Hắc Ngọc Lang Yêu


Người đăng: Thongthong2021

Trần Sơn vừa nghe tới yêu thú liền hơi chấn động. Hắn chưa bao giờ gặp phải
bất cứ loại yêu thú nào. Bất quá Trần Sơn vẫn có một chút hưng phấn trong lòng
bởi vì rõ ràng mục đích đến đây chính là liệp sát yêu thú. Trần Sơn nhìn qua
lão giả thấy lão vẫn đang dựa vào tảng đá nhắm nghiền hai mắt. Hắn hạ quyết
tâm đứng dậy đi tìm yêu thú.

Trần Sơn cẩn thận từ từ tiến sâu vào trong sâm lâm. Hắn càng là không thể nào
biết được đang có một bóng người vô thanh vô tức theo sau. Đi được thêm một
đoạn Trần Sơn bỗng nghe được tiếng lang tru. Lần theo âm thanh, Trần Sơn đến
một bờ hồ thấy một đầu Hắc Ngọc Lang Yêu, Trần Sơn dựa trên yêu khí ba động
của Lang yêu thì đoán rằng đây là một đầu yêu thú cấp một.

"Thú vị rồi đây...haha"

Một tiếng rất nhỏ phát ra từ trong bóng tối.

Bên ngoài, Trần Sơn vốn đang hơi hồi hộp liền thở một hơi sâu, vận chân khí
tiến về phía đầu Lang yêu. Yêu khí xung quanh đầu Lang yêu cũng đang không
ngừng vận chuyển liền bổ nhào tới Trần Sơn.

"Hoàng Ngọc Thủ"

Trần Sơn hét một tiếng, một bàn tay cứng rắn như thạch hướng đầu Lang yêu bay
tới.

Oành.

Đầu Lang yêu chỉ hơi khựng lại. Còn Trần Sơn thì lui xa chục bước.

"Đầu này chỉ cấp 1 vậy mà cường đại như thế sao?"

Tinh thần Trần Sơn có một chút chuyển biến xấu. Tuy nhiên chỉ sau một khắc hắn
liền kiên định:

"Không được lay động. Ta sẽ trở thành thiên hạ đệ nhất nhân, không phải là một
cho Lang yêu."

Khí thế của Trần Sơn liền tăng lên. Hắn chủ động xuất thủ.

"Hoàng Ngọc cự lưu"

Một chưỡng khí thế mang theo áp lực nặng như ngàn cân thạch bay tới đầu Lang
yêu. Đầu Lang yêu tru dài, cũng như cũ dựa trên yêu khí mà vồ tới Trần Sơn.
Đây cũng là tự nhiên, dưới cấp 6 yêu thú chưa hề có linh trí nên chưa có khả
năng tu luyện công pháp mà chỉ tấn công dựa trên bản năng ngoại trừ các dị
loại cùng thần thú có thiên phú thần thông.

Đầu Lang yêu bị thương. Chỉ là vết thương khiến đầu yêu này cuồng nộ bất chấp
công kich của Trần Sơn lao thẳng vào. Trần Sơn công kích đến khi Lang yêu tiếp
cận thì cũng sử dụng chiến kỹ cận thân lao vào Lang yêu.

"Thân thể vậy mà cứng rắn...rất tốt"

Âm thanh khàn đặc lại vang lên rất nhỏ.

Trần Sơn cùng đầu lang yêu lúc này là dùng sức mạnh thân thể so với nhau. Dần
dần, Trần Sơn cùng đầu Lang yêu cũng dừng chiến đấu lại. Khóe mắt Lang hiện
một tia máu rồi lăn ngang ra chết. Trần Sơn đứng nhìn Hắc Ngọc lang yêu ngã
xuống cũng mỉm cười rồi ngất đi.

Sau vài canh giờ, Trần Sơn cũng tỉnh lại. Nhìn đầu Lang yêu bên cạnh mình cũng
không khỏi hưng phấn tột độ.

"Ta cuối cùng cũng đã giết được một đầu yêu thú rồi haha"

Tự luyến xong, hắn vác đầu yêu thú bước trở về chỗ lão giả. Một cái bóng trong
tối cũng mỉm cười rồi vụt biến mất.

Trần Sơn vác đầu yêu thú trở về vẫn thấy Bạch Lão như cũ nhắm mắt dựa vào tảng
đá ngủ. Bất quá, hắn cảm giác được trong cơ thể đang có một cảm giác rạo rực.

