Hỏa Cầu Thuật.


Người đăng: KingLhP

Chợ Ngọc Sơn chính là nơi mà Hoàng vừa đặt chân đến, khụ chợ này trước kia chỉ
là một khu được lập ra dùng để trao đổi vật phẩm của các đệ tử tạp dịch và nó
không hề có tên chỉ là mấy tên tạp dịch ngồi đổi ít đồ với nhau mà thôi không
cần tên làm gì cả, về sau các tán tu đi săn thú ngang qua đây cũng đi vào góp
vui cùng trao đổi với đám đệ tử tạp dịch, về sau không biết thế nào lôi kéo
được cả những đệ tử ngoại môn đi vào cùng mua bán kèm theo những tên tán tu
mạnh mẽ hơn đến từ bên ngoài tất cả tạo lên một thị trường béo bở và dĩ nhiên
các gia tộc phụ thuộc không hề bỏ qua điều đó, họ lập lên những chuỗi cửa hàng
mua bán cung cấp đồ thiết yếu cho các đệ tử ngoại môn và tán tu ( chủ yếu là
tán tu) và đặt tên là chợ Ngọc Sơn thậm trí các đệ tử nội môn thỉnh thoảng
cũng xuất hiện ở đây để mua bán lên khu chợ khá là sầm uất.

Lê Hoàng cũng không ở đây lâu, cậu chạy đi tìm một gian hàng đổi 1 viên linh
thạch lấy 1 viên tụ khí đan, Tụ Khí Đan là loại đan dược chỉ cao cấp hơn hành
khí đan một bậc nhưng lại có giá trị hơn rất nhiều lần, nếu mười viên hành khí
đan mới đổi được một viên linh thạch thì một viên linh thạch lại chỉ mua được
một viên tụ khí đan, giá trị chênh nhau gấp 10 lần lận.

Mặc dù nói một viên tụ khí đan bằng 10 viên hành khí đan, nhưng chả ai ngốc
đếm mức mà măng tụ khí đan ra đổi hành khí đan với mức giá đó.

Trong tất cả các loại đan dược đều có chứa một lượng tạp chất nhất định tùy
theo phẩm chất và người dùng đồng nghĩa với việc thu nạp lượng tạp chất có hại
đó vào cơ thể, nếu có ít thì tạp chất không có gì là nguy hiểm nhưng nếu tích
trữ nhiều trong một thời gian dài thì lại khác, nó cực kì có hại đối với cơ
thể thậm chí là kiềm chân người tu luyện ở lại cảnh giới vì vậy ta phải dùng
đan dược một cách điều độ hợp lý, không nên dùng quá nhiều trong một thời gian
dài phải để cho cơ thể có thời gian bài trừ tạp chất.

Và dĩ nhiên mười viên hành khí đan hạ phẩm chắc chắn phải nhiều tạp chất hơn
rất nhiều lần một viên tụ khí đan hạ phẩm rồi vậy lên chẳng tên nào ngu đi đổi
mười viên hành khí đan lấy một viên tu khí đan, cái lợi không bù được cái hại.

Thức ra là Hoàng muốn dùng năm viên hành khí đan cũng một nửa viên linh thạch
cất giữ từ trước để đổi lấy một viên tụ khí đan nhưng cái tên Lý Hải ngu ngốc
đã cướp mất hai viên đan của Hoàng lên cậu buộc phải dùng một viên linh thạch
nguyên để đổi chứ thật tình Hoàng không hề muốn dùng tới linh thạch một chút
nào.

Linh thạch là do linh khí kết tinh mà thành những tảng đá chàn đầy linh khí ở
trong các linh mạch, tu sĩ có thể dùng nó để hấp thụ trức tiếp linh khí chứa
trong linh thạch, nhanh hơn nhiều so với việc hấp thụ từ ngoài thiên nhiên và
linh thạch lại không có nhiều tạp chất như đan, ngoài việc đó ra thì linh
thạch còn được dùng như một nguồn cung cấp năng lượng cho trận pháp, luyện
khí, luyện đan... nó còn là thứ tiền thông dụng nhất của cả tu chân giới, chỉ
cần nơi nào có tu sĩ thì chắc chắn nói đó sẽ có linh thạch, mà tích tiền là
thói quen của Hoàng rồi.

