Cửu Hỏa


Người đăng: Shone

Tử không biết những người khác thấy gì, cậu lúc này bị vây trong hỏa vực vô
tận, không thấy điểm cuối, cái nóng như xé da cắt thịt khiến Tử gào lên đau
đớn.

Tìm kiếm trong tuyệt vọng, đau đớn làm Tử như đánh mất lý trý, cậu gào lên như
cố gắng xua tan nỗi sợ hãi, tuyệt vọng bên trong mình.

Hình tượng đẹp mã nay không còn nữa, chẳng mấy chốc Tử trở thành một huyết
nhân nhưng tất cả vẫn chưa kết thúc, cái nóng liên tục bủa vây lấy cậu.

Nhục thân Tử dần chuyển sang màu cháy đen, phần cánh của cậu nay chỉ trơ trọi
khung xương đen kịt.

Tử từng bước nhận thấy cơ thể mình đang dần tan biến, hóa thành những quang
điểm li ti trong không khí.

Hiện nay nơi đây chỉ còn một đốm lửa phiêu phù giữa không trung, Tử liên tục
bay, năm giác quan của cậu dường như không tồn tại, cậu vẫn tiếp tục di chuyển
mặc dù chung quanh chỉ một màu tối đen, đôi mắt của cậu đã theo nhục thân mà
tan biến.

Tử không biết mình đi bao lâu, không biết thời gian trôi qua như thế nào, chỉ
với một chấp niệm duy nhất tiến lên phía trước, thoát khỏi nơi đây.

Qua thời gian đốm lửa ấy ngày càng lớn dần, nó bắt đầu điên cuồng cắn nuốt
biển lửa xung quanh, màu sắc lẫn khí tức của nó thay đổi liên tục.
Khí tức của nó ngày càng thịnh, biển lửa dường như vô tận kia chẳng mấy chốc
biến mất.

Giữa tinh không vô tận, tất cả chỉ một màu đen nhưng nếu nhìn kỹ sẽ thấy một
hư ảnh khổng lồ cực kỳ mờ nhạt phiêu phù vô định.

“ C rắc k “

Dần dần từ hư ảnh, tiếng vỡ nát vang lên, một người thiếu niên tuyệt mỹ từ đó
bước ra, giữa mi tâm cậu ta là một ấn ký cửu sắc.

Từng luồng thông tin khổng lồ chảy vào đại não khiến Tử choáng váng, cậu ngỡ
rằng mình đã chết, ngỡ như đắm chìm trong vòng quay vô tận của thời gian.

Theo như thông tin Tử nhận được, chân hồn của cậu gọi là Cửu Hỏa.

Nó gồm tổng cộng chín hỏa sắc khác nhau, theo đó cậu sẽ trải qua chín lần lột
xác và đây là lần đầu tiên.

Mỗi một lần lột xác, chiến lực của cậu sẽ tăng gấp bội, ngoài ra nó còn đi kèm
với một số kỹ năng liên quan, tất cả đều mang hỏa thuộc tính.

Hoàng Hỏa – Huyết Hỏa – Thanh Hỏa – Lam Hỏa – Ngân Hỏa – Bạch Hỏa – Tử Hỏa –
Hắc Hỏa – Hư Hỏa

“ Thần Hỏa Diệt Thế “, Tử khẽ lẫm bẩm rồi mở mắt.

Chiếc kén huyết sắc được tạo thành từ những xúc tu bị thiêu trụi, Tử được bao
phủ bởi lớp lửa màu vàng kim bước xuống, giữa mi tâm cậu một vết gạch màu vàng
kim theo đó hiện ra.

Điều kỳ lạ là bộ quần áo của cậu không hề bị biến dạng dưới tác dụng ngọn lửa,
nếu không phải biết trước thì Tử cũng nghi ngờ mình thuộc hàng phế phẩm.

“ Cứ nghĩ ngươi tiêu rồi, nhìn mấy đốm sáng từ đó phát ra khiến ta chết ngấc “

Phương Tuyết cười nhẹ nhõm, hàng mồ hôi chảy dài trên gương mặt nhỏ nhắn.

“ Hỏa Chủ, cái tên thật khí phách nhưng trước hết ngươi giải trừ trạng thái hộ
ta cái “

La Đinh cười khổ, tên này vừa mới giác tỉnh thần hồn xong đã thích khoe mẽ
rồi.

“ Ta cũng không biết tắt làm sao “

Tử lúng túng gãi đầu, thú thật cậu chỉ quan tâm tới các kỹ năng, công pháp ở
trong đó mà không để ý tới cách vận hành nó như thế nào.

“ Ngươi có thấy mệt không ? “

La Đinh nhìn Tử cười hỏi.

“ Hình như ngày càng mệt “

Nghe La Đinh nhắc Tử mới nhớ, cơ thể cậu càng lúc càng suy yếu không rõ lý do.

