Nhân Lúc Người Gặp Khó


Người đăng: ❆๖ۣۜThập❆๖ۣۜVĩ ❆๖ۣۜHồ❆

Băng Thần cười nói :

"Người này mới mười bốn mà đã là Vũ Sư rồi chỉ là tuổi thọ còn hơi ít mà thôi.
"

Tại Thanh Vân quốc tìm được một thiên tài như thế có bao nhiêu khó khăn Nhạc
Thiên Quân cũng đã cho hắn biết .Không phải ai cũng chỉ có tý tuổi đã có thực
lực Vũ Vương.

Băng Thần cảm giác thật sự tiếc nuối cho một thiên tài trẻ tuổi lại sớm vẫn
lạc .Chuyện đời thật sự không ai có thể lường trước được điều gì cả. Người này
đáng nhẽ sẽ có một tương lại thật sáng lạn mới đúng, ông trời lại trêu cợt
hắn như thế.

Giống mình sống đến chừng này năm rồi vẫn chưa bóc tem, tuy cũng có phần do
lỗi của mình . Nhưng mỗi lần soi gương hắn đều không hiểu đây là thế đạo gì
không biết ,đám xấu hoắc còn chịt nhau như gà mình lại chăn đơn gối chiếc
.Băng Thần nghĩ tới lại cắn răng tức giận ,tuy bây giờ có nhiều nữ nhân vây
quanh nhưng chưa sơ múi được gì cả.

Người thiếu niên kia có chút mất tinh thần tuy rằng hắn ta không rõ có thật
hay không .Hắn ta chỉ nghĩ đến hoàn cảnh của thân nhân nếu mình ra đi khi còn
trẻ như thế này thì mẹ hắn sao có thể sống được.

Mọi người xung quanh cũng nhìn về phía người này .Trẻ tuổi như thế tương lai
còn dài hắn ta vốn còn phải hưởng thụ lại sắp chết .Băng Thần rất muốn ngửa
mặt khóc thay người này.

Thiếu niên kia cũng vẻ mặt khó tin nhìn Băng Thần. Rõ ràng thời khắc tốt đẹp
nhất của hắn ta mới tới ,mẹ cùng cha khó khăn lắm mới đoàn tụ .Mình chưa báo
hiếu ,làm tròn trách nhiệm con cái .Băng Thần vẻ mặt cảm thông muốn an ủi
người này.

Bỗng nhiên Băng Thần cảm nhận được áp lực ngập trời ép về phía mình khiến cho
hắn không động đậy được. Khi rõ ràng chuyện gì xảy ra hai chân hắn đã ở trên
không trung mà cổ áo thì bị siết chặt bởi Thương Thu Sơn.

Băng Thần cũng rất muốn cứu người này nhưng để lộ năng lực thì không tốt cho
lắm .Dù sao những người ở đây thật lòng đối tốt với mình như Nhạc Thiên Quân
thì chắc ít.
Thế nhưng bị vác lên không trung làm mạch suy nghĩ của hắn ta bị gián đoạn .Cổ
áo bị siết chặt khiến cho hắn ta có chút khó chịu nhưng nhìn mặt của Thương
Thu Sơn thì hắn ta lại không dám phản kháng.

Nghĩ kĩ thì người này cũng họ Thương đã thế còn đi với Thương gia người .Rất
có khả năng đây là ai đó liên hệ mật thiết với bọn họ ,người kích động lại là
Thương Thu Sơn .Khả năng rất cao là con hay cháu của Thương Thu Sơn mới khiến
hắn ta kích động đến mức này.

Nhưng lúc này vãn hồi như thế nào mới quan trọng, lời nói đã ra khỏi miệng
thì không thế rút lại, hắn chỉ có thể thầm trách chính mình mà thôi. Mẹ kiếp
lại đụng phải lỗi xã giao rồi, điều cơ bản nhất đó là không nói thừa hắn cũng
quên .Thật sự muốn tự vỗ mặt mình một phát cho tỉnh táo lại.

Băng Thần cười khổ quy tắc xã giao ở thế giới này cũng khác biệt phải chú ý
quá nhiều thứ .Đã thế còn không có chút thông tin gì để né tránh những cấm kị
, quyết định thành lập tổ chức tại thế giới này không hề sai một chút nào cả
.Nếu qua được một kiếp này hắn ta sẽ dồn hết tiền vào cho mấy người kia.

Băng Thần là người được đào tạo bài bản về cách ứng xử bởi tổ chức. Thế nhưng
hắn ta gặp một loại người mới đó chính là đám thông thiên cường giả.Sức mạnh
áp đảo làm cho kẻ dưới chỉ có thế thở dài, không chút chỗ trống để phản kháng
hay thương lượng.

