Đánh Lén.


Người đăng: KingLhP

Lý Mộc đã hồi phục lại thương thể, ngay lập tức hắn ta liền tấn công muốn
chiếm tiên cơ, Lý Mộc gọi thanh phi kiếm đang nằm im dưới đất kia bay lên điều
khiển no đâm thẳng vào ngực của Trần Hồng, uy lực của chiêu này yếu hơn trước
dõ dàng là do thương thể của Lý Mộc chưa khỏi hẳn mà còn cố.

Trần Hồng lại tiếp tục tế ra tấm khiên, nó dễ dàng chặn phí kiếm lại nhưng
thanh kiếm do Lý Mộc điều khiển liên tiếp chém vào màn sáng làm phát ra những
tiếng ' keng keng keng...' rất khó chịu, Trần Hồng cũng là sức cùng lực kiệt
thân thể sắp không chống đỡ được rồi.

Mặt của Trần Hồng lúc này đã trắng không giọt máu, dùng chút sức lực còn lại
cô ta điều khiển tấm khiêm đập bay thanh kiếm đi, cơ thể cô ta đang run rẩy
theo từng đợt, mỗi hôi thì ướt đầm cả áo, " Sắp đến lúc làm anh hùng cứu mĩ
nhân rồi, để một thiên tài nợ một cái ơn cái cảm giác này thật là sảng khoái,
ha ha ha " Hoàng đang nở nụ cười bỉ ổi tính kế đằng sau những đám cỏ dài.

- hahahaha, độc đã ngấm rồi, ngươi còn gì để mà chống cự hả Trần Hồng?

Lý Mộc cuồng tiếu cười, hắn ta tiếp tục dùng hỏa cầu thuật để tấn công, tưởng
như sắp chiến thắng, hỏa cầu thuật đã đến rất gần Trần Hồng thì đột nhiên cô
ta rút ra một tấm phù màu đỏ với những họa tiết trên bề mặt như hình của một
con rông trừu tượng đơn giản hóa, ngay lập tức từ trong tấm phù đó bay ra một
con rồng lửa phải to bằng cái thân cây gầm thét, một sức nóng kinh người tỏa
ra tứ phía, nóng đến mức chán Hoàng đang lấm tấm mồ hôi " đây là loại pháp
thuật gì mà kinh vậy?" Hoàng ngạc nhiêm lẩm bẩm, hỏa long mở cái mồn to đùng
của mình ra nuốt chọn những hỏa cầu đang bay tới như không rồi lao thẳng vào
Lý Mộc.

Nhìn cảnh tượng này thỉ cứ tưởng như hắn sẽ chết bởi con rồng nhưng thật bất
ngờ Lý Mộc lại cắn răng cũng rút trong người ra một tấm phù dán nó xuống đất
ngay lập tức từ chỗ đó mọc ra một bức tường đá xanh to lớn che chắn trước
người hắn.

Hỏa long bay đến va vào bức tường đá tạo ra một vụ nổ lớn hỏa long tắt tường
đá sụp, dư chấn đã thổi bay tất cả mọi thứ, đất đá bay tứ tung bụi cỏ mà Hoàng
lấp thì chịu sự dung động mạnh, cậu lằm ép mình xuống đất để không bị phát
hiện, còn Trần Hồng và Lý Mộc đứng quá gần tâm vụ nổ lên cũng bị thôi bay đi,
còn hai thằng đứng chầu rìa bên ngoài thì không phải chịu tổn thất gì nhiều.

Dư chấn thật mạnh mẽ, thậm chí vụ nổ còn làm cho đầu óc Lê Hoàng bị choáng
váng, cậu lắc đầu vài cái để lấy lại sự tỉnh tạo tiếp tục quan sát hiện
trường, Trần Hồng hiện đang nằm im một chỗ một tay ôm ngực, mặt thì trắng bệch
như người thiếu máu, có vẻ là do độc làm mất sức chứ cô ta không hề bị thương
nặng, chỉ phải chịu vài vết xước thôi.

Lý Mộc thì lại không tốt như vậy, đứng quá sát tâm vụ nổ bị chính các mảnh của
tường đá bắn vào người, Lý Mộc lại không có các thủ đoạn bảo vệ cơ thể khác
lên vụ va chạm đã làm cho hắn phải chịu đầy rẫy các vết thương lớn nhỏ trên
người đáng chú ý nhất là cánh tay phải bị gãy cùng một vết máu loang lớn ở
bụng, nhìn cực kì thảm hại như vừa cháy nhà không bằng.

