Hỏi Điểm Thuốc Lá.


Người đăng: gaungohp

Tác Giả: ᵛᶰシġäü࿐nġö︵⁹⁵

Sáng sớm, Khi mọi thứ bắt đầu trở nên nhộn nhịp, xuất hiện người qua lại đi
làm.
Lâm Vận từ trong tu luyện tỉnh dậy. Sau một đêm tu luyện, cơ thể Lâm Vận lại
bài tiết ra một số chất ô ếu, quả nhiên trong cơ thể hắn có thật nhiều chất
độc hại mà. Đi vào trong tắm rửa sạch sẽ, Lâm Vận nhìn trong gương. Hắn phát
hiện cơ thể hắn có sự thay đổi rõ rệt.
“Da dẻ trắng ra nhiều, hơn nữa lại là trắng hồng, còn mịn màng nữa chứ...” Lâm
Vận nhìn tay, rồi sờ sờ lên da mặt mình.
“Lại còn ... mình có cơ bụng cùng cơ bắp! Thật là quyến rũ đi mà!” Lâm Vận tự
luyến, gồng mình đứng trước gương.
“Ôi! Vậy mà đến cả vị bằng hữu lâu năm của ta cũng dài và lớn thêm không ít
này!” Lâm Vận ha ha cười lớn.
“Lão tam! ngươi bị điên sao? Sáng ra cười cái gì... Có để cho ai ngủ không?”
Lão Nhị Ngô Cường ngồi dậy quát về phía nhà tắm, rồi lại nằm xuống ngủ tiếp.
Lâm Vận quyết định đi dạo một vòng rồi đi ăn sáng. Vẫn theo thói quen như mọi
ngày, Lâm Vận đi đến quán quẩy mà hắn hay đến, gọi vài vái quẩy cùng cốc sữa
đậu nành. Không phải hắn tiết kiệm tiền, mà chỉ là ăn ở đây rất ngon với lại
đã quen ăn như vậy rồi, hắn cũng lười thay đổi.
Lâm Vận ngồi ăn tại quán ven đường, nhìn dòng người đi lại vào buổi sáng, lại
nhìn chủ quán quẩy đang hì hục làm thức ăn. Hắn không khỏi cảm khái nhân sinh
biến đổi quá nhanh đi.
Chỉ vài ngày trước, hắn vẫn còn là một sinh viên nghèo, vẫn còn phải đi làm
hùng hục để kiếm tiền, xong giờ thỳ tốt rồi, hắn có tiền, có cả Tiên cả nhóm
Tiên Nhân luôn, mọi thứ trở nên dễ dàng cho hắn.
Nghĩ đến làm việc vất vả, hắn nghĩ đến cha mẹ mình ở quê ngày ngày làm việc
vất vả nuôi hắn cùng em hắn. Lâm Vận liền lấy điện thoại ra, gọi điện thoại về
cho mẹ mình.
“Tút...Tút... Tút...”
“Alo! Vận Nhi sao lại gọi về giờ này vậy? Ở đấy có việc gì xảy ra à?” Quế Hoa,
mẹ của Lâm Vận hỏi thăm Lâm Vận.
“Dạ, không có việc gì đâu ạ. Chỉ là con muốn gọi hỏi thăm sức khỏe ba, mẹ và
mọi người ở đấy thôi ạ.”
“À, mọi người vẫn khỏe, ba của ngươi đi làm rồi, em ngươi còn đang ngủ đây,
chả được như thằng anh nó, lười quá đi thôi.” Lâm mẫu bắt đầu than phiền.
“Hì, em nó là con gái mà mẹ, cứ để nó tập trung vào việc học là được rồi.”
“Vâng, em gái của con.” Lâm Mẫu cười nói.
“Mà mẹ không cần gửi tiền cho con nữa đâu, con kiếm được việc làm ở một công
ty tuy chỉ bán thời gian nhưng đấy là công ty lớn lương, cũng đủ để con sinh
hoạt rồi.” Lâm Vận nói.
“Vậy thỳ tốt rồi, làm việc cũng phải nhớ giữ sức khỏe nha con, còn phải đi học
ấy.” Lâm mẫu lo lắng dặn dò con.
“Mẹ cứ yên tâm, mà tý con gửi mẹ ít tiền, coi như là giúp đỡ gia đình, coi như
là tiền sách vở cho em.”
“Rồi, mẹ sẽ gữi lại số tiền ấy, con như tiền để sau cho con cưới vợ.”
