Hôn Ước


Người đăng: ๖ۣۜThần๖ۣۜNgủ

Long Thiên đối với thế giới này vô cùng mơ hồ, rốt cuộc hắn cũng chẳng tài nào
hiểu nổi cách vận hành thế giới này. Nào là con người có thể tu luyện công
pháp, đạt đến Luyện Thể Hậu Kỳ Đỉnh Phong có thể tùy tiện vung tay đánh tan
một tảng đá lớn, nào là đột phá Nguyên Thần cảnh giới trực tiếp thành thần lên
thần giới sinh sống. Tất cả những thứ này Long Thiên căn bản chưa từng nghe
qua, hắn sinh ra đã là con trai của ông trùm hắc đạo, chỉ biết cầm súng bắn
nhau, cầm dao chém người, mấy cái thứ như tu luyện thành thần quả thực đối với
hắn là ảo tưởng.

Long Thiên ngẫm lại bản thân xuyên không đến đây cũng đã được xem là một loại
ảo tưởng, cái hệ thống vòng quay may mắn trong đầu hắn cũng chính là ảo tưởng.
Hắn ngồi nghĩ ngợi một lúc rồi mở cửa phòng đi đến Bá Long Thư Viện đọc sách.
Long Thiên từ nhỏ đã rất thông minh, theo hắn mọi thứ quan trọng nhất vẫn là
thông tin, nếu như nắm rõ mọi thông tin mới có thể đưa ra quyết định chính xác
mà không mắc phải sai lầm.

Long Thiên xem Đại Lục Bản Đồ, đọc qua Tu Luyện Lịch Sử,..v.v....... Bất cứ
cuốn sách nào hắn cho rằng sẽ có ích hắn đều xem qua. Long Thiên vốn có trí
nhớ rất tốt, khả năng lĩnh hội cũng rất cao, chỉ đọc qua vài lượt liền đem mọi
thứ nắm rõ như trong lòng bàn tay.

Tông môn chia làm chín cấp, cao nhất là Đệ Nhất Tông thấp nhất là Đệ Cửu Tông.
Đệ Nhất Tông trên đại lục rộng lớn mênh mông cũng chỉ có ba cái, trước đây là
bốn cái tính cả Bá Long Tông nhưng bất quá hiện Bá Long Tông tụt xuống Đệ Cửu
Tông. Tông Môn Luật Lệ là bộ luật nghiêm cấm các tông môn lớn ăn hiếp tông môn
bé, đây chính là cái công bằng duy nhất trên cái đại lục này.

Sở dĩ ban hành luật lệ này là bởi một tông môn nếu muốn tăng bậc thì phải tiêu
diệt tối thiểu ba tông môn khác cùng bậc, Tinh Linh Hộ Vệ của tông môn bị tiêu
diệt sẽ bị Tinh Linh Hộ Vệ của tông môn đi sát phạt hấp thu. Tinh Linh Hộ Vệ
sau khi hấp thu một Tinh Linh Hộ Vệ khác thực lực liền gia tăng, linh khí sinh
ra càng thêm nhiều. Như vậy, trọng yếu nhất vẫn là Tinh Linh Hộ vệ.

Long Thiên đọc xong một đống sách đương nhiên tự nhận biết thân thể hắn hiện
tại ngay cả Luyện Thể Tiền Kỳ cũng chưa có đạt được. Hắn rời khỏi Bá Long Thư
Viện vốn định trở về phòng nhưng trong lúc đi qua đại điện tình cờ nghe được
cha hắn cùng tám vị trưởng lão đang cùng một nam nhân lạ mặt. Nam nhân kia
ngồi một mình một phía tự nhiên nhận biết là khách, phía sau lưng hắn một đám
thuộc hạ đứng thẳng lưng. Ở giữa đại điện lúc này là năm cái rương lớn màu đỏ,
ngồi cạnh nam nhân còn có một thiếu nữ xinh đẹp

Nam nhân này chính là đệ đệ của tông chủ Thủy Nguyệt Tông, tên Nguyệt Đại
Quang. Nguyệt Đại Quang lông mày lưỡi kiếm, mắt sếch, tướng mạo khôi ngô tuấn
tú, tay cầm chén trà

"Long Hạo, ta hôm nay cùng con gái đến đây là để bàn về chuyện hôn ước. Mấy
năm trước Bá Long Tông còn cùng Thủy Nguyệt Tông chung một cấp bậc Đệ Bát Tông
nhưng nay Bá Long Tông đã xuống dốc, trở thành Đệ Cửu Tông."