Nhưng rất tiếc cho Trần Hồng là Lý Mộc vẫn còn gượng dậy được, hắn ta nhanh
chóng lấy ra một viên đan màu đen nuốt thẳng vào mồm gương mặt hắn ta lúc này
đã có chút hồng hào trở lại, để chắc ăn Lý Mộc còn lấy ra thêm một lá phục
thương thù dán ở bụng, vậy là coi như Trần Hông đã là cá trong rọ ba thằng kia
muốn thiết kế thế nào chả được, Hoàng vui vẻ nở nụ cười lẩm bẩm " đến lúc ra
tay rồi, mong cô tốt tính như lời đồn nếu không thì ta lỗ nặng, trên người cô
chắc có không ít đổ tốt để tuột khỏi tay thì thật là phí phạm nhưng nếu để mất
một cái ơn còn phí hơn, hắc hắc hắc "

Hai tên kia bò dậy nhìn thấy cảnh tượng trước mắt thì vui mừng đến mức muốn
nhảy cẫng lên, tên mặt chuột còn chảy cả nước mắt vui mưng, tên Lý Hải kích
động đến mức thét lên mắng Trần Hông.

- ĐÂY CHÍNH LÀ KẾT CỤC CỦA MÀY KHI DÁM CHỐNG LẠI ANH TAO, RỒI ĐÂY CŨNG LÀ KẾT
CỤC CỦA CẢ GIA TỘC NHÀ MÀY, HỌ LÝ SẼ LÊN LẮM QUYỀN LINH SƠN MÔN HA HA HA.

Dù cho tên Trần Bắc không nói gì nhưng nụ cười trên mặt hắn đã đóng lại, có
lẽthằng này đã nhận ra được điều gì đó nhưng mà muộn rồi.

Tên Lý Hải ngu xuẩn còn bồi thêm một câu mất dậy nữa.

- Đại ca trước khi con mụ này chết chúng ta có lên làm chút chuyên...

Càng nói mặt hắn càng bỉ ổi, đến đây thì ai mà không hiểu, tên Lý Mộc nghe vậy
thì rất động tâm còn Trần Hồng thì khuôn mặt hoảng sợ nhưng vẫn cứng rắn không
mở miệng xin tha.

Tên lý mộc cười như điên nói.

- hahahaha, mày nói không sai thằng em ngu xuẩn của tao, cô ta đẹp thế này mà
không hưởng thì thật phí phạm, Trần Hồng ngươi trước khi chết chụi khó ph...
khẹc khẹc khẹc

Tất cả mọi người đều khiếp sợ không nói lên lời nhìn cái cổ đang bốc cháy của
Lý Mộc, lúc này từ trong bụi cỏ gần đó lại có thêm một đốm lửa khác bắn xuyên
vào ngực của Lý Mộc làm cho phần ngực của hắn bốc cháy, cả cơ thể của hắn khụy
hẳn xuống nhưng chưa chết sức sống thật mạnh, cổ họng của hắn đang bị đốt cháy
lên chỉ còn những tiếng khẹc khẹc đau sót phát ra, phải mất gần nửa phút tên
này mới chết trong con mắt kinh hoàng của tất cả mọi người.

- thật không ngờ mang cái trò mèo này vào đáng lén lại lợi hại như vậy.

Đến lúc này Hoàng chả buồn che dấu thân thể, cậu nhìn ngón tay mình mà ngạc
nhiên thốt lên làm ba người kia phải ngoái ra nhìn.

Tên Lý Mộc này cũng đen, trong lúc vui sướng nhất thì lại bị người khác đánh
lén mà chết, số thật là khổ thức ăn đến tận mồm rồi còn để rơi, mà cũng không
thể trách hắn được, Lý Mộc lúc này cũng coi như là nỏ mạnh hết đà làm sao còn
tâm để ý đến xung quanh, mà muốn nhờ hai tên phế nhân kia cảnh giác xung quanh
hộ thì thà mang mấy con chó đến còn tốt hơn

Hai tên lâu la kia còn chưa kịp trấn định tinh thần sau cái chết bất ngờ của
Lý Mộc, hiện tại đôi chân của bọn chúng đang run rẩy mất kiểm soát thì lúc này
Lê Hoàng bước ra từ bụi cỏ trong ánh mắt sững sờ của mọi người.

- mày là Lê Hoàng! mày chỉ là một thằng nông dân sao ngươi dám giết người của
gia tộc họ Lý, mày chỉ là một thằng tạp dịch quèn họ Lý sẽ không tha cho mày.

Chả biết thằng này lấy đâu ra sức mà quát mắng đe dọa Hoàng, cậu cũng lười
quan tâm ngay lập tức bắn ra hai quả Hỏa Đạn khác vào bọn chúng, hai tên kia
còn ' chả thèm né' dùng chính thân thể của mình tiếp lấy Hỏa Đạn, tên Trần Bắc
thì bị Hỏa Đạn bắn xuyên vào trong cổ họng, bị đốt cháy từ chính bên trong cơ
thể, hắn ta ngã khụy xuống đất đau đớn gào khóc nhưng cổ họng chỉ có thể phát
ra những tiếng khạc khạc khó nghe, một lúc sau thì hắn ta chết với cái cổ họng
bị cháy đen.

Còn tên Lý Hải thì bị Hoàng cố ý ngắm vào phầm mền ở bụng, hắn ta đau đến cố
gắng lăn đi lăn lại trên nền đất? mặt thì chàn đầy nước mắt nước mũi miệng thì
thét lên " đau quá, đau quá, chết mất thôi mẹ ơi cứu con..." Hoàng từ từ bước
lại gần Lý Hải lúc này hắn ta đã kiệt sức lên chỉ có thể run rẩy như một con
chó bị thương.

