Bế Quan Khổ Tu.


Người đăng: ngocsan97@

Chương 10: Bế quan khổ tu.

Nhược Nhi ngồi xếp bằng trên giường, thi triển nội thị thuật xem xét
động tĩnh của đóa Thất sắc tinh vân kinh. Lỡ nó làm tổn hại đến
thân thể nàng không phải là khóc không ra nước mắt sao?

Nhược Nhi thi triển Nội Thị thuật để xem xét đan điền cùng sự lưu chuyển của
linh lực trong kinh mạch thì đan điền xuất hiện dị trạng.

Trong đan điền của nàng ngoại trừ từng tia linh lực nhỏ như sợi tơ thì còn có
thêm các quang điểm thất sắc cực kỳ mỹ lệ đang di chuyển chẩm rãi giống như
một biển sao vậy. Mỗi quang điểm giống như một ngôi sao lấp lánh trên trời.
Song thân thể vẫn hoàn toàn bình thường.

Nhược Nhi thở phào. Xem ra vẫn ổn.

Tiếp tục quan sát đan điền trung. Chỉ thấy đóa tinh vân lơ lững giữa
đan điền chậm rãi xoay đều, phía dưới là biển linh lực đang lưu động
nhẹ nhành. Từng sợi linh lực cũng theo đó tràn vào. Tinh vân cũng
trở lên sáng rực, lấp lánh dị thường.

Nhược Nhi thật sự không hiểu tác dụng của đóa Thất sắc tinh vân
này. Công dụng của những quang điểm thất sắc kia ắt hẳn còn phải
tốn một thời gian dài tìm hiểu. Trước hết không nên nóng vội.

Nhược Nhi buồn bã đi ra dược viên một chút. Nhấp một ngụm trà Hồng
lăng thảo, nàng cảm thấy tâm tính thoải mái vô cùng.

Thất sắc tinh vân, Ngũ sắc lưu ly hỏa diễm, Bạch ngọc bình, Ba bảo
vật này thật sự rất thần bí a. Hiện tại mới chỉ phát hiện được
công dụng của một thứ. Còn hai thứ kia có lẽ sẽ rất lâu mới tìm
hiểu ra được.

Ngồi thẩn thơ một chút rồi khẽ lắc đầu. Ý chí quyết tâm hừng hực.
Trước mắt hay vẫn là tu luyện, những thứ này tạm thời gác sang một
bên trước đã.

Đóng chặt cửa khoanh chân ngồi trên bồ đoàn, từ trong lòng Nhược Nhi lấy ra
một cái bình ngọc rồi đổ ra chín viên hạ phẩm Tẩy Tủy Đan. Đương nhiên con số
này cũng phải là tùy tiện mà lấy ra.

Mấy hôm trước nàng đã tới Tàng Thư Các xem một số đan thư, tìm câu trả lời
cho việc phục dụng Tẩy Tủy Đan với số lượng như thế nào thì tốt? Nên giờ
không thể phục dùng quá số lượng đấy.

Có một quyển đan thư giới thiệu Tẩy Tủy Đan là đan dược cấp thấp nhất trong tu
tiên giới, nó có tác dụng gia tăng pháp lực của đệ tử Linh Động kỳ song mỗi
tuần không nên phục dùng quá chín khỏa.

Nếu là vượt quá hạn lượng thì sẽ như bị dược lực bùng phát dẫn đến
bạo thể mà vong. Nhược Nhi cũng không dám mạo hiểm thử. Nàng đem chín
khỏa đan dược nuốt vào sau đó bắt đầu điều động linh lực trong cơ thể.

Chỉ thấy dược lực rất nhanh tản ra kì kinh bát mạch.

"Ầm!"

Một cỗ dược lực nhiệt lưu nồng hậu từ đan điền tản về kỳ kinh bắt mạch khiến
Nhược Nhi cảm thấy toàn thân như đang ở trong một lò lửa vậy, khó chịu vô
cùng, kinh mạch cơ hồ nứt vỡ. Cơ hồ chỉ trong chớp mắt, toàn thân nàng
ướt đẫm mồ hôi, trên gương mặt hiện rõ sự thống khổ.

