Trở Về Hoàng Long Học Viện


Người đăng: hunterdemon

Thiên Lâm tiếp tục bước lên bậc thang, hắn trên trán mồ hôi nhễ nhại rồi tiếp
tục bước lên các bậc thang mỗi một bước chân là một tầng khác nhau một trời
một vực áp lực.

Mười hai.

Mười ba.

Mười bốn.

Mười lăm.

Đến bậc thang thứ mười lăm hắn nhận thấy nơi đây không gian đã bị khóa lại rồi
được truyền trống đến một cái sân trống, hình ảnh của hắn cũng được đưa về cái
này đại sảnh để cho Vương Thanh nhìn thấy hắn.

Gầm!

Một tiếng gầm rú kèm theo kinh người lôi điện bạo phát, một con hổ toàn thân
đỏ ngầu trên lưng hai cánh giang rộng kèm theo lôi điện đang khóa chặt hắn,
mỗi bước chân của nó đều kèm theo lôi điện đọng lại.

-Đó chính là Lôi Bằng Huyết Hổ, là một con lai giữa bằng tộc và hổ tộc nhưng lúc còn đang trong trứng thì bị nhiễm phải chiến huyết từ đó sinh ra biến dị khi nở ra toàn thân đỏ đậm mang theo sát khí cực kì hung hăng.

Bóng người đứng đó cảm thán nhìn cái này đầu yêu thú còn Vương Thanh nàng vô
cùng lo lắng sau khi nghe tên kia phân tích.

Gừ!

Lôi Bằng Huyết Hổ hai cánh mở ra bắn ra lôi điện, từ trên trời lôi đình nổi
lên cuồn cuộn mây đen cũng tích tụ lại.

Ầm ầm!

Từng tia sét trên trời đánh tới Thiên Lâm chỗ.

-Bộ Đạp Thiên Không.

Thiên Lâm tinh thần lực tập trung hai cánh mở ra tránh né cái này khủng bố tia
sét, hắn tinh thần lực tại mỗi chỗ đều hình thành hắn một cái bóng mờ làm rối
loạn cái kia tia sét.

Gầm!

Lôi Bằng Huyết Hổ gầm lên dữ dội rồi lao về phía Thiên Lâm, nó cái miệng như
chậu máu phun ra từng tia từng tia lôi điện về phía Thiên Lâm, nó một trảo
hướng về Thiên Lâm phần ngực mà vô tới nó trảo kèm theo dữ dội lôi điện.

-Vô Tình kiếm ý

Ầm!

Kiếm ý va chạm cái kia lôi trảo nổ tung dư chấn của vụ nổ đẩy lui Thiên Lâm
cùng Lôi Bằng Huyết Hổ, Thiên Lâm phun ra một ngụm máu tươi còn cái kia đầu
yêu thú một chi bị phá nát bởi vì cái kia vụ nổ.

Gừ!

Nó gầm lên dữ dội rồi lấy lôi điện đốt cháy mình cái kia chân, miệng vết
thương cháy đen nhưng cũng đem nó máu cầm lại, Thiên Lâm thấy vậy kinh ngạc
không ngờ cái này Lôi Bằng Huyết Hổ lại như vậy dứt khoát.

-Linh Hồn Suy Nhược

Một cái xám tro đầu lâu xuất hiện trên đầu Lôi Bằng Huyết Hổ làm cho nó tinh
thần nhược đi và toàn bộ phản ứng bị chậm lại kể cả khả năng khống chế lôi
điện.

Gầm!

Nó gầm gừ rồi từ hai cánh bắn ra một tia điện vô cùng mạnh mẽ kèm theo kinh
khủng lực phá hoại lao đến Thiên Lâm, Thiên Lâm sau lưng hai cánh mở ra thân
thủ vận dụng đến cực điểm kèm theo sử dụng tinh thần lực để mỗi bước chân của
hắn để lại tàn ánh hấp dẫn cái này công kích.

Thiên Lâm hai cánh mở ra rồi sử dụng kiếm ý khoái lên nơi đây cát bụi làm hạn
chế khả năng nhận biết của Lôi Bằng Huyết Hổ, hắn vận dụng đồng thuật tạo ra
một phân thân thu hút cái kia đầu yêu thú sự chú ý còn chính mình thì lẻn ra
sau lưng nó.

-Hữu tình kiếm ý

Một chuôi kiếm bay ra từ hắn kết với hắn kiếm chém ra một cái kinh khủng ý
niệm đem cái kia đầu yêu thú hai cánh cắt lìa rồi hắn liên tục sau lưng nổi
lên mười thanh kiếm trực tiếp đâm vào đầu Lôi Bằng Huyết Hổ.

