Chiến Oan Hồn.


Người đăng: nguyenvanquanga

Khi Vạn Hoa Quân vừa đặt chân đến cửa lớn hắc thành thì thình lình bên tai
vọng lại từng đợt thanh âm tiếng gió hú, trận gió này tuyệt đối không bình
thường, ngoài cái băng hàn lạnh lẽo còn mang theo một cỗ mùi vị tanh nồng khó
chịu, tựa hồ là máu tươi tản mát, vương vãi trong trời đất.

Vạn Hoa Quân kinh sợ quay người, phản ứng nhanh nhẹn, hai chân đạp mạnh lên
mặt đất đẩy thân thể ngược về phía sau năm trượng.

" Khặc..Khặc! " Một tiếng cười ma mị vang lên xé tan bầu không khí tịch mịch.

Đâu chỉ một, thậm chí có đến mấy trăm, mấy ngàn, âm lực dữ dội cùng nhau cộng
minh hoá thành âm bạo nổ vang, cỗ lực lượng này không công kích thực thể mà
đánh sâu vào chỗ yếu ớt nhất trong tâm thức.

Não hải trống rỗng kịch liệt đau đớn, phảng phất như đại chung cuồng chấn,
phải mất hơn mười nhịp thở mới có thể khôi phục hoàn toàn.

Trên đỉnh đầu Vạn Hoa Quân phiêu phù hàng trăm cái bóng mờ, ban đầu không mấy
rõ ràng tựa hồ là sương khói, nhưng theo thời gian những bóng mờ kia dần dần
ngưng tụ lại, hiện ra hư thân.

" Quỷ ảnh! " Vạn Hoa Quân cả kinh, đây là lần đầu tiên hắn bắt gặp sự vật
tương tự, bất quá, tại tiềm thức nhân loại luôn luôn để dành ra một chỗ trống
dùng cho việc tư duy tâm linh.

Ngôn từ rời miệng có vẻ vô thức nhưng sâu thẳm trong ý thức, Vạn Hoa Quân đã
mường tượng được rõ ràng, đối phương trước mặt mình lúc này chính là một dạng
tồn tại phi thực thể, tên gọi : Hồn ma bóng quế.

Vạn Hoa Quân không biết phải xử lý ra sao, hoảng loạn, bất an, hắn liên tiếp
lùi về phía sau hơn mười bước chân, khi lưng chạm vào đại môn hắc thành mới
bất đắc dĩ dừng lại :" Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ! " Nội tâm xoắn xuýt,
từ lúc bắt đầu tu đạo cho đến hiện tại thậm chí người thường hắn cũng chưa
từng động thủ qua chứ đừng nói chi oan hồn.

Bất quá, tâm tính Vạn Hoa Quân vốn tương đối trầm ổn, biết hoảng loạn cũng
không giải quyết được vấn đề, cố nén xuống sợ hãi, vội vàng hấp vào một ngụm
khẩu khí :" Oan hồn cùng người thường thì có gì khác biệt, muốn đánh, vậy thì
đánh! " Vạn Hoa Quân lớn tiếng.

Lời nói vừa dứt, trên đỉnh đầu hắn vô số oan hồn tựa hồ phát điên, hàng chục,
hàng trăm khuôn mặt vặn vẹo dữ tợn, trong đó có nam, có nữ, thậm chí còn có cả
hài tử, hài nhi mới sinh, từng cái khuôn mặt mang theo biểu cảm riêng biệt,
giận dữ, thống khổ, bi ai, điên cuồng.

Thanh âm gào thét càng lúc càng lớn, âm lực tạo thành công kích mãnh liệt nhằm
hướng đỉnh đầu Vạn Hoa Quân nhất tề ép xuống, những oan hồn này hiển nhiên
thực lực không cao, nhưng khi tụ họp cùng một chỗ lại vô tình mà sản sinh ra
một luồng uy áp cực kỳ mạnh mẽ, hoàn toàn không phải thứ tu sĩ bình thường có
thể xem nhẹ.

Y phục phành phạch tung bay, Vạn Hoa Quân gầm lớn nhằm đề cao chiến khí, toàn
bộ tu vị trong thể nội ầm ầm bộc phát, một tầng huyết khí nồng đậm sát na bao
trùm lấy nhục thân.

Một chưởng có phần vụng về từ bên dưới đánh thẳng lên đỉnh đầu cùng với âm lực
kia trực tiếp ngạnh kháng.. Huyết Khí cảnh đại viên mãn tu vị phun trào, hồng
mang khí huyết phun trào, oanh minh chấn động.

" Ầm..Ầm ".

Nổ lớn rung trời, một vòng tròn khí lưu do dư lực hình thành cấp tốc lan tràn
về bốn phương tám hướng, phạm vi mười trượng hư vô vặn vẹo kịch liệt, Vạn Hoa
Quân cảm giác cánh tay tê dại, đôi chân nặng nề như đang mang vác cự sơn vậy.