Người này nói đến đây Long Hạo cùng các vị trưởng lão đều đã hiểu rõ ý đồ.
Long Hạo khẽ thở dài một tiếng, việc này cũng nên thuận theo bọn họ mà làm a.
Đệ Bát Tông so với Đệ Cửu Tông tất nhiên giống như một trời một vực, đem con
gái hắn cùng Long Thiên thành thân quả thực như bông hoa nhài cắm bãi ấy trâu.
Long Hạo đang định lên tiếng thế nhưng lại bị Nguyệt Đại Quang kia nói cướp
mất

"Hôn sự này ta và tông chủ cũng đã bàn qua có ý muốn hủy bỏ nhưng bất quá tiểu
nha đầu này lại không chịu, nhất mực muốn tiến hành hôn lễ. Nó nói rằng đây là
đích thân gia gia quá cố của nó đứng ra ước hẹn, nó lại vì thế càng muốn thuận
theo. Số linh thạch này coi như là của hồi môn của Thủy Nguyệt Tông chúng ta,
hôn lễ chúng ta muốn tổ chức vào hai ngày sau. Các ngươi tốt nhất mau mau
chuẩn bị để hôn lễ tiến hành thuận lợi."

Năm cái rương lớn mở ra, bên trong toàn bộ đều là linh thạch trung phẩm, số
lượng lên đến hơn một ngàn viên. Thủy Nguyệt Tông quả nhiên là Đệ Bát Tông,
quà hồi môn tận hơn ngàn viên linh thạch trung phẩm. Linh thạch là thứ vô cùng
trân quý, một linh thạch hạ phẩm tương đương một triệu linh tiền, một viên
linh thạch trung phẩm lại tương đương một ngàn viên linh thạch hạ phẩm. Chỉ
nói đến đây thôi đã có thể hình dung ra Thủy Nguyệt Tông giàu có tới cỡ nào.

Long Thiên đứng ở ngoài nhìn lén đột nhiên liếc mắt phát hiện thiếu nữ ngồi
cạnh Nguyệt Đại Quang chằm chằm nhìn hắn từ lúc nào không hay. Bất quá Long
Thiên bị phát hiện liền quay người bỏ đi không xem tiếp nữa. Long Thiên năm
nay đã mười sáu tuổi, tại Thần Thiên Đại Lục đã đến tuổi có thể thành lập gia
thất. Hôn thê của Long Thiên là Nguyệt Tuyết, năm nay cũng vừa tròn mười sáu.
Nguyệt Tuyết thiên phú cực cao, mười sáu tuổi đã là Luyện Thể Hậu Kỳ Đỉnh
Phong. Nàng từ nhỏ đã vô cùng xinh đẹp, lớn lên lại càng xinh đẹp hơn. Sắc đẹp
của nàng hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh. Nàng được mệnh danh là tiểu mỹ
nhân xinh đẹp nhất nhì Thanh Long thành.

Long Thiên ban nãy có nhìn qua nàng một chút, mỹ nhân trên Trái Đất đem so với
nàng còn kém xa. Long Thiên đối với hôn lễ này một chút cũng không biết, hắn
mới xuyên không đến đây hôm qua vậy mà hai ngày sau đã trở thành người đã có
vợ, cái này hắn thật không mong a. Long Thiên ở Trái Đất đã hơn ba mươi tuổi,
một thân hơn mười năm kinh nghiệm giường chiếu, mỹ nhân lớn nhỏ thế giới đều
đã thưởng thức qua. Hắn không muốn nhất chính là thành lập gia đình, cái này
cũng liên quan đến một lời hứa mà hắn đã hứa với mẹ hắn.

