Vô Đề


Người đăng: ✯๖ۣۜTà✯๖ۣۜThiếu✯

Mai Thanh Hào đặt xuống đùi báo sau đó sắc mặt nghiêm túc, trịnh trong giảng
giải cho Huyền Tôn về kinh thành.

"Kinh Thành nằm dưới sự thống trị của Nam quốc Dương thị, có khủng bố sinh
linh cấp bậc Sơn Hà cảnh tọa trấn, cường giả mọc lên san sát, thiên tài yêu
nghiệt xuất hiện như lá cây mọc trong rừng nhiều không kể xiết, cạnh tranh
giẫm đạp lên nhau để quật khởi, huyết tinh vô cùng không giống như bên ngoài
mọi người vẫn thường thấy, cứ cho là nơi phồn hoa vui vẻ vô sầu vô ưu." Mai
Thanh Hào nói rằng.

"Vậy hoàng đế trị vì bây giờ là ai." Huyền Tôn tò mò hỏi.

"Nam Đế bây giờ là Dương Long bệ hạ, người này trị vì Nam quốc rất tốt chỉ có
điều là quá độc đoán chỉ cần có chuyện gì bất lợi cho Nam quốc đều trừng trị
thẳng tay ngay cả đó là tin đồn." Mai Thanh Hào nói rằng.

"Vậy Nam quốc đặt dưới sự thống trị của Dương thị không có ai có thể chống lại
Nam Đế rồi hả?" Huyền Tôn nghi hoặc hỏi.

"Có thể nói như vậy mà cũng không phải, Nam quốc của chúng ta nằm ở Nam Vực là
một trong những thế lực mạnh nhất Nam vực nhưng vẫn có những cổ lão tông môn,
gia tộc lánh đời đủ sức để đối đầu với Nam Quốc thậm chí nhắc tay cũng có thể
tiêu diệt Nam quốc chỉ cần họ chịu nhúng tay thì không phải Nam đế muốn làm gì
thì làm, nhưng họ là đã cố ý lánh đời thì làm sao họ chịu xen vào." Mai Thanh
Hào nghi hoặc tại sao Huyền Tôn lại hỏi những chuyện như vậy nhưng vẫn trả
lời.

Huyền Tôn hỏi thêm Mai Thanh Hào một số thường thức cần biết, Mai Thanh Hào
nghi hoặc nhưng cũng không để trong lòng dù sao những lão quái vật lánh đời
sống trong sơn lâm tính tình cũng rất kỳ lạ khó hiểu, hỏi mấy chuyện như vậy
cũng không có gì đáng hiếu kỳ.

Một đêm an bình qua đi, ngày hôm sau trời vừa sáng, Mai Thanh Hào lập tức cáo
từ rời đi dù sao mấy lão quái vật tính khí rất kỳ lạ, lỡ như nói gì không đúng
làm hắn tức giận một chưởng đập chết hắn thì khổ.

Mai Thanh Hào suy nghĩ quá nhiều rồi, Huyền Tôn bây giờ tu vi chỉ là Luyện Thể
mười hai tầng đỉnh phong làm sao có thể một chưởng đánh chết hắn sở dĩ hắn
không nhìn thấy tu vi của Huyền Tôn là vì Huyền Tôn từng là Hóa Thần cảnh biết
cách che dấu tu vi trừ khi là Kết Thai cảnh mới có thể nhìn thấu tu vi của
Huyền Tôn bởi vậy hắn mới nghi thần nghi quỷ.

Đợi Mai Thanh Hào đi, Huyền Tôn lập tức tìm một tảng đá lớn bịn kín miệng
hang, sau đó tìm một chỗ chống trải ngồi xuống, điều chỉnh tâm thần của mình
bình ổn lại, lặng yên không dao động, bất đầu cảm ngộ trùng kích Tụ Linh Cảnh.

Bên trong sơn động một mảnh tĩnh lặng tịch mịch, Huyền Tôn ngồi xếp bằng như
một tôn hóa thạch, một ngày rồi lại một ngày thấm thoát trôi qua, cũng không
biết trải qua bao lâu, cơ thể của Huyền Tôn chất đầy linh khí, xung quanh
Huyền Tôn được bao phủ bởi một tầng mờ mịt lượn lờ thánh khiết sương mù, nhìn
không rõ chân thân.

Đây là linh khí tích lũy quá nhiều gây nên.

Đột nhiên toàn bộ sơn động sáng lên, tiếng lôi hải ầm ầm vang vội, đan điền
của Huyền Tôn tỏa ra vô tận sáng lạng thần huy, kim quang chói mắt cực kỳ, còn
hơn cả thái dương tinh sôi sáng chư thiên vạn thế trong tinh không, khiến cho
thái dương tinh cũng phải ảm đạm thất sắc.

Bên trong đan điền của Huyền Tôn thần quang vạn đạo, rực rỡ như cầu vòng, lại
có từng đợt kim sắc lôi hải trùng kích khắp nơi như muốn hủy diệt chư thiên
vạn giới, tạo thành khủng bố sống thần mang theo tiếng sấm ầm ầm, sống dữ ngập
trời, cố gắng khai phá đan điền bên trong Huyền Tôn.

Bên trong sơn động vang vọng đinh tai nhức óc âm thanh của vạn đạo lôi hải như
có thiên quân vạn mã đang chinh chiến bình định khắp nơi bên trong đan điền.

Tiếng thiên quân vạn mã hò hét vang vọng tới trời cao, thanh âm chấn động như
sấm rền, thiên quân vạn mã đi đến đâu đan điền khai mở đến đó, không gì cản
được, thế như chẻ tre quét ngang hết thảy.

Răng rắc!

Một tắc, hai tắc, ba tắc...

Oanh!

Đan điền có một lổ hổng!

Vô số thiên địa linh khí từ bát phương tứ hướng điên cuồng tràn vào đan điền
của Huyền Tôn rung chuyển toàn bộ Long Cương sơn mạch.

Đây là dấu hiệu khai phá đan điền thành công, đột phá đến Tụ Linh cảnh!

Huyền Tôn ngồi xếp bằng không động đậy, vạn đạo chói mắt, sáng lạng kim quang
như thụy hà bên trong đan điền tỏa ra, bao bọc Huyền Tôn khiến cho người ta có
cảm giác hắn như trở thành một tôn phật tăng xếp bằng ngộ đạo ở cửu viễn tuyên
cổ xa xôi, mờ mịt phiêu miểu mà hư vô.

( Tối thêm một chương! Các vị đọc giả nhớ cảm ơn giùm ta sau mỗi chương )


Thiên Tử Huyền Tôn - Chương #17