Người đăng: phongprok1
Dẫn đầu toán quân mai phục là một nam nhân cao lớn, vẻ mặt cương nghị với chòm
râu quai nón bắt mắt, trên lưng hắn đeo một trường đao dài hai mét (tương tự
Yến Nguyệt Đao của Quan Vũ), bên hông giắt hai thanh đoản kiếm được thiết kế
tinh mỹ.
Sự xuất hiện của gã dẫn đến chú ý của toàn bộ thành viên Tam Long Đại Đội, ba
người Vương Bá, Khắc Lạc Đông, Nguyệt Thần sắc mặt biến thành một mảng trắng
bệch tuyệt vọng.
Vương Bá nhắm chặt hai mắt vô lực lắc đầu, trăm suy vạn nghĩ cũng không thể
ngờ được kẻ chịu giúp Hải Quỳ vây giết Tam Long Đội bọn họ lại là nhân vật
phong vân này.
Một trong tam đại thế lực duy trì Lưỡng Hà, Huyết Sát Hội hay còn gọi là Huyết
Sát quân đoàn do Đoàn Hưng Hùng thống lãnh, bọn chúng thậm chí còn sở hữu hai
thành trì rộng lớn cùng với nguồn nhân lực khổng lồ không bao giờ tận.
Nam nhân tên Lâm Thiên là một trong Ngũ Tướng thân cận dưới trướng Đoàn Hưng
Hùng, ngoại trừ thực lực khỏi phải bàn ra, bản thân hắn còn là một nhà chiến
lược gia tài ba. Có thể nói Lâm Thiên là nhân vật thứ hai trong Huyết Sát Hội
sau Đoàn Hưng Hùng.
Nguyệt Thần sau khi hoảng hốt cực độ rất nhanh liền trở về trạng thái lãnh
tĩnh bình thường, lúc biết được Hải Quỳ mạnh hơn lời đồn thì nàng đã có cảm
giác chuyện hôm nay lành ít dữ nhiều.
Khẽ liếc nhìn những huynh đệ ướt đẫm mồ hôi và máu xung quanh, Nguyệt Thần có
chút tiếc nuối cho số phận của họ và mình, nhưng đó chỉ là suy nghĩ trong lòng
chứ nàng không dám nói ra, bởi vì đi trên con đường này là phải chấp nhận thử
thách cùng hung hiểm ẩn mình trong nó.
Sau khi nhớ rõ khuôn mặt từng huynh đệ một, Nguyệt Thần mới chậm rãi quay đầu
nhìn Lâm Thiên nhỏ giọng hỏi.
Lâm Thiên gật đầu trả lời không chút chần chừ.
Đương nhiên, dù sao sau hôm nay các ngươi đều bị xóa sổ, có biết thì cũng
không làm nên chuyện gì khác. Giữa Huyết Sát bọn ta và Hải Quỳ có một cuộc
giao dịch quan trọng cho nên mới giúp hắn giải quyết các ngươi làm thù lao
trao đổi.
Giao dịch?? Có đáng để các ngươi tiêu hao để tiêu diệt bọn ta không...Hải
Quỳ làm được điều các ngươi muốn không lẽ bọn ta không làm được sao??
Khắc Lạc Đông phẫn nộ hét lên, quyết định tiêu diệt một thế lực không nhỏ
trong Lưỡng Hà là điều không hề đơn giản, nhất là với một trong tam đại cự đầu
như Huyết Sát. Ảnh hưởng của chuyện này không thể nhìn bề ngoài mà đánh giá
được, bởi vì tồn tại ba siêu thế lực cường đại nên phe cánh bên trong Lưỡng Hà
cũng theo đó mà phân ra làm bốn, phe dư thừa duy nhất kia là phái trung lập
đang phân vân không biết chọn bên nào để theo, và lực lượng của họ đương nhiên
không hề yếu, thậm chí là đủ sức quyết định xem nắm đấm của siêu thế lực nào
cứng hơn.
Hành động của Huyết Sát lần này khẳng định sẽ khiến cho phái trung lập bất
mãn, từ đó Lãnh Chúa mà họ muốn theo cũng bị thay đổi ít nhiều.
Vì vậy Khắc Lạc Đông mới hỏi làm vậy có đáng không...
Bất quá, Lâm Thiên dường như không hề bận tâm, hắn cười nhạt trả lời.
