Hôn Lễ


Người đăng: ๖ۣۜThần๖ۣۜNgủ

Bá Long Tông toàn bộ đều trang trí vô cùng lộng lẫy, bên trong có tới mấy ngàn
người vui vẻ ngồi trò chuyện. Bá Long Tông đông vui như vậy chính vì hôm là lễ
thành thân của Long Thiên và Nguyệt Tuyết.

Nguyệt Tuyết váy đỏ cô dâu, khăn mỏng trùm lên trên đầu che kín mặt, một thân
trang sức lộng lẫy, toàn bộ đều là thượng phẩm trang sức. Thượng phẩm trang
sức trên người Nguyệt Tuyết đương nhiên không phải là do Bá Long Tông chuẩn
bị, bọn họ chỉ là Đệ Cửu Tông lấy đâu ra nhiều tiền như vậy.

Long Thiên đứng trước cha mẹ hai bên đợi Nguyệt Tuyết đã lâu, khoảnh khắc này
hắn cũng chẳng một chút mong đợi. Long Thiên hôm nay cũng là quần áo màu đỏ vô
cùng chỉnh tề, trên tay cầm một cái hộp nhẫn có đính kim cương. Cặp nhẫn này
chính là toàn tông góp sức mới đủ tiền mua, mua xong tông môn cũng trở nên
nghèo nàn hơn trước rất nhiều. Bất quá Thủy Nguyệt Tông đã mang tới của hồi
môn lớn như vậy, cả trang sức thượng phẩm cũng là chuẩn bị cho Nguyệt Tuyết,
Bá Long Tông làm sao dám tiếc tiền mua nhẫn đính kim cương làm lễ cưới.

Bá Long Tông mặc dù chẳng giàu có gì nhưng vẫn phải gắng gượng như vậy là bởi
sự xuất hiện của cặp nhẫn kim cương này làm đẹp mặt cả hai bên thông gia, đối
Thanh Long thành hôn lễ này cũng có một chút tiếng tăm. Thế giới này, kim
cương cũng là thượng phẩm trang sức. Một viên kim cương nhỏ bằng hạt nho cũng
trị giá tới năm mươi viên linh thạch thượng phẩm. Một đôi nhẫn cưới chuẩn bị
lần này tổng cộng trị giá một trăm hai mươi viên linh thạch thượng phẩm.

Đối với Đệ Cửu Tông thì một trăm hai mươi viên linh thạch thượng phẩm tuyệt
đối không phải là chuyện nhỏ, toàn bộ một tông môn Đệ Cửu Tông thông thường
cùng lắm cũng chỉ có năm viên. Bá Long Tông dù sao cũng từng là Đệ Nhất Tông,
tuy qua một ngàn năm xuống dốc trở thành Đệ Cửu Tông nhưng trong nhà vẫn còn
đủ sức bỏ ra một trăm hai mươi viên linh thạch thượng phẩm.

Hai người cô dâu chú rể trước hết là thắp hương cúng bái tổ tiên Bá Long Tông,
sau đó rời phòng thờ tổ tiên đi đến đại điện hành lễ với cha mẹ hai bên. Hành
lễ kết thúc, cô dâu chú rể trao nhẫn cho nhau, tiếp đó vòng tay uống rượu.

Long Thiên qua lớp vải mỏng có thể thấy được vẻ mặt của Nguyệt Tuyết vẫn như
thường lệ, lạnh như một khối băng. Long Thiên trong lòng khẽ thở dài một
tiếng, cuộc sống hôn nhân của hắn xem chừng rất tẻ nhạt a.

Cô dâu chú rể sau khi đã hành lễ xong xuôi liền đi rót nước mời cha mẹ hai bên
cùng các trưởng lão của hai tông. Long Thiên trước tiên rót nước mời cha mẹ
của Nguyệt Tuyết, tiếp đó đến rót nước mời tông chủ Thủy Nguyệt Tông, Nguyệt
Vô Phong. Nguyệt Vô Phong đối với hôn lễ này cũng hết mực vui vẻ, xét cho cùng
hắn cùng Long Hạo cũng là chỗ quen biết rảnh rỗi lại cùng nhau uống rượu.

Nguyệt Vô Phong thấy Long Thiên rót nước cho mình liền cười nói

"Tiểu tử Long Thiên Ngươi thật là có phúc a. Nói cho ngươi hay Thủy Nguyệt
Tông ta xinh đẹp nhất đã gả cho ngươi, nếu ngươi sau này không đối xử tốt với
nó bản tông sẽ đến hỏi tội ngươi haha....."