"Tiểu tử, để đầu lang này ta giải quyết. Ngươi mau ngồi xuống vận công pháp
đi."

Bạch Lão bỗng mở mắt, khàn giọng nói.

Trần Sơn coi Bạch Lão giống như là một người tu luyện nhiều năm, cũng không hề
hại mình nên cũng gật đầu làm theo.

"Luyện khí tứ giai, tu luyện phế phẩm Hoàng cấp công pháp, Hoàng cấp chiến kĩ,
vậy mà còn có thể vác được một đầu lang yêu cấp 1 đỉnh phong tương đương luyện
khí lục giai về. Đùa!!!"

"Tư chất luyện khí tầm thường, luyện thể thì..."

Bạch Lão mỉm cười, lẩm bẩm.

Khí thế Trần Sơn tăng cao, linh khí xung quanh cũng ba động dữ dội.

Hấp.

Trần Sơn mở mắt, có chút phấn khởi nhìn vào đôi bàn tay.

"Tăng rồi, haha, ta tăng lên luyện khí ngũ giai rồi"

Bạch Lão nhìn qua, híp đôi mắt, mỉm cười, khàn giọng nói:

"Qua ăn đi, tiểu đầu tử"

"Bạch Lão, tên ta là Trần Sơn, đừng gọi ta là tiểu đầu tử, ta lớn rồi"

"Lớn?"

Một tiếng cười của Bạch Lão vang vọng khắp khu vực phụ cận của Hoành Tinh sâm
lâm. Các đầu yêu thú mạnh mẽ nghe tiếng cười mà run lẩy bẩy. Bất quá Trần Sơn
không biết điều đó.

"Tiểu mao tử"

Bạch Lão lên tiếng.

"Ân"

Trần Sơn vừa nhai vừa đáp, nhìn Bạch Lão muốn nói gì với mình.

"Ta muốn thu ngươi làm đồ đệ, ngươi thấy thế nào?"

Trần Sơn ngừng nhai, đứng hình, trân mắt nhìn Bạch Lão, giọng nhỏ, run hỏi:

"Mọi người ai cũng coi ta là phế vật, tu vi tăng tiến cực chậm, vậy sao lão
lại muốn nhận ta. Chả lẽ... lão thích một ấu tử như ta sao?"

Phụt.

Bạch Lão phun miếng thịt đang nhai, trơ nhìn Trần Sơn như không biết phải nói
gì. Bạch Lão cười sặc sụa.

"Ta chỉ là muốn nhận người làm đệ tử thân truyền. Ngươi có muốn bái ta làm sư
hay không?"

"Muốn"

Trần Sơn phát lời rõ ràng, dứt khoát. Hắn dập đầu ba cái đối Bạch Lão. Bạch
Lão cũng mỉm cười gật đầu.

"Tốt. Những công pháp trước đây ngươi tu luyện đều là phế phẩm. Đây ta có một
quyển công pháp mặc dù chỉ là tàn quyển nhưng cũng không thua kém gì Thượng
Phẩm Địa Cấp Công Pháp. Nó gọi là Thiên Long Thần Ấn Quyết. Tuy nhiên, bộ công
pháp này chỉ là tàn quyển, vận khí ta may mắn nhặt được trong một bí tàng chứ
ta cũng không có luyện qua. Nên ngươi chỉ có thể tự mình cùng với tàn quyển
này mà nghiên cứu. Ta không thể hỗ trợ ngươi được gì."

Trần Sơn nghe đến Địa cấp công pháp mà còn là thượng phẩm thì tay chân lập
cập, không nghĩ tới mình vậy mà đạt được điều to lơn đến thế. Bất quá hắn cũng
từ từ lấy lại tinh thần, hai tay nhận lấy tàn quyển mở ra rồi lâm vào trạng
thái suy diễn.

Bạch Lão thấy vậy cũng quay đi. Lão thở một hơi dài:

"Phương nhi...Con đang ở đâu? Gia gia vừa tìm thấy một đứa cũng giống như con
đây. Hơi.... Hay cho hai câu trả lời như một,...Hy vọng vậy"

Hừng đông vừa lên, sắc trời vàng diễm lệ, Trần Sơn như đốn ngộ, một cổ tinh
thần cường đại ẩn hiện không rõ, bất quá Trần Sơn cũng đã thành công dung nhập
cơ sở của tàn quyết vào nội thể mình thay cho bộ công pháp cũ. Tuy nhiên, điều
khiến cho Trần Sơn bất ngờ chính là bộ tàn quyết xem hết qua như là luyện thể
chứ không phải luyện khí.

