Người đăng: KingLhP
Hoàng tiến lại gần cái xác bới móc ra được một túi trữ vật cũ nát và một túi
trữ vật còn mới, coi như là chiến lợi phẩm cho lần đi này, thu hoạch không tồi
chút nào hai túi trữ vật bán đi đủ để cậu tu luyện nửa năm chứ chả chơi, còn
cả đồ bên trong nữa, nhưng tí nữa về thì xem, ở đây vừa gây ra tiếng động lớn
như vậy chắc sẽ thu hút không ít đám ruồi nhạng tời và như thế là không tốt.
Lê Hoàng dùng hỏa cầu thuật thiêu cái xác của tên mặt hóp thành tro, cậu cũng
tìm xem tên bị hút linh lực có trong người không, nhưng tiếc là hắn chả có tí
gì giá trị trong người, chắc là bị tên mặt hóp lấy mất rồi vậy lên Hoàng cũng
tặng hắn một mồi lửa coi như làm một đám tang đơn giản cho hắn.
Sau khi thanh lý chiến trường xong thì Hoàng nhanh chóng chạy về Linh Sơn Môn,
tên tu ma kia yếu hơn Hoàng nghĩ khá nhiều, hắn ta chỉ có một pháp khí là Trữ
Âm Bình, chỉ cần khắc chế được nó là tên đó thành phế vật, mà tâm tình của hắn
giống như con chó điên vậy, khinh thường vài câu mà đã điên lên rồi, khắc hẳn
với tính cẩn thận của hắn lúc đầu, không lẽ đây chính là tác dụng phụ của ma
công ?
Hoàng về phòng chốt cửa lại, kiêm tra xem túi trữ vật có khóa an toàn gì
không, rất may cho cậu là cả hai túi đều không có, Hoàng đổ cả hai túi ra cùng
một lúcm
Cạch cạch cạch
Rơi ra một đống núi đồ vật nhỏ làm cho mắt Hoàng phải sáng lên, đâu tiên là
những viên linh thạch sáng bóng, cậu đếm được sáu mươi tám viên, tên này còn
nhiều hơn cả Công Tử Lý Mộc, " hắc hắc tên tu ma kia cũng giết không ít người,
làm nghề ăn cướp này có vẻ nhanh giàu."
Tiếp theo là phù lục, có tông cộng bẩy tấm phù, ba tấm hỏa cầu, ba tấm băng
nhũ, và một tấm phong nhận, hai cái đầu tiên là loại phù cấp thấp không có
nhiều giá trị, tấm cuối cùng là trung cấp loại này còn đáng chút tiền.
Thứ làm Hoàng sáng mắt nhất phải gọi là dan dược thật là nhiều, phải có hơn
hai mươi lọ ở đây, cậu vui vẻ kiêm tra từng bình một, nhưng càng kiểm tra
Hoàng càng chán, hầu hết đều là Hành Khí Đan, một ít là đan trị thương, chỉ có
năm binh tu khí đan là có tác dụng lớn với Hoàng, mà một bình còn dùng được
hơn nửa, làm cậu thở dài không thôi.
Tên này lại có rất ít pháp khí, ngoài trữ âm bình ra thì tên này còn có một
thanh phi kiếm khác, Hoàng kiểm tra rồi ấn ký này khác hoàn toàn so với ấn kí
trên trữ âm bình, chắc là của tên bị hút linh lực.
Trong đống này có một viên ngọc giản làm cho Hoàng tâm tình rất tốt, ngọc giản
ghi lại vài loại pháp thuật trung cấp, Hoàng đang rất cần mấy loại pháp thuật
trung cấp, ngoài chuyện cậu rất 'thích' pháp thuật ra thì Hoàng đang rất cần
các thủ đoạn cao cấp hơn để bảo vệ mình, cũng may có cái ngọc giản này không
Hoàng lại phải tốn một khoảng tiến lớn đi mua pháp thuật.
Cậu cũng đã tìm ra được cái công pháp mà tên ma tu này luyện, Hủy Thần Hấp
Linh Quyết, công pháp này khá là kì dị với rất nhiều hạn chế, đầu tiên chỉ có
thể hút được linh lực của kẻ có cảnh giớ thấp hơn, kể cả có cảnh giới bằng
nhau cũng không được, nếu như cương ép hấp thụ thì sẽ bị phản phệ mà chết, thứ
hai cần phải tra tấn kẻ bị hút một cách dã man nhất, làm cách nào mài mòn đi
tinh thần của nó là được, nếu như tinh thần chưa bị mài mòn vẫn còn ý nghĩ
phản kháng thì khi hút linh lực rất dễ bị phản phệ cũng dẫn đến cái chết và
rất nhiều điều khác nữa.
Hoàng vừa đọc xong liền hủy luôn cái ngọc giản ngay lập tức mà không cần do
dự, cái công pháp tu luyện càng về sau càng có đống vấn đề ngăn cản tiến gia
thì luyện làm gì, luyện công pháp này mà trúc cơ được thì không linh cắn cũng
có thể tu thành tiên, " thật là ngu ngốc khi luyện loại công pháp này " Hoàng
nhếch mép cười khinh thường.