Vô số oan hồn đồng thanh cuồng minh, Vạn Hoa Quân thuận lợi ngăn cản một kích
kia khiến cho bọn chúng càng thêm phát điên.

Vô thanh vô thức mấy trăm cái hư ảnh nhanh chóng chuyển dịch theo một phương
vị bất định, sau đó lại vặn vẹo, vừa khít chồng chất vào nhau, hết lớp này đến
lớp khác, hồn quang điệp gia.

Phong bạo quét ngược cuốn lên đất bụi, quang mang rực rỡ tựa kiêu dương thiêu
đốt đi vô số sắc thái, vô số biểu cảm, chớp mắt hoàn hảo, ngưng tụ hoá thành
một tấm khuôn mặt màu xanh, là nam tử, hắn mày to mắt sắc, râu rậm, làn da xám
ngắt như tàu lá.

Quỷ diện chằm chằm nhìn Vạn Hoa Quân, nhếch môi để lộ ra hai hàm răng nanh
trắng hếu, nhọn hoắt, đôi mắt bẩn đục sâu hun hút, tựa hồ hắn đang cười mà
không phải cười, muốn khóc mà không thể khóc, biểu cảm loại này chỉ người tinh
tế mới có thể đi cảm nhận được một cách rõ ràng nhất : Là bi ai, là nồng đậm
thống khổ.

Phía sau Quỷ Diện thình lình mọc ra thêm một mặt kỳ phiên màu đen, kỳ phiên tự
hành đón gió tung bay, hắc khí tại bên trên mạnh mẽ phun trào.

Hồng mang, hắc khí, hai cỗ lực lượng điên cuồng ngạnh kháng.

Trán đổ mồ hôi, chưởng ấn vừa rồi không thể đẩy lùi sóng âm do vô số oan hồn
tạo ra mà lúc này hắc khí đang nhanh chóng thôn phệ hư vô bốn phía, chuẩn bị
bao trùm lấy cơ thể Vạn Hoa Quân.

Bản thân hắn chưa từng học qua vũ kỹ hay bất kỳ môn công pháp nào, cho nên
trong quá trình đối chiến mặc dù thực lực tương đồng cũng khó bề chiếm lấy
thượng phong.

Vạn Hoa Quân điều động linh khí trong thất khiếu cốt hải đến cực hạn, Đàm thôn
công pháp cũng hiện hữu trên đỉnh đầu phi tốc xoay tròn.

Một tấm màn huyết khí dày ba tấc sát na hình thành, quấn chặt lấy Vạn Hoa Quân
bao bọc cho cơ thể hắn, cùng với hắc khí từ mặt kỳ phiên điên cuồng công kích,
bài xích lẫn nhau.

Tay trái nhấc lên hoá thành trảo thủ, Vạn Hoa Quân tiếp tục hướng về đỉnh đầu
vồ mạnh, thủ đoạn tựa lôi đình, thủ trảo này mang theo hồng mang, hoá lớn vô
số lần tạo thành một cái đại thủ ấn, nhằm hướng Quỷ Diện cùng mặt kỳ phiên
chộp tới.

Lập tức vụ bị xé toang, mặt kỳ phiên lung lay dữ dội, ken két thanh âm nứt vỡ,
Quỷ Diện há mồm gầm lớn, trong ánh mắt bẩn đục vô thần kia thình lình bắn ra
hai đạo quang trụ màu tím, hai đạo quang trụ ngăn cản lại huyết trảo của Vạn
Hoa Quân, một trên một dưới, ở giữa hư vô cân bằng đối kháng.

Vạn Hoa Quân cũng không chậm hơn, tay phải thu hồi, hai chân dẫm mạnh đẩy thân
thể lăng không lên cao tầm năm trượng, tiếp tục vỗ ra thêm một trảo, một trảo
này thuận lợi đánh trúng đỉnh đầu Quỷ Diện, chỉ nghe được tiếng thét dài thê
lương trầm đục, khuôn mặt Quỷ Diện vặn vẹo dữ tợn.

Một trảo, lại một trảo, thủ đoạn nhanh như bôn lôi mạnh như long tượng, bốn
phía không gian vì vậy mà liên tục nổ vang, oanh minh chấn động, cho đến hơn
mười cái hơi thở về sau Quỷ Diện trực tiếp vỡ nát, mấy trăm oan hồn cũng đồng
thời bạo liệt, hoá thành đầy trời tinh điểm tuần tự bay thẳng vào bên trong mi
tâm Vạn Hoa Quân, nơi đồ án cổ ngữ xuất hiện lúc trước.