"Đúng...đó chính là một môn thần công luyện thể. Bản thân ngươi tư chất luyện
khí quá tầm thường, nhưng luyện thể lại là một khoáng cỗ kỳ tài. Bằng vào tu
vi thấp kém, bằng vào sức mạnh thân thể hạ sát được một đầu Hắc Ngọc Lang Yêu
cấp 1 đỉnh phong người nghĩ là do may mắn hay sao?"

Bạch Lão nói tiếp

"Chỉ có điều Đại lục này chủ tu luyện khí, ít người luyện thể nên dần dần
không còn ai biết được sức mạnh thật sự của nó. Ta đây vốn thích tự do tự tại,
chọc ghẹo nhiều người, bẫy hố những kẻ hung hăng, ngu ngốc. À...nhắc tới mới
nhớ ta có một bí thuật có thể giúp ngươi che giấu tu vi. Ngươi có muốn học
không? Khặc khặc khặc..."

"Đệ tử muốn".

Trần Sơn đáp.

Bạch Lão liền truyền thụ khẩu quyết Huyền Minh ẩn quyết cho Trần Sơn. Môn bí
thuật này luyện đến đại thành thì chỉ có người có tu vi hơn hắn một đại cảnh
giới trở lên mới có thể nhìn thấy được tu vi của Trần Sơn. Cực kì thích hợp
dùng để bẫy người.

Kế tiếp, Trần Sơn bắt đầu đi săn bắt yêu thú khu vực phụ cận Hoành Tinh sâm
lâm. Từ khi dung nhập được tàn quyết công pháp, hình thành cơ sở nội thể vững
vàng thì thể chất của Trần Sơn cũng như được thoát thai hoán cốt. Hiện tại hắn
gặp phải các đầu yêu thú cấp 1 đỉnh phong hoàn toàn có thể nhất quyền diệt
sát, gặp phải yêu thú cấp 2 bình thường vẫn có khả năng ngạnh kháng.

Liên tục một tuần trôi qua, hàng ngày săn bắt yêu thú, rồi về ngâm thảo dược
do Bạch Lão bài trí, tu vi của hắn ngày càng tăng tiến.

"Ầm."

Trần Sơn hai mắt sáng rỡ, liền chưa được nữa tháng đã tăng tới luyện khí lục
phẩm. Công pháp đã đạt tới tầng thứ nhất Thể Long Bất Khứ, mặc dù chưa đỉnh
phong nhưng hắn đôi khi cũng vẫn cảm thấy tự thân rất là bá khí.

"Aizzaaaa....Từ nay ta đã không còn là một tên phế vật nữa rồi"

Trần Sơn đôi khi có hỏi về thân thế của Bạch Lão chỉ là lão không trả lời.
Ngoài việc chỉ điểm Trần Sơn trong khi tu luyện ra thì Bạch Lão đa số thời
gian đều là dựa vô tảng đá ngủ.

"Tiểu Trần Tử, hiện tại ta có việc phải làm nên phải rời đi. Hiện tại ta có
một nhiệm vụ giao cho ngươi."

"Sư phụ chuyện gì?"

Trần Sơn hơi khựng người.

"Trong vòng năm năm, ngươi phải tấn thăng đến Chiến Hoàng sau đó đi Tây Vực
tìm ta. Đây là Không Gian Giới Chỉ, trong này có đầy đủ đan dược có thể giúp
ngươi tu luyện tới đỉnh phong trong tàn quyết. Còn phần tàn quyết còn lại thì
phải dựa vào vận khí của ngươi rồi. Bây giờ ta phải đi rồi, cố gắng
lên...ngươi phải nhớ ngươi là đệ tử duy nhất của Bạch Vương Tôn Giả"

Nói xong, Bạch Lão biến mất như chưa từng tồn tại.

"Con nhất định"

Đôi mắt Trần Sơn đầy quyết tâm, song quyền nắm chặt, cả người đứng thẳng, cúi
đầu.


Tiên Hoàng Chi Lộ - Chương #2