Người đăng: nguyenphong124
Cao Mãnh đứng phắt dậy cầm lấy đao, mu bàn tay phải cầm đao gân xanh nổi lên
“Nhặt lên”
Cao Mãnh giọng không biểu tình nhưng mơ hồ ẩn chứa sát khí, thứ mà phải trải
qua nhiều chém giết mới có được
Đối phương là 1 tên tinh binh thân vệ cao khoảng 1m90 cao hơn Cao Mãnh một cái
đầu, râu quai nón mắt sắc lẹm, trông cực kỳ đáng sợ, nhưng mắt Cao Mãnh không
có chút ý thoái lui nào.
"Mày nói gì?"
Tên tinh binh như không tin vào tai mình, một thằng truân trưởng nhãi nhép mà
lại dám nói với hắn bằng giọng như vậy, rõ là muốn chết.
Mã Dược vẫn giọng không biểu tình lặp lại: "Nhặt cái bát lên”
“Muốn chết à”
Tên tinh binh giận dữ hét lên ,roi da rít lên nhằm về phía Cao Mãnh . Cao Mãnh
nhếch môi cười lạnh ,tay trái vung lên bắt chặt ngọn roi tên tinh binh ra sức
kéo lại nhưng không được, sức lực 2 bên tương đương . Tên tinh binh liền bỏ
roi rút bội kiếm ra.
Cao Mãnh nhìn bội đao ánh mắt híp lại trong quân khởi nghĩa những người có bội
kiếm không nhiều :
Thấy đánh nhau có dùng vũ khí khiến tất cả binh lính cùng để ý. Do quân khởi
nghĩa thành phần lẫn lộn tốt có xấu có, nông dân có sơn tặc có dã nhân cũng
có .Cho nên bình thường cũng hay đánh nhau, đánh nhau dùng vũ khí cũng không
thiếu . Nhưng lần này lại khác một truân trưởng cùng một tên tinh binh có thân
phận đánh nhau thì không còn là chuyện nhỏ nữa.
Con em Cao gia cùng rút vũ khí . Bên kia đồng đội cùng tay chân tên thân binh
cũng rút vũ khí ra chuẩn bị chiến đấu . Nhưng không ai dám lên vì đây là màn
tướng so tướng không ai được can thiệp đó là quy tắc của thời đại này ,nếu vi
phạm thì dù đúng hay sai cũng sẽ phải nhận sự quay lưng của tất cả mọi người .
Đây là thời đại tôn sùng chủ nghĩa anh hùng cá nhân nếu anh không có dũng khí
có sức mạnh anh sẽ chẳng nói nổi một ai cả.
Quay lại trận chiến ;
Tên tinh binh nhằm ngực Cao Mãnh đâm tới, nhìn cách rút kiếm cách đâm là Cao
Mãnh biết đụng phải một tay cao thủ kiếm thuật, đánh với bọn này cầm chắc cái
chết, Muốn sống chỉ có cách dùng máu liều, lưỡng bại câu thương dùng khí thế
của mình khiến đối phương sợ hãi.
Cao Mãnh hét lớn vung đao coi như không nhìn thấy kiếm sắp đâm vào tim mình
coi như dù có chết cũng phải chém thằng này thành 2 nửa . Tên kia né người
sang bên hắn không muốn chết chung với một tên nhãi nhép . Không dừng lại Cao
Mãnh tiếp tục vung đao . Một đao lại một đao liên tiếp như thủy triều . Tên
tinh binh hò hét nhưng không còn cách nào khác chỉ có thể liên tục đỡ ,né
tránh ,chờ khi đối thủ kiệt sức nếu không trừ khi hắn muốn đổi mạng cùng đối
phương.
Chém đến nhát thứ 98 thì Cao Mãnh kiệt sức, hắn biết hắn thua mất rồi và có
thể sẽ bị giết, Tên kia cười gằn sau khi thêm 3 nhát nữa thì hắn hất được đao
của Cao Mãnh ra và đâm một kiếm kết liễu . Thanh kiếm như sắp đâm thủng tim
hắn
Cao Mãnh cười lạnh ,trong nguy cấp hắn hơi né người sang một bên, cây kiếm
đâm sâu vào vai hắn nút tận cán . Tên tinh binh gằn lên một nụ cười ác độc ,
nhưng ngay sau đó thì nụ cười nhanh chóng lại tắt ngấm vì hắn thấy một nụ cười
còn ác độc ghê rợn hơn nụ. Đó là nụ cười đáng sợ nhất mà hắn từng thấy
Lưỡi kiếm không đâm vào tim hắn mà chệch sang bên
Tên tinh binh thấy được sự nguy hiểm nên định rút thanh kiếm ra ,nhưng ngay
lúc này một tay Cao Mãnh nắm chặt lấy lưỡi kiếm ,máu từ các kẽ tay túa ra, mu
bàn tay nổi đầy gân xanh
Tên tinh binh ra sức rút kiếm nhưng thanh kiếm như cắm vào trong đá hoàn toàn
không nhúc nhích
Cao Mãnh vẫn lạnh lùng như cũ, lưỡi kiếm như không phải đâm vào trong da thịt
hắn vậy chỉ có đôi mắt như ngọn lửa lạnh lùng khiến người khác sợ hãi
“yaaaa”
Tên tinh binh cũng lộ vẻ sợ hãi hắn chưa thấy một kẻ tàn bạo như thế bao giờ