Vạn Hoa Quân liên tục thở dốc, cảm nhận được bên trong cơ thể, nhất là thức
hải thời điểm này bỗng nhiên phát sinh biến hoá, có một cỗ lực lượng triệu
hoán đến từ chỗ sâu Cơ Nghiệp Chi Thành đang không ngừng kêu gọi, ngay vị trí
mi tâm, ngân quang loé sáng, bên cạnh ký tự : 30489
vừa vặn hiện ra thêm một dãy số: 769.

Cố gắng chống chịu lực lượng triệu hoán bí ẩn, Vạn Hoa Quân lập tức ngồi trên
mặt đất ngưng thần đả toạ, trận chiến vừa rồi lấy đi của hắn hơn một nửa số
lượng linh khí trong cốt hải, vốn thương thế trong quá trình trùng khiếu còn
chưa kịp hồi phục tại thời điểm này nặng càng thêm nặng

Chưa từng học qua vũ kỹ, càng không có chút nào kinh nghiệm thực chiến, bản
thân Vạn Hoa Quân chỉ chiến đấu dựa trên cảm tính cùng bản năng, giả như có
một vị tu chân trưởng bối nào đó vô tình bắt gặp cảnh đánh đấm vừa rồi chắc
hẳn phải cười đến rụng rốn.

Vạn Hoa Quân hiển nhiên biết điểm yếu của mình, nhưng trong tu chân thế giới
để có một môn công pháp ưng ý quả là điều không đơn giản, nhiều tiền chưa chắc
mua được, chứ đừng nói kẻ khố rách áo ôm, nghèo hơn chữ nghèo như hắn.

Bị đám tiểu oan hồn hành hạ một trận, chưa bao giờ Vạn Hoa Quân lại thèm khát
vũ kỹ nhiều như lúc này.

Sau hai canh giờ điều tức, linh khí trong cốt hải đã được phục hồi chín thành,
Vạn Hoa Quân quay người, trầm mặc nhìn hắc thành phía trước, một cỗ khí tức
thê lương đập thẳng vào mặt khiến cho Vạn Hoa Quân ngẫn người trong phút chốc.

Hắc thành này vô cùng vĩ ngạn, tường thành cao ngàn trượng, dài không thấy tận
cùng, mãi cho đến khi đứng thật gần Vạn Hoa Quân cũng không thể nhìn ra nó
được xây dựng nên từ loại vật liệu gì, chỉ thấy trận trận hắc mang lập loè
phiêu động.

Một chưởng vỗ ra đẩy bay cánh cửa đại môn, Vạn Hoa Quân lách mình cẩn thận
bước vào bên trong.

" Toàn bộ kiến trúc vẫn được bảo lưu gần như hoàn hảo " Vạn Hoa Quân âm thầm
nhận định.

Lại qua thêm một khoảng thời gian, lúc này Vạn Hoa Quân đang chầm chậm bước đi
trên đường lớn, xung quanh, ẩn mình trong thứ ánh sáng tờ mờ là toàn bộ kiến
trúc hắc thành, đình viện chạm long trổ phụng nguy nga cao vút, phố xá sầm uất
kéo dọc theo hai bên đại lộ thật lớn.

Nhưng toàn bộ kiến trúc đều bị bụi bặm bao phủ và tuyệt nhiên không có lấy một
bóng người nào, không sinh mệnh lực lượng, không thanh âm tiếng động, bạch
dương ngay trên tầm mắt, thương khung bên ngoài chỉ độc một màn đen dày đặc
quánh, không trăng sao, không ánh sáng.

Tuế nguyệt sau vạn năm lắng đọng vô tình tạo nên cho thế giới này một loại khí
chất rất riêng biệt, khí chất không thể diễn tả hết bằng lời, như hư như thực,
nhìn như đổ nát điêu tàn nhưng cơ hồ chứa đựng bên trong là cả một guồng quay
to lớn, một sinh mệnh khổng lồ đang chực chờ bộc phát.

Phía trước, trên cánh cổng rất lớn dựng thẳng đại lộ, có thể thấy một tấm biển
sơn son thiếp vàng đã rất mục nát, xập xệ sắp rụng xuống đến nơi.

Vừa bước chân vào, tức thời một luồng khí thế cường đại như bão táp đập thẳng
vào mặt, Vạn Hoa Quân bất giác rùng mình vội vã lùi lại phía sau mấy chục bước
chân.

Trong khí tức kia chứa đựng oán khí nồng đậm, như tích tụ qua vô tận tháng năm
hoàn mỹ tạo nên, Vạn Hoa Quân có thể nghe được từ bên trong thanh âm cô hồn
cuồng khiếu, lệ quỷ gào khóc.

Trước mắt hắn lúc này một trận âm phong thình lình xuất hiện, như chiếc chổi
lớn quét ngang mặt đất, quét bay hết thảy bụi bặm cùng rác rưởi, cuồn cuộn
thổi tới.

" Lại là oan hồn chăng? " Vạn Hoa Quân kinh nghi lẩm bẩm.


Thiên Hạ Độc Hành - Chương #8