Làm Thầy Bói.


Người đăng: tiemtaphoa

Hôm nay, ở chùa Hằng Hà có một người thầy bói cực kì quái dị.

Anh ta quái dị ở chỗ tuy làm thầy bói nhưng lại ăn mặc như công nhân khuân
vác, khuôn mặt thì trẻ măng không đáng tin cùng với đôi tay rỗng tuếch chẳng
mang theo dụng cụ hành nghề.

Chùa Hằng Hà là ngôi chùa lớn, hương khói rất vượng. Nhiều thầy bói mở quán
bên ngoài cửa chùa nhưng họ có ai không phải trông già dặn, cao thâm, không
phải túi lớn túi nhỏ, dụng cụ đầy đủ bên người. Bởi vậy nên trông anh có vẻ vô
cùng khác loại khi có mặt ở đây.

Người đó không phải ai khác mà chính là Hoa Đào. Bởi vì trong túi không có
tiền nên chỉ có thể ra bãi rác nhặt miếng gỗ mục rồi chắp vá thành tấm biển
ghi hai chữ "thầy bói" xiêu vẹo.

Còn lí do vì sao Hoa Đào muốn làm thầy bói thì phải kể đến vài tiếng trước.
Khi đó, anh vừa nhận ra địa vị yếu kém của mình nên quyết định tạm dừng kế
hoạch thu thuế nhà giàu mà thay vào đó là tăng tầm ảnh hưởng của mình trước.
Anh cần thiết tạo cho mình quyền lên tiếng rồi mới có thể khuyên nhủ, uy hiếp,
đe dọa... để đám người kia nộp thuế. Còn việc thu thuế cưỡng chế vốn chẳng
mang lại lợi ích nào cho anh cả nên nếu không cần thiết thì anh không muốn
dùng. Đang lúc anh suy nghĩ phương hướng thì bắt gặp cảnh một đại gia lái siêu
xe đi tiếp đón một thầy bói có tiếng về làm phép. Nhìn cảnh đại gia giàu có
cúc cung vâng dạ trước thầy bói mà Hoa Đào cảm thấy đây là con đường rất thích
hợp với anh...

Là một người không có kinh nghiệm trong lĩnh vực thần bí này, Hoa Đào không
muốn lợi dụng những thủ thuật tâm lí, thương mại... mà chỉ đơn giản dựa vào
năng lực từ sổ tay thu thuế để đóng vai cao nhân ẩn sĩ.

Sổ tay thu thuế không những có thể tra xét mọi thông tin trong thành phố HCM,
nó còn có thể tra bất kì tin tức nào khác trong vũ trụ với điều kiện tiên
quyết là đủ công đức để trả phí. Ngoài ra nó còn có thể thông qua việc thu
thuế, phát thưởng để ảnh hưởng tốt, xấu lên đối tượng. Đây là những năng lực
rất thích hợp cho nghề thầy bói, tiêu tai giải nạn, suy đoán cát hung.

Bởi vậy nên suốt nhiều tiếng không có khách hàng nhưng Hoa Đào chẳng hề nao
núng chút nào. Những người đồng nghiệp bên cạnh dò hỏi, khuyên bảo thì anh chỉ
cười đáp "chờ người hữu duyên". Còn thời gian rảnh thì anh nhắm mắt lại tìm
hiểu cách sử dụng sổ tay thu thuế sao cho hợp lí nhất.

Thời gian lặng lẽ trôi đi, đến sập tối mà quán bói toán của Hoa Đào vẫn quạnh
quẽ như thường. Đôi lúc có người tới hỏi thăm thì lại bị cách đón tiếp nhạt
nhẽo của Hoa Đào đuổi đi.


  • Xin hỏi! Cậu ở đây xem bói à?

Bỗng một giọng nói thanh thúy, dễ nghe của phái nữ vang lên bên tai khiến Hoa
Đào tạm dừng nghiên cứu sổ tay và mở mắt ra.

Trước mặt anh là một cô gái xinh đẹp và rất hấp dẫn. Khuôn mặt chữ V hoàn mĩ,
mái tóc búi cao tăng phần thành thục, quyến rũ và đôi môi như muốn hút hồn
người khác. Vóc dáng nóng bỏng của cô ấy được tôn lên vô cùng nổi bật bởi áo
thun và quần Legging bó sát.

Hoa Đào liếc nhìn thấy tay và chân cô ấy trắng mịn không tì vết, chắc chắn là
con nhà giàu, chưa từng làm việc nặng.


  • Đúng vậy!

Thông thường, khi có khách tới thì người làm thầy bói sẽ xem xét rồi đưa ra
phán đoán tương đối về gia thế, thân phận... của đối tượng để lấy niềm tin.
Nhưng Hoa Đào không làm như vậy mà chỉ đáp một câu cụt ngủn.