Các ngươi nói xem, thông tin về Sơn Nam có đáng hay là không??
Sơn Nam??? Không thể nào...Hải Quỳ làm sao biết được thông tin về lũ hung
nhân đó chứ??
Ba người Vương Bá gần như đồng thanh kinh hô, điều mà bọn họ vừa nghe thực sự
quá kinh khủng, "Sơn Nam" cái tên không ai không biết, toàn bộ người phương
Nam đều có ít nhất một lần trong đời nghe đến hung danh của bọn dị nhân đáng
sợ này.
Nói Sơn Nam là một bộ tộc ngoại lại cũng không sai mà nói chúng là người Vương
Lang cũng vẫn đúng, điểm duy nhất khiến người ta sợ hãi Sơn Nam là vì chúng ăn
thịt người và coi đó là một món ăn dân dã bình thường nhất. Mọi kẻ thù bất kể
vì mục đích tốt hay xấu một khi bị bọn chúng bắt được thì coi như xong, cái
kết mà họ phải chịu còn kinh khủng hơn gấp nhiều lần so với tử trận trong
chiến đấu.
Tuy vậy số lượng quân đội muốn chinh phạt bộ tộc hùng mạnh này cũng không phải
là ít, vị trí tọa lạc của Sơn Nam là vùng bình nguyên màu mỡ có tính chiến
lược cao nhất toàn khu vực miền Nam, chỉ cần chiếm được liền dễ dàng trở thành
một lô cốt không thể công phá.
Hung danh dù có to lớn đến đâu cũng không cách nào bằng lợi ích trước mắt.
Thiêu thân lao vào lửa chính là dành cho trường hợp này.
Nguyệt Thần mỉm cười chua chát, ẩn sau tấm khăn che là sự buồn chán vô hạn,
mục tiêu mà nàng đặt ra còn chưa hoàn thành được một nửa, chết lúc này nàng
tuyệt đối không cam lòng chút nào.
Lâm Thiên gật đầu xác nhận, khóe miệng gã chậm rãi nhếch lên nụ cười khát máu.
Rầm!!... Rầm!!
Lâm Thiên còn chưa kịp nói hết câu thì mặt đất lần thứ hai chấn động, một dải
khói bụi bốc lên đằng xa.
Rất nhanh, trong ánh mắt nghi hoặc, lo lắng của mọi người, thứ tạo nên bụi mù
dần dần xuất hiện.
Hải Quỳ là người đầu tiên nhận ra thân phận của những vị khách không mời mà
tới kia, hắn ngạc nhiên kinh hô.
Phạm Quan Thành??? Các ngươi làm gì ở đây???
Hắc hắc!! Đông vui như thế này sao ta có thể không tham dự được cơ chứ, may
mắn là tiệc chưa tàn... Phạm Quan Thành hân hạnh ra mắt các vị...
...
Cùng thời điểm, Phong bị một đoàn hộ tống buôn người mang đi, đối với chuyện
này cậu không có phản ứng nào quá khích cả. Hơn ai hết Phong hiểu rõ tình cảnh
của mình hiện tại, với chút sức lực mà cậu có thì chẳng thể làm được gì ngoài
việc ôm đầu chờ người ta sắp đặt.
Ngồi trong khung củi nhìn ra cảnh vật bên ngoài, Phong thầm nói trong lòng.
"Sẽ đến một ngày các ngươi phải trả giá cho những gì đã làm với ta ngày hôm
nay."
Cảm giác bị nhốt như một con thú mặc cho kẻ khác thích chém thích giết này
thật sự rất dễ khiến con người ta phát điên, đặc biệt là với một người đầy
ngạo khí như Phong, dù là con nít nhưng cũng khó tránh khỏi tâm tư độc ác nảy
sinh.
Tính tình hiền lành vốn có của Phong đang dần thay đổi mà ngay chính bản thân
cậu cũng không hề hay biết, đúng ra mà nói thì cách đây một năm Phong đã xuất
hiện dấu hiệu biến hóa này rồi, tình cảnh bây giờ chỉ làm cho hạt giống đó đâm
chồi nảy lộc nhanh hơn mà thôi.
Còn sự thay đổi đó mang lại tiêu cực hay tích cực thì chỉ có tương lai mới
chứng minh được.