I: Khởi Nguyên


Người đăng: chirilihigo

Từ thuở vũ trụ sơ khai trước nhất tất cả vượt qua cả thời đại
thái cổ, viễn cổ lẫn thượng cổ . Vạn vật chưa hình thành, trong
vũ trụ đã suốt hiện những ngọn lửa rực rỡ được gọi là thiên hỏa
. Thiên hỏa là thứ nằm ngoài thiên đạo quy luật, nó không thuộc về
thiên địa và cũng không thuộc về vũ trụ hồng hoang . Nó mạng một
thứ sức mạnh kinh khủng có thể chống lại cả thiên đạo . Nhưng chính
vì mang sức mạnh như vậy nên nó cũng mang theo một lời nguyền đáng
sợ . Kẻ được nó chấp thuận sẽ tự tay mình hủy diệt những gì mà
hắn yêu quý, hắn sẽ trở thành kẻ cô độc suốt cuộc đời bất tử
của mình* và bị chính thân nhân vứt bỏ . Thiên đạo không chấp nhận
có kẻ có khả năng nghịch thiên tồn tại trong nó nên kẻ mang thiên
hỏa tất sẽ bị thiên đạo để ý và tìm cách hủy diệt hắn . Cứ một
vạn năm thì thiên hỏa mới suốt hiện một lần.
Từ thời đại hồng hoang tới này đã vượt qua năm trăm vạn năm, trải
qua các thời đại thái cổ lẫn viễn cổ, thượng cổ, là thời đại
cổ nguyên . Tại một góc nhỏ trong đại lục Lĩnh Nam, trên đỉnh núi
Hoàng liên có một thiếu niên đang miệt mài ra quyền.
" hô, hô "
"Việt Phong, nghỉ ngơi đi, ngươi kiệt sức rồi "
một mỹ nhân khoảng hai mươi ba tuổi với giọng nói tựa như tiếng suốt
trong xuất hiện . thiếu niên Việt Phong nghe thấy liền ngưng luyện võ
chạy lại gần.
"sư phụ"
"đừng gọi ta là sư phụ chiếu theo môn quy ngươi nhưng không hợp cách
trở thành đệ tử của ta đâu. Vốn tại nhìn nghị lực kiên trì của
ngươi nên ta mới chấp nhận . Muốn trở thành để tử chính thức ngươi
còn phải tu luyện nhiều . biết không ."
Mỹ phụ mỉm cười nhẹ nhàng nói với Việt Phong .Thiếu niên Việt Phong
trầm mặc một lúc lâu, 2 tay nắm chặt tưởng như móng tay đâm vào da
thịt . Trầm mặc một lúc Việt Phong thờ dài bất lực đáp.
" đệ tử hiểu thưa Tử Nguyệt tiền bối"
"ừm.ngươi nghỉ ngơi đi trời sắp tối rồi "
"vâng"
Việt Phong đáp rồi đi vào trong nhà . Tử Nguyệt Hà nhìn theo bóng
lưng thiếu niên đã đi xa mà thở dài.
" không thể ngờ hắn lại là kẻ trong lời tiên đoán đó . Thế gian này
lại sắp gặp kiếp nạn sao . haiz."
Việt Phong được Tử Nguyệt Hà cứu về khỏi tay tử thần vào khoảng ba
năm về trước khi hắn mới có mười ba tuổi . Lúc đó hắn đang sống như
một kẻ bị ruồng bỏ phải chịu đựng ánh mắt khinh bỉ của mọi người
lẫn sự tàn khốc trong thế giới này .Khi Việt Phong đang trốn chạy
sự truy đuổi của đại lực ma hùng . Việt Phong càng chạy càng kiệt
sức, hắn cứ nghĩ mình sắp phải chết oan khuất như vậy a, Lão Thiên
thật bất công mà . Việt Phong đổ ầm thân thể xuống đất vì kiết sức
, hắn đang cười thương hại cho số phận của mình . Việt Phong nhắm
mắt chờ cái chết đến với hắn, nhưng một lúc lâu cũng không thấy
gì . Việt Phong mở mắt ra nhìn thấy con gấu đang truy đuổi hắn đã
chết mà đứng cạnh hắn là một mỹ nhân tầm hai mươi tuổi, đẹp tựa
tiên nữ . Mỹ nhân đó chính là Tử Nguyệt Hà ,ân nhân cứu mạng hắn ,
người mà sau này hắn tự thề sẽ dùng tính mạng mình để bảo vệ
suốt đời.