Trước kia phục dụng Tẩy Tủy Đan thì nhiệt lưu đâu bá đạo thế này đâu, lần
nãy dược lực mạnh mẽ cũng do Nhược Nhi phục dùng cùng lúc chín
khỏa đấy

Độ nhiệt này tuy cao, đau đớn này tuy thống khổ nhưng sao có thể sánh được
với trong Thạch Tâm Thất?

Nhược Nhi khẽ thả lỏng người để dòng nhiệt lưu tùy ý lưu chuyển trong tứ chi
bách hải cùng kì kinh bát mạch, thần thức luôn chăm chú quan sát đan điền,
bảo trì linh đài ở trạng thái sáng tỏ nhân tiện quan sát biến hóa đóa
thất sắc tinh vân kia.

Ước chừng hai canh giờ sau, cỗ nhiệt lưu kia từ từ tan ra chuyển thành từng
tia nhiệt lực khiến toàn thân Nhược Nhi vô cùng ấm áp, toàn thân thoải mái
vô cùng, cảm giác khó chịu kia cũng biến mất không thấy tăm hơi đâu
nữa.

Cùng lúc này linh lực trong đan điền bạo tăng, giống như được nạp thêm một
lượng gấp đôi.

Nhược Nhi thao túng linh lực lưu chuyển trong kinh mạch làm một đại chu thiên
tuần hoàn. Trước kia quá trình này rất khó, tốc độ cũng rất chậm song bây giờ
dễ dàng và nhanh chóng hơn nhiều cơ bản là linh lực trong đan điền Nhược
Nhi đã tăng lên nhiều.

Có chút thuận lợi hơn tưởng tượng song Nhược Nhi cũng không nóng vội mà chủ
quan, qua một thời gian đã đến thời khắc mấu chốt nhất.

Vẻ mặt nàng trở lên ngưng trọng, thân hình bất động giống như lão tăng đang
nhập định vậy.

"bụp."

Một tiếng nhỏ vang lên, linh lực trong đan điền đang lột xác một cách nhanh
chóng, dùng thần thức đảo qua thì có thể thấy màu sắc của nó đã đậm và kích
thước to hơn một chút.

Tầng thứ hai đỉnh phong tiến vào tầng thứ ba tuy chỉ là một bước nhưng khác
biệt rất lớn, đó là biến đổi về mặt chất.

Đã đột phá tầng thứ ba. Nhất thời vẻ mặt Nhược Nhi trở nên cao hứng, lúc này
phẩm chất hay số lượng linh lực trong đan điền đều gia tăng hơn rất nhiều.

Trong lòng không kìm được cảm khái: "Có đan dược thật tốt a, chả
trách đệ tử nội môn lại nhanh chóng đột phá đến vậy, còn đệ tử
ngoại môn thì phấn đấu để vào nội môn."

Mà lần trùng quan thành công này cũng chứng minh được một điều, đan dược có
thể bù lại khuyết điểm tạp linh căn ngũ hành a, kể cả không có linh căn
có khi cũng tu tiên được cũng lên.

Cảnh giới đột phá đến linh động tầng 3, Nhược Nhi cảm thấy như được
dịch gân tẩy tủy, khai thông kinh mạch. Thần thức cũng tăng lên khá
nhiều, hiện tại Nhược Nhi có thể cảm nhận được khung cảnh dược
viên, từng cử động của một con kiến hay làn gió nhẹ Nhược Nhi cũng
có thể nhìn được.

Sau một lúc thử nghiệm tư vị tuyệt vời khi tiến vào tầng thứ ba Linh Động kỳ,
tâm thức Nhược Nhi bắt đầu hồi phục trở lại thực tế, tu vị hiện tại của
nàng vẫn kém xa sư huynh đệ đồng môn khá nhiều. Bọn họ giờ đã linh
động tầng sáu tầng bẩy rồi cũng nên.

