Bởi Vì Quá Đẹp Trai


Người đăng: Tinhzi

Sakura là người đầu tiên không chịu được,cô đứng dậy đi tới bên cạnh đớ lấy
Shizu sau đó chỉ vào Ichiro.

“Ichiro,thật không ngờ cậu,cậu lại làm ra những truyện hoang đường như vậy.Cậu
vậy mà lấy đi sự trong trắng của một cô gái.Đã thế cậu còn không chịu trách
nhiệm với người ta nữa.Cậu... cậu quả thật không phải người,cậu là cầm
thú,không ngay cả cầm thú cũng không bằng.”

Ichiro há hốc mồm không nói nên lời,nhìn quang mọi người thấy được tất cả đều
gật đầu tán thành.Ichiro quay sang nhìn đang khóc nức nở Shizu sau đó nhìn
trời thở dài một hơi.

Trời a,tại sao lại cho con đẹp trai thế này,để cho người ta tìm đến tận nhà
bắt chịu trách nhiệm a,đẹp trai cũng là cái tội sao.

“Đoàng”

Một tiếng sấm vang lên làm cho Ichiro giật mình một cái.Cái này gọi là gì
a,kêu trời trời không thấu,kêu đất đất không thưa a.

Ichiro đứng dậy,ngay trước ánh mắt ngỡ ngàng của mọi người và sợ hãi của
Shizu,hắn đưa tay kéo cô đi vào phòng đóng cửa lại.Bên trong còn vang lên
tiếng hắn hét lên,tiếng vải bị xé rách,tiếng kêu sợ hãi của Shizu.

“ Cô đã nói chúng ta xảy ra quan hệ mật mờ như vậy,vậy thì lần này tôi sẽ làm
cho nó thật sự xảy ra.”

............

Lúc này trong phòng Ichiro,Shizu ngồi trong góc ôm chặt lấy chăn che lấy cơ
thể chỉ lộ ra cái đầu nhìn chằm chằm Ichiro.Xung quanh là những mảnh quần áo
rách.Ichiro thì trần truồng đứng ở đó chỉ vào Shizu.

“ Nhìn đi,nhìn kỹ vào,kể từ bây giờ chúng ta hết nộ.Tôi nhìn cơ thể cô,cô cũng
đã nhìn hết cơ thể tôi,bây giờ cô có thể đi được rồi”

Nói xong Ichiro nhanh chóng lấy ra quần áo khác mặc vào.Không ai muốn người ta
nhìn chằm chằm thân thể mình a,đặc biệt là một cô gái a.Vừa rồi chỉ là máu
liều xông lên hắn mới làm như thế thôi,giờ nghĩ lại không khỏi thấy lạnh sống
lưng.

Shizu lau đi hai hàng máu mũi sau đó chỉ vào Ichiro ủy khuất nói ra.

“Ngươi tại sao có thể vô lý như vậy chứ,ngươi không biết thân thể con gái là
rất quý giá sao,chỉ có chồng của ta mới có thể nhìn a.Thế mà ngươi không những
nhìn mà còn đụng chạm nữa,bây giờ ngươi còn muốn đuổi ta đi sao.Ngươi thật sự
là tên bại hoại khốn nạn mà”

Shizu lại bắt đầu khóc rống lên chỉ vào Ichiro,hắn lại gãi đầu xấu hổ rồi.

“Mặc dù nói như thế nhưng mà cô chỉ là một đứa bé 14 tuổi a,cũng không có gì
có thể xem có được hay không.”

Ichiro lầm bầm trong miệng,nhưng mà không may người đối diện lại nghe được.Và
thế là Shizu đứng phắt dậy nhào vào người Ichiro bắt đầu đánh,cắn,cào đủ
kiểu,miệng còn không ngừng nói.

“Ngươi nói cái gì hả,ai nói 14 tuổi thì có thể để cho ngươi nhìn.Ngươi nói ai
không có gì để ngươi nhìn,vậy lúc đó là kẻ nào chảy máu mũi a,là kẻ nào nhìn
chằm chằm cơ thể ta.Còn nữa là tên biến thái nào lấy trộm đò lót của ta.”

Nói tới đây,Shizu lập tức thả Ichiro ra cúi đầu mặt đỏ bừng.Tên bại hoại này
vậy mà lấy trộm đò lót của mình,đã vậy còn không chịu nhận trách nhiệm,rõ ràng
có sắc tâm mà không có sắc đảm a.Ây da tại sao mình lại nói ra chứ,ngượng chết
người ta rồi.

Ichiro nghe được cái quần lót lập tức hoảng hồn,thôi bỏ mẹ hắn quên không phi
tang vật trứng rồi.Hiện tại con gái người ta lại tìm thấy ở trong phòng hắn
a,có nhảy xuống sông hoàng hà cũng không sạch a,ân hình như ở đây không có
sông hoàng hà.

Ichiro không còn cách nào khác đành đầu hàng.

