Tào Gia


Người đăng: ✯๖ۣۜTà✯๖ۣۜThiếu✯

Huyền Tôn bước vào giới môn đập vào mắt hắn là một đầu màu trắng thông đạo,
rộng khoảng bốn người cùng đi, dài khoảng mười mấy mét, ở cuối thông đạo là
một bức tường trong suốt màu lam nhìn trông cực kỳ hư huyễn.

Đó là bức tường năng lượng do Tề Thiên Các bày ra, nhìn như cực kỳ hư huyễn dễ
dàng vượt qua nhưng lại là nơi làm tắt đi hi vọng của biết bao hùng tâm tráng
trí thiếu niên.

Xuất hiện ở thông đạo Huyền Tôn trực tiếp hướng tường năng lượng đi đến.

"Ầm!"

Vừa bước chân vào tường năng lượng dường như có vô số khỏa tinh thần nhắm
hướng Huyền Tôn lao đến giống như muốn đè bẹp trấn áp hắn.

Huyền Tôn từng bước tiến lên, bước chân trầm trọng lưu lại thật sâu dấu chân,
đồ do Tề Thiên Các bố trí ra không nói là tốt nhất nhưng cũng không kém là
bao, đầu thông đạo này được làm từ tinh quang thạch cực kỳ cứng rắn, vô cùng
chắc chắn vậy mà Huyền Tôn mỗi bước chân lại lưu lại thật sâu dấu chân đủ để
thấy áp lực đè lên hắn khủng bố cỡ nào.

Lách Cách!

Trên người Huyền Tôn liên tục vang lên tiếng "lách cách" không ngừng, đây là
do cơ thể hoạt động dưới áp lực quá lớn khiến cho xương cốt toàn thân hoạt
động quá tải mà vang lên.

Huyền Tôn trán xuất hiện lấm tấm mồ hôi chảy xuống, ánh mắt kiên định từng
bước đi về phía trước không gì cản nổi hắn, hắn là kim sắc đan điền thiên tài
nếu chỉ một chút khó khăn đã không chịu nổi thật đúng uổng phí danh xưng kim
sắc đan điền bất thế thiên tài.

Oanh!

Huyền Tôn từ trong tường năng lượng bước ra một bước cuối giống như có hàng
nghìn, hàng vạn khỏa tinh thần trong tinh không đổ nát, hắn giống như bị nhốt
dưới ngũ chỉ sơn năm trăm năm nay được thoát ra vậy, cơ thể nói không được cảm
giác thư thái.

Sau khi bước ra bức tường năng lượng, trước mặt Huyền Tôn liền xuất hiện một
viên ngọc bài trôi nổi trong hư không, Huyền Tôn cầm lấy lơ lửng ngọc bài
nguyên thần đảo qua lập tức hiểu ngay.

Đây là ngọc bài dùng để tính điểm tích phân khi giết yêu thú ở tầng hai của
Thiên Giới cũng để sắp xếp thứ hạng.

Huyền Tôn trích ra một giọt máu nhỏ lên xác nhận ngọc bài, ngay sau đó ngọc
bài sáng lên phát ra thanh quang bao phủ Huyền Tôn che lấp cảnh vật xung
quanh, khi hắn chứng kiến lại cảnh vật xung quanh lần nữa đã xuất hiện ở một
nơi khác.

Nơi đây cự sơn một tòa tiếp giáp một tòa liên miên bất tận nhìn không thấy
cuối, mộc lâm mọc khắp nơi đều thô to rậm rạp cứng cáp như Cầu Long, ở giữa
còn có một dòng trường hà lượn lờ tiên sương mù, trên mặt nước giống như là
nước sông thiên hà đổ xuống vậy, trông vô cùng thánh khiết.

Đây là tầng thứ hai của Thiên Giới, vừa vào Thiên Giới tầng thứ hai Huyền Tôn
lấy ra ngọc bài xem thứ hạng của mình.

"Tám nghìn sáu trăm năm mươi." Huyền Tôn nguyên thần đảo qua ngọc giản phát
hiện thứ hạng của mình lắc đầu cười khổ.
Hắn hướng mộc lâm giống như liệp báo về hang hóa thành một tia chớp chạy đi.
...

Phốc!

Một viên đầu lâu rơi xuống đất, đây là bầy Linh Tê Cự Viên Huyền Tôn gặp khi
mới vào mộc lâm, đánh giết con cuối cùng của bầy Linh Tê Cự Viên xong Huyền
Tôn lại kiểm tra thứ hạng của mình phát hiện tăng lên vài hàng.

"Không được, giết cả bầy Linh Tê Cự Viên mà ta cũng chỉ tăng lên vài hạng, nếu
cứ dựa vào tốc độ này trong dòng mười ngày ta không thể vượt lên hạng nhất
rồi."
Huyền Tôn nhìn qua thứ hạng của mình lẩm bẩm nói.

Xoạt!

Ở phía sau Huyền Tôn một đạo cầu vòng nhắm ngay đầu của hắn bay đến nếu căn cứ
vào tốc độ này nếu thật sự trúng vào đầu của hắn không chết cũng thành điên.

Bành!

Huyền Tôn quay người lại nhẹ phất tay lập tức khiến đạo cầu vòng chia năm xẻ
bảy, nhìn lại hóa ra đây là một tảng đá.

"Tiểu tử phản ứng của ngươi cũng nhanh đó chứ." từ trong bụi lùm gần đó một
nhóm thanh niên đi ra.

"Các ngươi muốn nằm trên giường bao lâu." Huyền Tôn nhìn đám thanh niên lạnh
nhạt nói.