Linh thạch cũng được phân cấp bậc, phẩm chất riêng, người ta phân cấp chúng
dựa vào hàm lượng và chất lượng của linh khí chứa bên trong linh thạch mà phân
ra làm ba cấp độ khác nhau nhau hạ, trung, thượng phẩm, giá quy đổi giữa mỗi
phẩm chất là 100 viên, chả hạn như dùng 100 viên linh thạch hạ phẩm đổi lấy 1
viên linh thạch trung phẩm.

Khi mua được cho mình một viên tụ khí đan Hoàng ngay lập tức trở về tông môn,
tiến thẳng về phòng của mình, phòng dành cho tạp dịch là các ngôi nhà tranh
đơn sơ nhưng ít ra nó cũng không rách nát đến nỗi bị rột, bên trong căn phòng
có mỗi một chiếc giường hay nói đúng hơn là một tấm phản gỗ có chân được mài
nhẵn, đằng sau có một cái sân khá rộng có một cái giếng múc nước dùng để tắm
rửa nấu cơm về sau Hoàng có dựng thêm một phòng tắm đơn giản ở đây, cậu không
quen việc tắm lộ thiên ( dù ngày trước có cởi chuồng tắm sông)

Hoàng ngồi ngay ngắn trên giường dựa theo Tụ Linh Khí Quyết mà hấp thụ linh
khí trời đất đưa vào trong phổi rồi lại từ từ di chuyển linh khi theo các
đường kinh mạch trong pháp quyết chuyển hóa nó thành các sợi linh lực màu xanh
nhỏ nhi ti rồi mới đưa nó về cất ở đan điền tạo thành một cái ao linh lực nhỏ
bé, phần khí dư thửa bỏ đi còn lại thì Hoàng thải qua bên ngoài bằng cách thở
ra, cậu lại tiếp tục làm theo như vừa nãy tất cả tạo lên một vòng tuần hoàn
gần như là vô tận cái này được gọi là một chu thiên.

Cả một ngụm khí lớn như vậy mới tạo ra được một sợi linh lực nhỏ không bằng
một phần 5 sợi tóc nhưng Hoàng không nản lòng mà tiếp tục tu luyện cậu quá
quen với việc này, cậu có thể ngồi thiền nhiều tiếng tu luyện mà không buồn
choáng mặc dù mỗi khi kết thúc tu luyện cơn đau đầu lại ập đến, đấy là tình
trạng suy nhược tinh thần chỉ cần nghỉ ngơi đầy đủ là được không có gì đáng
ngại cả.

Đây chính là cách mà tu sĩ tu luyện thành tiên nghe đơn giản vậy thôi chứ rất
là khó đầu tiên là phải có linh căn thứ dùng để chuyển hóa linh khí thành linh
lực, nếu mà không có linh căn thì hít linh khí vào người cũng vô dụng, không
phải cứ hít linh khí vào người là xong mà còn phải cảm nhận được linh khí
trong trời đất đấy gọi là khí cảm, bước cuối cùng là phải làm theo pháp quyết,
không có pháp quyết tu luyện thi tu sĩ giống như những thằng mù mò đường vậy,
ở bước này mà làm sảy ra sai lầm thì không khác nào sai một ly đi một dặm vận
chuyển linh khí nhầm đường hay hiểu sai về khẩu quyết thì nứt, đau kinh mạch
là còn nhẹ năng hơn còn đứt đoạn kinh mạch, tẩu hỏa... nói chung là tu tiên
rất là khó.

Ở lúc này tư chất mới phát huy ra tác dụng vượt trội của nó, tư chất tên nào
càng cao thì hấp thụ linh khí càng nhiều, thời gian hấp thụ càng lâu, tốc độ
chuyển hóa linh lực càng nhanh, bình cảnh ít gặp mà dễ phá, mà ngược lại ai tư
chất thấp thì hấp thụ linh khí đã ít thời gian lại ngắn, chuyển hóa linh lực
thì chậm dễ gặp bình cảnh... nói chung là khổ trăm đường, cách biệt giữa hai
bên tư chất thì ngày càng lớn.

Hoàng hiện tại đang dùng công pháp ( hay pháp quyết ) Tụ Linh Khí Quyết là môn
công pháp cơ sở của Linh Sơn Môn mà ai cũng có thể miễn phí luyện dù cho nó
không phải loại cao cấp, cao siêu nhưng dùng để đánh chắc trụ cột thì khá là
tốt mà về sau Hoàng muốn chuyển đổi công pháp cũng dễ dàng.