“ Thế hiện tại cô muốn thế nào a,nói trước tôi là một ninja,vì vậy lúc nào
cũng phải đối mặt với nguy hiểm,đồng thời cũng không thể lo cho cô được đâu.”

“ Nhưng mà chẳng phải cậu nói nếu tôi tìm được cậu cậu sẽ chịu trách nhiệm với
tôi sao?Hiện tại cậu lại muốn trối bỏ sao?”

Shizu lại bắt đầu khóc rồi,Ichiro nhìn thấy không khỏi nghĩ,con bé này thật
nhiều nước a.Hắn lại nhớ lại hình như đúng là có nói câu kia a,haiz không nghĩ
tới lúc ấy chỉ nói chơi chơi thôi mà hiện tại đã thành bằng chứng trước toà
rồi.

“Được rồi,tạm thời cô ở lại đây,sau khi xong nhiệm vụ này tôi sẽ dẫn cô trở
lại làng lá,khi đó rồi tính tiếp đi.Dù sao tới nơi đó cô sẽ cảm thấy tốt hơn ở
nơi này.”

Shizu nghe thấy lập tức ngừng khóc nhào vào lòng Ichiro cười vui vẻ,có vẻ như
mưu kế đã thành công rồi.

Ichiro lắc lắc đầu,lại nhìn trời thở dài,đẹp trai a cũng là một cái tội.

“Đúng rồi nói một chút tại sao cô có thể tìm tới nơi này.”

Shizu nghe được Ichiro hỏi lập tức ngồi dậy bắt đầu kể.

“ Đó là sáng hôm nay tôi một mình đi tới bến đò muốn đi thuyền trở lại đất
liền.Đột nhiên tôi nghĩ tới cậu có thể cũng đã đi thuyền tới nơi này cho nên
tôi chạy quanh hỏi mọi người xem có người nào trông giống như cậu hay không.

Quả nhiên tôi hỏi được một người lái thuyền nói trước đó mấy ngày có một nhóm
ninja làng lá hộ tống kỹ sư xây cầu trở về.Trong đó có một tên nhóc tầm 12,13
tuổi tóc dài mù đỏ xinh đẹp như con gái vậy.Lúc đó ông ta đặc biệt ấn tượng về
cậu nên khi tôi hỏi liền nhớ ngay”

Ichiro nắm chặt tay rít lên “Quả nhiên là hắn,hừ nhất định lần sau gặp lại
phải cho hắn đẹp mặt.”,sau đó hắn lại thở dài nhìn trời,đẹp trai a,haiz.

Ichiro đứng dậy mở cửa lập tức gặp được một dàn đang xếp hàng nghe góc
tường,do hắn mở cửa bất ngờ nên Naruto lập tức ngã xuống sàn.

Naruto lập tức ngồi dậy cười hì hì nhìn Ichiro sau đó lại nhìn Shizu nháy nháy
mắt với Ichiro giơ ngón tay cái lên.

“Anh hai,lợi hại a”

“ Lợi hại cái đầu em,đi xuống ăn cơm đi”

Thế là mọi người nối đuôi nhau chạy ra ngoài ngồi vào bàn ăn.Khi Ichiro ra tới
nơi thì nhìn thấy còn trống hai cái ghế,không có gì lại a.Nhưng mà vấn để là
mấy người kia ngồi dồn về phía hai cái ghế đó làm cho nó không còn kẽ hở.Trong
khi đó đằng kia thì thừa gần nửa cái bàn a.

Ichiro mặt đen lại,Shizu vừa lúc đi ra ngoài nhìn thấy vậy cũng hiểu ý lập tức
đỏ mặt cúi đầu,e thẹn như cô dâu mới về nhà chồng.

“ Mấy người hôm nay có bệnh sao,chỗ thì thừa không ngồi dồn lại đây làm gì,bộ
mấy người sốt rét một lượt sao,còn muốn lây bệnh cho tôi.Hừ,nghĩ hay lắm.”

Nói xong hắn nhanh chóng vồ lấy một cái ghế chạy tới đầu bên kia cái bàn ngồi
xuống đắc ý nhìn mọi người.Hừ,đấu với tôi à,không có cửa đâu.

Sakura lập tức ngồi sang ghế trống còn lại sau đó kéo tay Kakashi,lập tức thừa
ra một cái ghế ngay cạnh Ichiro,sau đó bọn họ từ từ dãn ra.Ichiro hai tay cầm
sẵn lấy ghế,mắt chăm chú nhìn bọn họ đề phòng bị đánh úp bất ngờ.

Shizu lúc này nhìn bọn họ mộng bức,nhóm người này hay không bị bệnh a,có cần
phải như vậy hay không chỉ là ăn cơm thôi mà,nhìn cứ như đang giàn trận đánh
nhau tới nơi vậy a.Cô lắc lắc đầu ngồi xuống chiếc ghế trống còn lại sau đó
cũng chăm chú nhìn mọi người,ân là xem kịch.


Thức Tỉnh Luân Hồi Nhãn - Chương #31