“ Cũng như yêu thú sử dụng yêu khí, nhân loại sử dụng chân khí, thiên thần
chúng ta sử dụng một loại gọi là thần khí, mỗi thiên thần khi sinh ra đều mang
trên mình một lượng thần khí nhất định, sử dụng kỹ năng hay chiến đấu càng
nhiều, càng tiêu hao thần khí, ngươi rõ chưa ? “

La Đinh cười đáp.

Nghe La Đinh, Tử liền vận khí, tập trung tinh thần liễm tức lại, hỏa lượng
quanh cậu dần giảm bớt, cảm giác suy yếu từ đó cũng giảm dần.

“ Nhìn ngươi thật oai phong à nha “

Thiên Thanh nhìn Tử cười hâm mộ, nhìn lại hình tượng của mình, thần bí nhân
trong bộ áo choàng lửa, trông thật ngầu, Tử yy nghĩ thầm.

“ Cố lên Phương Tuyết “

Trong nhóm người, Phương Tuyết là người cuối cùng chưa giác tỉnh, cả bọn cổ vũ
cho cô bé, trừ Thiên Thanh ra Ngã Đạt và Tử đều trải qua cảm giác thừa sống
thiếu chết nên cổ vũ rất nhiệt tình.

Chẳng bao lâu Phương Tuyết cũng xong phần của mình, Tinh Thần Chi Mâu đó là
chân hồn của cô bé.

Ở đây ngoài Thôn Thiên Thiết Giáp Hỏa Long ra thì những chân hồn còn lại La
Đinh mù tịt, lão chưa nghe thấy những cái tên này bao giờ, cho dù trong Ngự
Thư Thần Viện nơi lưu trữ nhiều cái tên thần hồn nổi tiếng cũng tìm không
thấy.

“ Bây giờ thì thoải mái rồi “

Tử thở phào, cậu cần một giấc ngủ để giải tỏa tâm lý của mình, mấy người kia
chắc cũng vậy, nghe thì dễ nhưng trải nghiệm nó là một chuyện khác.

“ Bọn chúng thì được nhưng ngươi thì không “

La Đinh cười nói.

“ Tại sao ? “

Tử ngơ ngác, không phải giác tỉnh xong là được nghỉ ngơi sao, người khác được
nghỉ còn cậu thì không, thật không công bằng.

“ Ngươi có thấy các học viên ở Đấu Thần Điện sử dụng nhiều vũ khí khác nhau
đúng không ? “

La Đinh nhìn Tử hỏi, ba nhóc tỳ còn lại cũng xúm lại nghe, bộ dáng rất chăm
chú.

“ Ta có thấy “

Tử gật gù, hôm qua cậu ở bên đó chơi cả ngày dĩ nhiên là biết, chỉ việc nhìn
vào vũ khí của Ỷ Lan và U Lam là đủ hiểu.

“ Ở Ngự Thần Điện chúng ta thức tỉnh chân hồn còn Đấu Thần Điện sẽ thức tỉnh
cái khác, nó gọi là Bổn Mệnh Hồn Khí, được tạo ra từ chính linh hồn người sử
dụng, việc các Đấu Thần sử dụng nhiều vũ khí khác nhau là vì vậy, họ chỉ phát
huy chiến lực mạnh nhất khi sử dụng vũ khí linh hồn của mình, thằng nhóc ngươi
ngày mai lo mà đến đó thức tỉnh đi “

Tử nghe xong sợ tái mặt, nỗi đau khủng khiếp khi giác tỉnh Cửu Hỏa cậu rõ hơn
ai hết, không thấy tên Ngã Đạt đang run thay cho cậu hay sao.

“ Chết ta rồi “

Tử nhăn nhó, Phương Tuyết và Thiên Thanh tiến đến an ủi cậu.

Mọi việc cũng đã kết thúc, La Đinh cúi đầu hành lễ rồi dẫn bọn nhóc ra ngoài,
cánh cửa dần khép lại, không gian trở lại một màu đen quen thuộc.
Lúc này đã về chiều, nhóm nhóc tỳ cũng đã trở về phòng.

Vừa về Tử liền nằm bệt xuống giường, tinh thần cậu bị tra tấn vượt giới hạn,
cậu cần một giấc ngủ để ổn định lại đầu óc.

“ Tử . . dậy . . .chơi với ta một chút “

Ngã Đạt trèo lên giường lay mạnh, dứt khoát không cho Tử ngủ, hắn vừa mới học
được vài kỹ năng từ thần hồn, đang cần một người để luận bàn.

“ Ngươi tìm người khác đi, ta muốn ngủ “

Tử càu nhàu, cậu rúc đầu vào trong gối dứt khoát không nghe tên này nói nhảm.