Cô gái không khó chịu với câu trả lời của Hoa Đào mà càng thêm phần hứng thú:


  • Có thể xem bói cho tôi được không?


  • Cô muốn xem gì?


  • Ừ... xem sức khỏe của tôi trong năm nay thế nào.


  • Được, không có vấn đề. Tên và tuổi?


Hoa Đào gật đầu ngay lập tức mà chẳng cần suy tính nhiều. Bởi vì có khả năng
thực sự nên anh không ngại ngần với những vấn đề thông thường như vậy.

Cô gái không muốn nói tên của mình cho những người xung quanh nghe thấy nên
lẳng lặng ghi trên giấy rồi đưa cho Hoa Đào.


  • Nguyễn Thị Mỹ Tiên, 21 tuổi.

Hoa Đào liếc nhìn, giả vờ lẩm bẩm vài tiếng rồi bắt đầu tra tìm thông tin đối
phương từ sổ tay.

" Nguyễn Thị Mỹ Tiên, con gái phó chủ tịch HĐQT tập đoàn AHQ, 21 tuổi. Không
nghề nghiệp, không học vấn, ở nhà ăn không ngồi rồi. Chịu thuế sinh tồn: 1 tỉ
VNĐ.

Sinh hoạt xa xỉ, tiêu tiền như nước. Có tính đố kị và thường xuyên nói xấu
những cô gái xuất sắc hơn mình. Thuế: già trước tuổi 1 năm, 400 triệu VNĐ, làm
từ thiện 100 điểm."


  • Vãi Linh Hồn! Người không thể nhìn bề ngoài. Không ngờ cô gái trông có vẻ
    xinh đẹp, hiền lành như vậy lại xấu xa thế này.

Mỹ Tiên tuy không phải cùng hung cực ác nhưng chắc chắn cũng không phải người
tốt. Điều này lật đổ ấn tượng ban đầu của anh với cô.

Mặc dù giật mình như vậy nhưng ngoài mặt Hoa Đào vẫn rất bình tĩnh trả lời:


  • Vấn đề của cô không lớn nhưng cũng không bé.


  • Anh nói rõ hơn đi!


Mỹ Tiên híp mắt thành hình bán nguyệt, ngồi một bên lắng nghe.


  • Đại khái về sức khỏe của cô không có vấn đề lớn nhưng nhan sắc sẽ xuống cấp
    sớm hơn dự định.

Vốn đang cười tí tởn nhưng vừa nghe xong câu nói của Hoa Đào thì Mỹ Tiên đã
chuyển sắc mặt ngay lập tức. Xuống Sắc luôn là vấn đề cấm kị với phái nữ.


  • Xuống sắc? Tôi sẽ xuống sắc sao?

Giọng Mỹ Tiên ẩn chứa sự tức giận rất rõ ràng nhưng Hoa Đào làm như không thấy
và tiếp tục nói:


  • Trên lí thuyết, cô sẽ già đi nhanh hơn một năm, đó là điều chắc chắn. Ngoài
    ra còn một số vấn đề khác thuộc về tiền tài thì tôi không nhắc tới.


  • Tiền tài? Cứ nói tiếp đi, tôi trả thêm cho anh...


Mỹ Tiên chưa nói hết thì Hoa Đào đã ngắt lời:


  • Tiền tài cô lãng phí cũng không ít, một chút đó chẳng ăn nhằm gì với cô.

Hít một hơi thật sâu để bình tĩnh, Mỹ Tiên hỏi lại:


  • Chỉ vậy thôi, còn vấn đề gì nữa không.


  • Cái đó không đảm bảo, số mệnh biến ảo khó lường. Hiện tại tôi mới chỉ tính
    ra cô sẽ già đi một tuổi thôi.


Hoa Đào không có lừa gạt mà nói thật. Anh hiện chưa kiểm soát được những tai
nạn, biến cố đột xuất. Mà bản thân Mỹ Tiên cũng không có công đức để đổi lấy
bình an nên anh không dám hứa chắc.


  • Vậy có phải anh có biện pháp tránh thoát, nhưng cần phải trả giá nhất định
    không?

Mỹ Tiên nở nụ cười châm chọc nói ra, nhưng cô không ngờ là Hoa Đào lại tự
nhiên gật đầu:


  • Đúng vậy, Tôi có cách giúp cô nhưng phải trả giá tương xứng.

Hoa Đào đương nhiên có cách giúp, chỉ cần điều chỉnh thuế già trước tuổi thành
một dạng khác mà thôi.

Nhưng vấn đề là Mỹ Tiên không tin, cô đứng phắt dậy, ném xuống đất tờ 100.000
đồng rồi xoay người đi.

