Quỷ Kế


Người đăng: Thongthong2021

Từng ngày trôi qua, Trần Sơn lẫn Hạo Thiên vẫn chưa tỉnh lại. Vân Sơn lão nhân
suốt tuần qua vẫn lưu trên đỉnh núi để quan sát tình hình của cả hai thiếu
niên trẻ tuổi này. Thân tu vi là chiến quân, thuộc hàng đầu Nam Vực, lại là
chưởng môn cao cao tại thượng của một thất phẩm tông môn nhưng lão vẫn chưa
thể nào quên được hình ảnh bá khí của Trần Sơn đêm hôm đó.

Trong gian phòng nhỏ, đơn sơ tọa trên đỉnh núi cao nhất thuộc Vân Sơn tông
hình ảnh một lão giả tóc bạc, khuôn mặt nhăn nheo hớp một ngụm trà liên tục
thở dài thường xuyên xảy ra.

“Khí tức đã ổn định tại sao bọn hắn vẫn chưa kẻ nào tỉnh lại?”

Vân Sơn lão nhân nâng chén trà lên, thán dài một tiếng.

Mặt khác, vốn dĩ Trần Sơn thân là thể tu nên đã hoàn toàn hồi phục từ sớm,
nhưng hắn vẫn chưa tỉnh lại là vì hắn đang được long âm cải biến, song song
với đó là tòa thanh liên cũng đang quán đỉnh cho tinh thần lực của hắn. Lúc
này, bên trong khí hải của hắn, tiếng long ngâm vang dội bốn bề không ngừng
phạt mao tẩy cốt. Bên cạnh đó, tòa thanh liên không ngừng xoay chuyển, càng
không ngừng thanh lọc tạp chất cho tinh thần lực của hắn.

Lại một ngày nữa trôi qua, lúc này toàn diện Vân Sơn tông đang rất hỗn loạn.
Ngày đó, trước khi rời khỏi Vân Sơn lão nhân đã truyền âm cho đại trưởng lão
nói sự việc đã được giải quyết để đại trưởng lão thu xếp chúng nhân trong tông
môn. Nhưng khó hiểu thay là có một con số khá lớn đệ tử bắt đầu đặt ra vấn đề
tại sao tông môn lại tiếp nhận một tên quỷ nhân.

Sự việc được đẩy lên đỉnh điểm khi một số đệ tử thuộc Bát trưởng lão quản hạt
xảy ra tranh chấp với các đệ tử khác trong đó số nhiều là người của Nhị trưởng
lão. Điều này xảy ra đã mập mờ thông báo rằng nội chiến Vân Sơn tông đã xuất
hiện.

Vì lý do đó mà đã có khá nhiều đệ tử nghĩ tới việc rời khỏi tông môn. Đại
trưởng lão đã phải nhiều lần triệu tập toàn tông để xử lý việc này nhưng giống
như có một bàn tay vô hình nào đó đã châm dầu vô lửa, khiến cho mối bất hòa
ngày càng rõ ràng.

Trong một gian mật thất kín đáo.

“Triệu Vô Cực, mọi việc đã ổn thỏa chưa?”

Một giọng nói âm trầm, bí hiểm vang lên.

“Đã xong rồi. Tuyệt Âm cốc chủ đã âm thầm thỏa thuận với Bích Thủy sơn trang.
Vân Sơn tông này sẽ là đối tượng đầu tiên. Tình hình hiện tại trong tông cũng
đang ủng hộ chúng ta. Ha ha ha!”

Một giọng cười oán độc vang lên.

Trên đỉnh núi, Trần Sơn cùng Hạo Thiên vẫn chưa tỉnh lại. Bỗng ngón tay Trần
Sơn khẽ động đậy, Vân Sơn lão nhân vốn đang nhắm mắt dưỡng thần liền phấn khởi
mở to đôi mắt trên nét mặt già cỗi nhìn.

“Tốt quá! Hắn tỉnh rồi!”

Giọng nói có chút hưng phấn vang lên.

Bất quá, không gian xung quanh bỗng chốc nóng rực lên. Nếu như nói lần trước
Vân Sơn lão nhân ở trong Hỏa Linh Phong Âm Trận Ấn của Trần Sơn vẫn có thể
bình thường đối đãi thì bây giờ lão ở trong gian phòng đã có chút chịu không
nổi. Hỏa khí bắt đầu xâm nhập vô cơ thể của lão khiến lão phải vận nguyên khí
mãnh liệt đối kháng.

Ước chừng nữa canh giờ, tay Trần Sơn dừng lại. Không gian tràn ngập hỏa khí
cũng dần dần tan đi để lại một lão giả khuôn mặt nhăn nhó, thở hồng hộc cực kì
khó coi.

“Tên tiểu tử này, bất tỉnh mà vẫn làm cho lão phu thành ra thế này. Đợi ngươi
tỉnh lại xem ta trị ngươi thế nào?”

Vân Sơn lão nhân miệng nhếch lên mắng ra một tiếng.

Lão vừa dứt lời, tay Trần Sơn liền động khiến lão giật bắn người, thủ thế
chuẩn bị tinh thần. Chỉ có điều lần này là Trần Sơn thật sự tỉnh lại. Hắn mở
to đôi mắt tinh anh, ngồi dậy khó hiểu nhìn bộ dáng Vân Sơn lão nhân.

“Chưởng môn, sao trông lão khó coi vậy?”

Vẻ mặt Trần Sơn có chút mắc cười.

“Ngươi...ngươi...tức chết ta!”

Vân Sơn lão miệng mỉm cười tếu ý chửi lên.

