Tiểu Mỹ Nữ Mông Cong


Người đăng: nguynnam149@

Trời sáng, tiếng chim hót véo von, hoà cùng tiếng gà gáy sáng chào đón bình
minh, một buổi sáng bình thường như mọi ngày những gì sảy ra đêm qua cứ như
một giấc mơ vậy. Lâm Vũ từ trong giấc mơ tỉnh lại, đêm qua hắn có một giấc mơ
kỳ lạ, hắn bị xe đâm chết, bị xuyên việt sang một thế giới khác được mẹ truyền
thừa cho công pháp.

“Cái gì mà “Diệt Thần Quyết” chứ, thế gian này có thần sao? Thần có thể diệt
sao?”,

Cho đến khi mở mắt ra định thần nhìn lại cảnh vật xung quanh hắn phát hiện tất
cả những gì diễn ra vào hôm qua đều không phải là mơ, hơn nữa cơ thể của hắn
cũng không còn đau nữa mà thay vào đó là cảm giác thoải mái dễ chịu chưa từng
có, đang tận hưởng cảm giác nâng nâng khó tả này thì cửa phòng bị người đẩy
vào Lâm vũ ghé mắt nhìn ra hắn liền giật mình bởi vì hắn nhìn thấy một tiểu mỹ
nhân đang bê chậu nước bước vào, thoáng nhìn nàng cao khoảng 1m45-1m50, nàng
mặc một bộ áo vải thô đơn giản, mái tóc đen tuyền được buộc gọn gàng sang hai
bên làm tăng nét tinh nghịch đáng yêu, phối hợp cùng khuôn mặt tuyệt mỹ cố làm
ra vẻ thành thục nhưng không thể che đi nét non nớt, làn da trắng hồng đầy sức
sống, cái mũi cao, cùng bờ môi đỏ hồng nhỏ nhắn đầy quyến rũ, bộ ngực có hơi
chút nhô ra, đặc biệt là nàng có đôi mắt đen láy đôi mắt của sự hồn nhiên vô
tư mà đôi mắt đẹp đó đang nhìn chằm chằm vào hắn, rồi bằng một tốc độ nhanh
đến khó tin nàng buông chậu lao thẳng vào ôm Lâm Vũ trong sự ngỡ ngàng của
hắn.

“Thật tốt quá, thiếu gia đã tỉnh lại rồi, ngươi làm ta lo lắng muốn chết
huhuhu”

Lâm Vũ lúc này đang trong tình thế cảm giác lẫn lộn vừa kích thích vừa đau đớn
vừa ngộp thở khó chịu không thể tả. Nguyên lai là tiểu nha đầu này khi thấy
thiếu gia nhà mình tỉnh lại liền vui mừng quá đỗi không thèm để ý lền lao vào
ôm chặt lấy hắn, tư thế lúc này của hai người có chút ám muội, Lâm Vũ lúc này
bị tiểu nha đầu đè ở bên dưới, còn nàng thì nằm ở trên người của hắn hai tay
nàng đang ôm chặt lấy đầu của hắn mà khóc, mà chính nhờ vào tư thế này mà
khiến Lâm Vũ có cảm giác như vừa rồi.

“Đây, đây là đòn công kích trong truyền thuyết khiến toàn bộ nam nhân trong
thiên hạ giơ tay đầu hàng? Quả nhiên là lợi hại, mềm quá tiểu nha đầu này
không mặc đồ lót sao?, mà lúc nãy nhìn sơ qua cứ tưởng là cỡ A hoá ra là cỡ C
à, đúng là không thể chỉ nhìn bề ngoài mà đánh giá được, nữ nhân trong thế
giới này phát dục tốt thật đấy, mà quan tâm làm gì chứ mình sắp bị nha đầu này
ép chết rồi, buồn cười thật mới được chuyển sinh lại bị tiểu nha đầu dùng ngực
ép chết?”

Nhận thấy Lâm Vũ quơ tay quơ chân loạn xạ tiểu nha đầu nhìn lại thấy mình đang
dùng ngực của mình ép chặt lấy đầu của Lâm Vũ nàng giật mình vội vàng buông ra

“a, thiếu, thiếu gia người, người không sao chứ?”

Lâm Vũ cảm thấy mình như được thoát ra khỏi địa ngục mềm mại ấy

“sống, sống rồi nữ nhân quả nhiên là nguy hiểm, thiếu chút nữa là thăng tập
hai rồi”

Lâm Vũ lúc này mới có dịp nhìn kỹ tiểu nha đầu này, nhìn sơ tiểu nha đầu này
khá xinh xắn, nhìn kỹ hắn phát hiện nàng càng đẹp, không dùng từ đẹp để miêu
tả nhan sắc của nàng là sỉ nhục nhan sắc của nàng, sắc đẹp của nàng phài dùng
bốn chữ “hoàn mỹ vô khuyết” mới xứng với nhan sắc của nàng, nàng hiện tại
khuôn mặt đổ hồng cúi mặt ngồi tại trên giường đối diện với Lâm Vũ cúi đầu,
càng làm tăng thêm nét đáng yêu vô cùng.