Sau hơn một tiếng ngồi tu luyện cuối cùng Hoàng cũng đã sờ thấy vật cản, cậu
biết đến lúc để đột phá bình cảnh Hoàng nở một nụ cười nhẹ thỏa mãn nhưng ngay
lập tực tập trung tinh thần lại, cậu không muốn dùng tơi đan dược bây giờ dù
cho có quyết hôm nay phải đột phá bình cảnh nhưng chưa đến bước cuối Hoàng sẽ
không dùng đan dược chung quy mượn nhờ ngoại vật đột phá bình cảnh vẫn gặp
phải những tác dụng phụ khá là đáng sợ.

Lê Hoàng hít một hơi thật dài rồi từ từ thở ra cho thoải mái tinh thần, cắt
đứt quá trình tu luyện cậu từ từ điều động linh lực tập trung phía trước bình
cảnh đánh một cú thật mạnh vào bình cảnh ' ầm ầm ' không bần gì bình cảnh chỉ
hơi rung một chút thôi, Hoàng hơi tái mặt vì đau đơn, cậu ngay lập tức tập hợp
lại linh lực đang tán loạn " có lẽ không chơi trò cứng rắn được nữa rồi "
Hoàng ngay lập tức thay đổi kế hoạch, cậu điều khiển linh lực vờn quanh bình
cảnh làm dịu đi bình cảnh, đúng như Hoàng nghĩ bình cảnh đã lỏng dần đến khi
nó ' thoải mái ' hết mức Hoàng ngay lập tức dùng toàn bộ sức lực đập tan nó
ra.

Ầmmm.

Không phải tiếng bị ngăn cản lần trước mà là tiếng vỡ tan, bình cảnh đã bị vỡ
Hoàng ngay lập tức dùng linh lực củng cố vùng xung quanh bình cảnh để ổn định
cảnh giới, lúc này Hoàng đã là Luyện Khí Tầng Ba cậu vui mừng không hết như
muốn nhảy cẫng lên, không nhịn được Hoàng ngay lập tức phóng thẳng ra ngoài
sân.

Điều làm cho Hoàng vui như vậy chình là vì bây giờ cậu đã có thể dùng được
pháp thuật, như một minh chứng cho chuyện Hoàng đã thành tiên.

Trong tiên đao có vô số loại phép thuật kì diều vô cùng vô tận, dù cho nó đã
suất hiện từ thời cổ đại nhưng cho đến nay nhưng không ai dám lên tiếng công
bố rằng mình đã thấu hiểu hoàn toàn thứ được gọi là pháp thuật, cho dù đến bây
giờ công nghệ luyện khí đã phát triển thì nó cũng không thể thay thế được thứ
gọi là pháp thuật.

Bản chất của pháp thuật có thể nói là dùng linh lực biến thành, nó giống như
là kiểu dùng linh lực để làm thay đổi quy tắc vật lý của trời đất, như khi
dùng linh lực để biến thành lửa, nước, đất, đá... chính vì ' cái thứ biến cái
không thành cái có ' này mà con người đã dùng pháp thuật đặt làm ranh giớ của
phàm tục vào tiên nhân.

Pháp thuật thì có nhiều loại lắm cộng dụng của mỗi loại mỗi khác như dùng để
công kích, phòng thủ, trói buộc, thẩm vấn.... ngoài việc sử dụng linh lực thì
còn có những loại phép thuật cần đến nguyên thần, máu huyết hay thậm chí là
sinh mệnh để thi truyển rất là rắc rối.

Ở mỗi phòng tạp dịch đều có một cái sân sau khá rông, khi mới vào đây ở sân
sau của Hoàng đã có một tảng đá to gần bằng một con bò đặt ở góc sân, tưởng
như vô tác dụng nhưng lúc này Hoàng lại dùng nó để luyện phép thuật.

Mỗi người khi mới vào làm đệ tử tạp dịch ngoài bộ công pháp tu luyện ra thì
còn được cho thêm một loại phép thuật, Lê Hoàng chọn một pháp thuật tấn công
tên là Hỏa Cầu Thuật vì nó có sức tân công khá lớn mà cũng dễ luyện, nhưng cái
gì cũng có điểm yếu của nó Hỏa Cầu Thuật thi triển khá chậm và cũng kém phần
linh hoạt so với các loại pháp thuật khác, nó cũng bị nước khắc chế.

