Người đăng: ❆๖ۣۜThập❆๖ۣۜVĩ ❆๖ۣۜHồ❆
Băng Thần mồ hôi ròng ròng chảy 1 tỷ ở Thanh Vân quốc giá trị bao nhiêu hắn
cũng rõ ràng đây là một con số không hề nhỏ chút nào . Nếu nhân lúc này mà bắt
chẹt đối phương không biết khi chữa xong thì mình có còn toàn mạng không nữa
tình thế hiện tại khiến hắn rất muốn chửi thề.
Trong thức hải Băng Thần Nguyên Tố Thần Thạch mặt mày tái mét nàng không có
hiểu biết nhiều như Thiên Thư lên không biết được một tỷ là con số như thế nào
. Nhưng theo nàng quan sát được trong thời gian ở Thanh Vân thò một tỷ không
phải con số nhỏ.
Nàng quay qua còn đang cười Vô Hạn Giới Chỉ gào thét :
" Ngươi điên à ?"
Vô Hạn Giới Chỉ cười cười nói :
" Có sao đâu vui mà ."
Nàng biết bây giờ nói gì cũng vô ích nếu giảm lượng tiền thì có thể khiến Băng
Thần sinh nghi về sự tồn tại của hệ thống điều đó không tốt chút nào . Nhưng
một số tiền quá lớn như là bắt chẹt sẽ khiến kẻ kia nối giận đồ sát kí chủ đó
cũng là một vấn đề không ai ngờ được Thiên Thư chưa đi được bao lâu thì hết
chuyện này đến chuyện nọ xảy ra.
Nàng xoa xoa thái dương của mình sau đó bất lực ngồi một chỗ không biết dưới
áp lực thế này Băng Thần có đủ tỉnh táo để giải quyết vấn đề không .Thế nhưng
làm nàng kinh ngạc là sau một khoảng khắc sợ hãi thì Băng Thần lập tức tỉnh
táo lại sau đó nhanh chóng suy nghĩ.
Rất nhanh Băng Thần đã phân tích ra cách giải quyết vấn đề nhưng chính hắn
cũng có một chút không chắc chắn vì Thương Thu Sơn đối với hắn còn là mật ẩn
số .Bởi tài sản cũng như tính tình người kia hắn không quá chắc chắn nhưng phù
hợp nhất trong tình huống này rồi.
Băng Thần chuẩn bị mở mồm thì trong đám người đầu bếp của Thương gia một mỹ
phụ lao ra nắm lấy tay của Thương Thu Sơn lay động thật mạnh nước mắt tuôn rơi
.
Mỹ phụ nhân lay động tay áo của Thương Thu Sơn :
" Hắn nói có thật không ngươi mau nói cho ta biết co phải thật không ? "
Cường giả trấn áp tất cả mọi người giờ phút này hắn ta lại chỉ biết cúi đầu
không dám nhìn về phía người phụ nhân kia, bình ổn lại một chút hắn mới quay
qua nhìn nàng .Băng Thần mặt ngoài có chút sợ hãi nhưng trong nội tâm cuồng hỉ
vị này cường giả cũng có một phần tâm lý người rất dễ để hắn lợi dụng để kế
hoạch của mình càng đơn giản mà dễ thành công hơn.
Người phụ nhân bắt đầu nói liên hồi :
" Ngươi cái này đàn ông một đi là mười mấy năm có biết ta phải chịu bao nhiêu
khổ để nuôi Phong nhi không .Hắn mà có mệnh hệ gì thì cả đời này ta hận ngươi
đến chết ....."
Băng Thần hơi dãy giụa nhưng Thương Thu Sơn nắm quá chắc lên hắn không giãy ra
được đành từ bỏ chuyện giãy dụa .Lúc này Thương Thu Sơn cũng hồi phục tinh
thần quay ra an ủi vị mỹ phụ này nhưng quên mất trong tay kia của mình vẫn nắm
Băng Thần.
Hắn ta cầm Băng Thần như là một thanh niên cầm con búp bê vậy chả biết trân
trọng gì cả tuy nó không làm hắn bị thương nhưng rõ ràng là không vui.
Băng Thần thầm nghĩ :
" Ta mà đánh lại hắn thì chắc chắn ta sẽ cho hắn biết ta kính già yêu trẻ như
thế nào ."
Nhưng chỉ một giây sau Băng Thần lại tự hiểu ra ý nghĩ của mình có chút ngu
xuẩn nếu mình mạnh hơn đối phương thì kẻ kia sao có cơ hội mà nhấc cổ hắn thế
này . Cảm giác IQ của mình có chút hạ xuống làm Băng Thần chán nản đúng là
hoàn cảnh ra tâm trạng mà.