“thiếu gia, xin lỗi ta thấy ngươi tỉnh lại vui mừng quá đỗi nên mới như vậy,
ta cũng không phải cố ý, ngươi đừng trách ta nha”

Trong lúc nàng đang túng quẫn thì Lâm Vũ dựa vào ký ức có được biết nàng vốn
tên là Tần Minh Nguyệt là bạn thanh mai trúc mã của khối thân thể này, hai
người tình cảm thân thiết như huynh muội hơn nữa nàng là người hắn thân nhất
và nàng cũng là người hiểu rõ hắn nhất

“Nguyệt nhi, ta không sao rồi, ngoan, không khóc, ngươi khóc liền rất xấu nha,
hơn nữa ngươi không gọi ta Tiếu ca nữa sao? Ta thật thương tâm nha.”

Vừa nói hắn vừa làm khuôn mặt buồn rầu nói về diễn kịch đối với Lâm Vũ rất đơn
giản, kiếp trước của hắn vốn là diễn viên dỗ một tiểu nha đầu còn không dễ
dàng? Thấy hắn nói vậy còn vẻ buồn bã Minh Nguyệt an ủi

“Thiếu gia ta chỉ là vui mừng quá thôi, ngươi đã bất tỉnh ba ngày nay rồi, lão
gia cùng lão thái gia rất lo lắng cho ngươi”

“Ở đây không có người ngoài, ngươi cứ gọi ta như ngày nhỏ là được rồi”

“Không được ta ngày nhỏ không hiểu chuyện, bây giờ thân phận chúng ta khác
nhau ta không thể xưng hô như ngày nhỏ được”

Thiên Tiếu chợt giật mình “đúng ha, thời cổ đại người ta hay chú ý thân phận
cùng lễ giáo, gia phong, tiểu nha đầu này theo lễ giáo gia phong không thể nói
nhẹ nhàng được rồi”

Nghĩ vậy Thiên Tiếu là mặt giận nói:

“Hừ, tiểu nha đầu ngươi thật to gan dám không nghe theo ta coi chừng ta đánh
nát mông ngươi”

Nghe vậy tiểu nha đầu mặt đỏ bừng càng cúi đầu thấp hơn.

“Thiếu gia chỗ đó không thể tuỳ tiện đụng vào được, nhưng nếu là ngươi muốn ta
liền để cho ngươi đánh”

Thiên Tiếu nghe tiểu nha đầu nói xong liền bạo đổ mồ hôi “tiểu nha đầu này
thật là dị nhân a, lời như vậy mà cũng nói ra được, đúng ra tiểu nha đầu phải
nổi giận hoặc hoảng sợ chạy đi chứ, không đúng kịch bản chút nào cả”

Nhìn thấy Thiên Tiếu như vậy tiểu nha đầu liền bật cười

“Ha ha ha, Tiếu ca nhìn ngươi khẩn trương như vậy thật vui ha, ta chỉ đùa
ngươi thôi, ngươi như thế nào ta còn không biết sao, có cho ngươi cũng không
dám ha ha ha”

Thiên Tiếu cười lạnh nói

“tiểu nha đầu ngươi thật nghịch ngợm ha, không thể không đánh ngươi được ha”

Minh Nguyệt liền mỉm cười ưỡn ngực ra

“Nè, ngươi có giỏi thì đánh ta xem nào”

“Hừ, xem như ngươi lợi hại”

Nói thật Thiên Tiếu có cho cũng không dám hắn đâu phải là lolicon

“A, phải rồi ngươi tỉnh lại ta liền thông báo cho lão gia cùng lão thái gia
biết a để bọn hắn đỡ lo lắng”

Nói rồi tiều nha đầu liền vọt ra khỏi cửa để lại Thiên Tiếu ở lại trong phòng.

“tiểu nha đầu này đáng yêu thật, cái mông cũng thật là cong a, phi ta đang
nghĩ cái gì thế này, đó chỉ là tiểu nha đầu này còn nhỏ mà. Không nghĩ chuyện
này nữa, xem lại cái môn công pháp được truyền cho nào để xem cái môn công
pháp này có xứng với tên gọi không nào”

Thiên Tiếu nhắm mắt lại tìm kiếm cái công pháp được cho hôm qua. “Diệt Thần
Quyết, tên cũng như ý nghĩa do một cường giả sáng tạo được giấu trong nữa oa
thạch vì muốn chống lại chúng thần bắt nạt, qua vạn năm chưa ai có thể luyện
thành môn công pháp này chưa ai có thể diệt thần.


Thiên Vị - Chương #2