Nhược Nhi lại dùng Nội Thị Thuật kiểm tra cơ thể không ngờ lại phát hiện ra
dị biến.

Chỉ thấy thể tích Thất sắc tinh vân dường như tăng gấp đôi, mà ánh sáng càng
trở nên lung linh rực rỡ hơn.

Sao lại vậy? Nhược Nhi khẽ gãi đầu lâm vào suy tư trầm mặc. Chẳng lẽ pháp
lực càng cao thì thể tích thất sắc tinh vân càng tăng lên sao? Đến tột
cùng nó có tác dụng gì?

Nhược Nhi khẽ lắc đầu. Tác dụng gì cũng để sau, giờ tu luyện là
quan trọng nhất.

Tu tiên không tuế nguyệt.

Bất chi bất giác 5 năm quang âm qua đi. Nhược Nhi cũng vừa tròn tuổi
16.

Dốc sức liều mạng tu luyện, quả thật công phu không phụ lòng người.
Nhược Nhi thành công đột phá Linh động kì tầng 7, trở thành tu sĩ
Linh động hậu kì.

Hiện tại hạ phẩm Tẩy tủy đan đối với Nhược Nhi không còn tác dụng
nhiều.

Cũng may hiện tại trung phẩm Tấy tủy đan Nhược Nhi cũng có 10 bình,
lên việc tu luyện sau này trước mắt không cần lo lắng.

Nhược Nhi cũng không vội tu luyện tiếp.

Năm năm này nàng một mạch tu luyện, ngoài việc đưa thảo dược tới
Luyện đan thất thì không hề ra khỏi dược viên nửa bước. Nên những
việc của môn phái Nhược Nhi là không hề biết gì đấy có thể coi
Nhược Nhi hiện tại là một người hoàn toàn mù thông tin.

Ra khỏi gian phòng Nhược Nhi vội thu liễm khí tức lại chỉ để cho
mình ở Linh động tầng 3 mà thôi, làm vậy tránh khỏi nghi ngờ tất
yếu.

Nhược Nhi nhìn quanh dược viên một lượt, đi đến bàn đá bên cạnh hồi
tưởng lại đoạn thời gian tu luyện khổ sở trước đây.

Trong năm năm Nhược Nhi đã phải cắn răng chịu mọi đau khổ khi dược
lực mạnh đưa vào cơ thể. Tuy có đan dược phụ trợ nhưng không có được
sự chỉ dạy từ sư phụ như các tinh anh nên việc tu luyện với người
mang tạp linh căn như nàng là hoàn toàn khó khăn.

Nhưng cái thiếu sót đấy lại là kinh nghiệm thực chiến, cho dù cảnh
giới cao mà không vững vàng không có kinh nghiệm tranh phong đấy cũng
khó tồn tại trong thế giới tu tiên này.

- Ân, có lẽ ta đến lúc rời đi Phong Nhai Cốc rồi, nơi đây không thể
ở lại, lỡ may bị phát hiện ra đến lúc đó ta quả khóc không ra nước
mắt.

Nhược Nhi trong lòng quyết tâm bừng bừng, muôn vàn lần muốn rời khỏi
nơi thị phi này.

- Linh động tầng 7 rồi, ta cũng có thể sử dụng Linh khí được rồi.
Trước mắt luyện tập sử dụng thành thạo linh khí cái đã.

Nhược Nhi đưa vào trong trữ vật giới chỉ, chọn trong đống vũ khí kia
được một thanh phi kiếm mỏng như cánh ve có tên Tịnh Lăng Kiếm cùng
một cây ngân trâm sáng óng ánh là Bích Lân Châm.

Nhược Nhi cảm thấy được hai món linh khí thượng phẩm này rất thuận
mắt, theo đó rất thuận tiện sử dụng. Hai món này cũng không phải
quá nổi bật trong đám vũ khí kia nên nàng cũng không sợ người khác
nhận ra đấy.