Hoa Đào khó chịu nói:


  • Cô nhặt tiền lên, nếu không sau đó đừng hối hận.

Mỹ Tiên khinh thường quay người lại giơ lên ngón giữa rồi lên chiếc Audi, chạy
như một làn khói.

Người khác thấy vậy đều cảm thấy Hoa Đào trình độ quá kém. Người ta đang thì
con gái rực rỡ thanh xuân, lại trù ẻo già trước tuổi không bị đánh đòn là may
rồi. Hoa Đào nhún vai tỏ vẻ không để ý, cúi người nhặt 100.000 đồng lên đút
túi. Hoa Đào tuy rất kiêu ngạo nhưng cũng quý trọng những gì mình làm ra, anh
cảm thấy tiền do công sức mình tạo ra thì không có gì phải ngại cả.

Anh không biết rằng, Mỹ Tiên chưa rời hẳn mà đứng ở không xa quan sát. Thấy
anh cúi người nhặt tiền thì khinh thường mắng "rác rưởi" rồi mới rời đi.

Hết ngày hôm đó, Hoa Đào vẫn không có thêm người khác nào khác. Tuy vậy,
100.000 đồng cũng đủ anh kiếm ít đồ lót dạ.

Sau khi ăn tối xong, Hoa Đào đi tới một ngôi nhà hoang vắng vẻ để nghỉ ngơi,
đồng thời mở sổ tay thu thuế ra bắt đầu làm việc chính.

Quyền lực của nhân viên thu thuế không nhỏ chút nào. Hoa Đào có thể ra lệnh
cưỡng chế thu thuế trước thời hạn, hơn nữa còn tùy ý chọn số lượng thuế và
cách thức trả. Lệnh đó được thực hiện bởi một thứ gọi là chi phiếu thu thuế.

Chỉ thấy Hoa Đào dùng ngón tay chỉ vài cái, một tờ phiếu thu thuế liền xuất
hiện trên tay anh.

" Phiếu thu thuế, đối tượng: Nguyễn Thị Mỹ Tiên.
phần thuế vốn có: già trước tuổi 1 năm. không chuyển đổi dạng thuế.
cưỡng chế thu: già trước tuổi nửa năm.
thuế còn lại: già trước tuổi nửa năm.
Hình thức thi hành: Tự nhiên lão hóa, tóc rụng làm điềm báo."


  • Mặc dù có vẻ giống lấy quyền mưu tư nhưng nó hoàn toàn hợp quy tắc.

Hoa Đào vuốt ve tờ phiếu thu lẩm bẩm, sau đó phất tay một cái, tờ phiếu thu
bốc cháy rồi tiêu tán trong gió.


  • Mong rằng sáng mai cô nàng còn giữ bình tĩnh được.

Cùng lúc đó, ở một yến hội xa hoa. Mỹ Tiên mặc một bộ dạ phục rực rỡ đứng đối
chọi gay gắt với một cô gái khác cũng không kém phần xinh đẹp.


  • Lần này cô may mắn! Gặp phải một thằng ngu. - Mỹ Tiên hầm hừ nói.


  • Có ngu hay không tôi không biết. Tôi chỉ biết cậu ta là người đứng đắn.


  • Đứng đắn? Đứng đắn mà đi làm nghề thầy bói, lừa gạt người khác. Cô đang
    chống chế sao? Trần Như Ngọc!


Người đối chọi với Mỹ Tiên không phải ai khác mà chính là Trần Như Ngọc. Nếu
Hoa Đào ở đây thì anh sẽ đoán được người muốn hãm hại, nói xấu Như Ngọc trên
báo chính là Mỹ Tiên.


  • Vậy cũng là làm việc. Còn hơn ai đó hết ăn lại nằm, sâu mọt xã hội.


  • cô...


  • Tôi có việc! Đi trước đây.


Mỹ Tiên thấy Gia Ngọc bỏ đi thì nổi sùng lên. Ủy Ban Vũ Trụ đánh giá không
sai, cô ta có tính đố kị và ganh ghét. Bởi vậy nên mới muốn mua chuộc Hoa Đào
nói xấu đối phương. Thật không ngờ Hoa Đào lại là kiểu đầu bò không chịu luồn
cúi nên cô mới cất công tới gặp một lần thử xem sao.


  • Hôm nay thật xúi quẩy. Hết bị nguyền rủa già sớm lại đến gặp con hồ ly tinh
    này ở đây.

Mỹ Tiên bực tức giậm chân mà không chú ý đến, tóc của cô bỗng dưng rơi rớt vài
cộng xuống sàn...


Thu Thuế Toàn Thế Giới - Chương #6