Còn lại là mấy đống tạp nham không đáng chú ý Hoàng tùy tiện vứt chúng bào só
nhà, lúc này cậu mới soi xét kĩ Trữ Âm Bình, bên trong chỉ còn lại hơn chục
con âm hồn du đãng, nói thật là bây giờ cái pháp khí này phế rồi, Hoàng cũng
không thích dùng loại pháp khí này lên tùy tiện xóa đi ấn kí để vào trong trữ
vật lúc nào lấy ra bán, còn thanh phi kiếm kia Hoàng cũng luyện hóa nó để bên
cạnh sử dụng mặc dù nó hơi kém so với phi kiếm của Lý Mộc một chụt
Hoang vui vẻ cất hết đống đồ đi, ngay hôm nay là một ngày vui, đến tối hôm đó
Hoàng lại cải trang thành tán tu tiến vào chợ Ngọc Sơn bán đi cái túi trữ vật
cũ kĩ không dùng đến với giá sau mươi linh thạch, Hoàng cũng tìm cách đổi hết
số hành khí đan đi, vất vả cả đêm hôm đó cậu mới đổi xong.
Nhưng ngày tiếp theo ngoài việc tu luyện ra thì Lê Hoàng cũng luyện tập thêm
một vài pháp thuật trung cấp khác để còn phòng thân, ở trong ngọc giản của tên
ma tu chứ rất nhiều pháp thuật trung cấp, ít cũng phải hơn mười cái, Hoang
thật sự không hiểu làm sao tên đó có được nhiều pháp thuật trung cấp như vậy,
giá của nó không hề rẻ chút nào theo Hoàng biết loại kém nhất cũng phải hơn
hai mươi linh thạch một pháp thuật.
Sau một thời gian chọn lựa Hoàng đã quyết định chọn ra ba pháp thuật trung cấp
để luyện tấp, đó là Phong Nhận Thuật, Khinh Thân Thuật và Chuông Vàng Thuật.
Phong nhận Thuật là loại pháp thuật tấn công mà Hoàng thích nhất, nguyên lý
của thuật này khá đơn giản, dùng linh lực chuyển hóa thành một mẩu đao gió
chém về phía đối thủ, điểm đặc biệt ở đây là tốc độ ra đòn và uy lực của thuật
này khá tốt, điểm khó ở đây là luyện thành rất khó, không chỉ đòi hỏi phải kết
ấn phức tạp mà ở bước cuối linh lực sẽ dồn vào hai ngón tay giữa và trỏ lúc
này đòi hỏi người luyện phải ' chém ' ra thật chuẩn xác để phong nhận có thể
phóng vào mục tiêu và chém đôi nó ra, cái này mới khó, điều khiển hướng đi của
phong nhận rất vật Hoàng ăn không ít mệt nhọc ở giai đoạn này.
Pháp thuật tiếp theo là Khinh Thân Thuật, pháp thuật này là một thuật phụ trở
gia tăng tốc độ khá là dễ luyện thành dù sao Hoàng cũng đã có căn bản của bộ
thuật trong người, khi luyện thành Khinh Thân Thuạt thì phải nói là khinh công
còn hơn cả cao thủ đinh cấp ở giang hồ phàm trầm, khi tu sĩ còn chưa bay được
thì đây là pháp thuật chạy đường dài hoặc chạy trốn được ưa chuộng nhất.
Pháp thuật cuối cùng Hoàng luyện là Chuông Vàng Thuật, nguyên lý của nó là
dùng linh lực đưa ra ngoài cơ thể diễn hóa thành một cái chuông bảo vệ xung
quanh thân mình một cách tuyệt đối, nguyên lý của nó khá là giống hộ khí thuẫn
nhưng chắc chắn một điều là phòng thủ của nó mạnh hơn nhiều hộ khí thuẫn, đây
cũng là pháp thuật làm Hoàng mệt lòng nhất, nó cực kì khó tu luyện dù đã hơn
một tháng đi qua cậu vẫn chưa thể làm chủ được thuật này.
----------
Lúc này ở hoa viên Trần gia, Trần Hồng đang đánh cờ cùng một ông lão.
- ông nội, Huyết Hải Môn quyết định hành động rồi ạ.
- đúng vậy, Linh Sơn Môn đến lúc tận diệt rồi... cũng may gia tộc ta có quan
hệ sâu xa với Huyết Hải Môn không thì... hazzz, mà sao con hỏi đến chuyện đó,
vì thằng nhóc cứu con phải không ?
- đúng vậy ông nội, coi như lần này con trả ơn cho hắn, dù sao để hắn ở lại
chưa chắc hắn đã sống được.
- ừ, tất cả tùy con.
- con cảm ơn ông.
Trần Hồng nhào vào ôm lấy ông lão, ông ta mỉn cười vui vẻ vỗ lưng cháu gái,
Hoàng thật không nghĩ được quyết định sắp tới đã thay đổi cuộc đời cậu như thế
nào.