.

Nhược Nhi tiện tay cầm lấy một túi trữ vật. Dốc hết những gì trong
đó ra.

Há hốc mồm kinh ngạc. Nhược Nhi lấy hai tay dụi dụi mắt. Kinh hãi
không tin vào mắt mình nữa.

Trước mặt nàng là một đống các bình ngọc ngổn ngang.

- Đan dược a. Thật sự nhiều như vậy?

Nhược Nhi kìm nén kích động. Xem xét các bình ngọc.

- Ồ. Hạ phẩm tẩy tủy đan, còn có vài lọ trung phẩm nữa. Kia là
Bồi nguyên đan hạ phẩm. Đây là trúc cơ đan. Định nhan đan, đằng long
đan, hư linh đan...hạ phẩm. Còn có Kim tủy hoàn nữa.

Hưng phấn a.

Sau khi kiểm kê một hồi Nhược Nhi thu được 300 bình hạ phẩm tẩy tủy
đan, 10 bình trung phẩm tẩy tủy đan. Bồi nguyên đan hạ phẩm 100 bình
nhiều, Trúc cơ đan 5 bình, Định nhan đan 10 bình, Kim tủy hoàn 10
bình, Hư linh đan 25 bình... Mà mỗi bình dường như là 30 viên.

Phát tài a.

Giờ thì hoàn toàn không còn lo lắng thiếu đan dược tu luyện a.

Cho hết tất cả lại vào trong túi trữ vật, trong lòng vui sướng vạn
phần.

Nhược Nhi mắt đưa về túi trữ vật to tròn còn lại, trong lòng đầy
trờ mong.

Đưa tay đổ hết tất cả ra.

"Rầm"

Một đống những liên tinh thạch màu sắc sặc sỡ.

- Là tinh thạch a. Tinh thạch mà Hà quản sự từng nhắc đến sao?

Nhược Nhi vui vẻ, đếm được một trăm vạn hạ phẩm linh thạch nhiều.

- Ừ? Đó là trung phẩm linh thạch sao? Còn có 50 khối nhiều. Ta từ
khi nào trở thành phú nhị vậy?

Nhược Nhi trong lòng cảm khái vô cùng. Nhưng trong mắt là sự vui
mừng.

- Không biết hai trữ vật giới chỉ kia có gì. Còn có túi trữ vật
kia nữa. Ta thật trờ mong a.

Trong mắt Nhược Nhi hiện ra lưu quang mê ly say đắm.

Nhược Nhi cầm lấy túi trữ vậy con lại. Sự hi vọng trong mắt không
hề biến mất.

"Cạch"

Nhược Nhi là hoàn toàn thất vọng đấy. Thế nào mà trong đây chỉ có
một bình ngọc giáng vẻ cổ xưa và một hộp ngọc.

Khẽ nhíu mày. Nhược Nhi làm sao lại cảm thấy hộp ngọc này quen mắt
nhỉ?

Như Nhớ ra thứ gì đó. Nhược Nhi "à" lên một tiếng. Sau đó cầm lấy
một hộp ngọc nữa ra. Hai hộp ngọc này có vẻ tương đồng, không biết
bên trong là thứ gì.

Vốn dĩ tò mò nhưng Nhược Nhi là người trời sinh tính cẩn thận cược
kì.

Tay cầm hai khối linh thạch sánh óng ánh Nhược Nhi đứng nấp sau tủ
gỗ nhẹ nhàng đáp về phía 2 hộp ngọc kia.

"Vút"

Kim châm từ trong hai hộp ngọc bay về tứ phía. Nhược Nhi hoàn toàn
bình an nhưng tủ gỗ trước mặt thì không như thế. Lập tức hóa thành
tro bụi.

May mắn sao trong phòng này bày biện khá nhiều đồ gỗ nên tường nhà
khá an toàn. Chứ không nó mà sụp đổ thì nàng không biết nói sao
với Trần sư bá nữa.

Nhược nhi thở nhẹ, trong lòng thầm than may mắn.

- May mắn không có việc gì. Thật tốt quá.

Nhược Nhi đi đến trước hai hộp ngọc, trong lòng không buông lỏng cảnh
giác.