“ Tìm được thì ta không gọi ngươi “

Ngã Đạt bực dọc đáp, mặc kệ Tử rúc đầu trong gối, hắn lôi tuột cậu xuống
giường, đang ngủ mà bị phá đến phật còn tức giận nói chi đến một đứa trẻ như
Tử.

“ Đánh thì đánh, ra ngoài “

Chịu hết nỗi với thằng này, Tử buộc phải giải quyết thật nhanh để còn vào ngủ.
Thiên Thanh và Phương Tuyết thấy có chuyện vui liền kéo nhau theo cổ vũ.

“ Tử cố lên, đánh tên to mồm ấy thành đầu heo cho ta “

Phương Tuyết la lớn, Thiên Thanh thấy thế cũng hô theo, Ngã Đen nghe hai nữ
nói xấu mình liền đen mặt lại, hắn phải biến Tử thành chổ trút giận mới được.

“ Thiết Hóa – Long Trảo “

Bàn tay phải của Ngã Đạt chuyển thành dạng vuốt rồng, mang một màu tinh thiết,
tiếng xé gió vụt theo bám lấy Tử đánh tới.

“ Hỏa Chỉ - 1 “

Nhún người nhảy bậc lên cao, xoay người một vòng trên không trung, từ vị trí
ngón trỏ bắn ra tia sáng vàng kim về phía Ngã Đạt.

“ Long Thủ Thuẫn “

Ngã Đại giơ tay lên đỡ, chân phải phát lực phóng lên phía trước ý đồ cận
chiến.

“ Hỏa Chỉ - Liên Hoàn “

Tử tất nhiên biết ý đồ của Ngã Đạt, cậu lui về phía sau đồng thời liên tục bắn
về trước, từng làn đường sáng hoàng kim khóa chặt mọi bộ vị Ngã Đạt.

“ Đau quá đi mất . . .ta chịu thua . . .đừng bắn nữa “

Giữa làn mưa đạn, Ngã Đạn khóc thét lên nhận thua, cho dù hắn da dày thịt béo
nhưng còn chưa phát triển đầy đủ, làm sao chịu nỗi trận đòn này.

“ Tử giỏi quá “

Thiên Thanh nhảy cẫng lên cười.

“ Giờ thì hết chạy nhé “

Nhân lúc Tử không để ý, Ngã Đạt lao lên ôm chầm lấy cậu cười ha ha, Long Thủ
kẹp chặt lấy ép cậu nhận thua.

“ Tên kia, ngươi chơi ăn gian “

Phương Tuyết và Thiên Thanh bất bình la lớn, hai cô bé chạy tới kéo hai người
ra.

“ Hai người tránh ra đây là chuyện giữa ta và hắn “

Thấy hai nữ chạy đến, Tử quát, cậu còn một chiêu chưa xài, chiêu này Ngã Đạt
thấy rồi mà hắn quên thôi.

“ Vẫn chưa chịu thua à ? “

Ngã Đạt cười lớn, hai tên lăn lộn khắp nơi trên mặt đất.

Nghe tiếng quát của Tử, quả nhiên hai nàng dừng lại, Phương Tuyết bất chợt mắt
mở lớn như ngộ ra sau đó cô bé kéo Thiên Thanh ra một góc và nói nhỏ đồng thời
đưa ánh mắt đáng thương nhìn Ngã Đạt.

“ Cửu Hỏa – Hoàng “

Toàn thân Tử bốc cháy dữ dội, toàn thân cậu được bao phủ trong lớp hỏa sắc
hoàng kim, mặt đất chung quanh như bị nung đỏ hẳn lên.

“ AAAAAAA . . . ta chịu thua. . . thua . .. rồi “

Ngã Đạt đẩy mạnh Tử ra chạy một mạch vào đài phun nước gần đó, bây giờ hắn mới
nhớ tới tình cảnh của Tử lúc vừa giác tỉnh thần hồn, thầm chửi mình ngu ngốc
nhưng trước hết phải dập lửa cái đã.

Khi Ngã Đạt trở lại thì thấy ba người kia dùng ánh mắt quái dị nhìn mình, đầu
tóc hắn cháy hơn một nữa, quần áo rách rưới trông không khác gì tên khất cái.

Mặt mũi mặc dù được rửa sơ qua nhưng những vết cháy đen vẫn còn dính trên đó,
Ngã Đạt lại chạy về đài phun nước, dưới ánh trăng một tên khất cái phản chiếu
xuống làm hắn khóc không ra nước mắt.

“ Ngày mai phải đi lấy bộ khác mới được “

Ngã Đạt đau đớn nghĩ đồng thời tự hứa rằng lần sau sẽ không nghịch dại, chơi
với Tử có ngày không có quần áo mà thay.


Thiên Thượng Chí Thần - Chương #9