Vô Đề


Người đăng: ✯๖ۣۜTà✯๖ۣۜThiếu✯

Đè xuống trong lòng vui mừng, Huyền Tôn tiến đến cầm lấy Khai Điền Quả hít vào
một hơi.

"Răng rắc''

"Oanh"

Lại đột phá, lần trước khi khiêu chiến ngoại môn tu vi của Huyền Tôn đã là
Luyện Thể chín tầng đỉnh phong bất kỳ lúc nào cũng có thể đột phá cộng thêm
gần đây bế quan diễn luyện Long Huyết Kiếm Quyết cho nên vốn dĩ Huyền Tôn đã
đột phá đến Luyện Thể mười tầng Luyện Huyết cảnh nhưng lại bị Huyền Tôn cưỡng
chế không cho đột phá bởi vì hắn muốn mỗi cảnh giới của hắn đều phải áp súc
đến không thể áp súc được nữa, hoàn thành viên mãn mỗi cảnh giới.

Sở dĩ Huyền Tôn chỉ hít một hơi linh khí của Khai Điền quả đã đột phá cũng vì
hắn đã áp súc tu vi đến đại viên mãn nên tự động nước chảy thành sông mà đột
phá, chưa dừng lại ở đây, chỉ cần luyện hóa được viên Khai Điền quả này hắn
chắc chắn có thể đột phá đến Luyện Thể mười hai tầng đỉnh phong, đến lúc đó có
thể trùng kích Tụ Linh cảnh thành tựu một đời Tụ Linh cường giả, đột phá đến
Tụ Linh tức là đã đăng thiên lộ siêu thoát phàm tục, có thể sử dụng linh lực
cho dù một trăm cái Luyện Thể mười hai tầng đỉnh phong cũng không chọi lại một
Tụ Linh cảnh võ giả, đây là bay vọt về chất không thể dùng số lượng để so sánh
được.

Huyền Tôn tìm một chỗ khô thoáng trong sơn động ngồi xuống xếp bằng sau đó
từng ngụm từng ngụm ăn Khai Điền quả, không thể không nói khai điền quả đích
thực rất ngon, vừa vào trong miệng còn chưa kịp cắn đã tan ra với lại còn ngọt
ngọt nữa chứ tựa như kẹo mây vậy, đây là cảm nhận của Huyền Tôn khi ăn Khai
Điền Quả.

Ăn hết Khai Điền quả xong Huyền Tôn bất đầu dùng toàn bộ linh lực còn sót lại
vận công luyện hóa Khai Điền Quả, một ngày rồi lại một ngày trôi qua, đến ngày
thứ chín thời điểm.

"Răng Rắc"

"Oanh"

Đột phá Luyện Thể mười hai tầng rồi, không những vậy mà còn là Luyện Thể mười
hai tầng đỉnh phong đã có thể trùng kích Tụ Linh cảnh, Huyền Tôn không vội vã
trùng kích Tụ Linh cảnh mà lôi kéo thi thể của Tử Lôi báo ra nhóm lửa lên bất
đầu chuẩn bị làm món Báo hấp tửu mà mình nghĩ ra, không biết con Tử Lôi báo
này đã thành tinh biết uống rượu hay là lúc ra ngoài tuần tra địa bàn giết
người xong rồi lôi về sơn động mà trong sơn động lại có mấy vò Nữ Nhi Hồng,
Huyền Tôn xem mấy vò Nữ Nhi Hồng này ít nhất cũng trăm năm rồi không ngờ con
Tử Lôi báo này lại chu đáo như vậy đã chuẩn bị đầy đủ chỉ cần bắt tay vào làm
thôi, chỉ tiếc là thiếu dụng cụ nấu ăn, nếu để Tử Lôi báo biết được suy nghĩ
của Huyền Tôn chắc chắn sẽ rơi lệ đầy mặt thổ huyết chết thêm lần thứ ba, tên
ác tật này ta đã chết mà còn dày xéo không tha cho ta nữa là sao, ngươi sinh
con sẽ không có lỗ xxx a.

