Người đăng: chirilihigo
Sau khi Tử Nguyệt Hà rời đi được một tháng, Việt Phong vẫn ở lại
đỉnh Hoàng Liên tu Luyện . Bây giờ Việt Phong đã là võ sĩ lục giai ,
đã có thể tu luyện công pháp phàm cấp trung giai . Nhưng VIệt Phong
vẫn không thể tu luyện {cửu chân kiếm pháp} và {cửu chân bộ pháp} .
Điều này khiến Việt Phong u sầu không thôi.
" hầy, vẫn không thể tu luyện hai môn võ kỹ này a . Mặc dù không có
ghi chú về phẩm cấp nhưng không chừng hai môn võ kỹ này có lẽ vượt
qua phàm cấp rồi ha. "
Trên Lĩnh Nam đại lục tất cả công pháp được chia ra làm 9 phẩm cấp
tương ứng là phàm, linh, địa, thiên, vương, hoàng, thánh, đế, thần Và
còn một loại công pháp đặc biệt phẩm cấp của nó đứng trên tất cả
các công pháp khác . Nó được gọi là chí tôn cấp. Chí tôn cấp là
công pháp không phân chia phẩm giai sơ, trung, cao như các phẩm cấp
công pháp khác và nó gần như chỉ nằm trong chí tưởng tượng của nhân
loại .Bởi từ giữa thời đại thái cổ đã có một đại kiếp nạn xảy
ra khiến toàn bộ những cường giả thần cảnh bị hủy diệt và gần như
đế cảnh cũng biến mất kéo theo những công pháp đế cấp, thần cấp
cũng biến mất theo . Đến thời đại Cổ Nguyên này đế cấp cũng hi hữu
mới gặp được, có năm bộ đế cấp công pháp còn lưu giữ nguyên vện
đến nay đều là trấn tông công pháp của năm thế lực lớn . Cho dù các
đại gia tộc lưu truyền từ viễn cổ tới nay đều chỉ có thánh cấp
công pháp hoặc ca hơn chút là đế cấp không nguyên vẹn công pháp làm
trấn tộc bảo vật. Còn thần cấp thì đã biến thành truyền thuyết ,
dù chỉ cần một thần cấp tàn phá công pháp cũng đủ gây nên huyết
tinh cả thế giới ,vì nó cũng đã vượt qua cả đế cấp nguyên vẹn công
pháp rất nhiều . Dù suốt hiện đế cấp thôi cũng đã đủ gây nên gió
tanh mưa máu tren toàn đại luc Lĩnh Nam.
Hoàng hôn buông xuống trên đỉnh Hoàng Liên thật đẹp mê hồn . Việt
Phong ngửa mặt lên trời, vừa đi vừa ngắm những đám mây đang đỏ hồng
rực rỡ cả vùng trời đầy mê hoặc .Hắn ngẫm lại cuộc đời mình từ
khi có nhận thứ đến giờ ,hắn chịu đủ sự khinh thường của người
đời, ăn không đủ nó, thực lực không đủ mạnh lại không có chút
xuất thân gì . Hắn như kẻ vô gia cư chỉ biết chấp nhân mà liều mình
kiếm miếng ăn mặc kệ sự khinh bỉ của những người xung quanh . Hắn
mặc định thế giới này không thành võ giả tất là kẻ rác rưởi nên
không có tư cách gì so đo với người đời cả . Cho đến khi hắn gặp Tử
Nguyệt Hà, nàng đã khiến cuộc đời vô vọng của hắn rẽ khác hướng
khác . Hắn như thấy được hy vọng trở thành cường giả người người
ngưỡng vọng . Hắn cảm thấy thế giới như đang phủ phục giới chân hắn
, hắn không còn phải nhận sự khinh bỉ đến tột đọ của người đời như
xưa nữa . Nàng đã thay đổi cuộc đời hắn . Hắn muốn bảo vệ nàng cho
dùng chân trời góc biển hắn cũng muốn thực hiện cho bằng được ,
hắn đã thầm thề như thế.