Thế nhưng thoát khỏi hiểm cảnh điều kiện đã có Băng Thần lập tức tiến hành tay
vươn ra vỗ vỗ vào vai của Thương Thu Sơn ra hiệu . Thương Thu Sơn quả nhiên
quay qua nhìn hắn một cái sau đó thả hắn ra Băng Thần nhẹ nhàng đáp đất không
có ngã lăn kềnh ra như mọi người tưởng tượng.
Băng Thần miễn cưỡngcười nói :
" Tiền bối, ta không biết tiểu huynh đệ này là con trai ngài nếu có phụ thân
như ngài thì sao lại là trời cao đố kị anh tài . Thực ra bệnh của hắn là có
thể trị chỉ là dược liệu có chút đắt mà ta nghĩ hắn chỉ là người thường lên
không có ."
Thương Thu Sơn lại nhấc Băng Thần lên giọng khàn khàn :
" Ngươi chắc chắn không ?"
Băng Thần cười nói :
" Ta chỉ chắc mười thành ."
Mỹ phụ nét mặt kinh hoảng chưa lui nhưng cũng hỏi :
" Vị tiểu huynh đệ này ngươi nói là thật chứ ?"
Băng Thần cười cười nói :
" Làm sao ta giám lừa hai ngài dù sao ta còn trẻ muốn sống thật lâu để hưởng
thụ cuộc sống này ."
Thương Thu Sơn nói :
" Ngươi nói cần dược liệu hẳn là luyện chế đan dược chứ ."
Băng Thần xua tay :
" Không phải là thuốc mà là dược thiện theo công thức bí truyền ."
Nhạc Thiên Quân và Thanh Phong nhìn nhau đầy kinh ngạc nhất là Nhạc lão gia tử
quả thật không tin vào tai mình nuôi hắn từ lúc nhỏ như cái chén tô đến bây
giờ chưa thấy hắn vào bếp .Hắn ta rất kinh hãi vì không đoán được tiểu tử này
muốn làm cái gì nấu dược thiện thì chắc là không rồi.
Nhưng hắn vẫn giữ im lặng vì người kia hoàn toàn không phải hạng người mà hắn
có thể xúc phạm nên đành lặng im không nói . Đó là chưa kể hắn ta không bị ngu
đã đâm lao thì phải theo lao chỉ hi vọng Băng Thần không phải con của thần gió
.
Thế là mọi người lặng yên chờ đợi xem mọi chuyện đi đến đâu tất cả mọi người
đều căng thẳng chỉ có Quân gia phu nhân Lý Tình lại bình tĩnh lạ thường khóe
miệng cong lên .Nhìn nàng giống như một người đi tới nơi này xem phim hài vậy
tự nhiên và thoải mái vô cùng dù chăng Băng Thần đang nguy hiểm vô cùng.
Nhưng nàng cũng khá tự tin rằng Băng Thần tiểu tử kia có gì đó không bình
thường tuy chỉ là cảm giác nhưng nàng khá tin vào điều đó vì nó rất ít khi sai
.Thế nhưng nàng cũng không tin tiểu tử kia dược thiện chữa thành công bệnh cho
thằng nhóc kia bởi vì nàng biết thân phận của Thương Nhược Nhược.
Thương Nhược Nhược mà không chữa được thì nàng không tin thứ dược thiện gì có
thể chữa được cho tiểu tử kia .Không chỉ có nàng mà Thương Thu Sơn cũng không
tin tưởng lắm khi nghe tới câu nói này của Băng Thần.
Nếu hắn dược thiện mà chữa được thì Thương gia truyền thuyết có thể không còn
tồn tại được nữa mà hắn ta chính thức có thể so sánh với sư tổ của Thương gia
.Mà chuyện xứng với Thương Nhược Nhược cũng coi như là ổn.
Thương Thu Sơn nhíu mày :
" Ngươi nói đắt là như thế nào chỉ cần trong khả năng của ta thì chắc chắn sẽ
mang tới trước mặt người ."
Băng Thần cẩn thận nói :
" Những loại thảo dược đó có bán tại hoàng thành nhưng giá cả tổng cộng tới
hơn một tỷ ta không biết ..."
Còn chuẩn bị chém gió Băng Thần bị một cái phất tay của Thương Thu Sơn ngăn
lại
Thương Thu Sơn hào phóng nói :
" Nếu chỉ có như thế chữa xong ta cho ngươi thêm mười tỷ phí chữa trị ."