"Haha........" - mọi người cùng nhau cười theo Nguyệt Vô Phong

"Nguyệt Vô Phong huynh đừng lo. Nếu nó dám đối xử không tốt với Nguyệt Tuyết,
ta sẽ hỏi tội nó đầu tiên haha.........." - Long Hạo cười nói

"Nhắc tới mới nhớ, đúng là cha nào con đấy. Tông chủ phu nhân của Bá Long Tông
cũng chẳng phải là nữ nhân đẹp nhất Thanh Long thành khi xưa hay sao?" -
Nguyệt Vô Phong cười

"Đúng, đúng! Chính là cha nào con nấy" - mọi người cười hùa theo

Bên trong thì mọi người hai bên vui vẻ nhưng còn khu vực dành cho khách tới
tham dự, không ít nam nhân đối với Long Thiên ghen ghét trong lòng. Nguyệt
Tuyết là nữ nhân xinh đẹp nhất nhì Thanh Long thành, Long Thiên cùng nàng
thành thân tất nhiên bị toàn bộ nam nhân già trẻ Thanh Long thành ghen ghét.
Bọn họ ngoài mặt vui tươi chúc mừng nhưng trong lòng lại đang nghĩ kế đối phó
với Bá Long Tông.

Một ngày dài mệt mỏi cuối cùng trời cũng đến tối, Nguyệt Tuyết trong phòng tân
hôn nắn bóp chân tay. Hôm nay nàng đã phải đi lại rất nhiều, một cái đặt mông
nghỉ ngơi cũng không có nên chân tay vô cùng mệt mỏi. Bất quá Nguyệt Tuyết lúc
này mới nghĩ đến việc người ta sẽ làm trong đêm tân hôn, vừa nghĩ một chút
nàng đã đỏ mặt.

Long Thiên mở cửa phòng bước vào, quần áo lúc này đã không còn chỉnh tề, miệng
thì nồng nặc mùi rượu. Long Thiên hôm nay uống rất nhiều rượu, cũng may hắn
tửu lượng rất tốt nên vẫn đủ tỉnh táo trong đêm động phòng.

Long Thiên đã rất nóng lòng nhưng vẫn phải thực hiện đúng trình tự. Đầu tiên
hắn bỏ khăn trùm đầu che mặt Nguyệt Tuyết ra, tiếp đó một chân quỳ xuống hôn
lên chiếc nhẫn cưới đeo trên tay nàng. Đối với truyền thống của Thần Thiên Đại
Lục thì vừa rồi chính là lời hứa chung thủy của người chồng. Tương truyền nếu
thực hiện nghi thức đó trong đêm tân hôn gia đình sẽ rất hạnh phúc.

Thực hiện xong nghi thức, Long Thiên như hổ đói vồ cừu con, đem nàng đè ra
giường. Nguyệt Tuyết không chỉ vô cùng xinh đẹp mà thân hình cũng vô cùng
quyến rũ, thật khiến hắn khó lòng kiềm chế. Đối với hành động này của hắn
khiến nàng có chút sợ hãi, hai răng cắn chặt. Long Thiên thấy biểu hiện của
nàng chợt tỉnh ra, hắn bình tĩnh trở lại rồi hôn lên đôi môi đỏ mọng ngọt ngào
của nàng

"Đây là nụ hôn đầu tiên của nàng?" - hắn hỏi

Nguyệt Tuyết không nói gì chỉ khẽ đỏ mặt gật đầu. Long Thiên khẽ cười, đem
toàn bộ kinh nghiệm mười mấy năm lên giường thưởng thức tiểu mỹ nhân. Trời
cũng đã sáng, hiện tại Long Thiên mới tha cho nàng. Bất quá thân thể tên này
sinh lý rất tốt mà thể chất hơi kém một chút, nếu là thân thể của hắn trước
đây đảm bảo không chịu tha cho nàng sớm như vậy. "Thân thể nàng ta quả thực là
quá tuyệt vời, không chỉ bên ngoài mà cả bên trong cũng rất tuyệt. Nữ nhân qua
tay ta tuy đều là hot girl với là mỹ nhân nhưng không có ai tuyệt bằng nàng",
Long Thiên trong đầu suy nghĩ, miệng khẽ cười.