Tử Lôi báo bị Huyền Tôn lột da rửa sạch sau đó lại được Huyền Tôn tẩm tửu mấy
canh giờ sau đó treo lên nướng, hết cách rồi không có nồi không có chảo đành
phải dùng hạ sách này thôi, trận trận mùi hương thoang thoảng tỏa ra khắp sơn
động, Tử Lôi báo bị Huyền vàng nướng đều sau đó như lang như hổ mà ăn.

"Ngon, hảo mỹ vị, không phải ta là mèo khen mèo dài đuôi nhưng thật sự là rất
ngon chắc chắn đại trù sư trong hoàng cung cũng không có món nào ngon hơn món
này của ta a." Huyền Tôn vừa ăn vừa khen nói.

Đang ăn uống no say thì Huyền Tôn nghe được tiếng bước chân từ bên ngoài quay
đầu nhìn ra thì thấy một người thiếu niên khôi ngô tuấn tú, khí chất thanh nhã
bước vào.

"Tại hạ Mai Thanh Hào bái kiến vị tiểu huynh đệ này, ta đi ngang qua Long
Cương sơn mạch thấy trời đã tối nên tìm một sơn động qua đêm không biết có làm
phiền ngươi không." Mai Thanh Hào điềm đạm nói, khiến người ta như tắm gió
xuân.

"Không có gì gặp nhau xem như là có duyên ngươi cứ qua đêm ở đây dù sao sơn
động này cũng không phải của bổn tọa." Huyền Tôn nói.

"Vậy xin hỏi tiểu huynh đệ sơn động này của ai." Mai Thanh Hào nghi hoặc hỏi.

"Sơn động này là của nó, ngươi muốn ăn không." Huyền Tôn chỉ vào con Tử Lôi
báo bị mình nướng chín nói.

"Vậy ta không khách sáo, phải rồi không biết tiểu huynh đệ tôn tánh đại danh."
Mai Thanh Hào tiếp lấy cái đùi Huyền Tôn đưa tới nói.

"Bổn tọa gọi Huyền Tôn, nhìn ngươi không giống người ở đây chắc từ xa đến hả."
Huyền Tôn vừa ăn vừa nói.

"Người này tự xưng bổn tọa vi mình là tôn, mang theo khí chất của cường giả
lánh đời với lại mình không nhìn thấu tu vi của người này, chắc hắn là lão
quái sử dụng trú nhan thuật mới có thể như vậy." Mai Thanh Hào thầm nhủ sao đó
trả lời Huyền Tôn, mang theo vẻ cung kính nói : ta là quản sự của Kim Nguyên
Bảo ở kinh thành lần này là chi nhánh ở đây gặp trục trặc nên ta được phái đến
đây xem xét."

Mai Thanh Hào hiểu lầm cũng không sai dù sao trước kia Huyền Tôn cũng từng là
Hóa Thần cảnh cường giả nên mới mang theo khí chất của lánh đời cường giả làm
hắn hiểu lầm cũng phải.

"Ngươi đến từ kinh thành vậy chắc biết rõ nơi đó, nói ta một chút việc ở nơi
đó đi." Huyền Tôn nhất thời hứng thú nói.

"Không giám, tiểu đệ không dám nói biết rõ kinh thành nhưng sẽ nói cho Huyền
huynh những gì ta biết." Mai Thanh Hào nghe được Huyền Tôn hỏi mình càng thêm
khẳng định suy đoán của mình, chỉ có những lão quái vật tu luyện lánh đời mới
hỏi mấy chuyện này.

( Cầu Kim Phiếu với vote tốt cho mình à mà nhớ cảm ơn sau mỗi chương, đây
là động lực để mình cố gắng ra mỗi chương thật hay cho các bạn ^_^)


Thiên Tử Huyền Tôn - Chương #16