Hai mẹ con hàn huyên chút việc, rồi kết thức cuộc trò chuyện. Ngay sau đấy,
Lâm Vận mở chuyển tiền, suy nghĩ một lúc, rồi gửi 10 vạn khối cho mẹ. lâm Vận
cũng muốn gửi thêm nhiều nhưng sợ gia đình sẽ hỏi tiền đâu nhiều vậy, lại nghĩ
mình làm gì phi pháp, lại thêm lo, hay bằng gửi dần dần thỳ tốt hơn.
Làm xong, hắn mua thêm ba phần mang về cho đám bạn thân trong phòng. Về đến
phòng, bọn Cao Thuấn vẫn đang ngủ ngon lành, Lâm Vận đoán là đêm qua combat
muộn đây mà.
Định gọi ba người dậy thỳ bất thình lình, điện thoại Lâm Vận đổ chuông, ra là
Giáo Hoa Cung Tử Uyển gọi điện thoại đến.
“Uy, Lâm Vận à ta Cung Tử Uyển đây.” Đầu kia Cung Tử Uyển nói.
”Mỹ nữ, có việc gì sao?”
“Ta muốn mời ngươi tối nay ăn cơm, để cảm ơn tối no đã cứu ta. Tối nay ngươi
có rảnh không?”
“Ta tất nhiên là sẽ rảnh rồi, ngươi để địa chỉ đi tối nay ta sẽ đến.”
Có thể cùng mỹ nữ ăn tối, quả là chuyện tốt khó gặp, nên Lâm Vận không trần
trừ đáp ứng.
Biết thời gian địa điểm và thời gian xong, hai người cũng không có nói gì
nhiều thêm.
Mở Tiên Giới nói chuyện phiếm quần, có vẻ chưa có vị Tiên nhân nào vào nhóm,
nên nhóm có vẻ lặng tiếng. Đang lướt xem nhưng tin tức cũ hơn, thỳ Thái Thượng
Lão Quân nhắn tin lên nhóm.
Thái Thượng Lão Quân: Ta gần nhất ta có viết lại việc ta du lịch Vạn Giới vào
một cuốn sách. Ta chắc chắn rằng, nó sẽ có ích đến các Tiên hữu. Mong mọi
người ủng hộ sách của ta.
Phải biết rằng, đây là Thái Thượng Lão Quân, Là một trong ba vị Tam Thanh, là
một trong những người có pháp lực cao nhất trong Tiên Giới. Nên không thể coi
thường được Quyển sách này của Thái Thượng Lão Quân. Chúng Tiên liền nhao nhao
lên đòi muốn một quyển.
Thuận Phong Nhĩ: Cầu Thái Thượng Lão Quân phát Hồng Bao!
Lôi Điện: Cầu phát Hồng Bao +1!
Điện Mẫu: Cầu phát Hồng Bao + 2!
Ngô Cương: Cầu phát Hồng Bao + 3!
...
Thái Thượng Lão Quân: Mọi người cứ bình tĩnh, ai rồi cũng có phần.
Nói xong, Thái Thượng Lão Quân liền phát Hồng Bao đi. Lâm Vận cũng nhanh tay
ấn.
“Chúc mừng, cướp được Thái Thượng Lão Quân Hồng Bao, thu được Thái Thượng Bảo
Điển*1, đã lưu giữ vào Bảo Rương bên trong, sử dụng mời xem xét Bảo Rương.”
Hằng Nga Tiên Tử: Đa tạ Lão Quân, ta sẽ hảo nguyên cứu nó.
Cầm Sắt Tiên Tử: Tạ Thái Thượng Lão Quân!
Nguyệt Lão: Không biết Lão Quân có gi lại những cặp đôi yêu nhàu trong đây
không? Nhưng vẫn đa tạ Lão Quân!
Các Tiên nhao nhao cảm tạ Thái Thượng Lão Quân, thì ra mỗi người đều cướp được
Hồng Bao. Lâm Vận mừng hụt, cứ tưởng là mình hảo vận khí chứ.
Mở Bảo Rương xem, ấn vào hình Bảo Điển, khung hình ghi chú hiện lên:
“Thái Thượng Bảo Điển. Ghi lại Thái Thượng Lão Quân du lịch vạn giới chứng
kiến hết thảy, bao quát vạn tượng, bao quát ngàn vạn. Có hay không sử dụng?”
Giới thiệu một cách đơn giản, ngắn gọn.
Lâm Vận ấn có xong, một luồng Thất Thải Kim Quang từ điện thoại chui vào đầu
hắn. Trong đầu hắn tràn đầy vô cùng, vô cùng nhiều tin tức, trực tiếp khắc sau
trong não hải của hắn, lập tức Lâm Vận như biết hết mọi thứ, như thể chính hắn
trải qua, làm qua tất cả vậy.