- mày rất ngu ngốc, mày có biết điều đó không hả Hải?.

Không cho Lý Hải cơ hội trả lời, Lê Hoàng kề chân vào cổ họng hắn nhấn thật
mạnh xuống dẫm cái cổ của Lý Hải thành nát bét mà mặt không có lấy một biểu
tình.

"Hazzz mấy năm rồi mới lại giết người, cảm giác thật là quen thuộc" Lê Hoàng
thở dài trong lòng, cậu hít một hơi thật sâu mang theo mùi của thịt chín cùng
máu tươi trong không khí vào khoang muci với vẻ mặt rất là hưởng thụ.

- Chào sư tỷ, đệ là Lê Hoàng để tử tạp dịch của tông môn không biết đệ có thể
giúp gì cho sư tỷ đây không? Hay ta đưa tỷ về tông môn nha, ta là người tốt đó
tỷ đừng có sợ.

Lê Hoàng ngay lập tức quay lại dùng cái vẻ mặt nịnh nọt hai tay xoa xoa vào
nhau chông rất là bỉ ổi nói với Trần Hồng, cái bộ mặt hiện tại của hắn làm cho
Trần Hồng nổi hết cả da gà, lúc này so với cái bản mặt lạnh tanh khi giết
người của Hoàng vữa thật sự quá trái ngước với sự bỉ ổi nịnh hót lúc này, đúng
là làm cho người ta buồn nôn.

" có chó tin vào những gì mày nói " Trần Hồng rủa thầm trong lòng nhưng ngoài
mặt vẫn phải tươi cười đáp, bây giờ tình trạng của cô không khác nào cá trong
rọ chỉ có thể mặc cho người ta thiết kết, khôn ngoan một chút thì tốt hơn.

- không sao chỉ cần đệ lấy thuốc giải từ ngươi của Lý Mộc cho ta là được.

Lê Hoàng lại gần xác của Lý Mộc chỉ mò ra được một cái túi tiền ở bên trong
ngực hắn, cậu chả biết đây là cái gì, cố mở ra mà không mở được.

- Đấy là túi trữ vật, với sức của sư đệ hiện tại không mở được ấn kí của hắn
ta đâu để tỷ mở cho.

Hoạng nghe vậy liền tùy tiện vứt cái túi cho Trần Hồng, còn mình thì đi ra lục
soát người của hai tên kia xem có gì giá trị không, cậu khá là tin tưởng Trần
Hồng sẽ chỉ lấy thuốc giải, mà không tin làm sao được cậu có mở được cái tui
ra đâu ?

Sau khi soát người của Ly Hải cùng Trần Bắc, Lê Hoàng thu được hai cái ngọc
giản, bốn mươi viên hành khí đan cùng sáu mươi viên linh thạch hạ phẩm cùng
vài đồ vặt khác bị cậu vứt sang một bên, trong đó ba năm viên hành khí đan là
của Lý Hải còn năm mươi viên linh thạch là của Trần Bắc, số đan dược của Lý
Hải chắn là đi xin đểu được, còn số lượng lớn linh thạch của Trần Bắc chắc là
tiền mua chuộc, Hoàng còn chạy lại chỗ thanh phi kiếm của Lý Mộc lượm về, dù
gì nó cũng là một thanh pháp khí hạ phẩm, nhiều tiền lắm à.

" mẹ kiếp, quả này giàu to rồi, có lẽ mình lên giết thêm vài thằng con cháu
thế gia nữa, mà không biết thằng Lý Mộc có nhiều tiền không nhỉ?"

Hoàng nhìn đống tiền mà hai mắt tỏa sáng lấp lánh, cậu nhanh chóng cất hết vào
người không để cho Trần Hồng nhìn thấy rồi lại tiếp tục quay lại vẻ mặt lạnh
nhạt của mình, tất cả hành động này bị Trần Hồng thu hết vào mắt kém tí là
cười thành tiếng.

Sau khi lục soát kĩ xác của hai người, chỉ khi xác định là không cón gì nữa
thì Lê Hoàng mới quay ra xem xét Trần Hồng, cô ta đã lấy được thuốc giải lên
giời đang nắm mắt tỉnh tâm giải độc, các luồn khí màu đen đang từ từ thoát ra
khỏi người cô ta, Hoàng không làm phiền mà tiếp tục thanh lý mấy cái xác này,
cậu gom tất cả thi thể lại, dùng thanh kiếm cùi của Trần Bắc đào ra một cái lỗ
to vứt cả ba thi thể vào cùng mấy đồ rác khác, vùi đất lên dẫm nén nó xuống
tiếp theo lại gom về một đống la cây cành khô rải lên, cậu còn chạy đi khắp
nơi lật tung hết lên xóa xạch mọi dấu vết.


Tiên Lộ Mờ Ảo - Chương #4