Thần Bí Thiếu Niên


Người đăng: ๖ۣۜThần๖ۣۜNgủ

Long Thiên đưa cho Thiên Mộng một cái bình hồ lô làm bằng sứ, hắn cũng không
dặn dò gì cả, chỉ nói một câu

"Thiên Mộng, không phải ngươi nói ngày hôm qua không biết ăn phải cái gì hại
cho bản thân bị tháo dạ sao?"

Thiên Mộng thoáng nghe đã hiểu ý Long Thiên, trước ánh mắt tập trung của những
người khác, hắn gật gật đầu mấy cái rồi nói

"Khởi bẩm tông chủ, đúng là như vậy! Thuộc hạ xin phép đi giải quyết một chút"

Long Thiên khoát khoát tay ý nói Thiên Mộng cứ việc đi đi, Thiên Mộng vừa rời
khỏi cả đám đệ tử của các tông môn khác bịt miệng cười. Long Thiên cảm thấy có
chút nuối tiếc, linh đan trân quý như vậy lại phải đem ra sử dụng.

Vừa rồi lần quay thứ mười, bảng hệ thống hiện ra trước mặt Long Thiên có ghi
dòng chữ "Chúc mừng bạn đã quay vào ô Cảnh Giới", Long Thiên thở dài một tiếng
không biết nên vui hay nên buồn. Cảnh giới tuy rằng tăng lên thế nhưng mấy
viên linh đan hộ thân lại phải dùng tới.

Thiên Mộng rời đi một lát, rất nhanh sau đã quay trở lại. Thánh Địa Ma Đô là
một khu rừng rậm rạp, tại trung tâm có bốn ngọn núi, tương truyền là nơi ở của
bốn ma thú mạnh nhất nơi này. Trần Duy, Lưu Minh cùng Tiêu Phong vừa mới giết
được những con ma thú đầu tiên đang tiến hành lấy linh thạch.

Những ma thú vừa bị đám người Trần Duy tiêu diệt là một bày Hắc Lang, nhất
phẩm ma thú, lông màu đen, mắt màu vàng, sống theo bầy đàn. Trần Duy bỏ viên
ma thạch cuối cùng vào trong nhẫn không gian, bộ dạng vui mừng

"Nếu cứ cái đà này tiếp tục, chúng ta nhất định đem lại vinh quang cho Bá Long
Tông!"

"Trần Duy, chỉ có như vậy đã thỏa mãn ngươi?" - Lưu Minh lắc đầu cười

Trần Duy cũng không nói gì chỉ cười hắc hắc, cái này Lưu Minh quả là nói đúng,
chỉ là ma thú nhất phẩm thật không đủ để thỏa mãn. Lưu Minh lại nói

"Muốn đạt được vị trí đầu bảng, đem lại vinh quang cho Bá Long Tông, chúng ta
cần phải nhắm đến những ma thú có phẩm hạng cao hơn. Với tu vi của ba người
chúng ta, nếu là liên thủ cũng có khả năng hạ gục tứ phẩm ma thú. Ta thấy chi
bằng chúng ta tiến sâu một chút, Thánh Địa Ma Đô xem thử có cái gì nguy hiểm."

"Lưu Minh, ngươi ban nãy không nghe Đại Vũ đại nhân dặn dò cái gì sao? Thánh
Địa Ma Đô không phải là một địa phương tầm thường, đừng nói là chúng ta mà
ngay cả cường giả Đấu Đế còn một đi không trở lại nữa là" - Tiêu Phong phản
đối

"Tiêu Phong, chúng ta thân nhau lâu như vậy, vậy mà hiện giờ ta mới phát hiện
ra ngươi là một kẻ nhát gan. Phần thi này Huyền Hỏa Tông cũng cử đệ tử tham
gia, hơn nữa nhiều năm như vậy đều là Huyền Hỏa Tông để tử giành vị trí số
một, ngươi không lẽ còn chưa đoán ra?" - Lưu Minh nói