Đêm xuống, thiếu niên Việt Phong lại ra ngoài luyện võ như thường lệ
. Bởi vì tư chất của hắn kém, thậm chí là gần như bét nhất trong
hệ thống tu luyện của đại lục Lĩnh Nam . Từng tiếng thở mỗi khi ra
quyền của thiếu niên lại vang lên trong đêm trăng sao rực rỡ.
" Hô, hô ."
Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy Việt Phong thấy mảnh giấy trên bàn có nét
chữ của Tử Nguyệt Hà . Việt Phong liền biết tiền bối đã bỏ đi ,
liền thở dài bất lực
" phải chăng ta quá yếu đuối để tu hành nên tiền bối mới vứt bỏ ta
như vậy . Y, gì đây? "
" tiểu Phong, ta có việc phải đi người hãy tiếp tục tu hành đi .
Bản {cửu chân kiếm} và {cửu chân bộ pháp} này ta để lại cho ngươi
hãy tu luyện chúng . Nếu ngươi có thể đạt tới hoàng cảnh thì có
thể tới tìm thiên hành sơn gặp ta . Tử Nguyệt Hà ."
Việt Phong mỉm cười, cầm hai bản bí tịch lên xem qua một chút . Thì
ra môn phái mà Từ Nguyệt Hà nói tới là Cửu Chân phái . Đây là môn
phái thần bí nhất Lĩnh Nam đại lục . Trên toàn bộ Lĩnh Nam đại lục
chia làm tam môn nhị viện và có một môn phái thứ sáu vô cùng thần
bí và ít người biết đến . Bởi môn phái này chỉ thu duy nhất một
để tử mỗi đời nên gần như không ai biết về nó, ngoại trừ cao tầng
của tam môn nhị viện.Việt Phong vừa xem qua hai cuốn bí tịch vừa
nghĩ ngợi mông lung . Đột nhiên, từ trong cuốn sách { cửu chân bộ
pháp} rời ra một phong thư . Việt Phong nhặt nó lên xem xét.
" Ồ, là thư đề cử . Không biết Tử Nguyệt tiền bối đề cử ta tới môn
phái nào ?
Hử ?. Đông A học viện ? Học viện nào đây . nó hình như không phải là
một trong hai học viện lớn a ? Mà có vẻ không gần đây a ."
Việt phong lẩm bẩm nói thầm . Theo hắn nhớ thì trên đại lục Lĩnh
Nam có ba mươi lăm đại thành ,còn tiểu thành vô số . Tam môn nhị viện
chia nhau kiểm soát các đại thành trì dẫn đến phân ra khu vực ảnh
hưởng .Tuy nói tam môn nhị viện nhưng các tông môn tầm trung trở xuống
cũng nhiều vô số, chỉ có học viện là không có thấy . Bây giờ lại
suốt hiện thêm một học viện Đông A khiến hắn khá hoang mang.
" hầy, kệ đi, đến đâu hay đến đó . Ta sẽ trưởng thành thật nhanh a.
Tử Nguyệt Hà tiền bối a. Ta nhất định sẽ cưới nàng ."
Việt Phong thầm nói vào khoảng không. VIệt Phong nhận ra có những
thứ khi mất rồi người ta mới cảm nhận được sự quan trọng của nó
với mình . Việt Phong nhận ra rằng mình đã yêu ân sư rồi . Hắn tiếp
tục ở lại trên đỉnh Hoàng Liên khoảng hai tháng rồi mới rời núi .
Trong hai tháng này đã phát sinh một chuyện làm thay đổi cuộc đời
tầm thường của thiếu niên Việt Phong . Không những thế mà điều đó
còn thay đổi cả thế giới này . Không ai nghĩ được rằng một huyền
thoại đã bắt đầu từ đây.

chú thích :kẻ mang thiên hỏa sẽ có được sự bất tử(trong cô độc
vĩnh hằng vì lời nguyền thiên hỏa) khi bản nguyên thiên hỏa còn tồn
tại dù chỉ là 1 tia nhỏ nhoi . khi hắn sử dụng bản nguyên thiên hỏa
thì cứ mỗi lần sử dụng sẽ phải trả giả bằng tuổi thọ của chính
mình nên vẫn sẽ chết nếu kích hoại bản nguyên quá nhiều mà không
chịu phục hồi bản nguyên lẫn tuổi thọ.


Thiên Hỏa - Chương #1