Trái ngược với vẻ đầy phấn khích của Long Thiên, Nguyệt Tuyết lúc này toàn
thân ê nhức, mệt mỏi vô cùng. Nàng không thể nghĩ được đêm động phòng của nàng
lại kéo dài đến vậy, đến sáng mới kết thúc. Nguyệt Tuyết gắng gượng đứng dậy,
Long Thiên thấy vậy liền hỏi

"Nàng đi đâu?"

"Trong ngày đầu tiên về nhà chồng, theo truyền thống nàng dâu mới phải đi
chuẩn bị bữa sáng cho cha mẹ. Truyền thống này ngươi không biết?" - nàng quay
lại nhìn Long Thiên

Long Thiên mặc kệ ba cái truyền thống đó, hắn chẳng lẽ lại không biết một đêm
vừa rồi đã khiến nàng kiệt sức hay sao. Long Thiên túm lấy tay nàng rồi kéo
nàng ngã xuống giường. Long Thiên một tay đỡ lấy đầu nàng rồi trực tiếp đem
nàng ôm chặt vào lòng, hắn lớn tiếng từ trong phòng nói vọng ra

"Tiểu Hoa, ngươi có đó không?"

"Dạ!" - nha hoàn bên ngoài lớn tiếng trả lời

"Ngươi đi chuẩn bị sẵn mọi thứ, một lát nữa Nguyệt Tuyết sẽ tới đó chuẩn bị
bữa sáng. Còn nữa, ngươi bảo người khác đến nói với cha ta là nếu ông ấy muốn
sớm có cháu nội thì cố ngủ thêm một hai canh giờ nữa hẵng dậy." - Long Thiên
dặn dò

"Dạ!" - nha hoàn bên ngoài thưa

"Ngươi điên rồi sao?" - Nguyệt Tuyết đỏ mặt lườm Long Thiên

"Người điên chính là nàng! Nghỉ ngơi một chút đi" - Long Thiên nói

Long Thiên thân thể hiện tại cũng đã khá mệt mỏi, hắn còn chưa ngủ đã thấy
Nguyệt Tuyết ngủ thiếp đi. Khi nàng tỉnh giấc, mặt trời lúc này đã đứng bóng
(12h trưa). Nguyệt Tuyết vội vội vàng đứng dậy thay đổi y phục mở cửa phòng ra
liền thấy có một nha hoàn, nàng nói

"Dẫn ta tới phòng bếp!"

Nha hoàn vội vã cùng Nguyệt Tuyết chạy tới phòng bếp, thức ăn buổi trưa toàn
bộ đều đã chuẩn bị xong. Nguyệt Tuyết một mình nấu bữa sáng mất một canh giờ
mới xong, nàng hai tay cẩn thận bưng tới phòng Long Hạo. Cửa phòng lúc này đã
mở, nàng lòng đầy lo lắng gõ cửa ba tiếng. Long Hạo bên trong nói vọng ra

"Vào đi!"

Nguyệt Tuyết bưng khay thức ăn cẩn thận đi vào, mặt cúi gầm xuống không dám
ngẩng lên. Nàng biết hiện tại đã là quá trưa nhưng truyền thống không thể thay
đổi, tất cả chỉ tại cái tên Long Thiên hại nàng hôm nay ngày đầu về nhà chồng
đã mắc lỗi lớn. Trong phòng lúc này Long Thiên cùng với Long Hạo đang ngồi
uống trà, Nguyệt Tuyết do mặt cúi gằm xuống đất nên cũng không có nhìn thấy
Long Thiên cũng có mặt bên trong.

Long Hạo nhìn thấy Nguyệt Tuyết quần áo không chỉnh tề, tóc tai cũng rối hết
cả lên liền không nhịn được cười lớn. Nguyệt Tuyết thấy Long Hạo cười mình
liền đỏ mặt xấu hổ, nàng nói

"Con dâu bất hiếu mong cha thứ tội!"

"Không sao! Ta cũng là vừa mới dậy. Hai ngươi tình cảm như vậy ta cũng lấy làm
vui mừng" - Long Hạo ôn hòa cười nói

Nguyệt Tuyết tiếng bụng vô duyên kêu lên khiến nàng mặt càng thêm đỏ. Long Hạo
cùng Long Thiên hai người phì cả cười. "Có hai tiếng cười khác nhau?", Nguyệt
Tuyết ngẩng mặt lên thì thấy Long Thiên, cái tên đáng ghét đó đang cười nàng.
Nàng trừng mắt lườm Long Thiên một cái.