Long Thiên đóng cửa phòng, hai chân ngồi khoanh trên giường bắt đầu tu luyện
hấp thu linh khí. Linh khí từ thiên địa nguyên khí bị cơ thể Long Thiên hấp
thu với tốc độ vô cùng nhanh, nhanh gấp hai lần người bình thường. Linh khí
ban đầu hòa cùng máu đi khắp thân thể để cải biến lại toàn bộ từ bên trong,
điểm đến cuối cùng của linh khí chính là đan điền. Cứ như vậy suốt hai canh
giờ, Long Thiên có thể cảm nhận được thân thể của mình đang dần được cường hóa
lên từ trong ra ngoài.

"Ầm" một tiếng, toàn thân Long Thiên mồ hôi vã ra, từ trong cơ thể khí đen bay
ra rồi tan dần trong không khí. Hắc sắc không khí này chính là tạp chất trong
cơ thể được linh lực tẩy rửa ép cho bay ra ngoài. Long Thiên một thân cảm giác
nhẹ tựa lông hồng, thích chí đấm ra vài quyền.

Long Thiên trong lòng cao hứng vô cùng, đang một chạy ngay đến Bá Long Thư
Viện mượn một bộ công pháp về tu luyện nào ngờ mới mở cửa ra liền thấy trước
mặt Nguyệt Tuyết đang đứng đợi. Long Thiên ngạc nhiên hỏi

"Ngươi sao lại đứng đây?"

"Cha ngươi nói trước khi thành thân, hai ta nên giới thiệu bản thân một chút
nên ta mới theo nha hoàn dẫn đường tới đây" - Nguyệt Tuyết lạnh nhạt nói

"Thiếu chủ, Nguyệt tiểu thư đã đợi ở đây hơn một canh giờ." - nha hoàn nói

"Thật là thất lễ! Mời cô vào trong uống trà!" - Long Thiên nói

Nha hoàn này thấy biểu hiện vừa rồi của Long Thiên mới thực sự tin bệnh ngốc
của hắn đã khỏi. Ngày hôm trước trong phủ đồn ầm lên việc Long Thiên sau khi
sét đánh không những không chết mà bệnh ngốc không chữa tự khỏi, đại đa số mọi
người đều không tin, trên đời làm gì có chuyện kỳ lạ như vậy.

Long Thiên cùng Nguyệt Tuyết ngồi xuống đối diện, nha hoàn kia lập tức rót
trà. Nguyệt Tuyết, tên là sao thì người là vậy. Nàng kiều thì rất kiều nhưng
lạnh lùng như một khối băng, vẻ mặt lúc nào cũng lạnh. Long Thiên đối với nữ
nhân thế này lại càng có hứng thú, bởi nữ nhân càng khó có được khi yêu lại
càng chung thủy.

"Ta tên Long Thiên, ngươi hẳn cũng đã biết. Vậy ngươi tên gì?" - Long Thiên
hỏi

"Ta gọi là Nguyệt Tuyết" - nàng lạnh lùng trả lời

"Đối với hôn sự này ta có thể thấy ngươi hoàn toàn không muốn lấy ta, tại sao
lại cố chấp muốn giữ lại hôn ước?" - Long Thiên không khỏi tò mò hỏi

"Chuyện đó ngươi không cần để tâm. Ngươi chỉ cần biết thuyền theo lái, gái
theo chồng. Ta sẽ cố gắng hoàn thành tốt bổn phận của một người vợ là được
rồi" - nàng nói

"Nếu ngươi đã nhất quyết như vậy ta cũng không có gì phản đối. Long Thiên ta
không dám hứa trước sẽ cho ngươi cả đời vinh hoa phú quý, chỉ dám hứa một đời
chung thủy quyết không hai lòng"


Thiên Hạ Đệ Nhất Tông - Chương #2