Ichiro Là Kẻ Phụ Tình


Người đăng: Tinhzi

Sasuke nhìn một chút Haku không nói gì sau đó tiến tới trước mặt Ichiro hỏi.

“Cô gái vừa nói chuyện với cậu là ai vậy,tôi cảm giác được cô ta không phải là
người bình thường”

“Há cậu nói cô ấy hả,tất nhiên không phải người bình thường rồi.Đó là Haku
a,chính là đồng bọn của Zabuza,người đã cứu hắn đi hôm đó đấy.”

“Là người đó sao?Cậu định tính toán như thế nào?Nhân nhượng với kẻ thù là tàn
nhẫn với bản thân a”

Ichiro gật gật đầu đồng ý sau đó đứng quay người lại đi tới bên cạnh
Naruto,đồng thời hắn còn nói vọng lại.

“ Thế nhưng cô ấy không phải là kẻ thù a.”

“Không phải kẻ thù sao?”

Sasuke cũng lẩm bẩm câu nói của Ichiro nhưng mà hắn không hiểu được tên này
đang nghĩ gì nữa,lắc lắc đầu Sasuke cũng tiến tới chỗ Naruto,nghĩ nhiều như
vậy cũng không hiểu a,cần phải tăng sức mạnh lên đã.

“Này,Naruto mau dậy đi trời sáng rồi kìa”

Naruto đưa tay dụi dụi mắt,nhìn thấy được là Ichiro lập tức hỏi thăm.

“ Buổi sáng tốt lành anh hai,mà sao anh lại trong phòng em a”

“Nhìn lại đi xem nơi này là đâu,đưa trả áo anh đi”

Naruto mở mắt nhìn xung quanh một chút mới nhớ ra tối qua hắn không có trở về
mà ngủ lại trong rừng,lúc này hắn mới chú ý trên người đắp áo choàng của
Ichiro.Hắn vội vàng đứng dậy vươn vai một chút trả lại áo cha Ichiro nói.

“Anh hai có gì ăn hay không,em thấy đói bụng a”

“Cầm lấy đi tên ngốc”

Sasuke lúc này cũng đã tới,hắn cho Naruto một nắm cơm.Hẳn là trước khi đi tên
này vẫn còn nhớ đến Naruto còn chưa ăn sáng chứ,đúng là bạn gay tốt của Naruto
mà.

Naruto không nói gì cầm lấy cho vào miệng ăn,ân dường như tên này chưa có rửa
tay a,bẩn quá đi.

Ichiro nhận áo của mình liền quay người rời đi,hắn đến đây mục đích đã đạt
được như vậy không cần ở lâu nữa,dù sao hắn cũng không cần luyện tập.

..........

Trên cây cầu đang xây,Ichiro nhàm chán nằm trên đống gỗ nhìn trời xanh.Trên
cây cầu chẳng có ma nào cả,ân chỉ có ba người là Ichiro,Sakura và thợ chuyên
nghiệp ông Tazana.

Lúc trước hẳn là có một người nữa nhưng mà bởi vì sợ nên đã xin nghỉ
rồi.Ichiro cũng lười để ý,dù sao Gatou đã chết rồi,tiền cũng có rồi,rất nhanh
bọn họ sẽ quay lại thôi.

“ Ông Tazana à,nghỉ ngơi một chút đi,đợi thêm chút nữa có người tới tham gia
rồi hẵng làm a”

Sakura nhìn Tazana không ngừng vác những cây gỗ đi tới đi lui mồ hôi nhễ nhại
không khỏi lên tiếng khuyên.Ichiro nhìn thấy cũng cảm giác không đành lòng
a,già rồi còn phải vác nặng như vậy,cây gỗ không có 100 thì cũng có 80 cân
a,như vậy có hay không lệch vai a.

“ Ảnh phân thân chi thuật”

Một hàng 10 tên Ichiro xuất hiện trước mặt Tazana sau đó một tên trong đó đoạt
lấy cây gỗ trong tay của Tazana tiến lên phía trước.Những tên còn lại thì chia
nhau vác những cây gỗ khác phụ Tazana.

“ Ông Tazana,mau đi làm công việc của mình đi,cần gì cứ chỉ đạo bọn nó,coi như
cho chúng nó học tập một chút nghề xây cầu.”

Tazana ngẩn người ra sau đó vui mừng gật đầu,có thêm mười tên nhóc này hắn mặc
dù có vẻ bận rộn hơn nhưng lại sẽ không mệt mỏi a,cái gì nặng cứ để bọn nó
làm,dù sao thì Ichiro cũng đã nói vậy rồi,không dùng mới là ngu a.