Đến tận trưa, Lâm Vận mới có thể tỉnh lại được, do lượng tin tức quá nhiều nên
hắn đã ngất đi mất buổi sáng. Đồ vật của Thái Thượng Lão Quân quả nhiên không
đơn giản.
Cai này Thái Thượng Bảo Điển ghi chép theo Bàn Cổ Khai Thiên Tích Địa bắt đầu
đến bây giờ. Nó có chứa đựng mọi tri thức từ y học đến chính trị, quân sự. Còn
có cả Lão Quân luyện đan dược tâm đắc cùng cảm ngộ, đối với Lâm Vận là quá
nhiều thứ để cảm ngộ. Thậm chí còn cả trên trời dưới đất nhiều Kì văn Dị sự.
Tuy không tìm được gì ngưu bức công pháp nhưng cũng được rất nhiều thứ tốt
rồi.
“Lão Tam, ngươi có sao hay không mà bọn ta vừa gọi không có tỉnh dậy vậy? Thêm
một lúc nữa không dậy là bọn ta gọi cấp cứu ấy chứ.” Cao Thuấn đánh vỡ mạch
suy nghĩ của Lâm Vận.
Lâm Vận được bọn bạn quan tâm mà lòng cảm thấy ấm áp.
“Không có gì, chỉ là đột nhiên mệt quá nên ngủ thiếp đi thôi. Giờ ta đã khỏe
rồi, các ngươi cứ yên tâm.”
“Vậy thì tốt, nhưng nếu còn không khỏe nữa nhớ đi khám ấy, chứ bệnh nặng bọn
ta không có tiền đi thăm đâu.” Ngô Cương quan tâm, cùng trêu đùa nói.
“Nếu thật, các ngươi mà đến thăm, ta đánh các ngươi vào nằm cùng ta luôn.” Lâm
Vận cũng trêu đùa nói.
“Ha Ha Ha” Cả phòng lại được trận đùa vui vẻ.
Kiểm tra, nhóm xem lúc mình ngủ có bỏ lỡ cái Hồng Bao nào không, thật may
không có vị thần tiên nào nhập quần, nên cũng không có ai phát Hồng Bao. Mà
sau khi Thái Thượng Lão Quân phát xong Hồng Bao thì các vị Tiên nhân này cũng
lặn luôn, không thấy tăm đâu.
Đột nhiên, màn hình tin nhắn riêng hiện lên.
Thái Thượng Lão Quân: Lâm Vận Đại thần, ngài có ở đây không?
Lâm Vận Tiên: Lão Quân, ngươi tốt.
Thái Thượng Lão Quân: Ngài tốt, Có chút việc tiểu đạo có việc muốn hỏi ngài?
Lâm Vận Tiên: Có việc gì vậy? Ngươi cứ hỏi đi.
Thái Thượng Lão Quân: Là, nay tiểu đạo có đi qua chỗ Nguyệt Lão, được mời hút
thuốc lá, quả là một thứ thần kì, hút thực quá thoải mái luôn. Hỏi ra mới biết
đó là bảo bổi của ngài đưa cho Nguyệt Lão. Tiểu đạo biết vật này rất quý,
không có nhiều, không biết Đại thần có thể cho tiểu đạo một ít được không?
Tiểu đạo có thể dùng vật đổi được không?
Nguyên lai là chuyện này, Lâm Vận cảm thấy vui vẻ vì lại có người nguyện đổi
thứ tốt lấy thứ thuốc lá đáng giá 10 khối tiền. Nhưng mình đổi lấy thứ gì đây,
Lão Quân đẳng cấp cao như vậy đồ vật chắc gì mình đã dùng được, phải suy nghĩ
kỹ đã.
Nghĩ kỹ một hồi, Lâm Vận mới hồi trả lời tin nhắn.
Lâm Vận Tiên: Ta có thể đưa ngươi một ít, nhưng suy nghĩ một hồi, ta không thể
nghĩ ra ta cần thứ gì. Thôi thỳ thế này đi, ta có một đồ đệ mới nhận hắn mới
bắt đầu tu luyện, ngươi có thứ gì có thể giúp hắn chút ít thì có thể mang ra
đổi.
Thái Thượng Lão Quân: Có! Ta có thứ thích hợp cho đồ đệ ngài sử dụng. Ta sẽ
gửi ngay đây. (Mỉm cười biểu lộ.)
“Chúc mừng, thu được Thái Thượng Lão Quân Hồng Bao, đã lưu giữ vào Bảo Rương
bên trong, sử dụng mời xem xét Bảo Rương.”
~~


TIên Giới Nói Chuyện Phiếm Quần - Chương #11