Không phải môn phái kiệt sỉ chỉ cho đệ tư tạp dịch một môn phép thuật trong
khi đó các đệ tử ngoại môn có thể luyện bao nhiêu thì luyên, lý do ở đây là
sức của tạp dịch tu luyện còn không xong thì lấy đâu ra tinh lực để luyện thêm
phép thuật, mà chỉ cần cố lên luyện khí tầng bốn là đã có thể tham gia khảo
hạch thăng lên ngoại môn với tỷ lệ đỗ lần đâu lên đến 9 phần, và lần hai là 10
phần, đâu cần phải tốn nhiều thời gian luyện pháp thuật ở tạp dịch biết sơ qua
là được rồi.

Hoàng đã thuộc làu cái khẩu quyết của Hỏa Cầu Thuật này từ lâu rồi, cậu khá là
bị ám ảnh bởi pháp thuật lên bỏ khá nhiều thời gian ra để nghiên cứu hỏa cầu
thuật, ngay khi vừa ra đến sân Hoàng liền dựa theo khẩu quyết mà vận chuyện
linh lực trong cơ thể, lấy linh lực trong đan điền vận chuyển qua kinh mạch tụ
ở bàn tay phải, cùng lúc đó đôi tay phải liên tục kết ấn lúc này trong đầu
Hoàng liên tục tưởng tượng ra hình dáng của hỏa cầu ( kết ân như trong naruto
ý ) ngay khi vừa hoàn thành kết ấn thì một quả cầu lửa to bằng quả cầu mây
xuất hiện bên bàn tay phải của cậu, ngay khi hảo cầu xuất hiện thì nó liền làm
nhiệt độ xung quanh tăng lên làm mồi hôi trán của Hoàng bắt đầu chảy xuống.

Hoàng không nhìn được vui mưng mà nhảy cẫn lên, ngại không dám hét lên thành
tiếng nhưng trong lòng vẫn điên cuồng hét" tao thành tiên rồi, tao thành tiên
rồi " cho dù có cứng rắn thế nào thì Lê Hoàng vẫn chỉ là một cậu bé 13 tuổi
thôi à không thoát được khỏi tính khí trẻ con.

Hoàng nhanh chóng bình ổn lại tinh thần, cậu đang rất muốn thử nghiệm uy lực
của đòn Hỏa cầu đầu tiên, nghĩ là làm ngay lập tức Hoàng ném thật mạnh hỏa cầu
vào tảng đá, một vụ nổ nhỏ vang lên làm một vài viên đá nhỏ bắn ra, hỏa cầu
đốt cháy trên bề mặt tảng đá va chạm thành đen sì.

- hình như thử lửa trên đá là hơi ngu thì phải.

Hoàng gãi đầu lẩm bẩm, hơi đỏ mặt cậu chạy đi tìm về một gốc thân cây khá to
mang về dùng hỏa cầu tử nghiệm lên nó, mất hơn một phút để thân cây bị đốt
cháy thành than "uy lực thật là lớn à thế này mang về làm than thì kiếm tiền
phải biết" Hoàng vui vẻ với kết quả và tiếp tục luyện Hỏa cầu lên tảng đá cho
đến khi cạn linh lực thì mới thôi, Hoàng tính rồi với lượng linh lực tối đa
của mình thì chỉ dùng được bốn quả Hỏa Cầu và thức tế cũng không sai biệt lắm
với những gì cậu tính.

Khi cạn linh lực thì Hoàng lại ngồi hấp thụ linh khí bổ sung lại số linh lực
bị tiêu hao, mất đến gần tiếng thì Hoàng mới nạp lại đầy bình Hoàng cũng chả
biết đấy là nhanh hay chậm nữa, cậu lại tiếp tục luyện Hỏa Cầu đến gần tám giờ
tối lúc này cơ thể của Hoàng đã đã mệt mỏi rã rời đầu còn có chút choáng, cậu
nhanh chóng kết thúc buổi tập luyện ngồi nghỉ một lúc thì đi làm nhiệm vụ đổ
rác, xong về nhà tắm rửa ăn bữa tối, ngồi nghỉ đọc sách một lúc rồi kết thúc
một ngày dài bằng một giấc ngủ ngon lành.


Tiên Lộ Mờ Ảo - Chương #2