"Ý của ngươi là?" - Trần Duy hai mắt nheo lại

"Đúng vậy! Đại Vũ lão đầu kia chẳng qua cũng là trưởng lão của Huyền Hỏa Tông,
lão muốn Huyền Hỏa Tông đệ tử thêm một năm nữa giành vị trí số một nên mới nói
ra những lời như vậy để hù dọa tông môn đệ tử khác. Các ngươi còn chưa nhận ra
sao? Chẳng phải đến các ngươi cũng bị những lời đó làm cho dựng lông gáy?" -
Lưu Minh vừa cười vừa nói

"Vậy còn chuyện những đệ tử của các tông môn khác, những năm trước tham gia bị
mất tích, cái này ngươi giải thích làm sao?" - Tiêu Phong hỏi

"Cái này còn phải nói nữa, bọn họ không phải bị ma thú ăn thịt thì bị đệ tử
của tông môn khác giết hại. Thế nhưng chúng ta khác họ, chúng ta đều là một
trong những người có cảnh giới cao nhất trong phần thi này. Cả hai cái nguyên
do đó, cái nào cũng không có khả năng xảy ra với chúng ta" -Lưu Minh đầy tự
tin, trên miệng nở nụ cười

Lưu Minh nói như vậy quả thực không sai, ba người bọn họ đích thực là một
trong những người có cảnh giới cao nhất tại nơi này thế nhưng nguyên do thì
bọn họ lại không rõ. Nguyên do phần thi này có ít người tham gia là bởi vì
Thánh Địa Ma Đô là một nơi hết sức quỷ dị, chưa từng có một ai khám phá được
toàn bộ những gì tồn tại trong đó.

Phần thi Hội Săn lần nào cũng lựa chọn Thánh Địa Ma Đô làm địa điểm thế nên
tông chủ các tông môn khác lần nào tham dự Tông Chủ Đại Hội đều đặc biệt mang
theo ba đệ tử có thực lực thuộc tầm trung trong tông môn, nhằm để tham dự phần
thi này, nếu chẳng may một đi không trở lại cũng không cảm thấy tiếc nuối.

Bá Long Tông hiện giờ thì lại khác, toàn bộ đệ tử của Bá Long Tông hiện giờ
đều là hạch tâm đệ tử trước kia, cảnh giới người nào người nấy cũng đều Luyện
Thần Hậu Kỳ, một số khác đã đạt tới Đỉnh Phong. Tại Thần Tấn đế quốc, Bá Long
Tông đệ tử hiện tại thực lực có thể sánh ngang với đệ tử của Đệ Lục Tông.

Long Thiên trong lòng có chút dự cảm chẳng lành, lần nào hắn có dự cảm không
tốt y rằng lần đó tại họa liền ập đến. Long Thiên tay phải siết chặt, nhỏ
giọng nói

"Mong rằng dự cảm của ta không đúng!"

Ba người Trần Duy, Lưu Minh và Tiêu Phong, sau một hồi bàn bạc cuối cùng cả ba
thống nhất cùng nhau tiến sâu vào Thánh Địa Ma Đô một chút để săn những ma thú
có phẩm hạng cao hơn, khoảng từ tam phẩm đến tứ phẩm ma thú. Cả ba người này
đều là lần đầu tiên tham gia Hội Săn, phần thi của Tông Chủ Đại Hội nên cả ba
cùng muốn nhân cơ hội lần này đem lại vinh quang cho Bá Long Tông.

Trong rừng rậm, một đạo hắc sắc thân ảnh di chuyển từ cành cây này đến cành
cây khác với tốc độ nhanh như thiểm điện, ma thú nhận ra sự hiện diện của hắn,
phàm là phạm vi bán kính một trăm mét, toàn bộ ma thú dưới thất phẩm đều vội
vã bỏ chạy.

Thiếu niên hắc sắc y phục, tử thần bộ dạng, đồng tử chuyển thành màu đỏ, bên
trong đồng tử còn có hình ba cái lưỡi hái màu đen. Thiếu niên toàn bộ địa hình
trong phạm vi bán kính một trăm mét toàn bộ đều nắm rõ, kỹ năng mà hắn sử dụng
là Tinh Thần Thám Trắc.

Tinh Thần Thám Trắc vốn là một kỹ năng của một cổ tộc từ lâu đã bị tiêu diệt
toàn bộ, người thiếu niên này sở hữu đôi mắt của cổ tộc đó, thực lực không
phải tầm thường. Tinh Thần Thám Trắc, phía trước phát hiện một con lục phẩm ma
thú Cửu Ngà Ma Tượng đang muốn chặn hắn lại, thách thức hắn.