"Các ngươi nghe hắn nói gì không, hắn nói muốn đánh chúng ta nằm trên giường
kìa." thiếu niên lúc nãy đánh lén Huyền Tôn cười ha hả nói.

Đám thanh niên đi chung với hắn nghe vậy cũng cười rộn lên.

"Tiểu tử, vốn dĩ ta chỉ định cướp đi tích phân của ngươi nhưng bây giờ ta đổi
ý rồi, mạng của ngươi ta định chắc." Thanh niên nhân bộc phát linh lực, khắp
người nhàn nhạt thanh khí bao phủ trông rất bất phàm huy quyền đánh đến Huyền
Tôn.
Huyền Tôn hai tai chắp sau lưng khí định thần nhàn nhìn thanh niên nhân huy
quyền đánh đến mình.

"Tiểu tử này bị ngốc à vẫn còn đứng đó không tránh né!"

"Ta thấy hắn là bị khí thế trên người Tào ca phát ra, bức cho vỡ mật sợ quá
ngay cả động đậy cũng không được!"

"Đúng vậy, tiểu tử này đúng là có mắt không biết thái sơn, Tào ca mà cũng dám
uy hiếp đòi đánh đến nằm trên giường đúng là ngại mạng dài!"

Đồng bọn đi chung với thanh niên họ Tào thấy Huyền Tôn ngây người cử động cùng
nhau trào phúng nói.

"Hừ!"

Khi nấm đấm của họ Tào thiếu niên sắp đánh đến Huyền Tôn thì một tiếng "hừ"
lạnh vang lên, trên người Huyền Tôn không giữ lại bộc phát ra khủng bố uy thế
chấn đến họ Tào thiếu niên miệng liên tục ho đầy máu lui ra ngoài.

Đồng bọn đi chung với thiếu niên họ Tào nhìn thấy tình cảnh này lập tức cứng
đờ miệng không hốt nên lời.

Tào đại ca của bọn chúng ở trong Tào gia cũng là một đời thiên tài, vang danh
một vùng, vậy mà chỉ bị người ta "hừ" một tiếng đã liên tục phun ra máu đây là
sự thật không phải mơ chứ.

"Giao ngọc giản của các ngươi ra đây rồi cút khỏi mắt ta, trong vòng mười cái
hô hấp ta còn thấy ai ở đây giết không tha." Huyền Tôn ánh mắt lạnh lùng lướt
qua đám thiếu niên khiến cho bọn chúng không tự chủ toàn thân run rẩy.

Bọn chúng lập tức tay chân luống cuống về phần mình giao ra ngọc bài rồi vắt
chân lên cổ mà chạy hận không thể sinh ra không có thêm hai chân để chạy cho
nhanh a, nếu chạy không nhanh biết đâu tên ma vương này đổi ý muốn lấy tính
mạng của bọn chúng thì khổ.

Huyền Tôn lấy ngọc giản của bọn chúng hướng ngọc giản của mình kề sát lại, một
trận quang hoa lóe lên rồi vụt tắt, trên ngọc giản của Huyền Tôn tích phân từ
ba trăm lập tức nhảy lên mười hai vạn ba nghìn sáu trăm năm mươi, thứ hạng từ
tám nghìn sáu trăm bốn mươi lăm lập tức nhảy lên đến một trăm thật là khiến
cho Huyền Tôn rất bất ngờ.

Huyền Tôn nhìn lại hướng họ Tào thanh niên bỏ chạy cười lạnh, hắn sở dĩ bỏ cho
bọn chúng đi vẫn là muốn thả dây dài câu cá lớn, bọn chúng là một đám người
trừng mắt tất báo, nhất là tên thiếu niên bị Huyền Tôn đánh đến chấn ra máu
kia, bọn chúng nhất định sẽ tìm người mạnh mẽ hơn gây khó dễ cho Huyền Tôn,
đến lúc đó hắn chỉ cần lại dọn dẹp bọn chúng một lát là tích phân có thể tăng
lên thêm một đoạn dài rồi.

Ở bên ngoài Thiên Giới tại một quảng trường rộng lớn, hàng nghìn hàng vạn
người tập trung tại chỗ này đông đúc đến chen cũng không lọt, họ đều là trưởng
bối của những thiếu niên đến tham dự khảo thí Tề Thiên Các lần này đang ở đây
chờ đợi.

"Tộc trưởng Tào tam thiếu gia đã rớt ra danh sách một trăm tên đứng đầu!"

"Cái gì!" một vị trung niên nhân nghe được thuộc hạ của mình bẩm báo lập tức
ngẩng đầu nhìn về khối ngọc thạch lớn nổi lơ lửng ở trên không chính giữa
quảng trường.

Khối ngọc thạch đó là Minh Sinh ngọc thạch, ở trên có số liệu ghi chép thứ
hạng của một trăm người đứng đầu.

"Huyền Tôn, hắn là thiên tài đệ tử của gia tộc nào." vị trung niên nhân thấy
người thay thế con trai mình trên bảng ghi danh tự là Huyền Tôn nghi hoặc
hướng thuộc hạ mình hỏi.

"Thuộc hạ cũng không biết!" thuộc hạ của hắn lắc đầu bảo không biết.

"Nguơi đi thăm dò thử xem Huyền Tôn này lai lịch thế nào." trung niên nhân
hướng thuộc hạ căn dặn.

"Dạ, thuộc hạ lập tức đi ngay!"

(Gần đây ta thật sự là rất bận một chương kia vẫn là nợ lại vậy.)


Thiên Tử Huyền Tôn - Chương #40