Gầm!

Trước khi nhận ra mình chết nó chỉ kịp gầm lên một tiếng rồi hóa thành tinh
khiết tinh thần lực tẩm bổ cho Thiên Lâm thức hải, sau khi nó chết nơi này
không gian bắt đầu rung động rồi hiện ra một cái hồ đàm.

-Lôi kiếp dịch

Thiên Lâm nhìn thấy cái này hồ đàm màu tím hai con ngươi như muốn nhảy ra
ngoài, đây chính là bản nguyên của lôi lực muốn cô đọng nó phải đi đến những
nơi mạnh nhất lôi kiếp thu gôm lôi lực cô động lại mới thành.

Nhưng nói luôn dễ hơn làm, tự thân lôi kiếp đều chưa đựng bản nguyên trời đất
khủng bố sát phạt uy lực nên muốn chống lại lôi kiếp tự nhiên rất khó chứ chưa
nói đến đem nó cô động lại thành một giọt lôi kiếp dịch nhưng mà ở đây lại có
một hồ rộng khoảng mười trượng.

-Thu.

Thiên Lâm vội vàng đem cái này lôi kiếp hồ cho thu vào nhẫn trữ vật, nơi đây
không gian cũng bắt đầu đổ vỡ rồi hắn được truyền tống về nơi đây cung điện,
Thiên Lâm ngã nhào xuống đất hắn đã tiêu hao quá nhiều tinh thần lực trong
cuộc chiến kia.

-Đồ ngốc của muội.

Vương Thanh để hắn nằm trên đầu nàng nở nụ cười nhìn hắn cái này nam nhân khí
chất rất tốt, nàng cũng lo cho hắn nếu hắn thật sự bị thương nặng thì nàng
chính là người đau nhất.

Thiên Lâm ngước nhìn nàng rồi cười tươi sau đó đứng dậy cùng nàng đi ra khỏi
cái này tòa tháp trở về phòng của hắn, lúc này bên ngoài trời cũng đã tối hai
người bọn họ cũng đành đi ngủ.

Sáng hôm sau, Thiên Lâm tỉnh dậy rồi gọi nàng dậy bọn hắn đi đã lâu rồi cũng
đã nên trở về Hoàng Long học viện.

Thiên Lâm dọn đổ chuẩn bị đi, còn Vương Thanh đang đi chào bọn họ bá bá một
tiếng, Thiên Lâm cũng đã dọn sẵn đồ đạc cho Vương Thanh.

Hai người bọn hắn lên đường, trên đường đi Thiên Lâm lại tiếp tục trổ tài nghệ
nấu nướng của hắn, hắn trong tay một con cá nương đang ăn nhưng hắn vừa ăn vừa
nhìn cái kia đáng yêu nữ nhân.

-Nhìn cái gì.

Nàng trên má dính dầu mỡ óng ảnh đỏ mặt lên nhéo hắn.

-Vương Thanh huynh nghĩ muội nên mặt lại đồ của nam nhân.

Nghe Thiên Lâm nói vậy nàng cũng đã hiểu nên đã mặt lại của nam học viên.

Hai người sau khi ăn xong tiếp tục phi hành, bọn họ phi hành mỗi ngày là sau
canh giờ cứ hai cảnh giờ trôi qua lại hạ xuống để Thiên Lâm bổ sung hồn lực,
cứ như vậy bọn họ mất năm ngày để về tới học viện.

Thiên Lâm cùng Vương Thanh vào phòng thì thấy nơi đây đầy bụi bậm, vẻ mặt của
Vương Thanh khó coi nàng yêu thích sạch sẽ và ghét bụi bẩn nên toàn bộ việc vệ
sinh phòng đều là hắn làm.

Đồng phục học sinh năm hai cũng đã được gửi cho bọn họ, cái này đồng phục sau
lưng là một con rồng còn đằng trước là hoa văn của học viện được thêu lên toàn
bộ độ phối hợp giữa hai màu trắng và xanh rất diệu mắt.

Thiên Lâm tiếp tục tu hành còn Vương Thanh thì đi kiếm cô Chu nói chuyện một
lát rồi cũng đi tìm xem Diệp Tịch Thủy đã trở về chưa

-Độc Hành thức thứ nhất, Độc Bá Thiên Quân.

Một tiếng nói vang lên trong đầu hắn kèm theo hình ảnh một thân niên nhẹ nhàng
hất tay biến cả một vùng tiểu khu vực thành độc vực, Thiên Lâm hất kinh không
ngờ cái này thức thứ nhất lại mạnh như vậy có thể đem một khu vực hóa thành
độc vực.


Thiên Mệnh Cải Biến - Chương #37