Thiếu niên chẳng để Cừu Ngà Ma Tượng kia vào mắt, hai mắt nhìn thấy trước
những chuyển động của Cửu Ngà Ma Tượng. Thiếu niên khoảng cách với Cửu Ngà Ma
Tượng khoảng cách rút ngắn, vì thấy trước được chuyển động của Cửu Ngà Ma
Tượng, hắn dễ dàng tránh né công kích từ cái vòi của Cửu Ngà Ma Tượng.

Thiếu niên vung tay một cái, đem Cửu Ngà Ma Tượng thân cao năm mươi mét, khổng
lồ tựa một quả đồi nhỏ cắt thành hai mảnh, máu phụt ra thấm đẫm y phục của
hắn. Thiên niên chửi thầm một tiếng, xúc sinh kia ngay cả khi đã chết cũng làm
phiền hắn. Y phục bị ướt sũng bởi máu dù sao cũng không thể thay ra, thiếu
niên bộ dạng không vui vụt cái lại biến mất.

Trần Duy lúc này đang đóng vai trò làm mồi nhử, ma thú mà hắn dụ tới là một
con Băng Hoàng Ma Lang, ngũ phẩm ma thú. Ma thú mà bọn hắn muốn dụ thực chất
chỉ là Băng Lang thông thường, tứ phẩm ma thú. Thế nhưng hiệu quả quá mong
đợi, kết cục dụ đúng Băng Hoàng Ma Lang, thủ lĩnh của Băng Lang xuất động.

Băng Lang là một loài ma thú có bộ lông trắng như tuyết, thân cao ba mét, móng
vuốt cùng răng nanh vô cùng sắc nhọn, thiên phú kỹ năng băng thuộc tính. Băng
Lang thường sống theo bầy, con mạnh nhất chính là thủ lĩnh. Thủ lĩnh của Băng
Lang được gọi là Bằng Hoàng Ma Lang, màu sắc của nó có chút khác biệt so với
những con khác, bộ lông của nó có màu xám. Về kích thước, so với những con
Băng Lang, nó lớn hơn gấp hai lần.

Phía trước Trần Duy cực tốc bỏ chạy, bên này Lưu Minh cùng Tiêu Phong nhìn
thấy Băng Hoàng Ma Lang cũng sợ hết hồn. Tiêu Phong bộ dạng sợ hãi nhìn về
phía Lưu Minh hỏi

"Lưu Minh, bây giờ chúng ta phải làm sao?"

Lưu Minh tuy rằng lúc này bản thân cũng đang sợ hãi thế nhưng hắn lại không
thể bỏ mặc Trần Duy, hắn nói

"Còn làm sao nữa, cứ theo kế hoạch mà hành động. Ba cái Luyện Thần Hậu Kỳ cảnh
giới không lẽ không đuổi được nó đi"

"Kế hoạch? Chúng ta có kế hoạch sao?" - Tiêu Phong nheo mắt

Lưu Minh nhìn bộ dạng ngơ ngơ ngác ngác của Tiêu Phong liền thở dài một cái

"Cái tên ngốc này! Không có thì bây giờ có!"

Lưu Minh nói rồi từ trên cành cây phi xuống, trường kiếm trong tay xuất ra,
mũi kiếm hướng thẳng về phía Băng Hoàng Ma Lang. Kiếm pháp thiên biến vạn hóa,
một hóa nhiều kiếm đánh tới. Băng Hoàng Ma Lang miệng phun ra hàn khí muốn đem
Lưu Minh toàn bộ đóng băng.

Tiêu Phong quát lớn một tiếng

"Súc sinh, còn không mau chịu chết!"

Hai tay vận chuyển linh lực, tại hai bàn tay ngưng tụ hai hai quả hỏa cầu.
Tiêu Phong đem hỏa cầu hợp nhất thành một, kích cỡ cùng uy lực tăng lên gấp
bội. Tiêu Phong bật mạnh lên cao, hai tay đem hỏa cầu đánh xuống. Lưu Minh
thấy vậy liền vội vã tránh né

"Tiêu Phong đáng ghét, ngươi đây là đang toan giết ta?"