Nàng ra khỏi dược viên, ngó trước ngó sau, xác định một hồi không
có ai mới đi đến con đường mòn dẫn đến hạp cốc nọ.

Hạp cốc.

Nhược Nhi lấy thanh phi kiếm ra, truyền pháp lực vào đó. Tịnh Lăng
Kiếm đón gió hóa lớn thành thanh phi kiếm dài đến 10 trượng.

Thần thức nàng đưa vào Tịnh lăng kiếm, điều khiển kiếm chém một
nhát lên vách núi gần đó.

"Ầm, ầm."

Vách núi ầm ầm đổ xuống, Nhược Nhi trong lòng cảm khái với sức
mạnh của Tịnh Lăng kiếm vô cùng. Quả là thượng phẩm linh khí nha
quả thực uy lực không hề nhỏ.

Thu vào thanh Tịnh Lăng Kiếm, Nhược Nhi tế lên cây Bích Lân Châm. Linh
lực truyền vào thanh ngân châm, Bích Lân Châm lập tức phản ứng lao
vút ra hóa thành năm chiếc cắm vào từng thân cây cổ thụ một.

"xèo."

Lập tức cây cổ thụ hóa thành tro. Có thể thấy được độc lực của
Bích Lân Châm không tệ chút nào.

Vẫn tay thu ngân châm về, Nhược Nhi vô cùng hài lòng với hai món bảo
vật này. Nhược Nhi mới linh động tầng bẩy nên việc sử dụng thượng
phẩm linh khí có chút miễn cưỡng nhưng ít nhất cũng phát huy được 7
thành uy lực.

Kế tiếp Nhược Nhi không vội trở về mà ở lại hạp cốc luyện tập sử
dụng thêm một số trung phẩm linh khí khác để thành thạo.

Cùng với việc luyện tập sử dụng pháp bảo nàng là cũng không lười
biếng tập luyện băng châm quyết, băng đạn thuật, ngự phong thuật,
bách mạch luyện bảo quyết... đấy.

Trước kia tu vi thấp kém, băng đạn thuật của nàng chỉ có thể tạo ra
3 châm băng, hiện tại xưa đâu bằng nay đã là gần ngàn châm băng rồi.

Tập luyện một hồi, sắc trời cũng đã đen nhẻm, bụng cũng đói cồn
cào rồi, nàng vội trở về Phong Nhai Cốc, hướng Dược Viên đi thẳng.

Dược Viên.

Sau khi tắm táp một hồi, y phục cũng đã được thay sạch sẽ. Nhược
Nhi ngồi lên bàn đá thưởng thức đồ ăn, trong lòng ngẫm nghĩ.

" Hiện tại ta đã linh động tầng bảy, không nên vội vã tăng thêm tu vi
nữa, tránh căn cơ không vững mà sụp đổ."

Nhược Nhi trong lòng nghĩ ngợi, thấy có lí vô cũng.

"Ân, có lẽ phải tích lũy nhiều kinh nghiệm chiến đấu cũng như sinh
tồn mới có thể đúc vũng căn cơ. Nhưng biết đi đâu tập luyện đây?"

Nhược Nhi buồn phiên vô cũng, lắc lắc đầu vứt bỏ việc này qua một
bên rồi nói:

- Ài, trước hết có lẽ ta nên tập luyện chế đan dược cho thuần thục
cái đã, đằng nào, cũng không hề vội tu luyện.

Gắp một miếng Hươu nướng mĩ vị, Nhược Nhi trầm ngâm:

- Ngày mai ta lên đến chỗ Hà quản sự mượn lấy một lô đỉnh tốt hơn
cùng mấy đan phương cấp cao một chút.

Quyết định xong xuôi mọi thứ Nhược Nhi hài lòng vô cùng, mỉm cười
dùng bữa.


Tiên Lộ - Chương #10