Đêm xuống ,VIệt Phong không còn thiết tu luyện nữa . Hắn muốn thành
thơi trong lúc này vì đã quá nhiều ưu tư trong hắn . Việt Phong đi
dạo quanh hồ nước . Cũng thật kì là, trên đỉnh núi cao mà lại có
một hồ nước trong vắt tựa như có thể thấy đáy vậy . từng ánh sao
rọi xuống mặt hồ khiến cho nơi đây như một vùng tiên cảnh đây thơ mông
.
" chỉ tiếc cảnh đẹp mà nàng lại không ở . haizz
nguyệt dạ thấu nhân tâm.
ái nhân đã đi xa.
chỉ mình ta độc đạo.
cô độc sinh u buồn ."
Bỗng mặt nước dao động, đáy hồ lóe lên một vệt sáng liên hồi
khiến Việt Phong giật mình sợ hãi . Hắn không hiểu chuyện gì đang
xảy ra, phải chăng có quai vật tu luyện dưới đáy hồ . Sau một lúc
lâu nội tâm tranh đấu, Việt Phong quyết định liều một phen . Hắn
nhảy xuống hồ mà lặn, ngay vừa khi lặn xuống hắn cảm thấy trong cơ
thể có một thứ gì đó thôi thúc hắn đến gần thứ đang lóe sáng kia
. Càng lặn xuống sâu cảm giác đó càng mãnh liệt, cuối cùng Việt
Phong cũng lặn xuống tới đáy . Hắn nhìn thấy hình thù của vật thể
lóe sáng đó và đồng thời cảm giác trong hắn lại mãnh liệt tột
cùng.
" thật kì là, chỉ là một thanh sắt đen thui mà sao lại khiến ta có
cảm giác như vô cùng thân thiết nhỉ ? Một thanh sắt trông chẳng giống
đao mà cũng chẳng giống kiếm . Thật là khó hiểu."
Việt Phong lại gần chạm tay vào thanh sắt lạ đó . Đột nhiên thanh
sắt biến mất như chưa từng xuất hiện . Nhưng Việt Phong biết được nó
đã chui vào cơ thể mình, bởi hẳn cảm nhận được sự thôi thúc mạnh
liệt kia đã biết mất thay vào đó là sự khó chịu như đang có gì đó
thức tỉnh trong cơ thể hắn . Điều này khiên Việt Phong hoang mang, sợ
hãi tột cùng . Hắn không biết có chuyện gì đang xảy ra, tại sao
hắn lại cảm thấy cơ thể như đang bị thiêu đốt từng tế bào một .
Hắn đột nhiên nhớ tới Tử Nguyệt Hà, nhớ lại những ngày nàng ở
bên hắn . Việt Phong cảm nhận được sự tuyệt vọng và cô đơn tột cùng
trong tim.
" có lẽ vĩnh viễn ta cũng không còn cơ hội gặp lại nàng rồi ân sư
.Mạng ta thật ngắn ngủi a ."
Việt Phong cười thảm và ngất đi trong tuyệt vọng . Hắn nghĩ hắn đã
chết, nhưng bao bọc hắn là một ngọn lửa kì ảo. nó mỏng manh nhưng
bền bỉ lạ thường, một ngọn lửa lại có thể tồn tại trong nước .
Hắn không biết được bên ngoài ra sao, cả hồ nước bông sôi lên sục
sục bởi sức nóng kinh khủng . Trong chốc lát cả hồ nước đã bốc hơi
một phần ba . Thời gian thấm thoắt trôi đi nửa tháng, Hắn vẫn chưa
tỉnh lại . Lúc này hồ nước đã bay đi hơn phân nửa . Cũng thật may
mắn cho Việt Phong vì hồ nước này chứa bên trong là Hoàng Liên thủy
, loại nước có thể đản sinh ra hoàng liên hoa, một loại thần dược
đã biến mất từ rất lâu rồi . Nếu trong hồ chỉ là nước bình thường
có lẽ hắn đã chết.
Ngay khi ngọn lửa trong hắn bùng phát, một cột sáng rực rỡ phóng
thẳng lên trời gây chấn động toàn thế giới . Khiến cho tất cả thế
giới xôn xao, các cao tầng của các thế lực lớn cũng giật mình sợ
hãi.
"lời tiên đoán đã bắt đầu ứng nghiệm sao ".