"vèo"

Đã định muốn tránh mà phản ứng không thể nhanh hơn được.

Một đóa hỏa diễm ngũ sắc lưu ly từ một hộp ngọc bay thẳng vào mi
tâm Nhược Nhi. Nhược Nhi cảm thấy cảm giác trán nóng bừng bừng.
Gương mặt vặn vẹo, đau đến mức chết đi sống lại.

Hộp ngọc còn lại là một đoàn Thất sắc tinh vân cũng lao đến người
Nhược Nhi chui vào trong đan điền, định cư nơi đó.

Nhược Nhi cảm tưởng kì kinh bát mạch nứt vỡ, bắt đầu ngất đi.

Đến đêm hôm sau, trên trời ngàn ánh sao. Ánh trăng nhẹ nhàng thuần
khiết phủ xuống dược viên. Nhược Nhi từ từ mở mắt ra.

Cảm giác đầu tiên đó là đầu đau buốt và cơ thể dường như gãy nát.

Nhược Nhi nằm im một canh giờ mới cảm thấy khá ổn. Vội thi triển
Nội thị thuật.

- Ân? Cái đò làm sao chui vào đan điền ta được. Còn có, trông nó
dường như đang an nhàn hưởng thụ. Di, đoàn hỏa diễm kia không biết có
tác quái gì không? Có lẽ trước mắt ta vẫn không có hệ gì.

Nhược Nhi thở hắt ra vội thu toàn bộ tinh thạch vào túi trữ vật.
Sau mới để ý đến bình ngọc cổ xưa kia.

- À. Nó đựng gì vậy?

Tính tò mò nổi lên. Nhược Nhi với tay mở nắp bình ra. Sơ ý đánh đổ
một vài giọt linh dịch ra vài gốc Tử anh thảo.

Nhược Nhi cũng không để tâm lắm. Cầm lấy bình ngọc ghé mắt nhìn
xem,

Chỉ thấy trong đó 1 đoàn màu xanh lục đang từng chút một tiết ra
lục dịch vừa rồi. Nhược Nhi cũng không biết là thứ gì cũng kệ.
Đóng lắp lại cất đi để sau rồi tìm hiểu.

Nhược Nhi cầm lên nhẫn trữ vật giới chỉ, ngắm nghía một hồi. Nhược
Nhi đưa linh lực vào trong, chỉ thấy bên tỏng trữ vật là một đồng
cỏ xanh mướt, không gian rộng rãi vô cùng.

- Cái đó. Cái đó sao có thể?

Nhược Nhi há mồm trợn mắt, cảm thấy choáng váng đầu óc. Rất nhiều
linh khí a.

Bao gồm đủ 18 món binh khí không thứ gì thiếu. Cấp độ khác nhau kéo
đến Ngưng đan kì pháp bảo cũng có hơn mười món. Nhưng với cảnh giới
của Nhược Nhi những thứ này chưa thể dùng được. Thôi đành để đấy.

Vòng hoàn giới chỉ còn lại. Nhược Nhi đưa linh lực vào trong đó.
Khung cảnh bên trong không khác gì Nhẫn giới chỉ. Nhưng bên trong không
phải là linh khí mà là vô số phù lục thuộc tính khác nhau. Cũng
không thiếu y phục đẹp đẽ được may bằng tơ tằm tốt.

Trở ra ngoài. Nhược Nhi nhẩm số thu hoạch hôm nay.

Thật sự nhiều a. Chẳng lẽ hai người này trộm bảo khố sao?

Lắc đầu. Nhược Nhi cho tất cả mọi thứ vào trong giới chỉ hoàn. Rồi
nhét vòa trong ngực áo.

Nhược Nhi nhìn nhìn mấy gốc Tử anh thảo cùng Tử dạ ma lan kim. Mang
ra dược viên trồng. Sau đó bắt đầu tắm rửa thay y phục.

Nhược Nhi lôi số thịt hươu hôm qua nướng ra, ăn uống no nê rồi leo lên
giường ngủ. Trên môi không khỏi nở nụ cười mãn nguyện.

"Ông trời thật chiếu cố nha".


Tiên Lộ - Chương #8