Một ngày nhanh chóng trôi qua,Ichiro cảm giác cơ thể rã rời,mặc dù hắn không
làm gì nhưng mà liên tục phân thân sau đó lại giúp Tazana xây cầu hắn cũng cạn
kiệt chakra.Hơn nữa hắn còn phải chịu tinh thần tra tấn mỗi khi có một phân
thân biến mất,ân bọn chúng trong đầu toàn là than vãn chửi rủa bản thân a.

Nết được cái thân về đến nhà Tazana,hắn ngay cả nhìn cũng không nhìn xung
quanh có ai cứ như vậy ngồi gục xuống bàn.Đúng lúc này một đôi tay đặt lên vai
hắn bắt đầu giúp hắn xoa bóp.Ichiro cảm giác tinh thần dễ chịu vô cùng,hắn
cũng chẳng nhìn xem là ai tiếp tục hưởng thụ.

Tuy nhiên hắn luôn cảm giác được bầu không khí có chút quỷ dị a,hắn ngẩng đầu
lên nhìn.Ân ngồi hai bên bàn có Sakura,Kakashi và Tazana,còn có đang nấu ăn
con gái của ông Tazana,mọi người đầy đủ hết rồi,còn hai tên kia chắc là đang
tập luyện.

Nhưng mà tại sao mỗi lần mình về bọn họ lại dùng một loại ánh mắt bất thường
nhìn mình a,chẳng lẽ mình đã trở lên đẹp trai không thể khống chế rồi.

Khoan đã,Ichiro bật người dậy bắt đầu đếm, một hai ba bốn.Ân đầy đủ cả,như vậy
là ai đang bóp vai cho mình a,chắc chắn không phải là hai tên cuồng luyện tập
kia rồi,còn một tên nhóc con thì càng không phải.

Ichiro gian nan quay đầu lại nhìn,ngay sau đó hắn giật mình ngã xuống đất há
to miệng chỉ vào người đang đứng sau hắn nãy giờ.

“ Cô... cô...,là cô”

“Đúng vậy a,là tôi,chứ cậu nghĩ là ai”

“ Nhưng tại sao cô lại ở đây,làm sao cô tìm được nơi này”

Ichiro không còn tin vào mắt mình nữa,không sai người này chính là người con
gái mà hắn đã bỏ rơi sau một đêm,à không là một chiều chung giường Shizu.Vấn
đề là tại sao cô có thể tìm tới nơi này a,hình như hắn không hề xuất hiện trên
đường phố,vì vậy ngoại trừ mọi người trong nhà này ai cũng không biết hắn ở
đây.

Không đúng,còn có một người nữa,đó là...

“Sao hả,tôi tìm tới đây khiến cậu bất ngờ lắm hả.Cậu là tên phụ tình bạc
nghĩa,là...”

Shizu nghe được Ichiro hỏi lập tức khuôn mặt đau khổ khóc lên chỉ vào Ichiro
bắt đầu tố cáo tội ác của hắn.Ichiro chắc chắn là diễn,hắn đã từng suýt bị
lừa,nhưng vấn đề là hiện tại không chỉ có mình hắn a,mà cô gái này diễn kỹ
thật quá xuất sắc.

“Dừng lại đi,đừng có đóng kịch cho mọi người xem nữa.Tôi với cô là hoàn toàn
trong sạch,cô là đồ vu khống,chúng ta chỉ mới gặp nhau một lần làm sao tôi có
thể phụ tình bạc nghĩa cô được.”

Ichiro quát lên biện minh cho mọi người thấy,thế nhung Shizu nói ra làm mọi
người lại bắt đầu hoài nghi hắn.Shizu lại khóc to hơn,mặt còn đỏ lên ngượng
ngùng chỉ vào Ichiro.

“Thế nhưng... thế nhưng cậu đã... đã nhìn thấy tất cả... Hơn nữa cúng ta
còn... còn... còn ngủ chung giường a”

Ichiro nghe vậy lập tức mồ hôi chảy ròng ròng quay đầu nhìn mọi
người,xong.Shizu thì cúi đầu ôm mặt khóc,thế nhưng không ai để ý thấy góc
miệng của cô hơi nhếch lên một chút.

Mọi người ánh mắt nhìn Ichiro từ kinh ngạc cho đến khinh bỉ cuối cùng là ánh
mắt sắc lạnh như kiểu nhìn một tên cầm thú biến thái.Con tiện nhân này vậy mà
ăn sạch con gái người ta rồi còn phủi tay không chịu trách nhiệm,thật con mẹ
nó cầm thú mà.Ân,cũng phải công nhận nhỏ con mà dữ dội ghê a,không cần biết nó
có làm được gì hay không,chỉ cần cái gan của nó cũng đủ rồi a.


Thức Tỉnh Luân Hồi Nhãn - Chương #30