Trước kia đối với hắn thì võ công cao cường hay quyền thế ngập trời thì một
viên đạn cũng xong đời. Thế nhưng thế giới này người có thể bay như chim di
chuyển nhanh hơn cả máy bay, một quốc gia vận mệnh cũng dễ dàng bị một cường
giả chi phối thì hắn phải biết làm sao.

Trước kia khi nói chuyện với người khác có lẽ âm trầm hỏi thăm những người này
thái độ cùng lời nói sẽ cho hắn biết rất nhiều, có bình thường ,có thể khác
thường . Nhưng Băng Thần quên mất trong mắt kẻ này mình chẳng khác gì một con
kiến nếu ,mình lỡ lời thì cơ hội chính sửa sai sẽ rất khó.

Có sức mạnh vượt trội trong thời gian ngắn khiến hắn quên đi mình thực ra vẫn
không hề phải vô địch, quên người mình đối mặt đã đạt Vũ Tông . Đối với thế
giới này vẫn quá lạ lẫm ,một nơi mà mạng người trong mắt cường giả giống như
cỏ rác.

Băng Thần cũng biết muốn xoay chuyển tình thế phải có biện pháp đặc biệt. Bỗng
nhiên có một thanh âm lạ vang lên trong đầu của hắn ta. Cái âm thanh này khiến
hắn trở lên sợ sệt vô cùng, phải rất có gắng mới không hét ra miệng.

Nhiệm vụ : Tìm lấy chỗ tốt

Lấy được vật phẩm tiền tài từ người trước mắt càng nhiều thưởng càng lớn.

Thất bại :Chiều cao còn 1 m

Băng Thần bắt đầu chửi thề éo có hạn mức sao biết được bao nhiêu mới hoàn
thành. Như nghe được Băng Thần tiếng lòng một âm thanh vang lên.

Bổ sung :1 tỷ

Băng Thần nếu biết thì sẽ hét vào mặt nó ,cho nó vài vã để nó tỉnh táo lại. Mẹ
kiếp ta ngu thế sao ,cứu người ai trả biết, cứu miễn phí cũng được mà. Nhất
là những người sâu trong thâm tâm có y đức như hắn.

Bị mấy người xung quanh nhìn vào mình một cách chăm chú như nhìn một thằng
điên .Nguyên Tố Thần Thạch cảm giác mình rất oan ức, ngoài cách chữa trị cho
thanh niên kia thì còn cách nào nữa .Nhưng chữa không thì rất mất mặt ít ra
phải có chút lợi ích chứ.

Nguyên Tố Thần Thạch gào lên :

" Người ta chỉ muốn nhắc cho hắn biết cách giải quyết vấn đề."

Hắn ta hoàn toàn mộng ,vẻ mặt lại càng trở lên ngơ ngác.

Băng Thần hiểu rõ hệ thống lúc này muốn mình thuận gió bẻ măng ,nhân lúc người
ta gặp khó khăn mà kiếm trác .Có điều lại phải kiếm trác bằng cả tính mạng của
mình, tuy nhiên thực chất đây lại không phải cái gì nguy hiểm lắm.

Với cả năng chữa trị thông qua sinh mệnh vô tận thì thiếu niên này chữa cũng
rất dễ dàng .Có điều hắn ta cũng không thích phải làm chuyện vừa nguy hiểm lại
thất đức như thế, mặc dù cho đức tính của hắn ta cũng chẳng đâu vào đâu.

Chỉ là hắn ta còn phải lưu ý rất nhiều những vấn đề khác.

Giống như liệu Thương Thu Sơn có đủ bình tĩnh cho mình cơ hội để nói chuyện
hay không .Còn nếu được nói thì phải nói cái gì cho nghe nó thuận tai không
thể mắc thêm sai làm này.

Nếu chữa trị thì theo phương pháp nào cũng là một vấn đề đáng để suy nghĩ
.Luyện đan thì rất dễ bị phát hiện bởi luyện đan mình chỉ biết là cần một cái
lo còn lại mù tịt .Nhưng may mắn hắn ta thường tự nấu ăn thế nên giả vờ làm
dược thiện cũng có vẻ hợp lý, nấu đồ ăn thì ai chả làm giống nhau.

Vấn đề tiếp theo là giá trị mà hệ thống đề ra trong nhiệm vụ, thứ này mới
quan trọng nhất.


Thú Tu Thành Thần - Chương #64