“Ta bất tỉnh đã bao lâu rồi?”

Trần Sơn gãi đầu hỏi.

“Hơn bảy ngày! Hắn đến bây giờ vẫn chưa tỉnh lại!”

Vân Sơn lão lấy lại vẻ bình thản chỉ vào Hạo Thiên.

“Để ta xem sao!”

Trần Sơn có chút suy nghĩ tiến tới xem xét Hạo Thiên.

“Chưởng môn, xảy ra chuyện không ổn!”

Từ bên ngoài, một giọng khàn khàn mang theo vẻ gấp gáp vang lên.

Vân Sơn lão nhân liền tiến ra phía ngoài.

“Đại trưởng lão, cái gì làm ngươi hớt ha hớt hãi vậy?”

Vân Sơn lão nheo mắt hỏi.

“Bẩm chưởng môn, mấy ngày nay, đã có nhiều đệ tử bị kích động việc Vân Sơn
tông ta nuôi dưỡng quỷ nhân. Đồng thời, Tuyệt Âm cốc chủ đã tấn thăng nhị giai
Chiến Quân… ta đã cho người điều tra...e là hắn sẽ cùng Bích Thủy sơn trang
tấn công tông ta…”

Đại trưởng lão vẻ mặt đầy lo lắng.

Vân Sơn lão nhân chau chặt đôi mày, phất tay cho đại trưởng lão lui.

“Chưởng môn, xảy ra chuyện gì sao?”

Trần Sơn từ trong tiến ra nhìn thấy nét mặt của Vân Sơn lão liền hỏi.

“Ta e rằng...Vân Sơn tông ta sắp xảy ra đại nạn! Địch nhân thế mạnh có
lẽ...Bây giờ ta phải triệu tập toàn bộ cao tầng nghĩ biện pháp đối phó!”

Vân Sơn lão nhân thẩn thờ nhìn về phía Hạo Thiên trả lời xong liền bay đi,
thân ảnh già nua biến mất trong bóng tối mờ mịt.

“Tạm thời hắn vẫn chưa tỉnh. Ta nên đi xem thử mọi việc!”

Trần Sơn lẩm bẩm, ẩn hiện trong bóng đêm rồi biến mất.

Hắn trở về dược viên tìm tiểu Ngọc.

“Ngọc nhi, ta về rồi đây!”

Trần Sơn vừa tiến vô phòng, liền hô lên.

Một dáng người thướt tha, xinh đẹp chạy ra ôm chằm lấy hắn. Trên đôi mắt sáng
long lanh của nàng, nhòe nhòe lệ.

“Huynh về rồi!”

Tiểu Ngọc lấy hai tay dụi mắt, nét mặt có chút nũng nịu.

“Ngoan! Ngoan!”

Trần Sơn xoa đầu tiểu Ngọc, giọng nói trìu mến.

Khoảnh khắc xuân sắc trôi qua, Trần Sơn liền hỏi tiểu Ngọc những chuyện xảy ra
trong tông môn. Khuôn mặt khả ái của tiểu Ngọc có chút buông xuống, nàng kể
lại sự tình nội chiến trong tông môn.

Trần Sơn đăm chiêu suy nghĩ, có thể xem hắn hiện tại tu vi chỉ là Huyền Sĩ ngũ
giai nhưng chiến lực thật sự của hắn không ai có thể tưởng tượng ra được.
Nguyên nhân chủ yếu chính là ký ức của vị cường giả đã từng đứng trên đỉnh cao
của Linh Nguyên đại lục. Nhưng điều khiến hắn ngạc nhiên là dựa vào toàn bộ ký
ức của vị kia nhưng hắn vẫn không thể nào xác định được lai lịch của Thiên
Long Thần Ấn Quyết. Đủ để thấy sự bất phàm của tàn quyết này.

“Ngọc nhi, Hoàng lão ca đâu rồi?”

Trần Sơn gạt suy nghĩ qua một bên, tươi cười hỏi.

“Hình như cửu trưởng lão đã vào nội điện có việc rồi!”

Tiểu Ngọc nhướng mày nhớ lại trả lời.

Trần Sơn gật gật đầu.

“Tiểu Ngọc, muội vẫn đang sử dụng kiếm pháp của gia tộc. Muội có muốn học cái
mới không?”

Trần Sơn như nhớ ra điều gì, liền mở to đôi mắt mở lời.

“Muội muốn. Đáng tiếc là không có!”

Tiểu Ngọc thở dài một tiếng.

“Vậy để ta truyền lại khẩu quyết tâm pháp mới lẫn một bộ kiếm pháp cho muội!”

Trần Sơn hí hửng, làm ra bộ dáng chân nhân.

Nói xong, hắn liền đọc ra khẩu quyết cũng như giảng giải một vài điểm cho tiểu
Ngọc. Dù sao còn đường tu luyện cũng do tự thân thấu hiểu mới có thể thật sự
đạt được điểm tốt.

Bộ tâm pháp Trần Sơn truyền cho tiểu Ngọc là Cửu Chuyển Thanh Vân Điệp cùng
Tam Thức Minh Loan Toàn Kiếm. Cả hai đều là hắn từ trong ký ức của vị kia mà
có được.

Sau hai canh giờ, tiểu Ngọc tiếp nhận xong khẩu quyết liền tiến vào tu luyện.
Trần Sơn cũng không muốn làm phiền nàng, hắn tiến ra ngoài dược viên, hai tay
chắp sau lưng, ngước nhìn ánh trăng, vẻ mặt đăm chiêu như có nhiều tâm sự.


Tiên Hoàng Chi Lộ - Chương #20