"Để ta giúp nàng" - Long Thiên cố nhịn cười đứng dậy

Long Thiên đỡ lấy khay thức ăn từ tay Nguyệt Tuyết rồi đặt từng món lên bàn,
sắp xếp lại các món. Long Thiên nắm lấy tay Nguyệt Tuyết nói

"Cha, chúng con xin cáo lui!"

"Được!" - Long Hạo ôn hòa cười

Long Thiên dẫn Nguyệt Tuyết trở về phòng, trong phòng một bàn thức ăn đã được
dọn ra. Long Thiên ngồi xuống đối diện Nguyệt Tuyết

"Thời gian tới ta sẽ bế quan một tuần tu luyện. Nàng tuổi đang còn trẻ cứ
thoải mái tu luyện, ta không gò ép nàng cái gì cả. Còn nữa, nàng giờ là người
của Bá Long Tông nên có thể tùy ý tới Bá Long Các mượn công pháp tu luyện,
cũng có thể tùy ý dùng tài nguyên của Bá Long Tông trợ giúp tu luyện."

Nguyệt Tuyết không nói gì chỉ khẽ gật đầu, nàng biết hắn cũng là quan tâm nàng
mà không muốn gò ép nàng, cho nàng cái tự do thích làm gì thì làm. Nguyệt
Tuyết và Long Thiên cho tới khi tiến hành hôn lễ cũng chỉ gặp mặt nhau có hai
lần, mỗi lần cũng chỉ trò chuyện vài ba câu nhưng nàng có cảm giác hắn là
người tốt. Long Thiên lại nói tiếp

"Hai tuần sau ta sẽ đăng cơ lên làm tông chủ Bá Long Tông, nàng chịu khó đọc
nhiều sách vở một chút sau này phụ ta một tay cai quản tông môn. Tông môn việc
lớn việc nhỏ nhiều vô số, tám vị trưởng lão cũng không có khả năng lo liệu
toàn bộ. Ta thân là tông chủ nhưng tuổi còn nhỏ chưa đủ sức lực quản toàn bộ
mọi chuyện, có một người giúp đỡ vẫn là tốt hơn."

Nguyệt Tuyết nghe những lời này cũng là có chút ngạc nhiên, nàng trước đây
thường nghe nói Long Thiên là một tên ngốc bốc đất cho vào mồm ăn lại còn khen
ngon. Nàng mới chỉ nghe nói hắn bị sét đánh không những không chết mà bệnh
ngốc không chữa mà khỏi, tuy rằng việc này nàng đã xác minh nhưng không nghĩ
tới hắn có cái suy nghĩ chín chắn như vậy. Hắn quả thực rất xứng đáng trở
thành tông chủ đời tiếp theo của Bá Long Tông. Bình thường Nguyệt Tuyết hỏi

"Chàng muốn ta phụ giúp việc gì?"

"Việc này chỉ là ta nói ra để cùng nàng bàn bạc chứ không có ý gì khác nên
nàng tuyệt đối đừng suy nghĩ lung tung. Hôn lễ chúng ta, Bá Long Tông đã vét
sạch ngân khố để mua đôi nhẫn cưới. Ta tin chắc hiện tại Bá Long Tông chỉ còn
khả năng duy trì được vài tháng. Bá Long Sơn mạch thuộc phạm vi Bá Long Tông
Quản lý, đất trống rất nhiều. Ta muốn nàng sai người đi trồng rau và chăn thả
gia cầm, ngoài ra toàn bộ sổ sách tài vụ của Bá Long Tông ta muốn nàng kiểm
tra kỹ lại một lượt. Tất cả những việc này ta cho nàng một tuần tìm hiểu, sau
khi ta xuất quan cũng là lúc trở thành tông chủ sẽ bắt tay vào làm. Còn nữa,
ta muốn nàng nghiên cứu kỹ việc thức ăn hàng ngày một chút, nghiên cứu về giá
cả các mặt hàng sau đó lên một cái danh sách chi tiêu đưa cho nhà bếp để bọn
họ tuân theo. Điểm quan trọng nhất vẫn chính làm sao mỗi bữa ăn đều đủ dinh
dưỡng cho chúng đệ tử, vừa tiết kiệm tiền bạc, tuy nhiên tiết kiệm không có
nghĩa là mua đồ hỏng về dùng. Những gì ta nói nàng đã nhớ kỹ?" - Long Thiên
nói một hồi, nhịp độ chậm rãi

Nguyệt Tuyết liền gật gật đầu, trong đầu nàng cố gắng ghi nhớ những gì mà Long
Thiên vừa nói.


Thiên Hạ Đệ Nhất Tông - Chương #3