Hỏa cầu từ trên cao đánh xuống, cùng hàn khí tiếp xúc. Hỏa cầu bị hàn khí áp
đảo từ từ tiêu tan. Tiêu Phong cùng Lưu Minh hai người lúc này cảm thấy có
chút sợ hãi, hỏa cầu vừa rồi của Tiêu Phong cho dù có là Đấu Tôn tiền kỳ cảnh
giới cũng phải tốn không ít công sức phá giải, vậy mà đối với Băng Hoàng Ma
Lang kia, chỉ đơn giản phun ra hàn khí là có thể giải trừ.

Lưu Minh quan sát một hồi liền phát hiện dị tượng, màu lông của Băng Hoàng Ma
Lang này lại xuất hiện vân xanh. Lưu Minh vẻ mặt sợ hãi vội quay người nói

"Chạy! Mau chạy đi!"

"Vì sao lại chạy?" - Tiêu Phong nheo mắt

Miệng thì hỏi vậy, bản thân cảm thấy không hiểu lắm thế nhưng Tiêu Phong vẫn
cùng Lưu Minh bỏ chạy. Trần Duy vừa đứng thở hổn hển, nghỉ ngơi còn chưa được
bao lâu, nhìn thấy hai người kia hoảng hốt bỏ chạy, bản thân cũng bỏ chạy
theo. Lưu Minh lúc này mới giải thích

"Con Băng Hoàng Ma Lang này không phải tầm thường, không phải thứ mà chúng ta
có thể đối phó lại. Nó...nó đã tiến giai lên lục phẩm ma thú rồi!"

"Cái gì? Lục phẩm ma thú?"

Tiêu Phong cùng Trần Duy đều là kinh hãi bộ dạng, ma thú kia không ngờ lại là
lục phẩm ma thú. Giờ thì Tiêu Phong đã có thể hiểu được vì sao chưởng lực của
mình lại bị nó hóa giải dễ dàng như vậy, không phải tại linh lực của hắn yếu
kém mà là bởi vì ma thú kia quá mức mạnh mẽ.

Cả ba người đều là vội vã bỏ chạy, một cái nhìn lại phía sau cũng không dám
nhìn. Băng Hoàng Ma Lang phía sau nhìn con mồi của mình đang bán mạng bỏ chạy,
điệu bộ biểu hiện cảm giác thích thú. Đã rất lâu rồi nó chưa được đi săn, cũng
đã gần mười năm kể từ khi nó đột phá lục phẩm. Ma thú sau khi tiến giai thường
khá yếu, muốn ổn định ma lực phải đợi nhanh nhất mười năm.

Băng Hoàng Ma Lang này cũng không phải là ngoại lệ, thời gian vừa rồi đều là
do những con Băng Lang trong đàn đem về thức ăn. Hôm nay đẹp trời bản thân đi
săn, nào ngờ gặp phải ba tên xấu người xấu cả số này.

Lưu Minh đang chạy bỗng nhiên chân vấp phải một cái rễ cây cổ thụ mọc tại bên
đường, toàn thân ngã nhào về phía trước vồ ếch. Trần Duy cùng Tiêu Phong lỡ đà
chạy quá mất nên không kịp đỡ Lưu Minh dậy thì Băng Hoàng Ma Lang đã chậm rãi
từ phía sau bước tới.

Băng Hoàng Ma Lang thấy Lưu Minh có cái mông thật là cong, thật giống nữ nhân
liền cảm thấy vô cùng kích thích, nước dãi chảy ra. Nó cái miệng lớn há ra
đang định đem Lưu Minh đớp vào miệng thì cái đầu của nó cũng bay khỏi cổ.

Hắc sắc thân ảnh thiếu niên, tử thần bộ dạng lạnh lùng nhìn ba tên đệ tử sợ
đến xanh mặt kia, hắn nói

"Các ngươi mau đi theo ta!"

.

.

P/s: Đừng quên ấn "Cảm ơn" ở cuối chương, vì nó miễn phí mà! ^^ T2 ta sẽ bạo
chương, mong mọi người ủng hộ! ^^

Peanut - Thành viên trong nhóm tác giả tại truyenyy.com


Thiên Hạ Đệ Nhất Tông - Chương #43